Trang 739# 2
Chương 1479: Sự hoang mang của Danh Kiếm Đạo Tuyết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Kết quả Vương Vũ vừa nhìn, liền thấy một miếng lệnh bài màu đỏ trạm trổ một con phượng hoàng lửa rất sinh động.
Phượng Hoàng Chi Lệnh: đạo cụ trân quý, sử dụng Phượng Hoàng Chi Linh, ở trong bất kì tình cảnh nào đều có thể triệu hoán Quân Chủ Liệt Diễm Nephis.
Thứ đồ này cùng Long Hoàng Chi Lệnh có cùng một tác dụng, đều là đạo cụ dùng để triệu hoán tùy tùng.
Thực ra đây cũng coi như là cấp cho người chơi một cái công đạo đi. Chung quy thì trở thành tùy tùng, vậy chính là tiểu đệ của người chơi, cho dù ngươi có là BOSS Thần cấp, thực lực siêu phàm hoàn toàn không đem chủ nhân đặt vào trong mắt, nhưng quy tắc chính là quy tắc, vuốt mặt cũng phải nể mũi, người chơi chính là vua chúa của hệ thống tạo hóa, một chút mặt mũi này vẫn còn cần đi.
Tất nhiên rồi, Vương Vũ xuất thân là người tập võ, về phần chiến đấu có đánh nữa cũng không đã, BOSS bình thường còn chưa đủ cho mình đánh đây, đương nhiên sẽ không quá để ý loại chuyện tùy tùng gì đó này, chỉ là vừa vặn không thích để người ta uy hiếp mình mà thôi.
Lúc này nhìn thấy Phượng Hoàng Chi Linh trong tay, tính chất uy hiếp cũng bị biến thành giao dịch rồi, Vương Vũ lúc này mới hài lòng gật đầu: "Được, có thể, mau kí thôi!"
Nói xong, đưa cho Nephis một trang khế ước, Nephis nhìn thoáng qua, sau đó kí kết trở thành tùy tùng của Vương Vũ.
Giờ này khắc này, Tay Trái Tử Thần mắt chứng kiến toàn bộ quá trình cũng đã nhìn đến ngốc luôn rồi.
"Thế này... thế này cũng được sao?”
Tay Trái Tử Thần chưa từng nghĩ qua, hóa ra còn có thể làm loại chuyện này lên người BOSS, con đường này cũng quá hoang dại rồi...... Mẹ nó, ngay cả BOSS cũng bắt chẹt, chẳng trách đám người của Toàn Chân giáo lại giàu có như vậy, đây đúng là chênh lệch a....
Vô Kỵ nói lời thâm ý vỗ vào vai Tay Trái Tử Thần: "Người trẻ tuổi, mau học hỏi một chút đi, con đường mà ngươi cần phải đi còn dài lắm."
"Hừ!" Nephis hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Vô Kỵ rồi tùy tiện phất tay, mấy người theo nhau ra khỏi phụ bản, đi đến khu vực khai thác mỏ Thần Viêm.
Một đoàn người nhìn thấy Toàn Chân Giáo cùng Minh Vương Giới đi ra từ trong phụ bản, liền vui mừng đi lên vây xung quanh.
Nhưng mọi người vừa nhìn thấy Nephis ở đó, tất cả đều ngây người, hoảng sợ kêu lên: "Đây, đây là chuyện gì?"
"Mọi người không cần phải sợ!" Vô Kỵ khoát khoát tay giải thích: "Hiện tại cô ta đã là tùy tùng của lão Ngưu rồi, không thể làm người khác bị thương được..."
Nhưng mà Vô Kỵ còn chưa có nói xong, Nephis đã nâng một ngón tay, bắn một đường Tử Xong Xạ Tuyến vào đầu Vô Kỵ, Vô Kỵ chết ngay tại chỗ.
"Đậu má!"
Tất cả mọi người bị dọa sợ chạy loạn bốn phía.
Vương Vũ kinh hãi xen lẫn tức giận nhìn Nephis: "Ngươi muốn làm gì vậy?"
"Ngươi quản cái rắm!"
Nephis quay lại trừng mắt với Vương Vũ, tiện tay vẽ một đường, một đường đó vẽ ra trong không gian một khe hở, rồi trực tiếp biến mất trước mặt mọi người.
"...."
Mọi người thật sự đã bị Nephis dọa cho mất mật, nhìn vào nơi Nephis vừa biến mất, thật lâu cũng không dám tiến lên nửa bước.
"Con mẹ nó, con ả đó dám giết ta!!" Trên kênh, Vô Kỵ tức giận giơ chân mắng to.
Cũng không có cách nào khác, cho dù Vô Kỵ có thuật hồi sinh đi chăng nữa, nhưng sự việc vừa rồi xảy ra quá bất ngờ còn chưa kịp dùng, cứ vậy bị đánh trở về thành.... thật vất vả mới lên được cấp 55 có thể học được kỹ năng mới, kết quả bởi vì rớt 1 phần 10 kinh nghiệm mà quay về cấp 54.
“Đáng đời, cho ngươi con mẹ nó đắc ý!” Minh Đô và Bao Tam đồng thời bày ra vẻ mặt khinh bỉ.
Đánh xong phụ bản, mọi người đều thu hoạch được không nhỏ, kế tiếp chính là đi theo Vương Vũ đến quán rượu thành Yamatai giao nhiệm vụ.
Phần thường nhiệm vụ tỷ lệ thuận với độ khó, nhiệm vụ lần này so với nhiệm vụ cấp S đặc biệt khó hơn, phần thưởng không cần nói đến cũng tự hiểu rồi.
Vương Vũ bàn giao nhiệm vụ xong, tất cả mọi người đều thu được lượng lớn kinh nghiệm cùng phần thưởng danh vọng, đồng thời mỗi người còn nhận được một quyển sách kỹ năng, những người mới nãy không nhận được phần thưởng ở trong phụ bản cũng đều có phần thưởng.
Xem ra chủ quán rượu bỏ vốn cũng không nhỏ đi.
“Kỹ năng của ngươi là gì thế?” Vừa cầm được phần thưởng, Minh Đô liền tiến lên phía trước hỏi Bao Tam.
“Bạt Đao Triệt, còn ngươi thì sao?” Bao Tam hỏi lại.
“Không nói cho ngươi biết....” Minh Đô đắc ý lắc đầu, bị Bao Tam đánh một quyền ngã xuống đất.
Vương Vũ cũng nhận được một quyển kỹ năng tên là “Võ Thần Cường Thích”.
Võ Thần Cường Thích: lúc phát ra kỹ năng thì hô to một tiếng giẫm lên mặt đất, khiến địch nhân trong phạm vi hấp thu ngã xuống hoặc bị bất động, gom kẻ địch hấp thu đến bên người, sau đó lại tập hợp sức lực toàn thân phóng ra Đoạn Thích uy lực cực kì lớn, đồng thời bản thân đạt được trạng thái bá chủ, không có cách nào di chuyển cũng không có cách nào bị bắt, tiêu hao 10% mp, thời gian hồi chiêu 60 giây.
Nhìn vào phần giới thiệu, kỹ năng của Võ Thần Cường Thích và Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích ở cùng một cấp độ, sức mạnh kỹ năng so với Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích tuy có kém hơn một chút, nhưng lúc thi triển lại không cần phải di chuyển, cũng có đủ hiệu quả khống chế không tồi, nếu phối hợp với Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích phỏng chừng hai chân vừa hạ xuống hiệu quả bộc phá lại tăng thêm, có thể đá ra trăm vạn thương tổn.
“Người trẻ tuổi!” Lúc Vương Vũ còn đang thưởng thức phần giới thiệu của kỹ năng, đột nhiên chủ quán rượu tủm tỉm cười đi tới: “Ngươi có biết Liệt Diễm Chi Tâm không?”
“Hả?” Vương Vũ thoáng sửng sốt, chợt hỏi: “Sao vậy, ngươi còn nhiệm vụ giao cho ta sao?”
“Không... Không có!” Chủ quán rượu nói: “Chỉ là nếu có Liệt Diễm Chi Tâm, ngươi giao nó cho ta, ta sẽ tặng ngươi một kỹ năng.”
“Ừm....” Vương Vũ không để ý đến chủ quán rượu, đáp một tiếng.
Thực ra Liệt Diễm Chi Tâm ở ngay trong tay Vương Vũ, nhưng nhìn vẻ mặt kia của chủ quán rượu, thì Liệt Diễm Chi Tâm chắc chắn là một báu vật trân quý, dù sao cũng là đồ của Nephis rớt ra, cấp bậc nhất định không hề thấp. Đồ vật quý giá như vậy mà mang đi đổi thành một cái kỹ năng sao? Vương Vũ cũng không còn một tên nhóc ngây thơ như lúc mới bước vào trò chơi nữa rồi.
“Nếu có nhất định phải đưa cho ta đó.” Chủ quán rượu nhìn Vương Vũ im lặng, còn cho rằng Liệt Diễm Chi Tâm không nằm trong tay Vương Vũ, vì thế lại đi làm phiền những người khác.
Đánh xong phụ bản, Minh Vương Giới và Toàn Chân Giáo kết thúc mối quan hệ hợp tác ngắn ngủi, tổng thể mà nói thì lần hợp tác này cũng cực kì vui vẻ đi.
Sau khi hàn huyên mất một hồi, nhóm người Minh Vương Giới muốn rời đi, bỗng nhiên trên bầu trời vang lên một cái thông báo: “Nhờ sự dẫn dắt người chơi năm sông bốn bể, chiến đội Cửu Châu đã mở thông con đường bị tắc ngàn năm qua dãy núi Ethel. Liên kết đại lục Dũng Giả và đại lục Tây Nguyên. Sự tích vẻ vang của bọn họ sẽ được ghi vào sử sách lâu dài.”
“???”
Nhìn thông báo của hệ thống, Danh Kiếm Đạo Tuyết kinh ngạc nói: “Thông cáo này là có ý gì?”
“Xem không hiểu hay sao?” Ký Ngạo bĩu môi: “Chính là mở đường qua lại giữa quốc tế và Trung Quốc, có cái gì đặc biệt hơn người cơ chứ, chúng ta đệ nhất khai mở đường biển mới là tốt nhất.”
“Vậy sau này người chơi quốc tế có thể tới Trung Quốc sao?” Danh Kiếm Đạo Tuyết lại hỏi.
“Lời này nói ra không phải rất vô nghĩa hay sao?” Kỳ Ngạo không nói gì: “Tuyết à, tình trạng của ngươi hôm nay có chút không thích hợp nha, có phải bị ngốc rồi không?”
“Không... không có chuyện gì!” Danh Kiếm Đạo Tuyết hoảng hốt nói: “Vậy mọi người tiếp tục chơi vui vẻ nha, ta có chút việc cần thoát game vài ngày.”
Nói xong, Danh Kiếm Đạo Tuyết vội vội vàng vàng thoát game.
“Tên nhóc này có bệnh sao?” Minh Đô nhíu mày: “Cứ như bị chó đuổi vậy?”
“Vậy là ngươi không hiểu gì rồi!” Xuân Tường tự cho là đúng nói: “Đạo Tuyết là một thương nhân, lúc này phải đi tìm hiểu giá hàng quốc tế chứ, ngươi cho rằng hắn giống như đám phế vật không có chí hướng chúng ta sao?”