Trang 758# 1
Chương 1516: Đến đến đến, giết rồi lại chôn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Huyết Sắc Chiến Kỳ chẳng phải là tên tốt lành gì, tin tưởng nhân phẩm của hắn thì khác gì tự sát.
Quyền quản lý khu trung tâm bị mất nên giết người cho hả giận là loại chuyện không phải không thể xảy ra, dù sao Liên Minh Huyết Sắc cũng có nhiều người như vậy, nếu như đột nhiên nổi dậy, thì Kiếm Chỉ Thương Khung thực sự không đối phó được.
Suy tư một chút, Gấu Ơi Chờ Tớ mới nói: "Bằng không, chúng ta mang người đi cùng được không? Để đám Huyết Vũ đi theo ngươi, còn chúng ta thì ở bên ngoài chờ!"
Không còn cách nào khác, tuy rằng việc mang theo nhiều người đi như vậy sẽ làm lộ ra rằng mình chột dạ, nhưng nếu ít người đi thì Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sẽ không có sức mạnh.
Mang tất cả người của mình đi, thứ nhất, có thể tăng thêm lòng dũng cảm, thứ hai, cho dù Liên Minh Huyết Sắc có gây rối, thì Kiếm Chỉ Thương Khung cũng có thể đối phó bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng liền gửi một tin cho Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Hắn nói muốn đàm phán ở trong quán rượu." Nhận được tin của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, Huyết Sắc Chiến Kỳ buồn bực nói: "Quán rượu với chỗ này thì khác gì nhau?"
"Có khác!" Vô Kỵ nói: "Quán rượu là nơi công cộng, còn chỗ này là nơi tư nhân, hiện tại Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không có cảm giác an toàn, khẳng định sẽ phái một Thích khách tới thăm dò trước đã, nếu như ngươi mang nhiều người đến, hắn chắc chắn sẽ không đến, không ngờ tên nhóc này lại cẩn thận như vậy, muốn giết chết bọn họ lấp kín chỗ này trong một lần, xem ra không thể thực hiện được rồi."
"Không sao!" Vương Vũ khoát tay một cái rồi nói: "Chỉ cần ta muốn, hắn ở chỗ nào thì ta cũng có thể giết được hắn."
"Ặc..."
Nghe thấy Vương Vũ nói vậy, tất cả những người có mặt ở đó đều hít phải một ngụm khí lạnh.
Mẹ nó, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã gây ra tội ác gì vậy, chọc phải cái tên này...
"Vậy còn các ngươi?" Nghe Vô Kỵ phân tích, Huyết Sắc Phong Ngữ có chút ngượng ngùng hỏi.
Đại danh của Toàn Chân Giáo có thể không biết, nhưng một người như Vương Vũ đây có thể trấn áp cả một công hội, nếu như Kiếm Chỉ Thương nhìn thấy trong quán rượu có người Toàn Chân Giáo, thì chắc chắn sẽ không tới.
"Chúng ta đương nhiên phải trốn đi rồi!" Vô Kỵ cười ha hả: "Chúng ta sẽ trốn trên nóc quán rượu, như vậy chúng ta có thể giết chết hắn trước."
"Giết hắn như vậy không ổn đâu." Vương Vũ vuốt cằm nói: "Trước đây ta đã từng giết hắn rất nhiều lần rồi, nhưng hắn vẫn không biết hối cải, lần này nhất định phải để lại bóng ma trong lòng hắn mới được."
"Ta đệt..."
Người bên Liên Minh Huyết Sắc đổ môi lạnh, âm thầm cảm thấy may mắn vì trước kia không có đắc tội với vị này, nếu không thì kết cục ngày hôm nay của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, sẽ chính là kết cục của mình.
"Vậy thì dễ ợt!" Vô Kỵ cười tủm tỉm: "Đợi nghe sự sắp xếp của ta."
Đúng như Vô Kỵ dự đoán, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng khá cẩn thận, sau khi phái Thích khách xác nhận quán rượu nhiều lần xong, mới mang theo các tiểu đệ của mình chậm rãi đi tới đường cái trung tâm.
Thời gian chỉ trong chốc lát, đã lấp kín đường cái trung tâm rồi, phía sau, người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng mang theo đều là cao thủ chuyên nghiệp như Huyết Vũ, Huyết Lang, trực tiếp đi thẳng vào trong quán rượu.
Hành động này của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng làm Huyết Sắc Chiến Kỳ tức giận.
Tuy Huyết Sắc Chiến Kỳ biết rõ Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sẽ mang toàn bộ tiểu đệ của mình đến, nhưng Huyết Vũ và Huyết Lang là cao thủ chuyên nghiệp, trước kia đều đi ra từ Liên Minh Huyết Sắc.
Lúc này mang theo những người này tới đàm phán, mẹ nó đây không phải là thị uy một cách trắng trợn hay sao? Cho dù Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thật sự muốn mình được bảo hộ chu toàn, nhưng nhìn thấy cao thủ phía sau hắn, vẻ mặt của đám người Liên Minh Huyết Sắc giống như vừa ăn phải ruồi vậy, cực kỳ buồn nôn.
Vẻ mặt của mấy người Huyết Vũ, Huyết Lang cũng rất xấu hổ.
"Hừ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nhịn không được trào phúng nói: "Lão đại Đội Trưởng, ngươi đúng là nóng vội a, chúng ta còn chưa bàn giao, ngươi đã đem công hội của ngươi tới đây hết rồi?"
"Ha ha!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cười ha hả, phản kích đáp: "Kiếm Chỉ Thương Khung bọn ta còn chưa hiểu rõ thái độ làm người của Liên Minh Huyết Sắc các người sao, ta cũng không phải là Quan nhị gia, dám một mình đi tới nơi hẹn, được rồi, bớt nói mấy lời vô nghĩa đi, chúng ta vào chủ đề chính nào."
"Chủ đề chính? Chủ đề chính gì cơ?" Vẻ mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ mờ mịt như không biết gì mà hỏi.
"Ta tới đây để đàm phán với ngươi đó?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thấy bộ dạng này của Huyết Sắc Chiến Kỳ, liền đen mặt nói: "Tự nguyện nhận thua, lần này, trạm nội thành các người đã đầu hàng, sau này khu vực trung tâm sẽ do Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta quản lý, về vấn đề bồi thường chiến tranh của các người, Huyết Sắc lão đại, ngươi dự tính bồi thường bao nhiêu đây."
Nói xong, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chỉ về phía người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung ở ngoài cửa quán rượu: "Lần này, ta mời người ngoài đến, cộng thêm phí duy trì ổn định, tốn gần mười triệu vàng, con số này đối với Liên Minh Huyết Sắc các ngươi mà nói thì không nhỏ đâu. Đương nhiên, chút tiền này chẳng qua chỉ là tiền tiêu vặt của ta mà thôi, không phải việc gì lớn, chỉ cần Liên Minh Huyết Sắc các người từ nay về sau thừa nhận kinh sợ Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta, ta đây cũng không phải là người hẹp hòi, ngươi có thể chỉ cần bồi thường một vàng cũng được."
"Cút mẹ mày đi!" Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa bắt đầu đã không có ý định đàm phán tử tế rồi, lúc này lại bị Kiếm Chỉ THương Khung châm biếm, ngay lập tức nổi giận, trực tiếp rút vũ khí ra.
"Ngươi muốn làm gì?"
Đúng lúc này, Huyết Vũ tiến lên phía trước một bước bảo vệ trước người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, một cây cung nỏ đặt trên đầu Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Huyết Vũ! Ngươi!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ chán nản, huynh đệ năm ấy, giờ lại mang cung chĩa về phía mình, cảm giác tức giận này tuyệt đối không phải giả vờ.
"Lui về phía sau, ngoan ngoãn ngồi xuống!" Huyết Vũ không để ý đến Huyết Sắc Chiến Kỳ, ánh mắt lạnh như băng nhìn thoáng qua chỗ ngồi phía sau Huyết Sau Chiến Kỳ.
Huyết Sắc Phong Ngữ vội vàng kéo Huyết Sắc Chiến Kỳ lại.
Mọi người cùng nhau lăn lộn lâu như vậy, Huyết Vũ có bao nhiêu bản lĩnh, Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn còn hiểu rõ, cao thủ chuyên nghiệp và người chơi bình thường căn bản không cùng một cấp độ.
Có hận thì chỉ hận Liên Minh Huyết Sắc, Huyết Sắc Chiến Kỳ không phải là ông chủ, cũng không thể giống như Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là một kẻ có tiền, có thể làm cho cao thủ chuyên nghiệp phải ngoan ngoãn đi làm bảo vệ cho mình. Nói cách khác, thế nào cũng phải đem người Minh Vương Giới tới liều chết với nhóm người Huyết Vũ một phen.
"Được, được lắm!" Huyết Sắc Chiến Kỳ trừng mắt nhìn Huyết Vũ: "Cánh của ngươi đã cứng rồi! Muốn bay đi rồi phải không, lần này ta không muốn bàn giao với các ngươi!"
"Ha ha!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Cho dù ngươi không bàn giao, thì trong vòng ba ngày hệ thống cũng sẽ cưỡng chế chuyển quyền quản lý khu trung tâm vào trong phạm vi của Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta, đến lúc đó đừng trách ta không nhắc nhở các người!"
"Hừ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ hừ lạnh một tiếng: "Nói như thể ngươi có thể sống trên ba ngày ở thành Dư Huy này vậy."
"Hửm?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng liếc mắt nhìn, đắc ý khoác lác: "Có phải các người còn đợi Toàn Chân Giáo tới nhặt xác giúp mình phải không? Xin lỗi nha, cái đám Toàn Chân Giáo kia bị dọa sợ rồi, đã bị chúng ta đánh đến không ngóc đầu lên được, không rảnh đi quan tâm ngươi nữa đâu..."
"Thật sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi mỉm cười: "Ngươi đừng tưởng có vài ba đồng tiền nát thì đã không biết mình là ai, lẽ nào ngươi cảm thấy đám người công hội rác rưởi của ngươi có thể so sánh với Tam Sát Trang được hay sao?"
"Tam Sát Trang?"
Nghe lời này của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hơi sửng sốt.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa định nói gì đó, thì đúng lúc này, tất cả những người có mặt ở đó đều nhận được thông báo từ hệ thống.
Hệ thống nhắc nhở: "Toàn Chân Giáo khiêu chiến với Kiếm Chỉ Thương Khung.