Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1539 - Chương 1541: Tan Tác Như Chim Muông

Trang 770# 2

 

 

 

Chương 1541: Tan tác như chim muông
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Quốc chiến?"

Tam Sơn Ngũ Nhạc kinh ngạc nói: "Không phải ngươi nói không được sao?"

"Có được hay không thì phải dựa vào so sánh." Ngũ Hồ Tứ Hải thở dài một hơi: "Nhưng loại tình hình hiện tại, chúng ta không được cũng phải được."

Nếu như sự tình không bị vạch trần ở trên diễn đàn, thì việc này chỉ cần nhịn một chút liền có thể cho qua, thần không biết quỷ không hay.

Nhưng mà hiện tại người trong thiên hạ đều biết hết cả rồi, dư luận xôn xao, như vậy nếu không ra tay thì chẳng còn gì để nói nữa.

Bị người đánh chỉ cần đánh trả phản kháng vậy thì chính là anh hùng, cho dù thua rất thảm hại, cũng sẽ có một bộ phận người tới khen ngợi tinh thần đấu tranh.

Không đánh lại, vậy thì rõ đầu rõ đuôi vâng lời, xương sống còn không phải bị người ta đâm gãy hay sao?

Ngược lại, những gì Đế Quốc Cửu Châu có thể làm hiện tại chỉ có buông tay.

Như vậy ít nhất còn có chút thể diện.

"Được! Ta sẽ đi thông báo!" Tam Sơn Ngũ Nhạc ở trên diễn đàn nghẹn một bụng khí, nghe Ngũ Hồ Tứ Hải nói như vậy, tâm tình liền tốt đẹp, vội vội vàng vàng ra khỏi phòng làm việc.

Nhìn bóng lưng Tam Sơn Ngũ Nhạc rời đi, Ngũ Hồ Tứ Hải nhịn không được rối rắm: "Rốt cuộc là ai đã làm việc này? Mục đích là gì? Sẽ không có mai phục ở thành Di Vong chứ, xem ra lần này nhất định phải cẩn thận ứng đối."

Trong hệ thống thế giới, tin tức lan truyền giống như ôn dịch vậy.

Tin tức Đế Quốc Cửu Châu bị người nước ngoài tiêu diệt, rất nhanh đã truyền tới mỗi một góc trên quốc tế.

"Núi Ethel là một khu vực náo nhiệt như vậy à?" Vô Kỵ sau khi thấy tin tức cũng nhịn không được gửi tin nhắn trên kênh hội: "Có ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"

"Không ai hết!"

Người Toàn Chân Giáo đều đáp lời.

"Còn ngươi thì sao lão Ngưu? Xảy ra chuyện lớn như vậy mà ngươi cũng không phát biểu ý kiến một chút sao?" Vô Kỵ tiếp tục hỏi.

"Ta ở trên đường biên giới quốc gia xem trò vui rồi." Vương Vũ tiện tay trả về một câu.

Lúc này, người chơi Đế Quốc Cửu Châu đã thối lui, Vương Vũ và Ngàn Đóa Hoa Đào Già trốn ở tuyến bên giới bên kia, chờ nước đục thả câu, trở lại Trung Quốc mới nhận được tin tức cho Vô Kỵ.

"???"

Thấy tin của Vương Vũ, mọi người vô cùng kinh ngạc hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sẽ không phải do ngươi làm ra đi."

Toàn Chân Giáo đi kèm với một vầng sáng, đi tới nơi nào phá hoại tới nơi đó, Vương Vũ xem như là vua phá hoại số một của Toàn Chân Giáo, lúc này lại xuất hiện ở nơi xảy ra sự việc, không thể không khiến người ta phải cảm thấy nghi ngờ.

Vương Vũ thản nhiên nói: "Không phải ta..."

"Vậy thì là ai?" Đoàn người hoài nghi.

"Là Mộng Hi." Vương Vũ bán đứng Mộng Hi.

"Hai ngươi đang ở cùng nhau à?" Danh Kiếm Đạo Tuyết toát mồ hôi hỏi.

"Ừm, làm nhiệm vụ!" Vương Vũ đáp: "Do hệ thống sắp xếp."

"Không có việc gì...." Danh Kiếm Đạo Tuyết không ngại nói: "Sự sắp xếp của hệ thống là lớn nhất, ta không ngại đâu."

"Ta không nói với ngươi!" Vương Vũ khinh bỉ: "Ta là đang nói với vợ của ta kia kìa."

Danh Kiếm Đạo Tuyết: "..."

"Ha ha! Mong muốn sống sót của Ngưu thúc rất mạnh nha..." Ký Ngạo cười nhạo nói: "Yên tâm đi, Ngưu tẩu không nhìn vào nhóm đâu."

Vai vế kiểu gì thế này.

Nhưng mà Ký Ngạo vừa dứt lời, Mục Tử Tiên hồi lâu không nổi bong bóng, lúc này lại nhàn nhạt trả lời một câu: "Đang nhìn đây, ngươi về sớm một chút đi."

"..."

Thấy được tin của Mục Tử Tiên, khiến cho những người ở trên kênh thấy rùng cả mình, không nghĩ tới cô nương này lại luôn ở đó nín thở dòm ngó.

Thời khắc mấu chốt rốt cùng vẫn là Vô Kỵ đảm đương, vội vã nói sang chuyện khác: "Sự việc của Đế Quốc Cửu Châu và thành Di Vong là do Mộng Hi khơi mào sao?"

"Không sai!" Vương Vũ đáp lời.

"Không nên nha." Vô Kỵ nói: "Dựa vào tâm cơ của Ngũ Hồ Tứ Hải, chút mưu kế này chắc chắn sẽ bị nhìn ra..."

"Ừm, không sai!" Vương Vũ thản nhiên nói: "Cho nên Mộng Hi tìm người đăng bài lên trên diễn đàn, để Ngũ Hồ Tứ Hải bị áp lực dư luận."

"Ặc..." Nghe Vương Vũ nói vậy, tất cả mọi người đều hít phải một ngụm khí lạnh, sau đó không hẹn mà cùng nói: "Vô Kỵ à, Trường Giang sóng sau đè sóng trước..."

Người Toàn Chân Giáo và Vô Kỵ cùng lăn lộn lâu như vậy, học được không ít thủ đoạn hại người, tự nhiên nhìn thấy bài đăng trên diễn đàn, đây mới là yếu tố then chốt khiến Đế Quốc Cửu Châu tiến thoái lưỡng nan lần này.

Không ngờ, bài đăng này lại do một cô nương thuê người đăng lên, lấp kín đường lui của Đế Quốc Cửu Châu, thủ đoạn tuyệt hậu này, so với Vô Kỵ thì không kém hơn chút nào.

Ngay cả Vô Kỵ cũng rất bất ngờ nói: "Ai ui, không tồi nha, rất giống phong cách của ta mấy năm về trước, Đạo Tuyết, ta không ngờ ngươi lại gả cho một cô gái thông minh như vậy, là một lựa chọn tốt."

"Ngươi cút đi! Lấy với gả cũng không phân biệt rõ ràng được sao?" Danh Kiếm Đạo Tuyết gửi vẻ mặt khinh bỉ lên màn hình cho Vô Kỵ.

Vô Kỵ ha hả cười, thiết lập cấm ngôn với Danh Kiếm Đạo Tuyết.

Lúc này Vương Vũ lại nói: "Người của Đế Quốc Cửu Châu đã qua đây rồi, chúng ta phải xuất ngoại đây, không tiện nói chuyện nữa!"

Nói xong, Vương Vũ đóng kênh trò chuyện.

Đế Quốc Cửu Châu xem như là công hội lớn đệ nhất, quy mô to lớn vượt xa Liên Minh Huyết Sắc, tuy kém hơn một quái vật lớn như Tung Hoành Thiên Hạ, nhưng cũng có gần một trăm nghìn người chơi.

Lần này thực ra chỉ phát động năm ngàn người mà thôi, nhưng lại trùng trùng trùng điệp điệp từ thành Hoang Dã đi tới, đội ngũ cũng là liếc mắt không thấy được đầu.

Thấy đội ngũ đi tới.

Vương Vũ và Ngàn Đóa Hoa Đào Già tiện tay chụp huy chương giả của Đế Quốc Cửu Châu lên, sau đó chen vào trong đội ngũ của Đế Quốc Cửu Châu, không lâu sau đó đã tới dưới chân thành thành Di Vong.

Đế Quốc Cửu Châu độc bá môt phương, tất cả tài nguyên một đời này đều do Đế Quốc Cửu Châu quản lý, công hội đương nhiên cũng vô cùng giàu có.

Thành Di Vong ở quốc tế vốn chỉ là một thành nhỏ xa xôi, ngươi chơi trong thành chỉ có mấy vạn người, thậm chí còn không nhiều bằng số lượng người chơi Đế Quốc Cửu Châu đi công thành hiện tại.

Trong trò chơi, mọi người đều vì lợi ích, được mấy người vì trung hiếu lễ nghĩa, huống hồ đám người nước ngoài lại không tin cái trò này.

Vừa nghe nói Đế Quốc Cửu Châu tập hợp một đội quân muốn tới tàn sát hàng loạt dân trong thành, người chơi thành Di Vong lúc này liền luống cuống, thoát game rồi lại thoát game, bỏ trốn rồi lại bỏ trốn...

Chạy trốn một phen, thương vong giảm xuống, lúc này người chơi thủ thành ở trong thành không đến một vạn người.

Một vạn người này đều là những công hội có nơi dừng chân ở thành Di Vong, loại này muốn chạy cũng chạy không thoát được.

Lúc này, cửa thành thành Di Vong đóng chặt.

Tam Sơn Ngũ Nhạc cũng không khách khí, tùy tay vung lên, một loạt thang công thành liền xuất hiện bên dưới tường thành.

Có nhìn thấy không, đây chính là chỗ tốt của việc có tiền có tài nguyên, đổi lại là một công hội khác, thì làm gì có khí thế lớn đến như vậy.

Không có thang, người chơi phải dựa vào sức người mạnh mẽ để đánh tan cửa thành, một cái cổng thành lớn như vậy, mấy chục người chơi song song vừa đứng, thì đã chật ních rồi, công kích như vậy căn bản trong nhiều giờ cũng không mở được cửa thành.

Có thang trên cơ bản lại là một việc khác.

"Quên đi, rút lui đi!"

Skeleton King đứng trên tường thành, nhìn thấy Đế Quốc Cửu Châu quân vây bốn mặt, vốn dĩ muốn liều chết một phen.

Nhưng sau khi nhìn thấy thang công thành của Đế Quốc Cửu Châu, thì trực tiếp xì hơi, không nói hai lời liền hạ lệnh rút lui với người Vinh Danh Chi Kiếm.

Vinh Danh Chi Kiếm chính là chủ lực thủ thành của thành Di Vong, ngay cả bọn họ cũng rút lui hết rồi, những người khác đương nhiên sẽ không nghĩ đến việc bản thân có thể ngăn cản được sự nghiền ép của Đế Quốc Cửu Châu.

Vì thế, còn không đợi người chơi Đế Quốc Cửu Châu bắt đầu công thành, những người chơi thủ thành hiếm hoi còn sót lại cũng tan tác như chim muông.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment