Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1503 - Chương 1505: Lợi Ích Tức Thì

Trang 752# 2

 

 

 

Chương 1505: Lợi ích tức thì
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Mọi người đều biết, khái niệm lãnh thổ của người chơi trong trò chơi cực kì rõ ràng.

Sự cấu xé giữa các công hội trong cùng một thành chính rất kịch liệt, nhưng đó cũng là chuyện của người trong nhà, đóng cửa tự mình giải quyết là được, nhưng nếu như những người chơi của thành chính khác dây vào, thì đó lại là việc khác.

Người trong nhà đánh nhau thì người ngoài dựa vào cái gì mà muốn nhúng tay vào? Ngươi mẹ nó là đại vương cách vách đấy à? Không gọi là chủ trì công đạo, thì cũng gọi là xâm lược đi!

Bị người khác xâm lược dĩ nhiên phải đồng lòng nhất trí đối ngoại rồi.

Vì vậy, trong "Trọng Sinh" vẫn luôn có một quy tắc bất thành văn, đó là không đánh nhau với thành bên cạnh.

Trừ phi là công hội lớn như Tung Hoành Thiên Hạ, bằng không dù có là công hội bá đạo thì cũng phải tuân theo quy củ này.

Chớ nói đến đuổi giết thành bên cạnh, cho dù người chơi của thành chính khác có tới nhiều đến thế nào, đều sẽ dẫn tới việc dân địa phương cảm thấy phản cảm, đến lúc đó đồng lòng hợp lực chém chết các ngươi thì cũng chẳng còn cách nào khác.

Tất nhiên rồi, cái ta nói đến chính là quy tắc xâm phạm, không tính đến một đoàn mười người của Toàn Chân Giáo.

Bởi vậy, hai công hội cùng một thành chính đánh nhau kịch liệt ra sao, cũng sẽ không đi tìm sự viện trợ từ người chơi của thành chính khác, bằng không một khi đã kích khởi sự tức giận của nhiều người trong các công hội khác ở trong thành, vậy thì người xui xẻo cũng chỉ có mình mà thôi.

Hành vi dùng tiền để tìm ngoại viện lần này của Kiếm Chỉ Thương Khung, rõ ràng đã phạm vào tối kỵ

"Vậy thì đã làm sao?" Thấy mọi người đều kinh ngạc như vậy, Vô Kỵ thản nhiên hỏi ngược lại.

Ký Ngạo hét len: "Ngươi nói xem như thế nào? Kiếm Chỉ Thương Khung là tìm viện trợ từ bên ngoài đấy a, không muốn sống nữa rồi sao?"

"Nói lời vô nghĩa!" Vô Kỵ bĩu môi nói: "Ngươi cũng đã nói, Kiếm Chỉ Thương Khung tìm viện trợ từ bên ngoài!"

"Chuyện này..."

Nghe lời này của Vô Kỵ, đám người Toàn Chân Giáo đều sửng sốt, lập tức trên mặt lộ ra thần sắc giật mình.

Chỉ có một mình Ký Ngạo vẫn ở nơi này kích động kêu to: "Kiếm Chỉ Thương Khung thì làm sao? Bọn chúng lẽ nào có ba đầu sáu tay có thể phá bỏ quy tắc hay sao?"

Vương Vũ vỗ vỗ vào đầu Ký Ngạo rồi giải thích: "Kiếm Chỉ Thương Khung không có ba đầu sáu tay, nhưng bọn họ có tiền đó!"

"Có tiền... tiền..."

Nghe lời giải thích của Vương Vũ, Ký Ngạo nhất thời yên lặng, câu hỏi sau đó trực tiếp nghẹn lại trong bụng.

Tiền, không sai, lại là tiền!

Thế giới trong trò chơi tuy chỉ là hư ảo, nhưng có một số chuyện lại càng thực tế hơn thế giới thực.

Ví dụ như tiền, ở thế giới trong trò chơi có thể giải quyết được phần lớn vấn đề.

Từ trang bị kỹ năng, cho tới nhiệm vụ vàng, chỉ cần có tiền, thì sẽ có người phục vụ ngươi.

Không cần nói đâu xa, chỉ cần nói đến mấy tên Toàn Chân Giáo này, cũng đều là một đám phục vụ vì lợi ích.

Đừng nói đến thành Dư Huy này vốn dĩ không dám chọc đến tiểu công hội Kiếm Chỉ Thiên Khung, cho dù là Toàn Chân Giáo, nếu đây không phải là vấn đề mà Vương Vũ lên tiếng, thì Kiếm Chỉ Thương Khung có thể chi tiền mua chuộc để bọn họ không nhúng tay vào, huống chi là những công hội khác?

Nếu như tiền đặt đúng chỗ, thì những công hội nhỏ kia và những cao thủ của thành chính khác được Kiếm Chỉ Thương Khung thuê mướn để tiêu diệt Liên Minh Huyết Sắc cũng không phải là không có khả năng.

Đây là một hiện thực trần trụi.

Không có lợi ích, muốn ôm ấp tình cảm của mọi người thì thật đơn giản, nhưng một khi có sự gia nhập của lợi ích, nhận thức về lãnh địa chó má gì đó, có thể mua được vài món trang bị hay sao?

"Con mẹ nó! Còn là gì nữa!" Ký Ngạo suy nghĩ một chút liền nói: "Kiếm Chỉ Thương Khung thông đồng với giặc ngoài, ý đồ tấn công người chơi bản thành, chú Ngưu, chúng ta còn chờ cái gì nữa, mau đi giết hắn thôi!"

"Chuyện này.... không được thích hợp cho lắm." Vương Vũ lắc đầu.

"Không thích hợp? Tại sao vậy?" Ký Ngạo buồn bực hỏi, Kiếm Chỉ Thương Khung đều đã tìm ngoại viện tới rồi đó.

"Đầu óc ngươi xoay chuyển cũng thật nhanh nha!"

Lúc này Vô Kỵ cười nói: "Chẳng quá ngươi nói có sai một chút, người chủ động phát động chiến tranh lại là Liên Minh Huyết Sắc."

"Sao lại như vậy?" Ký Ngạo hoài nghi hỏi.

Trong tiềm thức của Ký Ngạo, nếu Kiếm Chỉ Thương Khung đã đi tìm ngoại viện, thì chính là thông đồng với giặc ngoài, phải giết chết mới có thể yên tâm được.

Vô Kỵ lại thản nhiên nói: "Chẳng ra làm sao, nhưng ngươi đừng quên Lão Ngưu hiện tại chính là thành chủ!"

Quả thực là vậy, nếu như Vương Vũ chỉ là một người chơi bình thường trong thành Dư Huy, muốn tìm Kiếm Chỉ Thương Khung gây phiền toái, căn bản không cần phải mượn tay của Liên Minh Huyết Sắc.

Dù sao Toàn Chân Giáo cũng là một cụm danh từ không biết phân phải trái, với danh nghĩa của Toàn Chân Giáo muốn làm chuyện xấu gì cũng không khiến người ta phải bất ngờ.

Nhưng thân phận hiện tại của Vương Vũ là gì? Là thành chủ của thành Dư Huy.

Kiếm Chỉ Thương Khung thân là một công hội quản lí khu vực phía Tây của thành Dư Huy, hiện tại là công hội xếp thứ nhất về độ xây dựng và độ dân vọng tại thành Dư Huy, công cao chấn chủ.

Giữa hai bên trong lúc đó có một mối quan hệ rất vi diệu, Vương Vũ là thành chủ lại bị Kiếm Chỉ Thương Khung làm cho bị sốc.

Nếu như Vương Vũ chỉ nghi ngờ Kiếm Chỉ Thương Khung ám sát mình, ngay cả bằng chứng cũng không có đã ra tay với Kiếm Chỉ Thương Khung, loại hành vi này chính là mượn cối xay giết lừa mà người ta thường nói đến.

Không những có thể gây hạ thấp độ dân vọng NPC của thành Dư Huy, mà còn có thể phát sinh hiểu lầm nào đó giữa người chơi đối với thành Dư Huy nữa.

So sánh với người Toàn Chân Giáo, Vương Vũ là một người tương đối giữ thể diện, đương nhiên sẽ không làm ra loại sự tình không phân phải trái như vậy.

Cũng giống như hiện tại, Kiếm Chỉ Thương Khung trước đây bị công kích, tốn tiền tìm người tới giúp cũng là chuyện hợp tình hợp lý, Vương Vũ coi như là bạn bè của Huyết Sắc Chiến Kỳ và người chơi của thành Dư Huy, giúp Huyết Sắc Chiến Kỳ đánh Kiếm Chỉ Thương Khung cũng là chuyện hợp lý lẽ.

Có thể Vương Vũ mang thân phận thành chủ trên người, nhưng Liên Minh Huyết Sắc và Kiếm Chỉ Thương Khung lại bình đẳng ở trước mặt Vương Vũ.

Lúc này, Vương Vũ chỉ có thể ra mặt hòa giải, còn nếu giúp bất kì bên nào, cũng sẽ bị hoài nghi là thiên vị, vẫn sẽ mất độ dân vọng như cũ.

Không ở vị trí đó thì không hiểu được, ai nói làm thành chủ thì sung sướng, gặp phải loại chuyện này mà không có kiến thức chính trị thì chỉ biết trơ mắt ếch ra đó nhìn mà thôi.

Ví dụ như Vương Vũ đây, thái độ xử sự làm người vẫn kém một đường so với người khác, kiến thức chính trị căn bản bằng con số không, đối mặt với cục diện như vậy, chỉ có thể đợi cho hai bên đánh nhau xong, mới đi ra làm người giải hòa.

Vương Vũ cũng không có cách nào a, hắn cũng đành chịu, hiện tại việc duy nhất có thể làm là yên lặng xem kỳ biến.

Quân số của Liên Minh Huyết Sắc tuy không đến 1 vạn người nhưng đối lập với Kiếm Chỉ Thương Khung vẩn vơ kia thì đều là tinh anh hết.

Do đánh đòn phủ đầu và ưu thế thực lực áp đảo, Liên Minh Huyết Sắc vừa mới bắt đầu đã trực tiếp ngăn chặn được Kiếm Chỉ Thương Khung, Kiếm Chỉ Thương Khung tuy có thể đọ sức, nhưng bị tiêu diệt cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Nhưng vào lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ đang cho rằng bản thân mình sắp thắng trận rồi, thì đột nhiên trên kênh công hội truyền đến một tin tức lạ thường: "Không ổn rồi lão đại ơi, đột nhiên sau lưng chúng ta xuất hiện một lượng lớn người chơi cao thủ lạ mặt, hình như là viện trợ từ bên ngoài mà Kiếm Chỉ Thương Khung đã mời tới."

"Ngoại viện?"

Sau khi nhận được thông tin, Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi vui vẻ nói với Huyết Sắc Phong Ngữ ở bên cạnh: "Mẹ nó, Kiếm Chỉ Thương Khung điên rồi à! Lại đi mời người bên ngoài tới đối phó với chúng ta, mau đi báo tin cho hội trưởng của những công hội khác."

"Chuyện này... chuyện này có đáng tin không?" Huyết Sắc Phong Ngữ suy tư một chút, cuối cùng vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng cho lắm, không nhịn được mà đề nghị: "Không bằng hỏi thử Vô Kỵ xem nên làm thế nào bây giờ."

Nghe Huyết Sắc Phong Ngữ nói vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ có chút không vui, ý vị sâu xa mà nói: "Phong Ngữ à, Liên Minh Huyết Sắc chúng ta cũng là công hội cao cấp, sao có thể vừa mới ra tay đã đi cầu cứu người khác rồi sao?"

"Vậy ta biết rồi." Huyết Sắc Phong Ngữ buồn bực đáp: "Nhưng mà, ta đến cùng vẫn cảm thấy những công hội nhỏ này không thể tin cậy được."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment