Trang 739# 1
Chương 1478: Ngươi muốn sao?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Vù!!"
Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc vì chuyện móc được một quả trứng từ trong xác trứng, đột nhiên trứng trong tay Vô Kỵ lung lay một chút.
"Tình huống gì đây?"
Vô Kỵ vô cùng kinh hãi, thuận tay đặt quả trứng trên mặt đất, cùng lúc đó sự tình càng thêm kì lạ phát sinh .
Trong cung điện, lần thứ hai nguyên tố hỏa ngưng tụ lại, lần này không chỉ có nguyên tố hỏa trong không khí, mà ngay cả viêm khoáng trên mặt đất đều ngưng tụ thành một lượng lớn nguyên tố hỏa.
Dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ biến từ đỏ thành đen của nền đất và vách tường cung điện, có nơi thậm chí đã bắt đầu sụp đổ.
Lượng lớn nguyên tố hỏa ngưng tụ thành 1 đoàn ánh sáng khoảng chừng 1 nắm tay, từ bốn phương tám hướng vọt tới chui vào trong quả trứng vàng kim kia.
"Vù!"
Do năng lực cường đại của nguyên tố hỏa tập trung lại, xung quanh quả trứng hình thành một vòng xoáy năng lượng cực lớn đem mọi người bắn sang một bên, cùng lúc ấy Vương Vũ cảm thấy trong quả trứng truyền đến khí tức cực kì khủng khiếp.
"Không ổn!"
Cảm giác được sự bất thường của trứng, Vương Vũ vội vàng nhắc nhở: "Mọi người chuẩn bị chạy, dường như có thứ gì đó sắp chui ra!"
"Răng rắc!"
Vương Vũ còn chưa dứt lời, trong vòng xoáy năng lượng truyền đến âm thanh vỡ vụn của vỏ trứng, ngay sau đó một cỗ khí thế dời non lấp biển phủ xuống, thân hình Vương Vũ nhoáng một cái liền bị đè ép.
"Phù phù!"
Mấy người Vô Kỵ bị cỗ khí thế kia trực tiếp ép đến quỳ rạp xuống đất.
"Ha hả!"
Đúng lúc này, thanh âm quen thuộc của một nữ nhân vang lên bên tai mọi người. Đoàn người nghe thấy trong lòng liền hoảng sợ vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một bóng người chậm rãi bước ra từ trong hỏa diễm.
Đợi lúc mọi người nhìn rõ ràng bộ dạng của bóng hình kia, tất cả đều sửng sốt, kinh hãi kêu lên: "Móa! Nephis còn chưa chết!"
"A ha ha ha!" Nephis nghe tiếng la to của mọi người, hài lòng che miệng lộ ra dáng cười của nữ vương: "Chỉ dựa vào các ngươi, lại muốn giết bổn vương sao? Quá coi thường bổn vương rồi."
"Chuyện này.... chuyện này sao có thể?" Vô Kỵ trăm nghĩ cũng không cách nào lí giải được: "Hệ thống rõ ràng nói chúng ta đã đánh bại BOSS rồi, hơn nữa thành công đóng phó bản lại, ngươi thế nào lại không chết."
"Ha ha!" Nephis thản nhiên cười nói: "Không sai, ta đúng là đã bị các ngươi đánh bại, chẳng qua cái kia chỉ là phong ấn của ta mà thôi, hiện tại không còn phong ấn nữa, ta đã được tự do rồi! Ha ha ha! Cảm ơn đám tiểu quỷ các ngươi nha."
Nephis cười tươi như hoa.
"Thì ra là thế!"
Nghe Nephis nói như vậy, mọi người rốt cuộc cũng đã hiểu rồi.
Vốn dĩ BOSS cùng người chơi thiết lập giống nhau, đều đổi mới trạng thái tử vong.
Ví dụ sau khi người chơi trúng độc, chỉ cần chết một lần, hiệu quả trúng độc có thể bị tiêu trừ, BOSS cũng giống như vậy, vốn dĩ Nephis là trong trạng thái phong ấn, sau khi bị mọi người đánh chết một lần, hiệu quả phong ấn tự động giải trừ, thực lực của Nephis hiện tại là đỉnh cấp 200, khó tránh khí thế lại kinh người như vậy.
Có điều hiện tại nhìn xem, Nephis hẳn là không muốn giết người đi, nếu không với thực lực hiện tại của cô ta muốn giết mấy tên đang hấp hối này, cho dù có là Vương Vũ thì bất quá cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, làm sao còn đứng đây cùng người khác phí lời.
Nghĩ đến đây, mọi người liền thờ phào một tiếng...
Đương nhiên rồi, lo lắng cũng vô dụng, BOSS cấp 200 muốn nhây ngươi lo lắng thì có tác dụng gì.
Thằng nhãi Minh Đô này lại còn to gan lớn mật hỏi: "Phượng hoàng tỷ tỷ này, chúng ta đã đem ngươi cứu ra, ngươi sẽ thưởng cho chúng ta chứ?"
"Phần thưởng?" Nephis lạnh lùng liếc nhìn Minh Đô: "Pháp trượng của ta dùng không tốt sao, hay là do ngươi đắc ý quá rồi ? Không thích thì trả lại cho ta!"
"Ách...." Minh Đô hơi run lên vội vàng nói: "Cái gì cái gì, dì Nephis à, ta chỉ nói đùa với ngươi thôi."
"Hừ!" Nephis hừ lạnh một tiếng: "Phần thưởng không phải không có!"
"Phần thưởng là gì?" Nghe lời này của Nephis, tai của mọi người đều dựng thẳng lên.
BOSS Thần cấp, đồ lấy ra chắc chắn cũng phải là thần khí rồi, đưa Hoàng Kim Ám Kim ra không phải là quá mất thể diện rồi à.
"Là ta, có ai muốn không?" Nephis thản nhiên nói.
"....."
Mọi người đồng loạt im lặng, thầm nghĩ cô nàng này bị mất trí hay sao?
"Sao thế? Không vừa mắt ta sao?"
Thấy biểu tình này của mọi người, sắc mặt của Nephis tối sầm, khí thế trên người lần thứ hai ép xuống dưới...
Mọi người hoảng hốt nói: "Đại..... đại tỷ, ngươi là thần, có thể đừng đùa như vậy được không?"
"Đùa? Các ngươi cũng xứng để ta đùa giỡn hay sao?" Nephis một mặt cao ngạo nói: "Nói cho các người biết, ta muốn một người cùng ta kí kết khế ước, để ta làm tùy tùng của hắn, với lại hắn nhất định phải đồng ý, bằng không ta sẽ giết tất cả các ngươi, tin ta đi, chỉ cần ta không để các ngươi đi, các ngươi muốn chạy cũng không được!"
"Này.... tôi đã làm gì nên tội a?" Mọi người đều bị bức đến mơ hồ rồi, hoàn toàn không biết Nephis rốt cuộc muốn làm cái gì, giết người chơi, mắng người chơi, hãm hại người chơi, đây đều là bổn phận của BOSS, còn chưa từng thấy qua chuyện đuổi theo muốn thành tùy tùng của người chơi.
Lúc này, Vương Vũ đột nhiên nghĩ đến cái gì tựa như giải thích: "Cô ta chỉ là giải trừ phong ấn thực lực mà thôi, nhưng vẫn không ra khỏi phó bản này được, chỉ có cùng người chơi kí kết khế ước mới có thể rời đi, yên tâm, chỉ cần cô ta ra ngoài được liền đá chúng ta đi."
Nói tới đây, Vương Vũ lắc đầu thở dài một tiếng, dường như nghĩ tới chuyện gì đó thương tâm.
"!!!???"
“Là thật hay giả vậy?"
Nghe Vương Vũ nói như vậy, mọi người không hẹn mà cùng đem ánh mắt chuyển đến Nephis.
Mẹ nó, cái này đúng là lừa người mà, tùy tùng của người chơi thì có hạn, đây một đường vô duyên vô cớ ép buộc người ta, còn hoa mỹ kêu là phần thưởng, sao lại vô sỉ như vậy được chứ.
"Hừ!"
Nephis hung tợn trừng mắt với Vương Vũ: "Ngươi làm sao mà biết được?”
"Nói ra thì dài lắm!" Vương Vũ lắc đầu.
"???!!!"
Nephis liếc mắt đánh giá Vương Vũ từ trên xuống dưới, đột nhiên phát ra một tia kinh ngạc nghiêm trọng: "Long Hoàng Darius là tùy tùng của ngươi?"
"Các ngươi có biết không?" Vương Vũ hiếu kì hỏi.
“Chính là ngươi rồi."
Thật dễ nhận ra, đến cả Nephis cũng không muốn trả lời câu hỏi đơn giản này của Vương Vũ, dù sao mấy BOSS thần cấp của thế giới này, có thể không quan tâm nhau sao, Nephis tự có mục đích của mình, chỉ vào Vương Vũ: "Ngươi, cùng ta kí khế ước đi!"
"Ặc..."
Vương Vũ nghe vậy không nói gì cả: "Tại sao lại là ta?"
Con mẹ nó, mấy BOSS thần cấp này đi lừa người đều bị lừa bởi một người, đùa giỡn cái khỉ gì chứ.
Câu trả lời của Nephis có khá đủ tinh thần phê phán: "Darius kia là con rệp còn có thể kí được, vì sao ta không thể ký?"
"Nếu như hắn không kí thì sao?" Vô Kỵ tủm tỉm cười hỏi một câu.
"Vậy các ngươi đều phải ở trong này với ta!" Nephis oán giận.
"Được thôi...." Vô Kỵ cợt nhả nói: "Cùng một đại mỹ nữ như ngươi ở chung trong một căn phòng lớn, là việc chúng ta cầu còn không được."
Thấy Vô Kỵ dám đem mình ra đùa giỡn, Nephis lạnh mặt: "Ngươi không sợ chết sao?"
"Sợ chứ! Chẳng qua ta càng sợ cô đơn hơn thôi! Ngươi đừng quên chúng ta là người chơi, có thể tùy lúc thoát game nha!" Vô Kỵ đắc ý nói.
Nephis là BOSS có trí năng cao, Vô Kỵ đều đã nói trắng ra như vậy, Nephis làm sao không hiểu suy nghĩ của tên này được.
"Đúng là tên đáng ghét!"
Nephis dùng mắt hung tợn đục trên trên người Vô Kỵ một cái lỗ, sau đó lấy ra một cái lệnh bài đưa cho Vương Vũ: "Thứ này cho ngươi! Mau mau kí khế ước với ta!"