Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1513 - Chương 1515: Tới Đây, Chui Vào Bao

Trang 757# 2

 

 

 

Chương 1515: Tới đây, chui vào bao
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nhìn cái nhóm này thật vất vả mới đoàn kết sức mạnh lại được, còn chưa được bao lâu mà đã biến thành cái dạng này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thiếu chút nữa thì hộc máu.

Hắn nhịn không được nói: "Cái đám các người, có thể suy nghĩ cho đại cục một chút được không, phân chia địa bàn để sau hãy nói đi?"

Nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói vậy, các hội trưởng khác cũng nóng nảy: "Đại cục? Liên Minh Huyết Sắc đã bị lật đổ rồi, ngươi còn muốn nói đại cục với ta nữa sao? Có phải còn muốn chúng ta cầu xin ngươi lên làm thành chủ, thì ngươi mới bằng lòng phân chia địa bàn đúng không?"

"Cái rắm, xem cái bộ dạng bành trướng này của hắn đi, phỏng chừng cho dù hắn có lên làm thành chủ của Thành Dư Huy, thì chúng ta cũng chẳng mò được cái gì đâu, tên tiểu tử này lừa dối chúng ta, bắt chúng ta đi làm việc không công cho hắn."

Mọi người đều đến từ các công hội, mà công hội là cái gì? Không phải là những hội trưởng kia dựa vào cảm tình để lôi kéo, không áp bức, ràng buộc tất cả những người chơi thủ hạ phải bán mạng cho mình hay sao?

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói những lời này, các vị hội trưởng ngồi đây đều không cảm thấy xa lạ một chút nào, đều là dùng nước canh năm đó lừa dối thuộc hạ, cái đám người trong tâm có ý xấu này ở nơi nào chịu dính một chiêu này chứ.

"Nếu các người đã nói như vậy, thì ta cũng không còn cách nào khác!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng bất đắc dĩ mà thôi, dứt khoát ngả bài: "Nếu không tiêu diệt được Toàn Chân Giáo, các người đừng mơ tưởng đến việc được phân chia địa bàn."

"Mẹ kiếp!"

Lời Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa nói ra, mọi người hoàn toàn nóng nảy, nhao nhao kêu lên: "Mẹ nó, đùa với bố đấy à? Ông đây mặc kệ đấy! Lấy tiền! Rồi chúng ta đi!"

Nói xong, mọi người kéo nhau rời khỏi nhóm nói chuyện.

Cái đám hội trưởng này cũng đâu phải là đèn cạn dầu.

Bị Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đùa giỡn như vậy, trong lòng mọi người khá là tức giận với Kiếm Chỉ Thương Khung.

Nếu không phải sợ Đội Trưởng Đừng Nổ Súng trực tiếp bỏ tiền mua tài nguyên nhân lực của mình, thì chỉ sợ đã đem người của mình quay lại vây đánh Kiếm Chỉ Thương Khung mất rồi.

Tuy rằng mọi người không dám phản đối ngoài mặt với kẻ có tiền như Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, nhưng mọi người đều không chịu nổi, lén chửi bới sau lưng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

Các hội trưởng sau khi thoát nhóm, chuyện đầu tiên cần làm chính là nói với các người chơi dưới trướng: Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không đáng tin cậy, tất cả lợi ích đưa cho các người chỉ là hoa trong gương mà thôi, mọi người ai về nhà nấy đi tìm mẹ của mình đi, không cần thiết đi trêu chọc Toàn Chân Giáo tìm đường chết cùng đám người kia nữa.

Có câu ba người thành hổ.

Những người chơi đương nhiên không ngốc, chắc chắn sẽ không đi làm việc không công cho người ta, hội trưởng của một công hội nói vậy, mọi người khẳng định sẽ suy xét một chút sự tình là thật hay giả, nhưng mỗi một hội trưởng đều nói như vậy, thì mọi người sẽ nghi ngờ nhân phẩm của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.

Vì vậy, chúng người chơi đều nhao nhao rời khỏi quân đoàn liên hợp của Kiếm Chỉ Thương Khung, thậm chí có những người ngoài được mời tới với giá cao, trong lòng cũng đã cực kỳ khủng hoảng.

Thời gian không đến nửa giờ, hàng trăm ngàn người dưới trướng của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, một lần nữa bị đánh bay trở về nguyên hình, biến thành một vạn người chơi.

Cái đám Toàn Chân Giáo khốn nạn này, trốn ở thành Hải Cảng sát vách, từng hành động tại thành Dư Huy đều thông qua hai cơ sở ngầm là Bắc Minh Hữu Ngư và Danh Kiếm Đạo Tuyết truyền tới mắt người Toàn Chân Giáo.

Nhìn thấy tình huynh đệ yếu đuối của đám người Kiếm Chỉ Thương Khung tan thành sương khói nhanh hơn mình tưởng, đám người Toàn Chân Giáo cười đến mức răng đều sắp rụng xuống.

"Ha ha ha, mẹ nó, Vô Kỵ, ngươi ra tay rất độc a." Minh Đô từ tận đáy lòng dựng thẳng ngón tay cái với Vô Kỵ nói: "Đây là trò gì thế?"

Vô Kỵ đắc ý đáp: "Cái này gọi là nhiều hổ tranh ăn, một trái đào giết ba chiến sĩ."

Sở trường căn bản của tên nhóc Vô Kỵ này chính là mê hoặc lòng người, đám người lòng mang ý xấu hợp tác với nhóm Kiếm Chỉ Thương Khung căn bản chỉ vì lợi ích, như vậy chỉ cần tung ra lợi ích thực sự, thì ngay lập tức có thể kích thích mâu thuẫn giữa bọn họ.

Hiện tại thì tốt rồi, Liên Minh Huyết Sắc đã nhường lại khu thành chính, một miếng thịt béo như vậy lại bày ra trước mắt, trực tiếp khiến cho liên minh các công hội của Kiếm Chỉ Thương Khung chia năm xẻ bảy, chưa đánh đã tan. Có bài học lần này, chỉ sợ uy phong của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã mất sạch rồi, đến lúc đó thì quyền lợi đã suy yếu rất nhiều, những công hội nhỏ sẽ không lăn lộn cùng hắn nữa.

"Vậy hiện tại chúng ta phải làm sao đây?" Xuân Tường ở một bên hỏi.

"Xem ý kiến của lão Ngưu ấy." Vô Kỵ quay đầu nói: "Ngươi muốn để cho bọn họ xây dựng xong khu vực trung tâm rồi sẽ đến hái trái, hay là không muốn nhìn thấy bọn họ ở thành Dư Huy này nữa?"

"Hừ!" Vương Vũ khó chịu: "Cái đám lòng lang dạ thú đó, mới xây dựng có một khu thành tây mà đã dám chiếm đoạt vị trí thành chủ rồi, nếu để bọn họ xây dựng xong khu trung tâm, còn không phải là lên trời à? Diệt đi!"

"Được!" Vô Kỵ gật gật đầu, gửi tin cho Huyết Sắc Phong Ngữ: "Được rồi, các người vào trò chơi đi, vở kịch sắp kết thúc rồi."

"Đã biết!" Huyết Sắc Phong Ngữ nhận được chỉ thị của Vô Kỵ, lập tức báo cho toàn bộ người chơi Liên Minh Huyết Sắc đang đăng xuất, mười phút sau, toàn bộ người chơi Liên Minh Huyết Sắc đã lên mạng, nhóm người Toàn Chân Giáo cũng di chuyển về thành Dư Huy.

Nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo, Huyết Sắc Chiến Kỳ giống như nhìn thấy cứu tinh vậy, trong lòng hưng phấn vô cùng, kích động nói: "Lão đại Vô Kỵ, toàn bộ người chơi Liên Minh Huyết Sắc đã đến đông đủ cả rồi, mời ra chỉ thị."

Vô Kỵ lấy ra một bản đồ của thành Dư Huy: "Hai ngàn người mai phục ở phố buôn bán, hai ngàn người phục kích ở con phố trước phố trung tâm, trung tâm đường cái, xếp năm nghìn người ẩn nấp trên nóc nhà, những người còn lại mai phục ở đầu đường trung tâm đường cái, nghe hiệu lệnh của ta."

"Ha hả!"

Vương Vũ nhìn thoáng qua cách bố trí của Vô Kỵ, liền tủm tỉm cười: "Ngươi muốn cho bọn họ vào trong túi sao?"

Trận địa mà Vô Kỵ bố trí chính là một cái bao vải.

Hai bên trung tâm đường cái đều có người chơi mai phục, từ trên cao nhìn xuống còn bỏ thêm một cái nắp, nhất là người chơi còn mai phục ở đầu đường trung tâm đường cái, giống như là dây thừng thắt buộc bao vải, rõ ràng là tính toán muốn bao vây Kiếm Chỉ Thương Khung.

"Không sai! Ánh mắt rất tốt." Vô Kỵ mỉm cười thu lại bản đồ.

"Vậy ngươi dự định dẫn người Kiếm Chỉ Thương Khung tới kiểu gì?" Vương Vũ lại hỏi.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không ngốc, địa hình của trung tâm đường cái nổi bật như vậy, làm gì có khả năng dễ dàng chụp được hắn.

Vô Kỵ tủm tỉm cười: "Yên tâm đi! Bọn họ sẽ tự mình đến thôi!"

"Ai nha, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa liên lạc với ta này!"

Vô Kỵ vừa dứt lời, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã kêu lên: "Hắn muốn nói chuyện bồi thường với ta."

Vô Kỵ đáp: "Hẹn hắn tới đây đi."

"Ừ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ trả lời tin tức: "Ta đang ở trung tâm đường cái."

"???"

Thấy tin của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng khó chịu nói: "Ý của ngươi là muốn ta qua đó?"

"Nói lời vô nghĩa!" Huyết Sắc Chiến Kỳ tức giận đáp: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta phải hèn mọn đem con dấu quản lý khu thành chính tới đó tặng cho ngươi nữa à? Tuy chúng ta bại trận, nhưng chúng ta vẫn còn tôn nghiêm."

"Chuyện này..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng do dự một chút, rồi hỏi Gấu Ơi Chờ Tớ: "Tên Huyết Sắc Chiến Kỳ chó má kia muốn chúng ta tới đường trung tâm đàm phán, rốt cuộc có nên đi hay không đây?"

"Sẽ không có bẫy đâu nhỉ? "Gấu Ơi Chờ Tớ vừa nghe, liền lập tức đề phòng.

"Cái này...." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Ta cũng không sợ có bẫy, Liên Minh Huyết Sắc vừa thua mất khu thành chính, thời gian khiêu chiến còn đang chờ, lần khiêu chiến tiếp theo ít nhất cũng phải sau nửa tháng nữa, ta chỉ sợ bây giờ qua đó hắn hành động theo cảm tính, giết chết chúng ta để trút giận."

"Ặc..."

Nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói vậy, cả người Gấu Ơi Chờ Tớ không khỏi phát lạnh.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment