Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1528 - Chương 1530: Đại “Ma Vương” Satan.

Trang 765# 1

 

 

 

Chương 1530: Đại “ma vương” Satan.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nếu chỉ nhìn vào thuộc tính chính, chiếc nhẫn này yếu hơn một chút so với trang bị Bạch Ngân hay Hoàng Kim, nhưng kỹ năng phụ trợ lại vô cùng hiếm thấy, nó có thể tăng thêm sát thương hai thuộc tính Hắc Ám và Lửa.

Trong giả thiết của trò chơi “Trọng Sinh”, đa số trang bị nhiều nhất cũng chỉ phụ trợ một thuộc tính, nếu phụ trợ đến tận hai thuộc tính thì chẳng khác nào là trang bị biến dị cả.

Vương Vũ chơi trò chơi lâu như vậy, có trang bị Thần Khí nào mà hắn chưa thấy qua chứ, nhưng từ đó tới giờ hắn chỉ gặp qua một trang bị phụ trợ hai thuộc tính. Đó chính là chiếc huy chương phụ trợ hai thuộc tính Gió và Sét trên ngực Vương Vũ.

Phải biết rằng, chiếc huy chương này chính là vật phẩm đặc thù, là đồ vật mà Vương Vũ làm nhiệm vụ mới có được, độ trân quý và độ hiếm có không kém bất kỳ một trang bị nào ở trên người hắn.

Vậy mà một chiếc nhẫn Thanh Đồng lại mang hai thuộc tính Hắc Ám và Lửa, điều này thật sự khiến cho người khác phải kinh ngạc.



“Trang bị này cho ngươi!”

Vương Vũ tùy tay ném chiếc nhẫn cho Mộng Hi. Mộng Hi cũng không khách khí, trực tiếp đeo lên tay mình.

Sau đó hai người thật cẩn thận bước về phía tế đàn.

Nhưng mà hai người vừa mới bước lên không được bao lâu, đột nhiên viên đá quý màu đen ở trên cột đá sáng lên.

Cùng lúc đó, không gian ở trong sơn động trở nên vặn vẹo, bên trên viên đá quý màu đen xuất hiện một lỗ hổng không gian.

Bỗng, một giọng nói bén nhọn truyền ra từ trong lỗ hổng không gian kia.

“Là ai đã triệu hoán ta - Ma Vương Satan vĩ đại!”

Đi kèm theo là tiếng quát tháo thê lương, một đôi bàn tay bén nhọn duỗi ra từ trong lỗ hổng kia, đôi tay đó dùng lực xé to khe hở, ngay sau đó một tên ác ma với diện mạo kỳ lạ chui ra từ bên trong.

Tên ác ma kia vô cùng hùng hổ, cả người vờn quanh một thứ ma khí màu đen, cách ở rất xa mà vẫn cảm nhận được hơi thở khủng bố phát ra từ hắn.

Nhưng điều làm Vương Vũ buồn cười chính là, phần trên của hắn chính là đầu của một con dê, ria mép cắm ở cằm theo cử động của miệng cứ cong cớn lên, nhìn trông buồn cười cực kỳ.

“Ha ha! Ngươi mà là ác ma sao?”

Tuy Vương Vũ không phải là loại người trông mặt mà bắt hình dong, nhưng diện mạo của cái tên trước mặt này thật sự không giống ác ma một chút nào, Vương Vũ nhịn không được liền nở nụ cười.

“Ê ê ê!” Mộng Hi chọc Vương Vũ một cái, sau đó nàng bất mãn nói: “Đây là BOSS đó, ngươi có thể nghiêm túc một chút được không.”

“Ha ha.” Vương Vũ cố nén cười nói: “Nghiêm túc nghiêm túc!”

Bị Vương Vũ cười thành như vậy, Satan nhất thời giận dữ, cao giọng kêu la nói: “Loài bò sát ti tiện, ngươi cũng dám cười nhạo đại nhân Satan vĩ đại?”

“Hắn nói gì vậy?” Vương Vũ tò mò hỏi Mộng Hi.

Cũng không biết người thiết kế ra trò chơi này nghĩ thế nào, giữa hai người chơi khác trận doanh không hiểu nhau nói gì thì thôi đi, thế nhưng giữa người chơi và BOSS cũng có chướng ngại về ngôn ngữ, lại còn gặp phải Vương Vũ chưa từng học qua thứ tiếng này, hắn còn tưởng tên ác ma kia đang hát Nhị Nhân Chuyển chứ.

Mộng Hi xấu hổ phiên dịch lại lời nói của Satan cho Vương Vũ nghe.

“Phốc!”

Vương Vũ nhịn không được lại cười thành tiếng.

“Chuyện này rất buồn cười sao?” Mộng Hi mờ mịt đầy đầu, căn bản không cảm nhận được câu nói kia thì có gì là buồn cười.

“Tên của hắn thế nhưng là Thỉ Đản*…” Vương Vũ buồn cười nói.

*Thỉ Đản đồng âm với Sử Đan (Satan)

Mộng Hi: “…”

Lý do này cũng thật quá ghê tởm.

“Ngươi dám làm lơ ta?!”

Thấy Vương Vũ không chỉ không e ngại mình, trái ngược còn chụm đầu nói chuyện với người khác, một lần nữa Satan không khỏi phẫn nộ kêu lên.

Chẳng qua có một điểm kỳ lạ là, tuy rằng tên nhãi này cực kỳ phẫn nộ, nhưng hắn lại không tự chủ được mà lùi ra đằng sau một bước, nếu quan sát kĩ có thể thấy rõ thân hình của hắn nhỏ hơn vài phần so với lúc vừa mới bước ra ngoài.

“Ai nha?” Vương Vũ hiếu kỳ nói: “Hắn bị làm sao thế?”

“Không biết… Có thể là hắn sợ ngươi chăng?”

Mộng Hi lắc đầu.

“Ha ha ha, rất thú vị!” Vương Vũ cười ha ha, Satan lại lùi về phía sau một bước, thân hình lại thu nhỏ thêm một lần nữa.

Satan phẫn nộ kiễng chân hét lên: “Loài bò sát hèn mọn, ngươi hẳn phải sợ hãi Ma Vương Satan mới đúng, đại nhân Satan vĩ đại chán ghét điệu cười của các ngươi!”

“Hắn lại đang nói cái gì đó?” Vương Vũ tò mò hỏi.

Mộng Hi bị Vương Vũ hỏi nhiều quá hóa phiền, vì thế nàng dứt khoát nói: “Hắn mắng ngươi, nói ngươi cười trông rất ngu xuẩn.”

“Ha ha! Còn biết mắng chửi người?” Vương Vũ lại có chút buồn cười, hắn cười tủm tỉm sán lại gần tên tự xưng là Ma Vương kia.

“Ngươi! Ngươi đừng có mà tới đây!” Satan thấy thế vội vàng lùi về phía sau, Vương Vũ mới mặc kệ hắn, không chút do dự giơ quyền xông tới.

Tên Satan này đúng là không ngoài dự đoán của Vương Vũ, không chỉ có diện mạo dở hơi, cái tên dở hơi, bản chất lại còn là một tên phế vật miệng cọp gan thỏ, bị tam quyền nhị cước của Vương Vũ đánh ngã lăn lông lốc ở trên mặt đất.



Trong khoảng thời gian Vương Vũ và Mộng Hi đang đi loạn tứ tung ở trong khe hở Hắc Ám, Red Cloud cũng đã mang theo một đám người chặn lối vào cửa.

Red Cloud đang do dự có nên phái một vài tên Thích khách đi vào thăm dò hay không, thì đúng vào lúc này, bụi cỏ bên cạnh lối vào khe hở Hắc Ám bỗng dưng cử động một chút.

“Ai đang ở đó?”

Red Cloud thấy thế, pháp trượng vung lên, một ngọn lửa ngay lập tức xuất hiện ở bên trên bụi cỏ.

“Oanh!”

Ngọn lửa rơi xuống đất liền nổ tung, một tên Thích khách bị bắn ra ngoài, hắn lăn một vòng tại chỗ rồi mới ẩn nấp thân hình.

Những người khác nhìn thấy có Thích khách, bọn họ vội vàng lập lại trận hình, cắm Đôi Mắt Của Sự Thật xuống đất, cùng lúc đó, Ngàn Đóa Hoa Đào Già hiện ra thân hình.

“Con mẹ nó!” Ngàn Đóa Hoa Đào Già thấy bản thân chắp cánh khó thoát, nhịn không được chửi thầm một câu: “Sớm biết thế ông đây đi trước là được rồi, tự dưng đứng ở chỗ này xem trò hay làm gì không biết nữa.”

Mà Red Cloud nhìn thấy huy chương trước ngực Ngàn Đóa Hoa Đào Già, nàng không khỏi sửng sốt một chút, dùng tiếng Trung hỏi: “Ngươi là người chơi của Đế Quốc Cửu Châu?”

“?” Ngàn Đóa Hoa Đào Già có chút nghi hoặc cúi đầu nhìn xuống ngực mình, hắn vội nói: “Không sai, ngươi dám giết ta thử xem?”

“Mau bắt hắn lại!”

Đế Quốc Cửu Châu là công hội đệ nhất của sever châu Á, tất nhiên là cường hãn vô cùng, tuy rằng Đế Quốc Cửu Châu không thích gây chuyện, nhưng bọn họ cũng tương đối có lực chấn nhiếp ở thành Di Vong. Cho dù người chơi bên sever châu Âu có tính xâm lược cao thế nào, nhìn thấy huy chương của công hội Đế Quốc Cửu Châu, bọn họ cũng sẽ ước lượng lại bản thân một chút, xem mình có thể chịu được đánh hay không?

Lúc này trên ngực Ngàn Đóa Hoa Đào Già đang đeo huy chương giả của Đế Quốc Cửu Châu, Red Cloud còn tưởng rằng hắn là người chơi của Đế Quốc Cửu Châu nên mới không dám động thủ. Chẳng qua thái độ của Ngàn Đóa Hoa Đào Già quá mức kiêu ngạo, Red Cloud vô cùng khó chịu nên mới ra lệnh cho thủ hạ bắt hắn lại, sau đó nàng mới truyền tin cho Skeleton King.

“Đại ca, ba người này quả nhiên là người chơi của Đế Quốc Cửu Châu, có hai người đã đi vào bên trong khe hở Hắc Ám.”

“Ha? Mấy tên nhãi Đế Quốc Cửu Châu lại tự cho mình là đúng nữa à?” Skeleton King kinh ngạc hỏi.

“Không sai.” Red Cloud nói: “Hiện tại chúng ta đã bắt được một người chơi của Đế Quốc Cửu Châu, thái độ của hắn cực kỳ kiêu ngạo, đại ca có muốn giết hắn hay không?”

“Không cần!” Skeleton King cười lạnh nói: “Giết hắn chẳng phải là cho Đế Quốc Cửu Châu lý do để công kích chúng ta hay sao, ném hắn vào bên trong khe hở Hắc Ám đi, cho hắn nếm thử sự lợi hại của Đại Ma Vương Satan.”

“Ta hiểu rồi!”

Red Cloud gật đầu, nháy mắt ra dấu với thủ hạ. Mấy người kia ngay lập tức kéo Ngàn Đóa Hoa Đào Già đến chỗ lối vào của khe hở Hắc Ám, mạnh mẽ ném hắn vào bên trong.

Nhưng mà vào đúng lúc này, một tiếng thông báo của hệ thống vang lên tại thành Di Vong.

“Ma Vương Satan đã bị dũng sĩ đánh chết ở thành Di Vong! Sự rung chuyển bên trong khe hở Hắc Ám cuối cùng cũng chịu dừng lại.”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment