Trang 728# 2
Chương 1457: Vũ Lạc Đạp Phong
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tay Trái Tử Thần tiếp nhận sách kỹ năng trong tay Vô Kỵ rồi nhìn thoáng qua, trong ánh mắt hiện lên một tia vui mừng, sau đó ôm quyền nói với Vô Kỵ: "Vô Kỵ lão đại thật trượng nghĩa!"
Vô Kỵ vung tay nói: "Đừng con mẹ nó nói ta trượng nghĩa hay không, ngươi nhanh chóng học nó đi, nếu không ta nhìn thấy đau lòng lại bẫy ngươi vài ván nữa đó."
"Hì hì!"
Tay Trái Tử Thần cười xòa, tiện tay vỗ cái, sách kỹ năng hóa thành một luồng sáng trắng chui vào trong cơ thể Tay Trái Tử Thần.
Những người khác đứng nghe hai người nói chuyện không nhịn được tò mò hỏi: "Rốt cuộc là kỹ năng gì vậy?"
"Ha ha ha!"
Tay Trái Tử Thần cười đắc ý rồi phô bày kỹ năng vừa mới học được ra.
Vũ Lạc Đạp Phong: Kỹ năng bị động, nhảy liên tục ba lần, khoảng cách nhảy xa 12 mét.
MP tiêu hao : 2
Thời gian hồi chiêu: 1 giây
Nhảy ba lần!!!
Nhìn thấy thuộc tính kỹ năng mà Tay Trái Tử Thần show ra, trên mặt mọi người không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
Trong Trọng Sinh, Nhảy Xa và Lăn Mình được phán định giống nhau, đều không bị hạn chế bởi tốc độ di chuyển.
Nói cách khác, cho dù là Cung thủ thêm toàn bộ điểm vào nhanh nhẹn hay là Cung thủ thêm hết điểm vào sức mạnh, thì tốc độ Nhảy Xa và tốc độ Lăn Mình đều giống nhau.
Cho dù có trúng kỹ năng giảm tốc, thì tốc độ Nhảy Xa và Lăn Mình cũng sẽ không thay đổi.
Vì nguyên nhân đó, lúc chiến đấu cách vận dụng Lăn Mình và Nhảy Xa vô cùng quan trọng.
Lăn Mình là một kỹ năng đặc thù, sau khi sử dụng có thể vô địch trong nháy mắt, nhưng trong trò chơi được mô phỏng toàn diện này, Lăn Mình cũng có yêu cầu nhất định đối với người chơi không khác gì trong hiện thực.
Nếu không phải là loại cao thủ từng được huấn luyện chuyên nghiệp như Vương Vũ, người bình thường muốn đạt tới cảnh giới muốn lăn là lăn, lăn lúc nào cũng được như Vương Vũ thì vẫn khá là gian nan, chưa nói tới một ngàn tám trăm loại nền tảng nữa.
Cho nên, nếu so sánh thì Nhảy Xa mới là kỹ năng thuận tiện hơn, cho dù là di chuyển vị trí để né tránh hay là kéo dài khoảng cách, đều không thể thiếu kỹ năng phụ trợ là Nhảy Xa.
Nhưng mà khoảng cách Nhảy Xa hết sức có hạn, cho dù là chạy lấy đà để Nhảy Xa thì hạn mức cao nhất cũng chỉ là 5 mét, lúc chiến đấu thì địa điểm xác định để nhảy tới cao nhất cũng chỉ có 2 mét.
Nghề nghiệp cận chiến trong Trọng Sinh ngoại trừ Võ sư và Thích khách ra, thì Chiến sĩ và Kỵ sĩ đều có khoảng cách công kích dài nhất là khoảng 5 mét, phạm vi nhảy xa có 2 mét đương nhiên là không có nghĩa lý gì.
Tuy rằng trên thị trường hiện giờ đã có kỹ năng Nhảy Hai Lần, nhưng loại kỹ năng này cũng là có thể ngộ không thể cầu, trong chiến đội cao thủ chuyên nghiệp cũng đều là ưu tiên phân phối cho nghề nghiệp nhanh nhẹn. Còn đám người nghèo như Minh Vương Giới thì chỉ mới nghe nói qua mà thôi.
Lúc này, thấy Tay Trái Tử Thần show ra kỹ năng nhảy ba lần còn mạnh mẽ hơn cả nhảy hai lần, tâm tình mọi người đương nhiên có thể hiểu được.
Phải biết rằng, khoảng cách là nhân tố quan trọng nhất không gì sánh bằng với Cung thủ trong lúc chiến đấu, hơn nữa với loại hình Cung thủ nặng nề tầm bắn xa như Tay Trái Tử Thần, thì khoảng cách càng xa bản thân càng an toàn.
Thế nhưng Tay Trái Tử Thần vì công kích cường đại mà bỏ qua tốc độ vốn là thứ Cung thủ dựa vào để sinh tồn, nên rất dễ dàng bị lại gần người.
Nếu là mấy loại nghề nghiệp Chiến sĩ, Kỵ sĩ, Võ sư lại gần người, Tay Trái Tử Thần còn có thể dựa vào sức mạnh cường đại kéo dài, nhưng nếu là Thích khách chạy không chạy được, phòng cũng không phòng nổi thì chỉ có thể đứng chờ chết.
Nay Tay Trái Tử Thần có kỹ năng nhảy ba lần, trực tiếp có thể di chuyển vị trí trong phạm vi 12 mét, chuyện này không khác gì cho máy móc nguy hiểm nhất thêm dầu mỡ, phản ứng hóa học của chuyện này là vô cùng đáng sợ.
Thử nghĩ mà xem, một Cung thủ loại hình đại bác có thể chơi thả diều thì sẽ là tồn tại kinh khủng cỡ nào.
Bảo sao vừa rồi Vô Kỵ lại nói bản thân sẽ hối hận, người như vậy là bạn bè thì tốt, nếu có một ngày trở thành kẻ địch, thì khá khó đối phó.
Đương nhiên, nhân phẩm của Tay Trái Tử Thần thì Vô Kỵ vẫn còn tin tưởng được, nếu không thì cũng không ném kỹ năng cho hắn.
Trong lúc mọi người hâm mộ Tay Trái Tử Thần, Vương Vũ lên tiếng hỏi: "Tiếp theo chúng ta nên đi như thế nào?"
Vương Vũ là một tay mới chơi game, hơn nữa bản thân lại có thao tác rất mạnh, còn có Khinh Công nhảy bốn lần, cho nên không cảm nhận được sự cường đại của kỹ năng mà Tay Trái Tử Thần có được, so sánh ra thì phụ bản tiếp theo càng làm cho Vương Vũ cảm thấy hứng thú hơn.
"Để ta xem xem!"
Nghe thấy vấn đề của Vương Vũ, Vô Kỵ mở tấm bản đồ mới lấy được ra, nhấn sử dụng, cùng lúc đó trong bảng thao tác của mọi người trong đoàn đều xuất hiện thêm hạng mục Bản đồ.
Vừa mở ra, bản đồ của toàn bộ Cung Điện Liệt Diễm liền hiện ra trước mặt mọi người.
"Đù má! Bản đồ này quá lớn rồi!"
Sau khi nhìn thấy bản đồ của Cung Điện Liệt Diễm, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Hiện nay, mọi người từ ngoài vào trong đã đi hết ba cảnh tượng rồi, cũng đã đánh gục hai con BOSS, nhưng trên bản đồ thì mọi người mới đi được một phần mười quãng đường. Xem ra phụ bản ẩn này còn phiền toái hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Trời mới biết, tên Quân Chủ Liệt Diễm này có thật là bị giam cầm ở chỗ này hay không, mang theo nhiều đàn em như vậy bị giam cầm? Con mẹ nó là tới hưởng phúc mới đúng.
Nhìn bản đồ rộng lớn, Tay Trái Tử Thần sờ sờ cằm nói: "Xem ra phụ bản này không thể đánh trong vòng một ngày, chúng ta phải tìm điểm lưu trữ trước đã."
Điểm lưu trữ là thứ chỉ tồn tại trong phụ bản cao cấp.
Theo cấp bậc người chơi càng ngày càng cao, phụ bản giai đoạn sau của trò chơi càng ngày càng tăng độ khó và quá trình công phá cũng dài hơi hơn. Lúc này điểm lưu trữ chính là một điểm tương tự với điểm sống lại, người chơi có thể tiến hành lưu lại tiến độ soát phụ bản ở điểm này.
Như vậy, chỉ cần không thoát đoàn, cho dù có logout rồi đăng nhập lại cũng có thể tiếp tục soát phụ bản ở điểm mình đã lưu trữ, cho dù trở về thành mua đồ tiếp viện cũng sẽ trở lại vị trí đã lưu.
Nếu không, phụ bản vốn là mặt kính, không lưu lại sẽ biến mất, tương đương với việc bắt đầu lại một lần nữa.
"Rất có lý!" Vô Kỵ gật gật đầu, ra lệnh với mọi người: "Mọi người tìm xung quanh xem, xem có thấy điểm lưu trữ nào không."
"Ừ, được!"
Mọi người nhận được lệnh bắt đầu tản ra đi tìm.
Chỉ có Vương Vũ ngốc ngốc hỏi vấn đề: "Điểm lưu trữ là gì?"
"..."
Mọi người nghe vậy thì đổ mồ hôi lạnh.
Mẹ nó, cái loại gà mờ như thế này là lại là cao thủ đệ nhất trong trò chơi... Ngươi tin được không?
"Là một loại giống như truyền tống trận." Vô Kỵ thản nhiên trả lời.
"Ngươi nói là cái này sao?" Vương Vũ nhìn thoáng qua bản đồ, sau đó chỉ vào hố dung nham hỏi.
"???"
Nghe thấy Vương Vũ nói vậy... mọi người vội vàng nhìn theo hướng tay Vương Vũ chỉ, kết quả lại chỉ nhìn thấy một hố nham thạch nóng chảy màu đỏ lửa.
"Không có cái gì mà!" Mọi người trợn trắng mắt nói: "Lão Ngưu, ngươi không nhìn lầm chứ."
"Các ngươi không được huấn luyện chuyên nghiệp, tầm mắt không đủ!" Vương Vũ nói: "Vô Kỵ, ngươi đeo kính nhìn xem!"
Vô Kỵ vội vàng lấy mắt kính của mình ra đeo vào rồi nhìn xuống, quả nhiên ở vị trí ngón tay Vương Vũ chỉ có một ma pháp trận màu xanh nhạt.
Ở khắp xung quanh đó tất cả đều là hỏa diễm màu đỏ lửa, không nhìn kỹ căn bản là không nhìn thấy, kính mắt của Vô Kỵ không bị ánh sáng chung quanh ảnh hưởng cho nên có thể nhìn rõ được.
"Coi như xong!"
Nhìn thấy truyền tống trận lại nằm trong hố dung nham, Vô Kỵ cất mắt kính đi nói: "Chúng ta đi tìm BOSS tiếp theo để lưu trữ thôi."
"Đúng đó! Được được!"
Những người khác phụ họa theo.
Má nó, bởi vì muốn lưu trữ thì sẽ phải nhảy vào trong hố lửa, chuyện này cũng không khác gì tử tự, không đáng, không đáng.