Trang 730# 1
Chương 1460: BOSS Thần cấp
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"A! Con mẹ nó cả nhà ngươi Thiết Ngưu!"
Tiếng kêu la thảm thiết của hai người bị ném vào trong dòng nham thạch truyền thẳng tới, ánh sáng trắng lóe lên một cái, hai người cùng biến mất không còn chút dấu vết.
Sau khi Minh Đô và Ký Ngạo bị ném xuống, Vương Vũ quay đầu nhìn lướt qua những người khác.
Nhưng phàm là những người bị Vương Vũ nhìn qua, cả người đều không tự chủ được mà run rẩy.
Má ơi, thật là đáng sợ, thằng oắt này ném mọi người vào dung nham không thèm chớp mắt, vừa nhìn đã thấy là thường xuyên làm việc này, chẳng lẽ ở ngoài đời là tội phạm chuyên trị bắt cóc tống tiền thả trôi sông sao? Hèn chi mà sức lực lại mạnh bạo như thế.
Thấy dáng vẻ này của mọi người, Vương Vũ thản nhiên hỏi: "Mọi người muốn tự giác nhảy xuống, hay để ta hỗ trợ đây?"
"Không, không cần, chúng ta tự làm được!"
Mọi người trong Toàn Chân Giáo đều hiểu khá rõ cách làm người của Vương Vũ, biết người này lấy việc giúp người làm niềm vui, hơn nữa lại nói một là một hai là hai, chắc chắn có thể giúp người ta phú quý đầy nhà. Nghe Vương Vũ nói như thế, mọi người trong Toàn Chân Giáo vội vàng tự giác nhảy xuống.
Đám người Minh Vương Giới lại chưa từng quen biết Vương Vũ, Tay Phải Tử Thần vẫn còn ở đó hỏi: "Sao ngươi lại không nhảy?"
"Ta phải giúp các ngươi nha, sợ các ngươi không dám!" Vương Vũ trả lời đúng sự thực.
"Hừ!" Tay Phải Tử Thần nghi ngờ nói, "Ngộ nhỡ ngươi ném bọn ta xuống, nhưng bản thân lại không xuống thì làm sao bây giờ?"
"Không có khả năng." Vương Vũ khoát tay áo nói, "Đây là nhiệm vụ của ta, ta không xuống thì còn ở nơi này làm cái gì."
Éc...
Câu trả lời của Vương Vũ luôn không thể chê vào đâu được như vậy, khiến cho Tay Phải Tử Thần không thể phản bác được nữa.
Không thể làm gì được, Tay Phải Tử Thần chỉ còn có thể run run rẩy rẩy tiêu sái mà bước tới bên hố, sau đó nhảy xuống.
Tất cả mọi người đều là người đàng hoàng, tự mình nhảy xuống còn có thể được đánh giá là can đảm, còn bị người khác ném xuống, không phải chỉ là mất thể diện.
Mọi người lại chẳng phải lũ ngu, Tay Phải Tử Thần hiểu được lý lẽ này, huống gì những người khác trong Minh Vương Giới?
Thấy Tay Phải Tử Thần nhảy xuống, những người khác đều đuổi theo nhảy vào dung nham.
Cuối cùng, Vương Vũ nhìn bốn phía xung quanh một lượt, thấy đã không còn một bóng người, cũng thả người nhảy vào truyền tống trận. Ánh sáng trắng lóe lên một cái rồi biến mất giữa dòng nham thạch.
Cùng lúc đó, Vương Vũ nhận được nhắc nhở của hệ thống: "Cam đảm lắm, thành công bước vào khung cảnh kế tiếp."
Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt Vương Vũ chuyển tới phía trước một tòa cung điện.
Đúng vậy, phụ bản này vốn có đủ các loại cung điện, nhiều tới nỗi làm người ta hoa mắt chóng mặt, nếu ông đây mà có nhiều phòng trọ lớn như vậy, đừng nói nhốt mà cho dù là lưu đày ta cũng sẵn lòng luôn.
Tòa cung điện trước mắt này rõ ràng còn to lớn hùng vĩ hơn những tòa cung điện đã gặp trước đó khá nhiều, hai cánh cửa rộng khoảng vài chục thước, cao mấy mục chét, trên cửa lớn chạm khắc hoa văn ma pháp tỏa ra hào quang lấp lánh. Từ xa nhìn tới, cực kỳ giống phượng hoàng đang giương đôi cánh bay lượn.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tìm thấy Cung điện Phượng Hoàng.
Vương Vũ lấy bản đồ ra nhìn, quả nhiên đúng như lời Vô Kỵ nói, bản đồ đã thay đổi, vị trí Cung điện Phượng Hoàng này cũng là khung cảnh cuối cùng của phụ bản.
Đám người Vô Kỵ chắc chắn cũng đã phát hiện ra điều này. Mọi người đang chờ Vương Vũ ở cách đó không xa, đám người Minh Vương Giới đang cùng người của Toàn Chân Giáo lên án việc Vương Vũ đe dọa bọn họ.
"Tới rồi tới rồi! Lão Ngưu tới rồi!"
Nhìn thấy Vương Vũ đã truyền tống đến, trên mặt mọi người trong Minh Vương Giới lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không có gì bất ngờ xảy ra, đây đã là khung cảnh cuối cùng trong phụ bản rồi. Trong mắt của những người chơi game, không có gì khiến người ta xúc động bằng việc đánh tới cơ sở lớn nhất trong phụ bản.
"Mau mở cửa thôi!" Mọi người trong Toàn Chân Giáo cũng lên tiếng thúc giục. Vô Kỵ quay đầy nhìn Vương Vũ, Vương Vũ ra hiệu OK với Vô Kỵ, Vô Kỵ gật gật đầu, dẫn theo mọi người bước vào Cung điện Phượng Hoàng.
"Ồ!!!"
Vừa bước vào Cung điện Phượng Hoàng, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
Thiết kế của khung cảnh này quả thực lộng lẫy! Dù Vương Vũ đã từng thấy Cung điện Hoàng Kim của Long Hoàng Darius, nhìn thấy cảnh tượng này cũng hết sức thán phục.
Không hổ là sào huyệt cuối cùng của BOSS, tòa cung điện này to hơn không biết bao nhiêu lần so với cung điện từng thấy trước đó, các pho tượng ma thú hỏa diễm đứng sừng sững hai bên cung điện.
Cung điện hùng vĩ bề thế như vậy, không khỏi khiến người ta mơ hồ cảm thấy được áp lực.
Ở phía trước đám người Vương Vũ, là một ngai vàng màu đỏ thẫm khổng lồ, trên ngai vàng nạm đầy Bảo Thạch Hỏa Diễm.
Một cô gái dáng vẻ xinh đẹp diễm lệ đang uể oải ngồi trên ngai vàng, tuy rằng đôi mắt khép hờ không nhìn thẳng vào mọi người, nhưng khí tức vương giả ngạo nghễ của vị vua lại ập tới.
Vương Vũ vẫn còn ổn, bởi bản thân hắn là Tông Sư cao cấp nên có sự tự tin đặc thù, khí thế của cô gái kia không ảnh hưởng quá lớn tới Vương Vũ.
Rõ ràng là những người khác sẽ không thể bình tĩnh như Vương Vũ, chứ đừng nói tới người bình thường. Mặc dù Dương Na cũng là người tập võ, cũng cúi đầu xuống, không dám ngẩng đầu nhìn lên người con gái trên ngai vàng.
Không thể không nói, tuy rằng nhà thiết kế "Trọng Sinh" có nhân phẩm thấp kém, nhưng trình độ thiết kế trò chơi chắc chắn là hạng nhất.
Ngày trước mọi người cảm nhận thấy thứ cảm giác áp bức này, nhiều nhất chỉ là bị hệ thống cưỡng chế thuộc tính mà thôi, cũng không cụ thể hóa, nhưng bây giờ mọi người đều cảm nhận được rõ ràng áp lực đến từ bề trên.
Vương Vũ là một người tập võ, trời sinh thích khiêu chiến kẻ mạnh, ngay cả Long Hoàng Darius cũng dám tung ra nắm đấm, các BOSS khác càng không cần phải nói.
Thấy BOSS ở phía trước toát lên khí thế kinh người như vậy, Vương Vũ nhướn mày, tung ra Thuật Thăm Dò.
Quân Chủ Liệt Diễm Nephis (Cấp 80) (Thần cấp) (Truyền Thuyết) (Phong ấn)
HP: ? ? ? ?
MP: ? ? ? ?
Kỹ năng: ? ? ? ?
Thiên phú: ? ? ? ?
"? ? ?"
Nhìn thấy thuộc tính của BOSS đối diện hiện lên một chuỗi các dấu hỏi chấm, trên đầu Vương Vũ cũng nảy ra một đống chấm hỏi.
Meo, cái này con mẹ nó chẳng phải là BOSS cấp 80 sao? Cũng không phải là BOSS cao cấp, sao lại không thể nhìn thấu được.
"Làm sao vậy?" Những người khác thấy vẻ mặt kinh ngạc của Vương Vũ, thì thầm.
Vương Vũ không nói gì, thẳng thắn tung thuộc tính của Nephis lên kênh chat của đội.
"Hớ!"
Nhìn thấy thứ Vương Vũ gửi lên, mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
Vương Vũ là một con gà mờ không hiểu về game, không biết BOSS đối diện là cái dạng gì, nhưng nhóm gà chiến trong game vẫn rất rõ ràng.
BOSS Thần cấp!!
Bất kể là cái thứ quái vật gì, phàm là gắn thêm chữ "Thần" sẽ tăng vọt về chất, huống chi là BOSS!
Thần cấp không chỉ nói riêng về cấp độ, còn đại biểu cho đẳng cấp.
Bởi vì chỉ đến cấp 200 mới xem như đột phá Thần cấp.
Thế giới trong "Trọng Sinh" vô cùng rộng lớn, nhưng đường đường chính chính là BOSS Thần cấp chắc chắn không vượt qua được vài con số, trong đó còn bao gồm hàng ngũ Thần Ánh Sáng, Thần Hắc Ám, Long Hoàng Darius.
Cho dù mạnh như bảy Đại Sứ Đồ của Trận doanh Hắc Ám, hay sáu vị Dũng Giả của Trận doanh Ánh Sáng, cũng không đạt được tới Thần cấp trong truyền thuyết này.
Về phần những người chơi tầm thường, chỉ sợ là dốc cả đời chơi đến khi Võng Du trò chơi đóng cửa, cũng chỉ có thể nghe nói qua loa về BOSS Thần cấp mà thôi.
Không nghĩ tới người con gái cấp 80 trước mặt mọi người này lại chính là một BOSS Thần cấp bị phong ấn.
Lúc này đám người Minh Vương Giới xem như hoàn toàn nể phục đám người Toàn Chân Giáo kia, con mẹ nó, cái bọn oắt con cái gì cũng dám làm này, rốt cuộc đã gây chuyện gì mà chọc tới cả BOSS Thần cấp kia chứ.