Trang 759# 1
Chương 1518: Không có đường chạy trốn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Có câu, người trượng nghĩa thường xuất thân từ đám mổ chó, kẻ phụ tâm đa phần là người đọc sách, xem ra vẫn có một đạo lý nhất định.
Chúng ta là thô nhân như cái đám đồ tể giết lợn này, làm sao có thể nghĩ ra được chủ ý âm hiểm như thế chứ.
Bao vây người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung, lại còn đặc biệt thả Đội Trưởng Đừng Nổ Súng ra ngoài cho Vương Vũ chơi đùa, tựa như trò chơi mèo vờn chuột, cái gọi là giết người tru tâm cũng chính là như vậy đấy.
Nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ, người chơi Liên Minh Huyết Sắc đang chắn ở đầu phố lập tức dừng công kích đối với nhóm người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
Đám người Huyết Vũ thấy thế, phát huy toàn bộ sức lực, che chở cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, mở một đường máu chạy ra khỏi vòng vây trùng trùng điệp điệp.
Vương Vũ thấy thế liền thả người nhảy từ trên nóc nhà xuống, đuổi theo phía sau.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa chạy, vừa quay đầu lại nhìn xem có truy binh hay không. Hiện tại hắn vô cùng hối hận, biết vậy thì hứa giao quyền quản lý khu trung tâm ra là tốt rồi, ngay cả khi nó khiến cho cái đám 2012 kia nghe thấy, thì cũng không đến mức phải rơi vào tình cảnh này.
Dù sao các công hội nhỏ ở thành Dư Huy cũng bện thành một sợi dây thừng, thực lực vẫn rất mạnh mẽ, mặc dù chỉ có vài công hội làm việc với Kiếm Chỉ Thương Khung, nhưng cũng không đến nỗi bị Liên Minh Huyết Sắc bao vây gắt gao như vậy.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hiện tại tựa như một con chó nhà có tang, không nói đến toàn bộ thủ hạ bị bao vây, ngay cả chính mình cũng không biết còn có thể sống được bao lâu nữa.
Bất quá cũng tạm ổn, khu thành tây ở trước mắt không xa, chỉ cần trở lại khu thành tây, tạm thời sẽ được an toàn.
Bởi vì hiện tại mà nói thì khu thành tây vẫn là địa bàn của Kiếm Chỉ Thương Khung, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là một người làm ăn, sau khi nắm được khu thành tây trong tay, đã lập tức mua lại tất cả nhà dân ở khu thành tây với giá rẻ, dự tính giữ lại trong tay rồi bán ra ngoài với giá cao.
Thiết lập trong "Trọng Sinh" là chỉ cần mua nhà có hợp đồng bán nhà, đã coi như đó là tài sản tư nhân, cho dù là thành chủ cũng không có quyền can dự vào.
Không có sự đồng ý của chủ nhà, những người chơi khác không thể tiến vào nhà, có thể nói những ngôi nhà này chính là một khu vực an toàn, cũng bởi vì có những căn nhà này, nên người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung mới có thể dây dưa cùng Liên Minh Huyết Sắc ở thành Dư Huy lâu đến như vậy.
Thế nhưng ngay lúc Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sắp bước vào phạm vi quản lý của khu thành tây, thì đột nhiên có một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ngay ở phía trước.
Người đó thân cao tám thước, cực kỳ cao lớn cường tráng, mặt chữ quốc, mày rậm mắt to vốn có uy thế, ngay lúc này đây đứng ở giữa đường, tựa như một bức tường vô hình, một luồng cảm giác ngột ngạt phả vào mặt.
"Thiết... Thiết Ngưu lão đại..."
Nhìn thấy rõ bộ dạng của người phía trước, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cực kỳ hoảng sợ, nhóm người Huyết Vũ bên cạnh cũng bị dọa sợ đến mức đồng loạt lùi về phía sau một bước.
Nhìn thấy đám người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, Vương Vũ thản nhiên lên tiếng: "Lão đại Đội Trưởng, ngươi muốn đi đâu vậy?"
"Tùy, tùy tiện đi một chút ấy mà..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe vậy cả người liền chấn động, vội vàng nháy mắt ra dấu với mấy người Huyết Vũ: "Các người ngăn cản hắn đi!"
Nhóm người Huyết Vũ tự nhiên cũng biết sự lợi hại của Vương Vũ, nếu không phải do bất đắc dĩ, thì cái đám này tuyệt đối sẽ không đánh nhau cùng Vương Vũ, nhưng ông chủ đã ra lệnh thì không thể không nghe, vì vậy Huyết Vũ không nói hai lời, giương cung cài tên, bắn một mũi tên về phía Vương Vũ.
Thiên Đường Chi Quyền cũng biến ảo quyền trượng cầm trong tay thành tấm khiên, đâm đầu xông về phía trước.
"Đi!"
Huyết Vũ bắn tên xong, liền kéo Đội Trưởng Đừng Nổ Súng quay đầu chạy.
Vương Vũ thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng muốn chạy, nhấc chân liền muốn đuổi theo.
Lúc này, tất cả người chơi chiến đội Thương Khung của Kiếm Chỉ Thương Khung vội vã kéo thành một hàng, ngăn chặn lối đi của Vương Vũ.
Thiên Đường Chi Quyền lại đi tới phía trước một bước, giơ tấm khiên ra trước mặt, chặn trước người Vương Vũ: "Đối thủ của ngươi là...."
Thiên Đường Chi Quyền còn chưa nói xong, Vương Vũ dẫm một chiêu Lôi Đình Cước lên mặt Thiên Đường Chi Quyền, dẫm Thiên Đường Chi Quyền dưới mặt đất.
Không đợi Vương Vũ bổ một đao lên đầu Thiên Đường Chi Quyền, Huyết Lang đột nhiên xuất hiện ở phía sau Vương Vũ, giơ đoản kiếm đâm vào giữa lưng Vương Vũ.
Vương Vũ hơi nghiêng thân hình, không hề liếc mắt nhìn một chút nào tay trái đã trảo về phía sau, trực tiếp tóm được Huyết Lang.
Cùng lúc đó mũi tên ma pháp của cao thủ khác cũng đã bay tới trước mặt Vương Vũ, ngoài ra những cao thủ cận chiến cũng đã bao vây xung quanh Vương Vũ.
Vương Vũ nắm lấy Huyết Lang vung về phía trước một cái.
Toàn bộ công kích đều rơi lên người Huyết Lang.
"Ầm ầm ầm..."
Một trận tiếng vang qua đi, Huyết Lang nổ thành một luồng sáng trắng.
Sau khi Huyết Lang chết, ánh sáng trắng còn chưa tan hết đi, một Chiến sĩ ở ngay trước mặt đã chém tới trước người Vương Vũ.
Thân hình Vương Vũ xông mạnh về phía trước một cái, đi sau mà đến trước phi đến trước mặt Chiến sĩ kia, tay phải cầm con dao không nghiêng không lệch cắm vào đúng yết hầu của Chiến sĩ.
"Phốc!"
Một luồng sáng trắng sáng lên, Chiến sĩ đã bỏ mạng ngay tại chỗ.
Vương Vũ không dừng bước chân, hai ba bước đã vọt tới bên cạnh người chơi chiến đội Thương Khung, xoa lòng bàn tay, hai con cự long một đỏ một xanh từ tay chui ra.
Song Long Phá Cực!
Một trong những kỹ năng công kích mạnh nhất của Khí công sư ở giai đoạn này, ở trong tay Vương Vũ lại phát ra uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Vừa đối mặt, đã đột phá sự ngăn chặn của chiến đội Thương Khung.
Xé ra một lỗ hổng, Vương Vũ nghênh ngang bước đi.
Giờ này khắc này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng dưới sự bảo hộ của Huyết Vũ đã vòng đến một con đường khác, thấy Vương Vũ không đuổi theo, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không nhịn được lau một vệt mồ hôi nói: "Mẹ nó, thằng cháu trai kia sẽ không đuổi tới đây đi."
Huyết Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy không có người đuổi tới liền an ủi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: "Yên tâm đi, mấy người Thiên Đường bọn họ cũng là cao thủ đỉnh cấp, cho dù đánh không lại hắn, thì cũng có thể ngăn chặn được một thời gian ngắn..."
Nhưng Huyết Vũ còn chưa dứt lời, thì thanh âm tựa như ác ma kia lại một lần nữa vang lên hai bên tai: "Này, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi."
Hai người vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy ngay phía trước cách đó không xa, Vương Vũ đang cười híp mắt nhìn bọn họ.
"Đệt mợ..."
Lần này Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sợ tới mức khóc nức nở, theo bản năng liền trốn sau lưng Huyết Vũ, run giọng nói: "Huyết Vũ mau nghĩ biện pháp đi, ta sẽ tăng tiền lương cho ngươi..."
Huyết Vũ nghe vậy liền vỗ vỗ lên vai Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, gửi tin riêng nói: "Ngươi đi trước đi! Ta sẽ chặn!"
Khi nói chuyện, Huyết Vũ nâng cung tên, phát động đại chiêu của Cung thủ: "Lưu Tinh Tiễn!"
Ngay tức khắc, từng đường tiễn quang màu trắng như thủy ngân cuồn cuộn trút xuống, nhấn chìm Vương Vũ trong nháy mắt.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thừa dịp Huyết Vũ ngăn chặn Vương Vũ, lặng lẽ chuồn vào trong ngõ nhỏ bên cạnh.
Vì trốn tránh sự truy sát của Vương Vũ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vòng về con đường mới nãy đã vòng quanh suốt một hồi, cuối cùng cũng đến được phạm vị quản lý của khu thành tây, vội vã đi vào cửa của một ngôi nhà, nhấc chân muốn bước vào trong.
Đúng lúc này, một bàn tay từ phía sau duỗi tới, túm lấy vai Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
"!!!"
Tim Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sắp nhảy ra ngoài, vô thức quay đầu nhìn lại, gương mặt Vương Vũ xuất hiện trong mắt Đội Trưởng Đừng Nổ Súng giống như một cơn ác mộng.
Nhìn thấy Vương Vũ như ruồi bâu lấy mật, tinh thần của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cuối cùng cũng tan vỡ, chân mềm nhũn trực tiếp ngồi xổm xuống đất.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng của lúc này đã bị Vương Vũ dọa cho sợ mất mật, hoàn toàn mất đi khả năng phản kháng, hai mắt trân trân nhìn Vương Vũ, miệng khẽ nhếch lên, thiên ngôn vạn ngữ cũng không cách nào hình dung được tâm tình lúc này.