Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1505 - Chương 1507: Đội Trưởng Đừng Nổ Súng Độc Ác

Trang 753# 2

 

 

 

Chương 1507: Đội Trưởng Đừng Nổ Súng độc ác
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sau khi gửi tin tức cho Gấu Ơi Chờ Tớ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng trực tiếp mở ra khung bạn bè, kéo tất cả những người chơi công hội nhỏ vào trong một nhóm tạm thời.

Lúc Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn thấy ID của Vô Kỵ, đã do dự một chút rồi cũng kéo Vô Kỵ vào luôn.

Dù sao, Toàn Chân Giáo cũng là công hội mạnh nhất trong thành Dư Huy, dù cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng biết Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc có mối quan hệ mật thiết, thì cũng không dám xem nhẹ Vô Kỵ.

Nói cách khác, các công hội khác đều được chào hỏi, nhưng lại hết lần này tới lần khác bỏ quên Toàn Chân Giáo, đây chẳng phải là muốn đối lập với Toàn Chân Giáo hay sao?

Đến lúc đó, nếu như Toàn Chân Giáo bởi vì chuyện này mà gây khó dễ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng là cũng không cãi lại được. Với loại đức hạnh của đám người Toàn Chân Giáo đó thì loại sự tình này không phải không làm được.

Đối với chuyện bị Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kéo vào trong nhóm này, thì các vị lão đại trong thành Dư Huy cũng không bất ngờ một chút nào, sở dĩ bọn họ đi tấn công Kiếm Chỉ Thương Khung, cũng chính là vì kết quả này.

Các lão đại của các công hội lớn trong thành Dư Huy đều ở đây hết cả rồi, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thanh thanh giọng chào hỏi: "Các vị lão đại, hi vọng mọi người vẫn khoẻ.”

"Vẫn ổn!" 2012 dẫn đầu trả lời tin tức, bắt đầu gây khó dễ: "Đội Trưởng à, không phải ta nói ngươi đâu, nhưng việc làm này của ngươi không được chính đáng cho lắm, huynh đệ nhà mình đánh nhau, ngươi đi tìm người ngoài tới làm chi vậy?"

Những người khác cũng phối hợp tới tấp nói: "Đúng đó! Đội Trưởng, nếu như ngươi không bảo đám người ngoài kia cút xéo, thì cũng đừng trách chúng ta không khách khí nha."

"Ai..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe vậy liền hít một ngụm khí: "Các vị lão đại chỉ dạy rất đúng, nhưng chúng ta cũng không có cách nào khác a, thực lực của Liên Minh Huyết Sắc kia lớn như vậy, ở thành Dư Huy này ai dám chọc đến bọn họ cơ chứ."

"Đúng là như vậy." Mọi người gật đầu.

"Khụ khụ!"

Lúc này Vô Kỵ ho khan một tiếng.

"Ặc..." Các vị đại lão nhìn thấy Vô Kỵ, liền vội vàng nói: "Tất nhiên, Toàn Chân Giáo là ngoại lệ rồi."

"Không sai!"

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta cũng không phải là Toàn Chân Giáo, hiện tại bị Liên Minh Huyết Sắc ác ý công kích, căn bản không chống lại được, tìm người ngoài tới giúp cũng là vì không còn cách nào khác mà thôi, bằng không, các vị lão đại hãy giúp đỡ chúng ta đi?"

"Ha ha. Ánh trăng hôm nay không tồi nha."

"Đúng đó, tối hôm qua nắng đẹp lắm cơ."

Nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói vậy, tất cả mọi người đều giả ngu hết. Đậu má, hai công hội lớn các ngươi bắn giết nhau, dựa vào cái gì bắt bọn ta tự tìm đường chết a.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sớm đã biết mấy tên rùa rụt cổ này không dám giúp đỡ rồi, vì thế lại nói: "Cho nên ta cũng hy vọng mọi người có thể đối xử công bằng trong chuyện này, không cần nhúng tay vào làm gì."

Nghe được mấy lời này của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, mọi người đều biết tên nhóc này lại muốn vung tiền ra rồi đây. Dù sao Kiếm Chỉ Thương Khung cũng là công hội lớn đứng sau Liên Minh Huyết Sắc ở thành Dư Huy, cho nên lúc này mọi người chỉ chờ lấy được tiền rồi chạy là được, ai cũng không dám công khai phản bác lời nói của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

Dù sao thì lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, Kiếm Chỉ Thương Khung đánh không lại Liên Minh Huyết Sắc, nhưng đi diệt những công hội nhỏ bọn họ cũng chỉ là chút việc nhỏ nhặt.

Chỉ có Vô Kỵ khó chịu nói: "Lời này nói ra, thật giống như là muốn chúng ta liên thủ lại vậy."

"Hử, đâu có!" Gặp phải sự phản bác của Vô Kỵ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vội vàng nói: "Kiếm Chỉ Thương Khung bọn ta chỉ muốn có được một cơ hội cạnh tranh công bằng, hy vọng lão đại Vô Kỵ đừng để các vị lão đại Toàn Chân Giáo nhúng tay vào."

"Yên tâm đi!" Vô Kỵ đáp: "Mọi người đều biết thái độ làm người của Toàn Chân Giáo chúng ta rồi, chỉ hành sự vì công lý mà thôi."

"Đệt.... lời chó má này mà cũng dám nói ra!" Mọi người nghe vậy, đều ngầm oán hận.

Ngay sau đó, Vô Kỵ lại nói: "Người khác không chọc Toàn Chân Giáo bọn ta, thì Toàn Chân Giáo bọn ta tất nhiên sẽ không đi chọc người khác, nếu như có người dám chọc vào Toàn Chân Giáo bọn ta, vậy thì đừng trách bọn ta hạ thủ không lưu tình."

"Được được!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng liên tục gật đầu: "Đại danh của Toàn Chân Giáo các vị, ở thành Dư Huy như sấm bên tai, ta nghĩ không có tên nào ngốc đến mức đi chọc vào các vị lão đại đây đâu."

"Vậy thì tốt!" Vô Kỵ vừa lòng đáp: "Gửi kinh phí giữ gìn ổn định vào trong hòm thư của ta!"

Dứt lời, Vô Kỵ liền rời khỏi nhóm.

Nghe câu đó của Vô Kỵ, người trong nhóm liền xấu hổ... tuy nói vào nhóm này là vì muốn lĩnh được tiền, nhưng mà muốn những người khác nói ra chuyện này, thì lại luôn có một loại cảm giác bị người khác nhìn thấu lòng dạ tham lam của chính mình.

Cũng may Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vào thời khắc mấu chốt đã đánh vỡ sự lúng túng này: "Lão đại Vô Kỵ kia nói không sai, lần này là do Kiếm Chỉ Thương Khung chúng tôi tìm người chơi bên ngoài thành tới, tạo thành phiền toái không nhỏ cho mọi người, một chút kinh phí duy trì ổn định này để thể hiện tấm lòng tôn kính, còn mong các vị đây có thể khoanh tay đứng nhìn, nếu có một công hội nhỏ kia vì tuyên ngôn chính nghĩa mà giúp Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta một phen, thì cũng có thể tới lĩnh kinh phí tương ứng.”

Không thể không nói, trong túi có tiền, chỗ dựa liền vững, ý tứ trong lời nói đã thật rõ ràng.

Chỉ cần các ngươi không nhúng tay vào, ta sẽ cho các ngươi tiền, nếu như các ngươi muốn giúp, ta vẫn sẽ trả thù lao!

Tiền, tuyệt đối là thứ tốt, mục tiêu của người chơi công hội, không phải là vì tiền hay sao?

Vừa nghe nói Kiếm Chỉ Thương Khung còn muốn thuê người, các vị hội trưởng nhất thời kích động.

Lấy 2012 dẫn đầu nhóm vô sỉ, ồn ào bày tỏ: "Đội trưởng sao lại nói vậy chứ, dựa vào truyền thống chính nghĩa tốt đẹp của thành Dư Huy chúng ta, Liên Minh Huyết Sắc kia lại làm trái, tùy ý làm bậy, chúng ta sớm đã muốn vì dân trừ hại rồi, chỉ cần ngươi không chê công hội chúng ta nhỏ, chúng ta đều tình nguyện hỗ trợ.

"Đa tại các vị đã hiểu và ủng hộ!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thấy dễ dàng đã giải quyết xong các vị lão đại, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.

"Liên Minh Huyết Sắc lần này xong rồi." Trên nóc giáo đường, Vô Kỵ vừa rời khỏi nhóm nói chuyện phiếm, không khỏi cảm khái.

"Hử? Sao lại nói vậy?"

Người Toàn Chân Giáo đều hỏi.

Vô Kỵ đáp: "Không ngoài dự đoán của ta, vừa rồi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lại đi làm thiện tài đồng tử một lần nữa, Liên Minh Huyết Sắc lần này đúng là một cây làm chẳng nên non rồi.”

"Không thể nào!" Minh Đô vuốt cằm: "Không phải Liên Minh Huyết Sắc còn hai vạn quân dự bị nữa sao?"

"Hừ hừ!" Vô Kỵ cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng Đội Trường Đừng Nổ Súnglàm thiện tài đồng tử chỉ vì muốn các công hội trong thành Dư Huy khoanh tay đứng nhìn thôi sao? Phòng chừng một lát nữa thôi, các công hội khác đều đã lên thuyền của kẻ trộm Kiếm Chỉ Thương Khung hết rồi."

"Ặc..."

Nghe được lời này của Vô Kỵ, mọi người trong Toàn Chân Giáo không khỏi hít phải một ngụm khí lạnh.

Được đấy, tên nhóc Đội Trường Đừng Nổ Súng này thoạt nhìn thì không có não, nhưng không ngờ con người lại ngoan độc như vậy, lại dùng thủ đoạn này với Liên Minh Huyết Sắc.

Người chơi Liên Minh Huyết Sắc cho dù nhiều hơn nữa, thì cũng chỉ có ba vạn người mà thôi, binh lực của Kiếm Chỉ Thương Khung hiện tại, hoàn toàn có thể áp chế một nửa nhân số Liên Minh Huyết Sắc.

Nếu như những người chơi của công hội khác lại muốn cùng một giuộc với Kiếm Chỉ Thương Khung, vậy thì chỉ có mạng người là mênh mông như đại dương biển rộng mà thôi.

Ba vạn người, nói thì rất trâu bò, nhưng đứng trước hơn mười vạn người chơi công hội ở thành Dư Huy thì cũng chỉ thế mà thôi.

Đến lúc đó, chỉ sợ Liên Minh Huyết Sắc sẽ bị Kiếm Chỉ Thương Khung nhổ cỏ tận gốc.

"Không được!"

Sau khi biết được ý đồ của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, Vương Vũ cũng bị kinh ngạc một phen, cho nên đã trực tiếp đứng dậy nói: "Xem ra việc này không dễ gì mà xong được, nhất định ta phải ra mặt mới được."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment