Trang 729# 2
Chương 1459: Nhiệt độ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Cái này sao!"
Nghe thấy lời Vương Vũ nói... mọi người không nhịn được kinh hô lên.
Má ơi, điểm truyền tống trận kia ở trong lửa đó, muốn đi cái truyền tống trận đó còn phải nhảy vào hố lửa, đây không phải là bẫy người ta sao.
Đám người Minh Vương Giới lại càng sợ hãi hơn nói: "Lão đại, đừng nói ngươi muốn cả đoàn chúng ta bị diệt nhé, đây chính là nham thạch nóng chảy đó!"
Trong Trọng Sinh có thứ gọi là địa hình sát thương, người chơi ở trong trò chơi được phán định là một đám dũng sĩ, dùng lửa thiêu thì chưa chắc có thể thiêu chết, nhưng nếu nhảy vào nham thạch nóng chảy thì chắc chắn là chết không chạy được.
Mọi người thật vất vả mới tới được nơi này, sao có thể mạo hiểm như vậy chứ.
Hơn nữa, cái gọi là con đường giả gì gì đó, nếu chỉ là Vô Kỵ đoán thì có thể là thật sao, lúc mới nhìn bản đồ Vô Kỵ cũng nói là có điểm lưu trữ đó mà, đây có khác gì tự vả vào mặt đâu?
Nếu phải mạo hiểm như vậy còn không bằng trực tiếp đi qua cửa cho rồi!
"Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy nham thạch nóng chảy này không giống với cái chúng ta nhìn thấy lúc trước sao?" Đối mặt với nghi ngờ của mọi người, Vương Vũ không hề giải thích mà hỏi ngược lại một câu.
"Nham thạch nóng chảy?"
Mọi người nghe vậy thì vươn cổ nhìn thoáng qua thứ dưới hố, đều là màu đỏ đậm như nhau, còn sủi cả bọt, đều khiến người ta nhìn mà sợ, vì thế đều lắc đầu nói: "Có điểm nào khác biệt chứ?"
"Nhiệt độ!"
Lúc này, Vô Kỵ nắm tay đập vào bàn tay, hiểu rõ kêu lên: "Là nhiệt độ!"
"Nhiệt độ?" Nghe Vô Kỵ nói như vậy, tất cả những người khác đều suy nghĩ lại.
Mặc dù Trọng Sinh không có cảm giác đau, nhưng cảm giác về nhiệt độ vẫn tồn tại, nếu trúng phải ma pháp hệ hỏa sẽ cảm thấy nóng, bị băng phong sẽ cảm thấy lạnh, cho dù không cảm thấy đau, nhưng khác biệt trong đó vẫn có thể phát hiện ra.
Lúc vừa mới tiến vào, bọn họ đều đi qua một con đường nham thạch nóng chảy, nhiệt độ của nơi đó rất cao, mọi người đi trên con đường cũng có thể cảm giác được hơi lửa nóng cháy. Nhưng mà trong cảnh tượng này, mặc dù có cả một cái hố lớn toàn nham thạch nóng chảy, thế mà mọi người hoàn toàn không cảm giác thấy nhiệt độ cao.
Thậm chí mới vừa rồi, khi Fiat tắt đèn, tất cả mọi người đều không cảm nhận được dưới chân có một hố nham thạch nóng chảy... Chuyện này vô cùng quỷ dị.
Người chơi game online đều biết, trong trò chơi cảnh tượng chia làm hai loại, một loại là cảnh tượng được thiết kế, hai là cảnh tượng mô phỏng.
Cảnh tượng thiết kế là cảnh tượng được chế tác tỉ mỉ, ví dụ như núi non sông suối chảy ra biển rộng trong phụ bản đều có thể mang tới cảm giác đích thực. Còn nếu sờ không ra cảm giác gì mà chỉ nhìn thấy hình ảnh không, ví dụ bầu trời, mặt trời... thì là cảnh tượng mô phỏng.
Hố dung nham này mặc dù là cảnh tượng thiết kế, nhưng mọi người không phát hiện chút nhiệt độ nào từ bên trong cái hố nham thạch nóng chảy này, rất hiển nhiên, những thứ nham thạch nóng chảy này vốn không phải tồn tại chân thật mà là một loại mô phỏng, dùng thuật ngữ trò chơi mà nói thì là ảo cảnh do ảo thuật chế tạo ra!
"Chẳng lẽ, nham thạch nóng chảy phía dưới đều là ảo thuật?" Mọi người dụi mắt kinh ngạc nói.
Vô Kỵ gật gật đầu: "Tám phần là như vậy rồi!"
"Vậy ngươi đi xuống thử xem!" Mọi người khuyến khích Vô Kỵ.
Móa, ai dám khẳng định trăm phần trăm có phải cảnh tượng mô phỏng hay không, nhảy vào trong nham thạch nóng chảy khủng bố như vậy, mọi người vẫn thiếu một chút dũng khí.
"Ta nhảy, nhảy theo ta!"
Vô Kỵ ném lên đầu mình một lá chắn Thánh Quang, thả người nhảy xuống hố nham thạch nóng chảy, giữa không trung thì mở áo choàng ra, vững vàng đáp xuống truyền tống trận, sau đó ánh sáng lóe lên, bóng dáng hắn biến mất.
"Mẹ nó, vì sao lại trực tiếp biến mất? Rốt cuộc có thương tổn gì không? Hay là trực tiếp chết ra ngoài rồi? Vô Kỵ." Thấy Vô Kỵ biến mất, mọi người vội vàng gửi tin nhắn cho Vô Kỵ.
Nếu Vô Kỵ trực tiếp tiến vào cảnh tượng tiếp theo thì may mắn, nếu những thứ nham thạch nóng chảy này giống nước suối trong trò chơi moba, bỏ qua kỹ năng Vô Địch, vậy chẳng phải là lần lượt đi chịu chết sao?
Nhưng khi mọi người gửi tin nhắn đi, Vô Kỵ cũng không trả lời lại, kiếm Vô Kỵ nói chuyện riêng thì hệ thống lại thông báo: [Người chơi không ở cùng một cảnh tượng, tạm thời không thể liên lạc.]
"Không ở cùng cảnh tượng.."
Tất cả mọi người có chút mơ hồ... Ngoài phụ bản cũng là không ở cùng cảnh tượng đó, chẳng lẽ Vô Kỵ chết thật rồi sao?
"Không bằng đánh cược một lần đi!"
Xuân Tường cười tủm tỉm nói: "Ta cá là Vô Kỵ đã tới cảnh tượng tiếp theo rồi, có đi cùng hay không?"
"Ta cược 100 vàng, Xuân huynh nói đúng!" Vương Vũ dẫn đầu giơ tay đi tới bên cạnh Xuân Tường.
Tuy rằng Xuân Tường không phải người nói bách phát bách trúng, nhưng lão khốn nạn này tinh thông tính kế, ít khi thất thủ, tỷ lệ hắn cược trúng quả thực cao hơn người bình thường một chút.
"Ta cũng đi cùng Xuân huynh!"
Những người khác của Toàn Chân Giáo thấy vậy đều theo Vương Vũ đi tới.
Cả đám Minh Vương Giới nhìn mà trợn mắt há miệng. Mẹ nó, chuyện này mà còn có thể đem ra cá cược, đám bọn họ xem như phục đám người Toàn Chân Giáo này rồi.
Ngay tại lúc người Minh Vương Giới còn cảm khái Toàn Chân Giáo mang thái độ coi cái chết để giải trí thì lại nghe người Toàn Chân Giáo kêu lên: "Ký Ngạo, ngươi cút qua bên Minh Vương Giới đi!"
"Dựa vào cái gì chứ!" Ký Ngạo mang vẻ mặt ấm ức.
Minh Đô khinh bỉ nói: "Dựa vào cái gì trong lòng ngươi không tự đoán ra sao? Nhanh chóng đi tập hợp với tổ chức của ngươi đi, cái tên xui xẻo nhà ngươi, đừng ở chỗ này kéo thấp tỷ lệ trúng thưởng!"
"Chuyện này!" Không chỉ Ký Ngạo, một đám người Minh Vương Giới cũng mang theo vẻ mặt phẫn nộ.
Má, lời nói thật sự rất tổn thương người!
"Quên đi!"
Cuối cùng Tay Trái Tử Thần vẫn là lão đại, thời điểm mấu chốt vẫn bảo trì bình thản hơn những người khác, chỉ thấy hắn vung tay nói: "Nếu Xuân huynh đã nói như vậy, thì chúng ta cùng đi thôi."
"Lão đại, đừng theo chân bọn họ vui đùa, ngộ nhỡ nhảy xuống chết thì sao?" Tay Phải Tử Thần cẩn thận nói.
"Chết?" Tay Trái Tử Thần cười khổ nói: "Phụ bản này bẫy rập nhiều thế nào các ngươi đều đã thấy, hiện tại chúng ta đã không có chỉ huy, đợi lát nữa lão Ngưu và Xuân huynh nhảy xuống, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể chống đỡ bao lâu?"
"Này..."
Không thể không nói, tuy tính cách Tay Trái Tử Thần rất là ngay thẳng, nhưng nhìn vấn đề lại vô cùng toàn diện.
Luận về thân thủ, người chơi chiến đội Minh Vương Giới có đủ thực lực chướng mắt bất kỳ kẻ nào, nhưng luận chiến thuật linh hoạt, toàn bộ chiến đội Minh Vương Giới buộc thành một khối cũng kém hơn một người bất kỳ trong Toàn Chân Giáo.
Đánh phụ bản không chỉ dựa vào mỗi thân thủ, chỉ huy mới là quan trọng nhất.
Nếu không Toàn Chân Giáo có người như Vương Vũ rồi, còn cần đến người khác hỗ trợ sao? Tự mình cày phụ bản không được sao?
"Chậc chậc chậc!" Thấy Tay Trái Tử Thần tỉnh táo như vậy, Minh Đô không kìm được chỉ vào Ký Ngạo cảm thán nói: "Ta nói, ngươi muốn vào trong ván này phải đỏ lên... Đồ tiểu sao chổi."
"Cút cút cút! Ngươi mới là sao chổi!"
Ký Ngạo túm lấy Minh Đô đè xuống đất đấm vài cái.
"Ai da, ai da...." Tiếng kêu thảm thiết của Minh Đô vang lên không dứt.
"Ha ha ha!" Không thèm quan tâm tới hai người Minh Đô đang đùa giỡn, Xuân Tường cười cười nói: "Như vậy là đã thống nhất quan điểm, chúng ta sẽ đi xuống luôn nhé, ai đi xuống trước?"
"Ầy..."
Mọi người tinh mắt đều nhìn về phía Minh Đô và Ký Ngạo đang đùa giỡn.
Hai người cảm giác thấy chung quanh đột nhiên yên tĩnh, toàn thân không khỏi khẽ run rẩy, vội vàng cảnh giác nhìn chằm chằm mọi người hỏi: "Các ngươi muốn làm gì?"
"Không làm gì cả!" Vương Vũ khẽ cười cười, mỗi tay nhấc một người ném vào trong nham thạch nóng chảy.