Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1482 - Chương 1484: Cơ Hội

Trang 742# 1

 

 

 

Chương 1484: Cơ hội
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"À?" Mộng Hi nghe vậy nhíu mày hỏi: "Thật sao?"

"Đương nhiên!" Gấu Ơi Chờ Tớ nói: "Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy tiếng xấu đồn xa, cái người có tên Danh Kiếm Đạo Tuyết là một doanh nhân, hắn chắc chắn đã lừa ngươi rất nhiều tiền, bản thân ta vô cùng chán ghét loại người như thế."

"Bớt lải nhải đi!" Mộng Hi không nhịn được nói: "Nói cho ta biết, bây giờ hắn đang ở đâu!"

"Chuyện này sao..." Gấu Ơi Chờ Tớ thao thao bất tuyệt từ đầu tới giờ, nghe thấy câu hỏi này lập tức dừng lại, khẽ nói: "Này... Ta thật sự không thể nói cho các ngươi biết."

"Hừ! Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi?" Mộng Hi nhìn chằm chằm Gấu Ơi Chờ Tớ.

"Không, đương nhiên không phải." Gấu Ơi Chờ Tớ vội nói: "Các vị ngay cả Toàn Chân Giáo cũng dám giết, đương nhiên không thể nào lại không dám giết ta. Nhưng nếu ta nói cho các vị biết, thì người Toàn Chân Giáo cũng sẽ không bỏ qua cho ta."

"Ý của ngươi là chúng ta không bằng Toàn Chân Giáo?" Mộng Hi hỏi ngược lại.

"Cũng không phải ý này." Đại Hùng giải thích nói: "Các vị có mạnh tới đâu thì cũng là người xứ khác, tối đa giết ta được vài lần. Còn Toàn Chân Giáo lại là người địa phương, hơn nữa một người trong số bọn họ còn lại thành chủ. Nếu ta đắc tội bọn họ, thì thành Dư Huy này không chứa chấp ta được nữa. Ta tình nguyện chết vài lần chứ không muốn nghỉ chơi trò chơi."

"Rất có lý!" Mộng Hi gật đầu nói: "Vậy thì sao ngươi mới đồng ý nói?"

Đại Hùng Suy nghĩ một lát nói: "Toàn Chân Giáo kia ở thành Dư Huy lấy thúng úp voi, các ngươi còn chưa quen cuộc sống ở nơi đây, cho dù ta cho ngươi biết Danh Kiếm Đạo Tuyết ở nơi nào, các ngươi cũng không thể bắt được hắn. Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta ở thành Dư Huy vẫn có chút thế lực, ta cảm thấy chúng ta có thể hợp tác. Nếu ngài thấy được, thì ta sẽ thông báo cho ông chủ chúng ta, rồi chúng ta bàn chuyện hợp tác."

"Hợp tác?" Mộng Hi nghe vậy ngẩn ra, sau đó hỏi mấy người bên cạnh: "Các ngươi thấy sao?"

"Hợp tác!" Jeff gật đầu.

Đá Trắng nhìn thoáng qua Đại Hùng nói: "Người này nói cũng không sai, giết người đối với chúng ta mà nói rất đơn giản, nhưng truy giết một người trong thành thị lớn như vậy thì có chút khó, chúng ta có thể hợp tác."

Quả thực, giết người cần thực lực, đuổi giết cũng phải cần người, huống chi đám người Toàn Chân Giáo kia xảo trá thế nào, mọi người cũng không phải chưa từng trải nghiệm.

Ngay như vừa rồi, đám người Đá Trắng đã cản người Toàn Chân Giáo trong quán rượu, mà vẫn để bọn họ chạy mất ba người, càng đừng nói tới việc truy sát toàn thành.

Toàn Chân Giáo lại là thổ dân bản địa, người từ bên ngoài tới chưa quen thuộc nơi đây, nếu cứng đầu đuổi giết, chỉ sợ ngay cả bóng dáng Toàn Chân Giáo cũng không sờ tới được.

"Ừ!"

Thấy Đá Trắng và Jeff đều đồng ý hợp tác, Mộng Hi gật đầu nói: "Có thể hợp tác!"

"Vậy thì quá tốt rồi!" Gấu Ơi Chờ Tớ mừng rỡ nói: "Ở đây nhiều người, các vị có thể đi cùng ta tới công hội Kiếm Chỉ Thương Khung một chuyến hay không?"

"Ngươi không phải là cùng một bọn với Toàn Chân Giáo đó chứ?" Mộng Hi nheo mắt, cẩn thận hỏi sau đó lại nói: "Cho dù là cùng một bọn cũng không sao cả. Cái loại trình độ như Toàn Chân Giáo cũng có thể làm thành chủ của các ngươi, chúng ta có thể giết Toàn Chân Giáo giống như giết gà bắt chó, thì giết các ngươi lại càng dễ như trở bàn tay."

"Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên!" Gấu Ơi Chờ Tớ liên tục lau mồ hôi nói: "Mọi người chờ chút, ta đi thông báo với hội trưởng của chúng ta."

Dứt lời, Gấu Ơi Chờ Tớ gửi một tin nhắn cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: "Lão đại, ngài đoán xem vừa nãy ta thấy chuyện gì?"

"Nhìn thấy con gái tắm rửa?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lập tức trả lời, trong lời nói mang theo sự đáng khinh.

"Còn kích thích hơn gấp trăm lần việc ấy!" Gấu Ơi Chờ Tớ kích động nói.

"Ồ? Ngươi tiến vào nhà tắm con nhà người ta rồi?"

Cũng không biết Gấu Ơi Chờ Tớ ở trong mắt Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bình thường là dạng người gì, mà khi nói chuyện với hắn ba câu của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đều không rời chuyện con gái.

"Gái tắm mẹ gì chứ!" Gấu Ơi Chờ Tớ nói: "Người Toàn Chân Giáo bị người khác tàn sát rồi!"

"Tàn sát!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bình tĩnh nói: "Ta tưởng là chuyện gì kích thích chứ, trong trò chơi ngày nào chả có người chết..."

Nhưng vừa nói tới đây, hắn đột nhiên phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Cái gì? Ngươi nói ai bị tàn sát hả?"

"Toàn Chân Giáo!" Gấu Ơi Chờ Tớ chắc chắc nói.

"Toàn Chân Giáo?"

Nghe thấy ba chữ kia, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng phải sửng sốt tới ba bốn giây, mới trả lời lại: "Mẹ nó, đối phương kéo mấy đội tới đây? Giết mấy người bọn họ? Sao lại không thấy động tĩnh gì?"

Chậc chậc chậc.

Không thể không nói, ở thành Dư Huy đã lâu, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng có rất nhiều bóng ma đối với Toàn Chân Giáo. Nghe nói người Toàn Chân Giáo bị giết, theo bản năng phản ứng lại, chắc chắn đối phương có không ít người, nếu không, muốn giết đám khốn nạn kia ở thành Dư Huy còn khó hơn cả vượt cấp đánh BOSS một mình.

"Nghe động tĩnh gì chứ!" Gấu Ơi Chờ Tớ nói: "Người ta có bảy người tới thôi, Toàn Chân Giáo ngoại trừ lão cẩu Vô Kỵ, lão tặc Xuân Tường cùng với thằng nhóc con kia chơi chiêu mà logout, thì những người khác đều bị giết!"

"Hả? Bên kia chết mấy người?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kinh ngạc hỏi.

"Chết? Người ta hoàn toàn nghiền ép đám kia luôn!" Đại Hùng nói: "Còn chả đánh ai bị thương luôn ấy!"

"Á đù! Ngươi không nhìn lầm chứ?"

Nghe Gấu Ơi Chờ Tớ nói như vậy, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hoàn toàn kinh ngạc.

Phải biết rằng, Kiếm Chỉ Thương Khung đưa nhiều người bao vây Toàn Chân Giáo như vậy, mà còn bị đánh tới tan đàn xẻ nghé, mà người ta chỉ có bảy người lại diệt cả đoàn Toàn Chân Giáo, thậm chí còn không mất cọng lông sợi tóc nào... Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng có chút hoài nghi Gấu Ơi Chờ Tớ xuất hiện ảo giác.

"Không có!" Gấu Ơi Chờ Tớ nói: "Những người này vẫn còn ở quán rượu đây, ta đã cản bọn họ lại. Đám người này có thể đối phó với đám Toàn Chân Giáo khốn nạn kia, có bọn họ hỗ trợ, chuyện ngài làm thành chủ không phải chuyện dễ dàng sao?"

"Chuyện này..."

Vừa nghe tới việc đối phó Toàn Chân Giáo, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lại rối rắm.

Dù sao thực lực của Toàn Chân Giáo Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã được chứng kiến tận mắt. Bóng ma mà Vương Vũ tạo ra trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đến giờ vẫn chưa phai nhạt. Chỉ cần có Toàn Chân Giáo ở đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫn luôn cảm thấy sự uy hiếp, giờ đột nhiên lại nói muốn đối phó với Toàn Chân Giáo, đương nhiên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng cảm thấy mơ hồ.

Rối rắm một lát, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Thành chủ ta cũng thích, nhưng Toàn Chân Giáo không dễ đối phó như vậy đâu."

"Ta biết!" Đại Hùng nói: "Không phải ta đã gặp được người có thể áp chế Toàn Chân Giáo sao? Nếu không ta cũng không đề cập tới việc này, người ta đồng ý hợp tác với chúng ta đó."

"Nhưng là..." Nhắc tới Toàn Chân Giáo, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫn cảm thấy có chút không yên tâm.

Gấu Ơi Chờ Tớ vội la lên: "Lão đại, ngài hãy nghe ta nói, người có thể áp chế Toàn Chân Giáo không nhiều, qua thôn này sẽ không còn nhà nào đâu, ngài nên nắm bắt cơ hội!"

Tục ngữ có câu, thời cơ tới không biết tận dụng thì sẽ không còn nữa.

Ban đầu, trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn do dự có nên hay không, nhưng câu nói đó của Đại Hùng trực tiếp đâm vào nỗi uy hiếp của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

Chướng ngại phía trước Kiếm Chỉ Thương Khung không chỉ có mỗi Toàn Chân Giáo, còn có Liên Minh Huyết Sắc.

Lúc này chính là cơ hội tốt ngàn năm có một, nếu nắm bắt được thì sẽ trở thành người đứng đầu một thành có thể tranh giành thiên hạ. Nếu không nắm bắt được, có hai tòa núi lớn là Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc thì không biết tới khi nào hắn mới xoay người được.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment