Trang 757# 1
Chương 1514: Một trái đào giết nhiều chiến sĩ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Này..."
Tuy mấy lời vừa rồi của Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ là do tức giận mà ra, nhưng nghe Huyết Sắc Phong Ngữ nói như vậy, vẫn có chút do dự.
Có thể hiểu được, dù sao cũng là lão đại của một công hội cực kỳ lớn, làm sao có khả năng người khác bảo ngươi đầu hàng thì ngươi liền đầu hàng, vậy biết phải ăn nói thế nào với hàng vạn nghìn anh em đây?
Thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ bắt đầu do dự, Huyết Sắc Phong Ngữ không nhịn được nữa nói: "Lão đại, ngươi cảm thấy hiện tại chúng ta đối đầu với Kiếm Chỉ Thương Khung còn có phần thắng hay sao?"
"Chuyện này..." Huyết Sắc Chiến Kỳ cúi đầu không nói.
Có thể nói bây giờ Kiếm Chỉ Thương Khung khí thế như cầu vồng, Toàn Chân Giáo cũng đã bị đánh đến không ngóc đầu lên được, thì càng đừng nói đến Liên Minh Huyết Sắc. Cho dù hai vạn viện quân từ đảo Doanh Châu có gấp rút trở về, chống lại hàng trăm ngàn người chơi toàn thành, thì cũng sẽ chìm trong đại dương chiến tranh nhân dân mà thôi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ cắn răng: "Cho dù không thắng được, chúng ta cũng không chấp nhận chịu thua."
"Ha..." Huyết Sắc Phong Ngữ bất đắc dĩ cười, không ngờ Huyết Sắc Chiến Kỳ lại là một thằng cha ngang ngược như vậy đấy.
Không có biện pháp nào khác, Huyết Sắc Chiến Kỳ bướng bỉnh như vậy, Huyết Sắc Phong Ngữ đành phải nói: "Đây là thế giới trong trò chơi, không phải ngươi không nhận thì có thể không nhận, chúng ta cứ tiếp tục đánh nhau cùng Kiếm Chỉ Thương Khung, thì đến cuối cùng cũng chỉ có huynh đệ chúng ta là tụt cấp rớt trang bị, hiện tại đầu hàng để giữ gìn thực lực, đợi thế lực của Kiếm Chỉ Thương Khung qua đi, thì chúng ta vẫn còn đường để phản kích.
"Này..."
Thấy không, lời nói giống nhau nhưng thay đổi cách nói, thì cảm giác sẽ không còn giống nữa, lời Huyết Sắc Phong Ngữ vừa nói ra, làm Huyết Sắc Chiến Kỳ lập tức ngây ngẩn cả người.
Đúng vậy, nếu thế lực của Kiếm Chỉ Thương Khung lại tới đánh, Huyết Sắc Chiến Kỳ trên cơ bản chắc chắn rằng, già trẻ không kém, chỉ cần có cấp bậc và trang bị của mọi người, còn có thành Tá Hạ làm trận địa cuối cùng nữa, thì lật đổ Kiếm Chỉ Thương Khung bất quá cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
"Được! Chúng ta sẽ giải thích với các anh em một chút, sau đó đi đầu hàng!"
Sau khi phản ứng qua đi, Huyết Sắc Chiến Kỳ vỗ đùi, đưa ra quyết định.
Thực ra, Huyết Sắc Chiến Kỳ đúng là nghĩ nhiều quá rồi, không ở tiền tuyến chiến đấu thì ai mà biết được nỗi khổ của người lính tiền tuyến, dù sao trò chơi chơi thế nào cũng đều là chơi, người kiếm lời từ việc bồi thường chiến tranh đều là lão đại của các công hội, đoạt được lợi ích rồi phân ra cho hàng vạn hàng nghìn tiểu đệ, chỉ là một vệt bọt nước, chẳng ai muốn liều mạng vì chút đồ vật này hết.
Người chơi Liên Minh Huyết Sắc đối đầu với địch nhân gấp mình mười mấy lần đã sớm sợ hãi rồi, chỉ còn chờ Huyết Sác Chiến Kỳ đầu hàng nữa thôi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa buông một câu, ngay tức khắc liên tục chiếm được sự tán thành từ người chơi Liên Minh Huyết Sắc.
"Đệt!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ vốn định đem mấy lời Huyết Sắc Phong Ngữ đã nói ra để khoe khoang một chút về chỉ số thông minh của mình, kết quả lại phát hiện đám tiểu đệ này thật có đức hạnh, trong lòng thực sự bị nghẹn một cục.
Chẳng qua, Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn hết sắc gần gũi với nhân dân, lựa chọn đầu hàng.
Bên trong phòng chỉ huy của Kiếm Chỉ Thương Khung, nhìn thấy Toàn Chân Giáo bị thủ hạ của mình làm cho không dám xuất đầu lộ diện, trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cực kỳ hả hê, nhưng lại không nói ra.
Toàn Chân Giáo đi tiểu trên đầu các công hội lớn lâu như vậy, cuối cùng cũng đã bị đánh gục, không chỉ riêng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, mà những lão đại của công hội khác, cũng đều có một một loại cảm giác đồng tâm hiệp lực đánh bại.
Ngay lúc Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chuẩn bị chỉ huy truy sát một lần nữa, dồn Toàn Chân Giáo vào chỗ chết, thì đột nhiên toàn bộ thủ hạ của Kiếm Chỉ Thương Khung nhận được thông báo từ hệ thống.
"Địch nhân của công hội các ngài, Liên Minh Huyết Sắc đã quyết định đầu hàng, dâng tặng lãnh địa của mình!"
"???"
Nhìn thấy tin tức này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rất bất ngờ, không phải hiện tại mình đang tập trung ứng phó với Toàn Chân Giáo hay sao? Sao Liên Minh Huyết Sắc lại không chịu được nữa rồi? Chẳng qua nếu như vậy, cũng coi như là kinh hỉ bất ngờ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không quan tâm lắm, bởi vì tâm tư của hắn đều đặt lên người Toàn Chân Giáo hết rồi.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng biết, Toàn Chân Giáo vẫn luôn là tai họa thầm kín của mình, không biết nguy hiểm hơn bao nhiêu so với Liên Minh Huyết Sắc, nhưng chỉ cần Toàn Chân Giáo chưa chết, Kiếm Chỉ Thương Khung sẽ không thể nào an tâm ngon giấc được.
Nhưng mà không ở chỗ đó thì không lo việc đó, mục tiêu của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chính là làm thành chủ, mục tiêu của những công hội khác là phân chia đất đai, mà những người chơi tiền tuyến kia, lại nghĩ tới kiếm bạc.
Một khi mục tiêu bị đánh ngã, tư duy đối lập của giai cấp trên sẽ lập tức sinh ra mâu thuẫn.
Bởi vì suy cho cùng, mục tiêu của mọi người ban đầu là Liên Minh Huyết Sắc, chẳng qua chỉ là nhân tiện thêm một Toàn Chân Giáo.
Lời nói không êm tai, trừ Đội Trưởng Đừng Nổ Súng và những hội trưởng của công hội lớn ra, thì ai lại muốn đem một đoàn nhỏ mười mấy người trở thành mục tiêu chủ chốt cơ chứ?
Vì vậy, những người chơi dưới trướng Kiếm Chỉ Thương Khung thấy mục tiêu lớn nhất của mình là Liên Minh Huyết Sắc đã chấp nhận đầu hàng, trong lúc nhất thời tất cả đều sôi trào, thầm nghĩ đôi bên đánh sắp hơn nửa ngày rồi, thương vong vô số, chuyện này cuối cùng cũng có thể hạ màn rồi.
Đánh thắng trận rồi chính mình cũng có thể đi lĩnh tiền thưởng.
Kết quả là, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không dễ dàng đập tiền lên đám khí thế tụ hội lại này, lập tức biến mất không còn chút tung tích nào, tâm lý của các người chơi không tự chủ được mà buông lỏng xuống, đấu sĩ vì tiền tài mà phấn đấu, lập tức biến trở lại thành người chơi bình thường.
Mục tiêu của mọi người hiện tại chỉ của một, đó chính là tìm Đội Trưởng Đừng Nổ Súng để lĩnh tiền.
Tuy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng ở phía sau truyền đạt mệnh lệnh không được lơi lỏng, nhìn kỹ thì chỉ thị của Toàn Chân Giáo, các người chơi còn không thèm đặt ở trong lòng.
Ở thời điểm Liên Minh Huyết Sắc còn, mục tiêu lớn, Toàn Chân Giáo lại ở giữa những người chơi Liên Minh Huyết Sắc, mọi người hạ một quyền xuống, cho dù không giết được người Toàn Chân Giáo, cũng có thể thể vớt được một phiếu người chơi Liên Minh Huyết Sắc, có làm thế nào cũng không bị thiệt thòi.
Bây giờ thì tốt rồi, hàng trăm ngàn người tránh mười mấy người? Rắc rối đây? Đây là trong trò chơi, người ta đổi một bộ quần áo trốn bên cạnh ngươi, ngươi cũng không có khả năng nhận ra, đây còn không phải là mò kim dưới đáy bể hay sao?
Tâm tư của các người chơi tương đương với hiện thực, mục tiêu rõ ràng, lợi ích rõ ràng, bảo ta động thủ thì ta sẽ động thủ, nhưng ngay cả mục tiêu cũng tìm không ra ngươi còn muốn ta phải cố gắng, ta đây tiêu hóa không nổi đâu.
Kết quả là, những người chơi này cũng không còn ra dáng đường hoàng nghiêm túc đi tìm nữa, sau khi tùy tiện xoay chuyển hai cái vẫn không phát hiện ra đám người Toàn Chân Giáo, liền ào ào rời khỏi khu vực trung tâm lui về khu thành tây.
Tiểu đệ thủ hạ không làm việc, các hội trưởng của công hội lớn cũng mang ý xấu trong lòng.
Vừa bắt đầu thì Liên Minh Huyết Sắc phủ đầu, Toàn Chân Giáo còn chưa trừ, lợi ích trước mắt lại không vớt được, trong lòng mọi người đều tham lam quấy phá, không tự chủ được bắt đầu hợp lực tác chiến.
Hiện giờ Liên Minh Huyết Sắc đã bị xóa sổ, quản lý khu trung ương là một miếng bánh ngọt lớn như vậy, lại đi đặt trước mắt những hội trưởng trong tâm đầy ý xấu như thế, cái đám khốn kiếp này làm sao mà an tâm làm việc được cơ chứ?
Đi tìm Toàn Chân Giáo, diệt Toàn Chân Giáo xong thì Kiếm Chỉ Thương Khung ngươi được làm lão đại, có liên quan cái rắm đến chúng ta ấy, chúng ta chỉ cần những khu vực này, hiện tại quản lý khu đều ở trước mắt mọi người rồi, ai thèm quan tâm sống chết của Toàn Chân Giáo và việc Kiếm Chỉ Thương Khung có thể làm lão đại của thành Dư Huy hay không chứ.
Phía trước Liên Minh Huyết Sắc vừa mới đầu hàng, tin tức còn chưa hết nóng hổi, thì 202 đã gửi một tin cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: "Đội trưởng, ta muốn mảnh đất ở khu quản lý trung ương! Nếu như ngươi không đưa cho ta, vậy thì hợp tác giữa chúng ta liền chấm dứt."
202 thông minh, các hội trưởng khác cũng không ngốc, chỉ sau khi 202 gửi tin tức, hội trưởng các công hội khác cũng gửi tin tức đến cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, ý tứ dường như hoàn toàn đồng nhất với 202, đều là uy hiếp Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: Hoặc là đưa đất, hoặc là chúng ta sẽ rời đi.