Trang 756# 1
Chương 1512: Bị tính kế rồi?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Có lợi?"
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe vậy liền mỉm cười, suy cho cùng, những công hội này đánh hay không đánh, thực ra đều vì lợi ích cả.
Ở nơi này Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cái khác không cho được, nhưng lợi ích thì tuyệt đối có thể cho được.
"Chỉ cần lật đổ được Toàn Chân Giáo, ta chắc chắn sẽ có hậu tạ, yên tâm đi, ta không thiếu tiền, hơn nữa nếu như ta được làm thành chủ, quản lý toàn bộ thành Dư Huy, ta một cái cũng không cần, toàn bộ đều cho các ngươi."
"Chuyện này..."
Nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói vậy, tất cả mọi người đang ngồi đó mặt mày đều hớn hở cả lên.
Thời buổi này, chưa từng có người nào hỗ trợ không công, bất kể là ở đâu, tiền bạc và quyền lực vẫn là vấn đề đầu tiên cần được thảo luận.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rõ ràng am hiểu sâu sắc đạo lý này, trước tiên hứa hẹn tặng một số tiền lớn, sau đó lại hứa hẹn cho quyền quản lý, đây chính là tiến hành đồng bộ.
Bất kể ngươi thích loại nào, hay là thích cả hai loại, thì Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đều có thể cho ngươi.
Điều kiện phong phú như thế, đã trực tiếp chọc vào điểm mấu chốt của các vị ngồi đây.
Hấp dẫn như vậy, đừng nói đến việc bảo bọn họ đi đối nghịch với Toàn Chân Giáo, cho dù bảo bọn họ đi đối chọi với vệ binh của thành chính, phỏng chừng cũng sẽ không do dự.
Không thể không nói, chọc giận một kẻ có tiền, so với chọc giận một cao thủ thì đáng sợ hơn nhiều.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hiện giờ đã bị Vô Kỵ ức hiếp đến nổi giận mất rồi, trước thì đập tiền ổn định người chơi, sau lại đập tiền ổn định các vị lão đại.
Cho dù đối thủ ngươi có mạnh đến đâu, ông đây đây chỉ có một kỹ năng, đập tiền, cũng không tin không thể đập chết ngươi.
Cùng lúc đó, ở trung tâm đường cái, nhận được tin của Gấu Ơi Chờ Tớ, mục tiêu của tất cả người chơi chuyển từ Liên Minh Huyết Sắc sang Toàn Chân Giáo.
Tạm thời mọi người không tìm ra được điểm chỉ huy điểm của Liên Minh Huyết Sắc, nhưng còn đám người Toàn Chân Giáo này đều đang đứng ở trên nóc nhà a, kia chính là một kho bạc di động đó.
Vì vậy, mục tiêu của tất cả người chơi trung tâm đều đạt thành nhất trí, công kích người Toàn Chân Giáo.
Kết quả là ma pháp mũi tên đầy trời, dường như đều trong một khắc ném lên trên nóc nhà.
Người chơi bên Kiếm Chỉ Thương Khung tuy nhiều, nhưng kích thước bản đồ đều bị hạn chế, cả con đường trung tâm chen chúc đến đầy ắp nhưng thực ra cũng chỉ có mấy vạn người mà thôi.
Những người này đến từ những công hội khác nhau, từ những thành chính khác nhau, trên cơ bản thuộc loại năm bè bảy mảng vô tổ chức vô kỷ luật.
Trên nóc nhà, người chơi Liên Minh Huyết Sắc được đám người Toàn Chân Giáo dẫn dắt, tiến lùi có thứ tự, hơn nữa với lợi thế địa hình tuyệt đối, dựa theo kế hoạch ban đầu, mọi người ở trên nóc nhà áp chế người chơi ở trung tâm đường cái, vẫn không có vấn đề gì đi.
Ai dè người chơi phía dưới vẫn chưa biết có chuyện gì không ổn xảy ra với mình, lại không hẹn mà gặp cùng phát động tấn công một muc tiêu.
Người chơi Liên Minh Huyết Sắc trực tiếp bị đánh đến không kịp trở tay.
Dù sao nhân số thua kém gấp mấy lần, cho dù có đứng ở chỗ có ưu thế địa hình đi chăng nữa, cũng không thể ngăn cản được địch nhân gấp mấy lần mình, hướng về một phía công kích.
Mỗi một người Toàn Chân Giáo đều là cao thủ chạy trốn, thấy tình thế không ổn, không nói hai lời liền nhanh chân bỏ chạy.
Chỉ đáng thương cho người chơi Liên Minh Huyết Sắc, trong nháy mắt đã bị ma pháp mũi tên bao trùm lấy.
"Ầm!!"
Một trận công kích phô thiên cái địa qua đi, vòng vây quanh Liên Minh Huyết Sắc trực tiếp bị đánh ra một lỗ hổng lớn.
Thế mà người Toàn Chân Giáo vẫn khỏe mạnh hoạt bát đứng trên nóc nhà, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của người chơi phía dưới, ngạc nhiên hỏi: "Đệt mợ, Vô Kỵ, sao lại như thế này? Bên trong cái đám này chẳng lẽ có cao nhân?"
Phải biết rằng, mặc dù là loại người có tài chỉ huy chuyên nghiệp, nhưng muốn chỉ huy trên vạn người chiến đấu thì vẫn có chút khó khăn, huống hồ là cái đám trạch nam ở trong trò chơi này?
Mục tiêu hiện tại của mấy vạn người chơi phía dưới rõ ràng như vậy, hiển nhiên là có người chỉ thị.
"Ta biết thế quái nào được?" Đầu Vô Kỵ cũng mờ mịt cả: "Mọi người rút lui theo hướng chín giờ, chỗ kia là khu điểm mù, bọn chúng chắc chắn không tấn công được."
Nói xong, người Toàn Chân Giáo phi nhanh theo hướng Vô Kỵ chỉ mà chạy.
"Ế?"
Thấy người Toàn Chân Giáo không chết, người chơi phía dưới cũng hoang mang đầy đầu: "Mẹ nó, quả nhiên lợi hại y như trong truyền thuyết a, đều trốn mất rồi còn đâu."
Từ trong kinh ngạc, mọi người lần nữa nhắm mục tiêu vào Toàn Chân Giáo ở trên nóc nhà, ngay sau đó lại một trận công kích ùn ùn kéo đến.
"Đệt mợ." Thấy công kích của ngươi chơi phía dưới như hình với bóng, người Toàn Chân Giáo cực kì sợ hãi kêu lên: "Lão Nhị mau giơ lá chắn!"
Doãn Lão Nhị nghe vậy, vội vàng giơ khiên lên, Vô Kỵ giơ tay cho Doãn Lão Nhị một cái Vô Địch.
"Ầm ầm ầm ầm!"
Một trận thanh âm dữ dội qua đi, toàn bộ công kích đều bị Doãn Lão Nhị ngăn trở.
Minh Đô vội la lên: "Đậu! Vô Kỵ, động tác võ thuật của ngươi bị nhìn thấu rồi!"
"Không thể nào!" Vô Kỵ chắc chắn nói: "Sao lại có người có thể nhìn thấy được động tác võ thuật của ta được? Mọi người rút về phố buôn bán!"
Nhận được chỉ thị của Vô Kỵ, người Toàn Chân Giáo vội vã lùi về phía sau vài bước, quay về hướng một hướng khác chạy đi.
Phố buôn bán thực ra chính là con phố ở trước cửa phủ thành chủ kia, cách trung tâm đường cái có một nhà, đồng thời cũng thuộc khu vực trung tâm.
Khu vực trung tâm bây giờ, đã bị người Kiếm Chỉ Thương Khung chen chật cứng rồi, căn bản không có điểm dừng chân, phố lớn ngõ nhỏ đều toàn là người.
Bên này người Toàn Chân vừa mới thò đầu ra, đã bị công kích của người chơi trên đường tập trung vào.
Công kích phô thiên cái địa lại một lần nữa hướng về phía người Toàn Chân Giáo.
Lúc này đây, người Toàn Chân hai mắt hoàn toàn choáng váng, phải biết rằng, mọi người quen biết Vô Kỵ cũng không phải ngày một ngày hai, cũng hiểu rất rõ bản lĩnh của Vô Kỵ.
Mọi người tung hoành trò chơi này lâu như vậy, từ trước tới nay đều là Vô Kỵ tính kế người khác, từng bước một không để lộ ra sơ hở.
Hôm nay là có chuyện gì thế này, đối thủ dường như hiểu thấu tâm tư của Vô Kỵ, mỗi lần đều công kích đều chuẩn xác nhắm đến khu vực an toàn nhất mà Vô Kỵ chỉ thị.
Đoàn người nhìn Vô Kỵ, ánh mắt tràn đầy hoài nghi: "Vô Kỵ, ngươi có ổn không vậy, làm thế nào mà mỗi một bước đều bị người ta tính kế gắt gao như vậy chứ?"
"Thúi lắm!" Vô Kỵ nghe được cũng có chút cuống, vội la lên: "Chắc chắn có gì đó kì lạ, nhưng ta tạm thời chưa nghĩ ra cái kì lạ đó là gì!"
Lúc này, Vương Vũ suy tư một hồi rồi nói: "Ta cũng cảm thấy thế! Chắc chắn không phải do bọn họ suy tính đúng.”
"Vậy ngươi giải thích đi, vì sao mỗi lần bọn họ đều tấn công đúng vào vị trí chúng ta đang ở?" Đoàn người một mặt không hiểu hỏi.
"Bởi vì bọn chúng đang nhằm vào chúng ta! Mục tiêu công kích đương nhiên chính là chúng ta rồi." Vương Vũ nghĩ nghĩ rồi đáp.
"Nhằm vào chúng ta?"
Nghe Vương Vũ nói vậy, nhất thời tất cả đều ngây ngẩn cả người, chẳng qua cẩn thận nghĩ lại thì mục tiêu tấn công của những người chơi bên dưới vừa rồi, thật đúng là như vậy a.
Nếu như là nhằm vào người chơi Liên Minh Huyết Sắc, phạm vi công kích hẳn là rất lớn mới phải, nhưng mỗi một lần phạm vi công kích của người chơi bên dưới đều rất nhỏ, nhưng lại vừa đúng vào vị trí mà người Toàn Chân Giáo đang đứng.
Nghĩ đến điểm này, đoàn người Toàn Chân không khỏi phẫn nộ: "Liên quan đếch gì đến chúng ta? Mục tiêu của bọn họ không phải là Liên Minh Huyết Sắc sao?"
Từ sau khi Toàn Chân Giáo tới thành Dư Huy, thành Dư Huy vẫn luôn là thiên hạ của Toàn Chân Giáo, cái đám người Toàn Chân Giáo này an nhàn ở thành Dư Huy rất lâu rồi, dường như đã sinh ra một loại ảo giác, đó chính là các công hội của thành Dư Huy đều không dám làm gì công hội nhỏ có mười mấy người Toàn Chân Giáo này.
Lần này Kiếm Chỉ Thương Khung đột nhiên làm như vậy, không chỉ những người khác, mà ngay cả Vô Kỵ trong lúc nhất thời cũng không phản ứng được.