Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1456 - Chương 1458: Cửa Vào Chân Chính

Trang 729# 1

 

 

 

Chương 1458: Cửa vào chân chính
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nói xong, mọi người liền vòng qua hố dung nham, theo con đường bên cạnh tiến lên phía trước, nhanh chóng đi tới cửa nhỏ ở đối diện.

Vô Kỵ tiện tay đẩy cửa nhỏ ra, chuẩn bị vượt qua thì đột nhiên lại nhận được gợi ý của hệ thống: [Bạn xác định muốn từ cửa ngầm tiến vào cảnh tượng tiếp theo?]

"???"

Nhìn thấy gợi ý của hệ thống, Vô Kỵ chợt dừng bước.

Chơi trò chơi lâu như vậy, chút mánh khóe kia của hệ thống Vô Kỵ vẫn luôn nắm chắc, tuyệt đối sẽ không ngẫu nhiên đưa ra một gợi ý không đầu không đuôi như vậy, trong đó khẳng định còn ý nghĩa khác.

"Vô Kỵ, sao lại không đi tiếp?"

Thấy Vô Kỵ ngừng lại, Vương Vũ lên tiếng hỏi.

"Tất cả dừng lại!" Vô Kỵ vung tay nói: "Quay đầu, chúng ta đi tới cửa lúc này vào!"

Cảnh tượng này chỉ có tổng cộng hai cửa một vào một ra, nếu cửa ra có vấn đề, vậy thì lui lại là được... Loại lựa chọn này vẫn rất đơn giản.

Cho dù mọi người có chút không rõ là có chuyện gì, nhưng dọc đường đi tới giờ, Vô Kỵ cảnh giác âm hiểm tới cỡ nào thì tất cả mọi người đều biết rõ... Nếu Vô Kỵ bảo quay đầu, vậy thì quay đầu thôi.

Dù sao hắn cũng là tổng chỉ huy nha, đừng nói việc cãi lời hắn là không đúng, nếu như bị hắn ghi hận thì tiền lời phía sau bản thân chắc chắn không được phân.

Vì thế, theo yêu cầu của Vô Kỵ, mọi người xoay đầu trở về chỗ lối vào, sau đó từ cửa nhỏ chui ra ngoài.

Nhưng trong lúc mọi người nghĩ sẽ một lần nữa trở lại cung điện lúc ban đầu, thì cảnh tượng trước mắt lại khiến tất cả mọi người hơi hoảng.

Mẹ nó, bên này cửa vào cũng không phải cung điện mà là cảnh tượng giống hệt vừa mới rồi, phía trước mọi người vẫn là hố dung nham với nham thạch nóng chảy sôi sục.

Vị trí của mọi người hiện tại đã từ cửa vào biến thành cửa ra, một đám người đang đứng phía dưới đường mòn.

Thời điểm trong game online xuất hiện loại chuyện này tuy rằng ít nhưng không hiếm thấy, trong rất nhiều trò chơi đều có thiết lập mê cung như vậy, ngay cả một game online cụ tổ như "Truyền Kỳ" cũng có một bản đồ tên là Thạch Mộ Trận, khiến cho người chấn động vô hạn.

Tất cả mọi người đều là người chơi lão làng, sau khi nhìn thấy tình huống này thì chỉ có chút ngoài ý muốn, cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ có Vương Vũ không có kiến thức mang vẻ mặt mơ hồ hỏi: "Ồ? Đây là tình huống gì? Quỷ đánh tường sao?"

Quỷ đánh tường... Chậc chậc, không hổ danh là cao thủ, dùng danh từ chuyên nghiệp khiến người nghe cạn lời.

"Là mê cung!" Vô Kỵ nói.

"Mê cung?" Nghe thấy hai chữ đó, người luôn luôn mang thái độ núi cao có sụp cũng không biến sắc như Vương Vũ chợt cảm thấy da đầu căng cứng.

Đối với một dân mù đường như Vương Vũ mà nói, thứ như mê cung này có thể sánh ngang với BOSS Thần cấp, có khi còn khủng bố hơn ngàn lần.

"Không cần sợ!" Vô Kỵ nói: "Trong tình hình chung, cơ chế của mê cung gồm mấy bản đồ giống nhau, điểm liên tiếp quả thật lần lượt thay đổi, chỉ cần chúng ta thử thăm dò vài lần là có thể tìm ra quy luật."

Ngay sau đó, Vô Kỵ quay đầu nói với những người khác: "Chúng ta quay đầu!"

Nói xong, Vô Kỵ lại chui vào cửa, kết quả hệ thống lại đưa ra gợi ý: [Bạn xác định muốn từ cửa ngầm tiến vào cảnh tượng tiếp theo?]

"Ai da?"

Lại nhận được gợi ý của hệ thống, Vô Kỵ có chút không bình tĩnh nổi.

Cửa này đương nhiên là không thể đi qua.

Trong tình huống bình thường, cho dù là mê cung cũng phải chú ý chút quy tắc cơ bản, ít nhất cũng phải có hai cửa để cho người chơi sờ ra quy luật trước sau...

Nhưng bây giờ cửa ra này rõ ràng cho thấy không thể đi qua, cứ như vậy cũng chỉ còn lại một cửa vào.

Bản đồ mê cung chỉ có một đường không có cửa ra, đi ra đi vào, đi vào đi ra, thế này mẹ nó không phải là tuần hoàn chết hay sao?

Người thiết kế trò chơi não bị úng nước rồi à? Sao lại thiết kế ra cái mê cung như vậy.

"Sao thế? Cửa này cũng không thể vào hả?" Xuân Tường thấy cái biểu tình này của Vô Kỵ, nhịn không được nhấc chân chui qua cửa.

"Không nên đi vào!" Vô Kỵ vội vàng chặn lại nói: "Rất hiển nhiên là bây giờ chúng ta có lựa chọn ẩn!"

"Lựa chọn ẩn?" Mọi người kinh ngạc hỏi: "Lựa chọn cái gì?"

Vô Kỵ vươn một ngón tay nói: "Từ cửa ra tiến vào cảnh tượng tiếp theo, thứ hai chính là theo con đường chính xác tiến vào cảnh tượng tiếp theo."

"Cái này... Có gì khác nhau sao?"

Nghe thấy lời Vô Kỵ... cả đám người mang vẻ mặt mơ hồ.

"Có!" Vô Kỵ chỉ chỉ bản đồ nói: "Bản đồ này chắc chắn có vấn đề!"

"Chẳng lẽ bản đồ này là giả?" Phản ứng đầu tiên của mọi người chính là vấn đề này, dù sao dựa vào tác phong vô sỉ của hệ thống, cho một cái bản đồ giả tuyệt không phải chuyện lạ.

"Bản đồ không có khả năng là giả." Vô Kỵ nói: "Chúng ta đã nhận được gợi ý mở ra cảnh tượng tiếp theo, có thể thấy bản đồ này không giả, về phần có đúng hay không thì lại là một vấn đề khác."

"Bản đồ thật mà sai?" Đám người càng thêm mơ hồ, lời này nghe xong có chút khó hiểu.

"Có thể giải thích như vầy!" Vô Kỵ trầm ngâm một chút nói: "Theo đạo lý mà nói, phụ bản ẩn có tính che giấu, nhất là phụ bản duy nhất chắc chắn sẽ phải có chức năng lưu trữ. Hiện tại bản đồ chúng ta lựa chọn lại lớn như vậy, nếu không lưu lại... thì có đánh mười mấy giờ cũng chưa đánh xong. Hiện tại văn bản pháp luật có quy định rõ ràng, trò chơi có thiết lập tránh mê muội, việc đánh một phụ bản liên tục mười mấy giờ, các ngươi cảm thấy có khả năng đó sao?"

"Chuyện này..." Vô Kỵ giải thích như vậy, mọi người có chút hiểu ra.

Đúng vậy, phụ bản duy nhất theo tên là có thể nhìn ra được, đây là loại phụ bản một mạng hoặc là cả đoàn bị diệt, hoặc là qua cửa. Vì thế thiết lập lưu trữ là một chức năng bắt buộc phải có của loại phụ bản này.

"Vậy bản đồ này là bản đồ giả rồi!" Tay Trái Tử Thần chắc chắn nói.

"Không!" Vô Kỵ sửa lời: "Bản đồ này là đạo cụ quan trọng mở ra cảnh tượng tiếp theo, nói là bản đồ giả, không bằng nói nó là một bản đồ có tính lừa gạt chúng ta rẽ nhầm đường. Hoặc cũng có thể nói, bản đồ của cảnh tượng trước mặt như thế này, không tìm ra đường đi chính xác, là do nhóm chúng ta không tìm được cửa vào đúng."

"Càng nghe càng hồ đồ!" Minh Đô không nhịn được nói: "Vậy ngươi nói đi, nếu chúng ta theo cửa ra tiến vào cảnh tượng tiếp theo thì thế nào?"

"Nếu ta đoán không sai!" Vô Kỵ vuốt cằm nói: "Từ cửa này mà đi ra ngoài, thì cảnh tượng tiếp theo sẽ là bẫy của người thiết kế, có BOSS hay không thì chưa biết, nhưng chắc chắn sẽ không có BOSS cuối cùng, hơn nữa quái vật còn sẽ vô cùng khó giải quyết. Bởi vì con đường giả mà tiêu hao thời gian của ngươi, khiến ngươi bị thiết lập tránh mê muội cưỡng chế logout."

"Đờ mờ nó! Hèn hạ như vậy sao?" Nghe Vô Kỵ nói vậy, mọi người kinh hãi không thôi, đây là cái loại trò chơi gì vậy, giống như sợ người chơi qua cửa vậy.

"Đừng hoài nghi bản tính của người thiết kế!" Vương Vũ nói lời thấm thía, thở dài một câu, dường như tràn đầy cảm xúc.

"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Cũng không thể giống như bị quỷ đánh tường chạy lên chạy xuống chứ!" Mọi người có chút tuyệt vọng.

Nếu bị quỷ đánh tường đi lên đi xuống, đến cuối cùng cũng sẽ hết thời gian, cũng sẽ rơi vào kết cục bị đá logout.

Vô Kỵ vuốt cằm nói: "Ầy, nơi này chắc chắn có cửa ra ẩn! Mọi người tìm tiếp đi?"

"Cửa vào ẩn?" Vương Vũ nghĩ nghĩ hỏi: "Vừa rồi ngươi nói phụ bản này không có điểm lưu trữ?"

"Đúng vậy!" Vô Kỵ gật đầu.

"Ta biết rồi!" Vương Vũ chỉ vào hố dung nham với nham thạch đang sôi sùng sục nói: "Cái truyền tống trận bên trong kia, tám phần chính là cửa ra."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment