Trang 753# 1
Chương 1506: Tốn tiền giải quyết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Thật không?"
Nghe lời này của Huyết Sắc Phong Ngữ, Huyết Sắc Chiến Kỳ không khỏi run rẩy một trận.
Trước đây Huyết Sắc Phong Ngữ ở trong Liên Minh Huyết Sắc chỉ là một người chơi trung tâm bình thường, hắn là người không được coi trọng cũng không có tiếng nói.
Thế nhưng tên nhóc này lại cực kì thông minh, nhiều lần Liên Minh Huyết Sắc hạ chiến dịch, thì lần nào Huyết Sắc Phong Ngữ cũng thành công đoán trước được kết quả, cho đến bây giờ Huyết Sắc Phong Ngữ đã trở thành quân sư hạng nhất của Liên Minh Huyết Sắc.
Ngay cả một người đối lập tương đối bá đạo như Huyết Sắc Chiến Kỳ, hiện tại trước khi làm việc cũng đều phải hỏi qua ý kiến của Huyết Sắc Phong Ngữ một chút.
Hiện tại Huyết Sắc Phong Ngữ đưa ra ý phản bác, Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên sẽ không trực tiếp coi nhẹ như lần trước nữa.
"Hy vọng lão đại ngươi suy nghĩ thêm một chút!" Huyết Sắc Phong Ngữ ý vị sâu xa mà nói.
"Ừm! Để ta suy nghĩ một chút!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ vuốt quai hàm, bắt đầu do dự xem có nên nghe lời của Huyết Sắc Phong Ngữ hay không.
Hiện tại nhân số của Liên Minh Huyết Sắc vốn dĩ đã ít hơn so với Kiếm Chỉ Thương Khung, giờ Kiếm Chỉ Thương Khung lại tìm người ngoài tới, nếu nghe theo Huyết Sắc Phong Ngữ không đi tìm công hội nhỏ hợp tác, thì sẽ rơi vào tình thế hai mặt thụ địch.
Còn việc đi tìm sự hỗ trợ từ Toàn Chân Giáo, Huyết Sắc Chiến Kỳ tạm thời không có ý tưởng này đâu.
Không nói đến việc Liên Minh Huyết Sắc đã nhiều lần gây phiền toái cho Toàn Chân Giáo, Huyết Sắc Chiến Kỳ hiện tại rất ngại đi tìm Toàn Chân Giáo, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Vương Vũ ủy thác nhờ Liên Minh Huyết Sắc giúp mình giải quyết, hơn nữa lợi ích của việc đáp ứng cũng rất lớn. Sự tình làm được một nửa đã đi tìm người Toàn Chân Giáo nhờ chùi đít, đây con mẹ nó cũng không quá đáng tin rồi đi, da mặt của Huyết Sắc Chiến Kỳ không thể dày thêm được nữa đâu.
Lại nói, Toàn Chân Giáo có phải là kiểu người thích đi trợ giúp không? Để Vô Kỵ kia động miệng đưa ra biện pháp, dựa vào tính tình của tên nhóc đó còn không phải sẽ gặm mất nửa khu phía tây thành à.
Nhưng mà Huyết Sắc Phong Ngữ nói cũng có đạo lý, cùng là oan gia đó, huống hồ là ở trong hoàn cảnh trò chơi lực cạnh tranh lại rất lớn.
Thường ngày quan hệ giữa Liên Minh Huyết Sắc và những công hội nhỏ này không được tốt cho lắm, lúc Liên Minh Huyết Sắc ăn thịt, những công hội nhỏ này ngay cả canh còn chưa uống được nữa, lúc xảy ra sự cố lại muốn tìm sự giúp đỡ của người ta, loại chuyện này chắc chắn là không đáng tin rồi a.
Trong lúc nhất thời, Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy thật rối rắm.
Ngay tại lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ còn đang rối bời, người ngoài mà Kiếm Chỉ Thương Khung mời tới đã đứng đợi sự chỉ huy của Gấu Ơi Chờ Tớ, triển khai công kích với Liên Minh Huyết Sắc.
Người ngoài mà Kiếm Chỉ Thương Khung tìm tới có đến hơn một ngàn người, quy mô so với nhân số của hai công hội thì không tính là nhiều, nhưng quy mô một ngàn người ở trong trận chiến này lại coi như là một ưu thế khá tốt.
Huống chi, người ngoài mà Kiếm Chỉ Thương Khung tìm tới đều là cao thủ đỉnh cao, chất lượng không hề kém hơn người chơi tinh anh của Liên Minh Huyết Sắc.
Chưa được bao lâu, Liên Minh Huyết Sắc vốn đang chiếm được thế thượng phong, đã ngay lập tức bị đẩy vào cục diện bị động, chiến cuộc vốn rối loạn, đã bắt đầu hiện ra ngày một rõ ràng hơn.
Đối diện với chiến cục như vậy ai là người sốt ruột nhất? Đương nhiên chính là Liên Minh Huyết Sắc rồi!
Bởi vì Liên Minh Huyết Sắc có con át chủ bài trong tay, cho dù thật sự bị đẩy vào thế hạ phong, vẫn có thể triệu tập những huynh đệ khác trở về cùng Kiếm Chỉ Thương Khung quyết một trận tử chiến.
Cho nên lúc này người sốt ruột nhất chính là những người chơi của thành Dư Huy, đang đục nước béo cò nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Mục tiêu là một ngàn người ở giữa khu vực trung tâm và phía tây thành, vẫn tương đối rõ ràng, rất nhanh những công hội khác trong thành Dư Huy đã phát hiện ra sự tồn tại của người ngoài, ngay tức khắc người chơi của thành Dư Huy liền sôi sục cả lên.
Mẹ nó, chúng ta ở nơi này đục nước béo cò rất tốt, đột nhiên lòi đâu ra một đám người, chẳng lẽ không đem những người bản thành như chúng ta đặt vào trong mắt hay sao?
Nhất là 212 của công hội Trường Ca Vô Đối, cái tên mập mạp này ngày thường đã chất chứa nhiều oán hận với Liên Minh Huyết Sắc và Kiếm Chỉ Thương Khung, hiện tại hai công hội này chém giết lẫn nhau, 212 vui đến chết mất.
Tên nhóc này mang theo thủ hạ che mặt đi khắp ngang cùng ngõ hẻm, gặp người liền giết, đã đập không ít trang bị, lúc này đột nhiên lại có một người xa lạ gia nhập chiến trường, đánh vỡ cục diện vốn dĩ đã rối đến không chịu nổi này, khiến cho 212 phẫn nộ không thôi.
Nước trong thành Dư Huy, đã không còn đục như vậy nữa rồi, những người chơi thừa nước đục thả câu đều phải dừng tay.
Lúc này, thủ hạ của 212 cũng đề nghị nói: "Lão đại, chúng ta mau rút lui thôi."
"Rút lui?" 212 bĩu môi: "Tại sao phải rút lui? Chúng ta phải nhất trí đối ngoại, cùng tấn công Kiếm Chỉ Thương Khung mới đúng chứ!"
"Không được đâu lão đại..." Thủ hạ nghe vậy liền vô cùng ngạc nhiên: "Sống chết của Liên Minh Huyết Sắc có liên quan cái rắm gì đến chúng ta, vơ vét tiện nghi xong thì phải chạy đi chứ, tấn công Kiếm Chỉ Thương Khung không phải là phong cách của ngươi a."
Hoặc là nói không khí trong một thành đều bị một người phá hư cả.
Từ lúc Vương Vũ là thành chủ thành Dư Huy cho tới nay, người chơi trong thành Dư Huy cũng là thượng bất chính hạ tắc loạn, mỗi người đều bắt đầu học tập theo Toàn Chân Giáo, được gọi là một kẻ hèn mọn.
Nghe có lợi thì đoạt, thấy có tiện nghi thì chiếm, đối mặt với thực tế là vô dụng, nghiễm nhiên đã trở thành nhãn hiệu của người chơi trong thành Dư Huy, đám người Trường Ca Vô Đối này cũng là học hành có khuôn có mẫu cả.
"Ngươi thì biết cái gì!" 212 khinh bỉ nói: "Ngươi còn không nhìn ra tình huống hiện tại là gì sao, Kiếm Chỉ Thương Khung đã quyết tâm liều mạng với Liên Minh Huyết Sắc rồi, chúng ta bây giờ đi giúp Liên Minh Huyết Sắc, Kiếm Chỉ Thương Khung chắc chắn lẽ lo lắng, ngươi nói xem bọn họ sẽ phải làm thế nào đây?"
"Sẽ thu thập luôn cả chúng ta?" Thủ hạ mờ mịt.
"Hắn dám!" 212 quát: "Một Liên Minh Huyết Sắc đối phó còn không xong, còn muốn bị cả thành công địch?"
"Vậy ý của ngươi là bọn họ còn có thể tốn tiền dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện nữa á?" Thủ hạ kinh ngạc hỏi.
"Không sai!" 212 cười nham hiểm: "Liên Minh Huyết Sắc và Kiếm Chỉ Thương Khung ai chết thì đều không liên quan tới chúng ta, miễn là chúng ta có thể chiếm tiện nghi là được, ngươi tát hắn một cái hắn lại cho ngươi tiền, một cái tát này ngươi đánh hay không?"
"Đánh! Đánh! Nhất định phải đánh! Lão đại may mà có ngươi!” Nghe được lời giải thích của 212, đám tiểu huynh đệ đồng thời giơ ngón cái cái lên.
"Đúng thế!" 212 được khen mà có chút lâng lâng.
Có câu kẻ trong cuộc thì mê, người ngoài cuộc thì rõ ràng, chuyện đánh nhau trên chiến trường hai nhà đều là người trong cuộc, hiện tại đều đồng lòng nhất trí muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, ai cũng không ngờ đến điểm này.
Nhưng mà ngay cả 212 cũng nhìn ra được điểm này, những người chơi ở công hội khác cũng không ngốc, tự nhiên cũng biết hiện tại phải làm thế nào mới có thể nắm được lợi ích trong tay, huống chi, đồng lòng đối ngoại cũng phù hợp với cách nhìn của hầu hết người chơi về trò chơi và giá trị của nó.
Kết quả là, không cần Liên Minh Huyết Sắc kêu gọi, tất cả các công hội nhỏ đều không hẹn mà gặp cùng tự phát động công kích với Kiếm Chỉ Thương Khung.
Thấy một màn như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ vốn đang rối rắm, rốt cuộc cũng thở phào được một tiếng nói với Huyết Sắc Phong Ngữ: "Nhìn thấy không, đây chính là lòng dân hướng về, ta cũng không còn cách nào khác."
"Ặc...." Huyết Sắc Phong Ngữ vẻ mặt không nói thêm gì.
"Lão đại, không ổn rồi!"
Cùng lúc đó, trong văn phòng của Kiếm Chỉ Thương Khung, Đội Trưởng Đừng Nổ Sung cũng nhận được tin nhắn mà Gấu Ơi Chờ Tớ gửi tới : "Các công hội nhỏ trong thành Dư Huy chúng ta bắt đầu ôm đoàn công kích người chúng ta mới tới!"
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn thấy tin tức liền giận dữ: "Con mẹ nó! Sớm đã biết cái đám khốn khiếp này kiểu gì cũng nhảy ra! Liên quan cái éo gì đến bọn chúng chứ!"
"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?" Gấu Ơi Chờ Tớ hỏi.
"Vô nghĩa!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vung bàn tay to: "Bỏ tiền giải quyết!"
Không có cách, có tiền thì có sức mạnh! Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cái gì cũng thiếu, nhưng lại không thiếu sức mạnh.