Trang 765# 2
Chương 1531: Quyển sách kỹ năng kỳ quái.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Cái gì?”
Nghe thấy hệ thống thông báo, Skeleton King lập tức ngây ngẩn cả người.
Sao lại có chuyện đấy được? Đại Ma Vương Satan thế nhưng bị giết rồi?
Khe hở Hắc Ám chính là một trong những khu vực đặc thù của thành Di Vong, từ lúc mở sever tới nay, không biết đã có bao nhiêu người đi vào đây để thăm dò.
Nhưng mà tất cả đều không ngoại lệ - không một ai có thể sống sót chạy ra khỏi lòng tay của Đại Ma Vương Satan.
Vinh Quang Chi Kiếm lúc trước cũng từng mang theo mấy trăm anh em trong công hội đi vào khe hở Hắc Ám, khiêu chiến con BOSS trong truyền thuyết - khó nhất khủng bố nhất thành Di Vong, kết quả vừa mới đối mặt đã bị diệt sạch cả đoàn.
Người chơi sever châu Á thì có tài đức gì, mới bước vào khe hở Hắc Ám lần đầu tiên mà đã giết được Đại Ma Vương Satan? Phải hiểu rằng, mấy thằng nhãi con này cũng chỉ mới đi vào trong vòng hơn mười phút mà thôi.
Con mẹ nó, chuyện này cũng quá tà môn rồi.
Không chỉ có Skeleton King, các hội trưởng của các công hội khác trong thành Di Vong nghe thấy hệ thống thông báo, biểu tình trên mặt cũng không khác Skeleton King là bao. Bọn họ đều là thủ hạ bại tướng dưới tay Đại Ma Vương Satan, tất nhiên ai ai cũng biết sự đáng sợ của con BOSS này. Vì thế khi đột nhiên nhận được tin Đại Ma Vương Satan bị đánh chết , mọi người không khỏi cảm thấy có chút quỷ dị.
“Skeleton, chuyện này là sao vậy, Đại Ma Vương Satan là do các ngươi giết sao?”
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Skeleton King đã nhận được hơn mười tin nhắn mật, nội dung bên trong thế nhưng giống nhau y hệt.
Dù gì Vinh Quang Chi Kiếm cũng là công hội lớn nhất thành Di Vong. Bởi vậy công hội có khả năng chém giết thành công Đại Ma Vương Satan nhất, cũng chỉ có một mình Vinh Quang Chi Kiếm.
“Liên quan quái gì đến các ngươi!”
Skeleton King cũng rất biết giả dạng, tuy rằng không phải công hội của hắn giết chết Đại Ma Vương Satan, nhưng thấy người khác hỏi như vậy, tên nhãi này dứt khoát nhân cơ hội giả dạng một phen, trả lời một cách ba phải không rõ ràng, điều này chẳng khác nào khiến cho tất cả mọi người tưởng đúng là Vinh Quang Chi Kiếm làm.
“Con mẹ nó, quá trâu bò rồi!”
Hội trưởng các công hội khác đều đồng thời cảm thán, Vinh Quang Chi Kiếm không hổ danh là công hội lớn nhất thành Di Vong.
Đối diện với những lời khen tiếng tán thưởng của người chơi trong thành, tên vô sỉ Skeleton King này thế nhưng nhận về mình hết… Da mặt dày có thể nói là vang dội cổ kim.
Cùng lúc đó, bên trong khe hở Hắc Ám, hai người Vương Vũ và Mộng Hi đều là vẻ mặt mờ mịt.
“Vừa rồi rốt cuộc là như thế nào? BOSS cứ chết dễ dàng như vậy hả? Không phải hắn ẩn thân rồi đó chứ?” Mộng Hi nhìn đông nhìn tây quan sát khắp mọi nơi.
Vương Vũ cũng có chút không rõ nguyên do: “Cũng không biết nữa, ta còn chưa dùng hết sức mà, tại sao hắn lại chết mất rồi? Còn dễ đánh hơn mấy con quái nhỏ kia ấy.”
“Sẽ không có điểm đáng ngờ gì ở đây chứ…” Mộng Hi thật cẩn thận hỏi.
Lần lạc đường vừa rồi, Mộng Hi coi như đã được lĩnh giáo sự gian trá của người thiết kế ra trò chơi này.
“Chắc là không đâu… Rơi trang bị với vàng ra rồi mà.” Vương Vũ chỉ vào vị trí Đại Ma Vương Satan chết.
Mộng Hi nhìn theo hướng ngón tay của Vương Vũ, quả nhiên, ở trên mặt đất có một quyển sách, một đống vàng với vài món trang bị.
Đương nhiên, dựa theo bản tính của người thiết kế ra trò chơi, loại chuyện BOSS đã rơi trang bị mà vẫn còn có thể sống lại chưa chắc là không thể xảy ra được, Vương Vũ vô cùng cẩn thận đi qua nhặt đống trang bị lên.
Trang bị là một bộ áo giáp và một cây chủy thủ, thuộc tính chính giống nhau, nhưng thuộc tính phụ trợ cũng không khác gì chiếc nhẫn rơi ra từ mấy con quái nhỏ vừa rồi - đều tăng thêm sát thương cho hai thuộc tính Lửa và Hắc Ám.
Còn quyển sách kỹ năng kia lại kỳ quái cực kỳ.
"Hắc Ám Khủng Cụ": Kỹ năng đặc biệt, cắn nuốt sự sợ hãi của người khác, sau đó tăng thêm lực của bản thân. Trái ngược khi bị người khác cười nhạo, thực lực của bản thân sẽ bị giảm xuống.
“Kỹ năng này cũng rất có ý tứ.”
Sau khi nhìn thấy quyển sách kỹ năng này, Vương Vũ không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao con BOSS này lại phế vật như vậy.
Thì ra Đại Ma Vương Satan ngay từ đầu đã là một phế vật, chỉ cần trong lòng mọi người sợ hãi hắn, hắn sẽ càng ngày càng mạnh lên, nhưng một khi không có sự sợ hãi, tên nhãi này liền hiện nguyên hình.
Vương Vũ là một võ giả cấp Tông Sư, nội tâm vốn không sẽ có không sự sợ hãi, hơn nữa con BOSS này có diện mạo kỳ quái cực kỳ, tên còn là Thỉ Đản, không chỉ không dọa được Vương Vũ, trái ngược còn "nhận được" sự cười nhạo của hắn.
Kể từ đó, Đại Ma Vương Satan liền biến thành một thứ rác rưởi rõ đầu rõ đuôi, bị một quyền của Vương Vũ đánh chết… À, cũng có thể nói là sống sờ sờ bị cười chết…
“Ha ha!” Sau khi biết được chân tướng, Vương Vũ nhịn không được cười thành tiếng: “Bộ não của người thiết kế ra trò chơi này cũng kỳ quái cực kỳ. Con BOSS này sinh ra không phải là tặng không trang bị cho người chơi sao?”
“Ách…”
Mộng Hi thật sự cạn lời: “Mấy người kia làm gì được như ngươi, nhìn thấy con BOSS khủng bố như vậy mà vẫn còn tâm tình để cười ha ha.”
Chẳng lẽ không đúng sao, người chơi của thành Di Vong sở dĩ lâu như vậy mà còn chưa tiêu diệt được Đại Ma Vương Satan, căn bản là vì bọn họ cực kỳ sợ hãi con BOSS này.
Nguyên bản Đại Ma Vương Satan cũng chỉ là một con BOSS bình thường, nhưng do diện mạo quá xấu xí nên mới tạo ra sự sợ hãi cho người chơi. Người chơi thành Di Vong cũng bởi vì thế nên khi nhìn thấy tên nhãi này, bọn họ trở nên cực kỳ sợ hãi.
Càng sợ hãi, thực lực của Đại Ma Vương Satan lại càng tăng lên, người chơi vì thế chết cũng càng nhanh.
Dần dà, nghe nhầm tin đồn bậy, tâm lý của tất cả người chơi thành Di Vong đều bị ảnh hưởng, cũng chính bởi vì nguyên nhân này, người càng nhiều thì sự sợ hãi cũng càng nhiều, BOSS cũng càng khó đối phó.
Cũng chỉ có tên nhãi Vương Vũ không chịu làm theo kịch bản, thế nên hắn mới có thể dễ như trở bàn tay đánh chết Đại Ma Vương Satan.
“Ai nha…” Vương Vũ vuốt cằm nói: “Xem ra quyển sách kỹ năng này cũng không thích hợp cho người chơi dùng. Không có một khuôn mặt xấu thật xấu thì không thể đánh bại những người chơi khác, xem ra ta không dùng được rồi, ngươi có muốn dùng hay không?”
“Trời má!”
Mộng Hi giận: “Ngươi cảm thấy ta rất xấu sao?”
"Ách… Vậy thôi để lại cho Minh Đô đi."
Vương Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra có khuôn mặt xấu cũng là một loại thương tổn đối với người khác.
“Hắt xì!”
Cách đó ngàn dặm, tại thành Dư Huy, Minh Đô không thể hiểu được đánh một cái hắt xì, hắn xoa mũi lẩm bẩm nói: “Mẹ nó, trong trò chơi còn bị cảm được nữa hả?”
“Thình thịch!”
Tại thời điểm Vương Vũ muốn cất quyển sách kỹ năng này vào trong ba lô, đột nhiên xuất hiện một tiếng vang lớn, Ngàn Đóa Hoa Đào Già lộn nhào ngã lăn vào bên trong.
“??”
Vương Vũ cùng Mộng Hi thấy thế liền cảm thấy có chút sửng sốt, bọn họ kinh ngạc hỏi: "Tại sao ngươi còn chưa đi nữa?”
“Con mẹ nó! Đừng nói nữa!” Ngàn Đóa Hoa Đào Già bò lên nói: “Ông đây canh chừng cho các ngươi ở bên ngoài, cuối cùng lại gặp người của thành Di Vong… Ủa? Trong tay ngươi là thứ gì vậy?”
Tên nhãi ranh Ngàn Đóa Hoa Đào Già này không hổ là đầu trộm đuôi cướp, liếc mắt một cái liền nhìn thấy quyển sách kỹ năng ở trong tay Vương Vũ.
“Sách kỹ năng chứ thứ gì…” Vương Vũ quơ quơ quyển sách trong tay nói.
“Của Đại Ma Vương Satan hả?” Ngàn Đóa Hoa Đào Già kinh ngạc hỏi.
“Ừ!” Vương Vũ gật đầu nói: “Ta cũng không định dùng, dự tính sẽ tặng cho người khác.”
“Ngưu đại gia!”
Vương Vũ còn chưa dứt lời, Ngàn Đóa Hoa Đào Già trực tiếp ôm lấy chân của Vương Vũ, khiến hắn giật hết cả mình.
“Ngươi muốn làm gì?” Vương Vũ cả kinh nói.
Ngàn Đóa Hoa Đào Già vừa rơi nước mũi vừa lau nước mắt, hắn không ngừng khóc lóc kể lể: “Coi như nể mặt ta cực khổ canh gác ở cửa vào giúp các ngươi, quyển sách kỹ năng này có thể cho ta được không?”
“Chuyện này…” Vương Vũ nhìn Ngàn Đóa Hoa Đào Già - kẻ có khuôn mặt giống mình đến bảy tám phần, hắn đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, cuối cùng đưa ra kết luận: “Không được, ngươi không đủ điều kiện để học đâu!”
“Đại ca, đừng tuyệt tình như vậy chứ.” Ngàn Đóa Hoa Đào Già vô cùng đau khổ nói: “Nếu vậy cho ta nhìn một chút có được không?”
“Cái đó thì được!” Vương Vũ không chút suy nghĩ liền đưa quyển sách kỹ năng cho Ngàn Đóa Hoa Đào Già.