Trang 736# 2
Chương 1473: Loài chim bất tử.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nhìn Nephis sống lại lần thứ hai, Vô Kỵ không khỏi có chút luống cuống.
Thật ra trường hợp chết đi sống lại liên tục… mọi người trước khi vào phụ bản cũng đã gặp qua rồi, phân thân của Quân Chủ Liệt Diễm cũng vô lại y như vậy đó.
Chỉ riêng đánh phân thân thôi mọi người cũng đủ đau đầu rồi. Chết đi sống lại liên tục có khác gì sinh mệnh vô hạn đâu, sinh mệnh vô hạn… nhưng thanh mana của mọi người lại chỉ có hữu hạn… Người nào đầu óc bình thường chắc chắn sẽ không lấy mana hữu hạn ra trao đổi với sinh mệnh vô hạn.
Chân thân của Quân Chủ Liệt Diễm và phân thân cũng có điểm khác biệt. Tuy rằng phân thân có thể sống lại liên tục, nhưng thực lực lại không hề biến hóa. Chẳng qua BOSS Thần cấp trong truyền thuyết có đặc tính sẽ trưởng thành lên qua mỗi lần chiến đấu, hơn nữa còn có phượng hoàng niết bàn, chắc mấy người ở đây ai cũng biết - mỗi lần niết bàn thì thực lực của phượng hoàng sẽ tăng lên một phần.
Mọi người đều có thể cảm nhận được sự trưởng thành trông thấy của Nephis, nếu cứ để nó chết đi sống lại như vậy, chuyện bọn họ cạn kiệt sức lực đến chết cũng chỉ là vấn đề thời gian.
“Cạc cạc cạc!”
Trong lúc mọi người đang không biết đối phó với Nephis thế nào, nó đột nhiên hú lên một tiếng quái dị, mở miệng phun ra một ngọn lửa lớn.
Vẫn là kịch bản quen thuộc, vẫn là kỹ năng quen thuộc, tất cả đều là ngựa quen đường cũ, mọi người đã thấy nhiều rồi nên không trách.
Cả đội ngũ mở ra hai cánh, bay lên không trung, nhẹ nhàng né tránh ngọn lửa của Nephis. Bọn họ vừa định làm một đợt đánh trả, ai ngờ lúc này Nephis lại không đợi ngọn lửa chấm dứt, lập tức hủy bỏ kỹ năng, nghiêng đầu phun ra đợt lửa thứ hai về phía mấy người Toàn Chân Giáo đang bay trên không.
Không hổ là BOSS Thần cấp, giờ nó đã hiểu rõ cơ chế ra chiêu của mấy người ở đây, thế nên ngay lập tức thay đổi phương pháp chiến đấu.
“Mẹ nó!”
Tất cả mọi người kinh hô một tiếng, Doãn Lão Nhị giơ tấm khiên kiên cường đỡ một đòn này.
Không còn Thánh Quang Thuẫn của Vô Kỵ, Doãn Lão Nhị lần này thực sự là trực tiếp kháng BOSS.
Tấm khiên Thần cấp đối đầu với BOSS Thần cấp, đương nhiên là người nào cấp cao hơn sẽ thắng. Bị Nephis phun lửa vào, độ bền tấm khiên của Doãn Lão Nhị không ngừng giảm xuống.
“Tay Trái! Mau khống chế nó đi!”
Mắt thấy Doãn Lão Nhị tank không được bao lâu, Vô Kỵ cuống quít hạ mệnh lệnh cho Tay Trái Tử Thần.
“Phanh!”
Không đợi Vô Kỵ nói xong, chỉ nghe tiếng căng dây thật mạnh, một mũi tên thô to bay về phía mặt của Nephis.
Thời điểm mũi tên của Tay Trái Tử Thần chuẩn bị làm choáng Nephis, ngay lúc đấy đầu nó khẽ nghiêng một cái.
“Vèo!”
Mũi tên của Tay Trái Tử Thần bay ngang qua mặt Hỏa Phượng Hoàng.
“Đùng!”
Một tiếng vang lớn, mũi tên cắm thật sâu vào bức tường đằng sau Nephis, hòn đá rơi lốp đốp từ trên xuống.
Thấy Tay Trái Tử Thần bắn không trúng, lông tơ của Doãn Lão Nhị dựng hết cả lên, hắn phẫn nộ gào một tiếng: “Tay Trái, ta chịu ngươi rồi đó! Gần như vậy mà bắn cũng không chuẩn nữa!”
Meo, Tay Trái Tử Thần không khống chế được Nephis, kỹ năng của nó cũng sẽ không dừng lại.
Cứ như vậy người rối rắm nhất chính là Doãn Lão Nhị.
Doãn Lão Nhị thu khiên lại, tất cả sẽ bị tiêu diệt cả đoàn, nhưng nếu không thu thì tấm khiên sẽ biến mất…
Nếu đối diện là một con BOSS bình thường, diệt cả đoàn thì diệt cả đoàn, đi lại là được. Nhưng đối diện là một con BOSS Thần cấp đó, vất vả lắm mới đánh được tới đây, bây giờ lại từ bỏ… thật sự là so với việc mất đi tấm khiên Thần cấp, việc này khiến Doãn Lão Nhị đau lòng hơn gấp bội.
Chậc chậc…
“Không… Không có khả năng…”
Tay Trái Tử Thần cũng tỏ vẻ không hiểu, giống như tình cảnh trước mắt đã ra ngoài trí tưởng tượng của hắn.
“Ai tới giúp một chút đi, ta sắp chịu đựng không nổi rồi!”
Nhìn độ bền của tấm khiên chuẩn bị giảm tới đáy, Doãn Lão Nhị buồn bực kêu to một tiếng.
Nhưng trong mấy người đang ở đây, cũng chỉ có Doãn Lão Nhị có khiên. Tuy rằng Bao Tam cũng là một vị Chiến sĩ, nhưng hắn lại cộng thêm điểm vào độ linh hoạt, muốn kháng BOSS thật sự là chuyện không thể nào. Những người còn lại thì càng khỏi phải nói, Pháp sư Mục sư Cung thủ Võ sư, đâu có nghề nghiệp nào tank BOSS được.
“Trời ạ!”
Ngay tại thời điểm Doãn Lão Nhị sắp chết chìm trong tuyệt vọng, nói thì chậm nhưng hành động lại rất nhanh, thân hình của Vương Vũ chợt lóe, nháy mắt đã đứng dưới cổ của Nephis.
Nephis dùng miệng để phun lửa, vì thế phía dưới cổ cũng không có chút lửa nào. Vương Vũ ngay lập tức giơ tay phải lên trên, hung hăng bóp lấy cổ nó.
Bóp Cổ!
Một chiêu này là kỹ năng mà Vương Vũ tự mình nghĩ ra, sát thương tuy rằng không bằng đá sườn, đã không theo kịp thời đại nhưng nó lại đem lại một hiệu quả vô cùng biến thái – chặt đứt kỹ năng.
“Ặc?”
Bị trúng chiêu Bóp Cổ của Vương Vũ, Nephis sợ hãi kêu một tiếng, hành động phun lửa lập tức dừng lại.
Bóp Cổ chỉ có thể cắt đứt kỹ năng, không thể khống chế được Boss.
Kỹ năng của Nephis bị đánh gãy, nó không khỏi tức giận, hai cánh vung lên chuẩn bị đánh văng Vương Vũ ra bên ngoài. Nhưng vào lúc này, tay trái của Vương Vũ nắm lấy lông chim trên đầu nó, kéo xuống thật mạnh, khuỷu tay phải vung lên.
“Phanh!”
Một quyền bằng khuỷu tay nện vào đầu Nephis, hiệu ứng hình nhang muỗi hiện lên, Nephis đã bị đánh choáng váng!
“Con mẹ nó!”
Tìm được đường sống trong chỗ chết, Doãn Lão Nhị mở hai cánh ra, bay đến trước mặt Nephis, giơ lên tấm khiên hung hăng đánh vào đầu nó một cái nữa, sau đó hắn không ngừng quyền đấm cước đá.
Lại còn vừa đánh vừa mắng: “Mẹ nó, ngươi có biết ngươi suýt chút nữa hù chết ông đây không hả?”
Phượng hoàng rút lông không bằng gà, lời này quả thực không sai! Nephis dù gì cũng là một con thần thú kiêu ngạo, thấy Doãn Lão Nhị đánh nó tàn nhẫn như vậy, Vương Vũ có chút không đành lòng kéo hắn sang một bên, nói: “Được rồi được rồi, ngươi đi ra chỗ khác đi! Đừng cản trở mọi người dùng kỹ năng, đã đấm rồi lại còn đá, quá phận rồi đó.”
“Chậc chậc chậc…”
Nghe được lời Vương Vũ nói, mọi người không khỏi thổn thức: “Nghe thấy không, tên khốn này còn biết nói tay đấm chân đá là quá phận kìa…”
Đối phó với Nephis trong dạng hình thú, quan trọng nhất chính là kỹ năng khống chế.
Chim lửa à, cả người là lửa, miệng còn biết phun lửa, chỉ có thể khống chế nó từ xa trước, sau đó các nghề nghiệp cận chiến mới liên tục khống chế được. Tuy rằng vừa nãy Tay Trái Tử Thần thất thủ, nhưng có Vương Vũ ở đây, hết thảy cũng coi như là hữu kinh vô hiểm.
Khống chế liên tục, công kích cũng liên tục không ngừng, dưới sự phối hợp ăn ý của mọi người, thanh sinh mệnh của Nephis lần thứ ba trở về con số 0.
“Oanh!”
Thi thể của Nephis ngã sõng soài ở trên mặt đất.
“Ai…”
Nephis chết, mọi người không những không có chút vui sướng nào, trái ngược đều mặt đầy u sầu, bởi vì bọn họ biết – chỉ một chút nữa thôi, con chim đáng chết này sẽ sống lại.
“Chúng ta không thể để nó cứ chết đi sống lại như vậy được.” Nhìn thi thể ở trên mặt đất, Vương Vũ nói.
Doãn Lão Nhị buồn bực nói: “Ngươi cho rằng chúng ta không muốn để nó chết một cách thống khoái sao? Nhưng thật sự là không còn cách nào khác, ngươi xem, con chim chết tiệt này lát nữa sẽ biến lại thành quả trứng, sau đó nguyên tố lửa tụ tập xung quanh, nó sẽ lại trở thành một con chim lành lặn.”
“Ai…” Nghe thấy Doãn Lão Nhị nói, những người khác cũng đều bất đắc dĩ lắc đầu.
BOSS quá vô lại, người chơi biết phải làm sao bây giờ, cũng chỉ có thể cố gắng chống cự nó… Có khi giết nhiều quá, BOSS chán nản đến trầm cảm tự sát cũng nên.
Trong lúc mọi người đang bàn phương án đối phó, thi thể của Nephis một lần nữa lại biến thành một quả trứng. Cùng lúc đó, nguyên tố lửa xung quanh biến thành vô số đốm sáng bay về phía nó.
“Ủa?”
Vào lúc này, Vô Kỵ nhìn điểm sáng trôi nổi đầy trời, đột nhiên hắn có chút sửng sốt, chỉ vào chúng hỏi: “Đó là cái gì?”