Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1540 - Chương 1542: Ẩn Giả Nham Hiểm

Trang 771# 1

 

 

 

Chương 1542: Ẩn Giả nham hiểm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Với thực lực của Đế Quốc Cửu Châu, tiến đánh thành Di Vong chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cho dù hiện tại thành Di Vong có người chơi chống cự, bị diệt thành cũng chỉ còn là vấn đề thời gian, huống chi lúc này, toàn bộ người chơi cũng đã trốn chạy hết.

Một làn sóng oanh kích từ thang công thành, cửa thành Di Vong trực tiếp bị phá vỡ, mấy vạn người chơi Đế Quốc Cửu Châu chẳng tốn hơi sức nào đã hạ được thành Di Vong.

Đây, chính là thực lực chân chính là một công hội đỉnh cấp.

Đừng nghĩ Liên Minh Huyết Sắc bị Toàn Chân Giáo đè nặng thì nghĩ rằng thực lực của công hội đỉnh cấp rất tệ, công thành đoạt đất cùng một lúc, bất cứ lúc nào, vẫn là người nhiều tiền nhiều hữu dụng nhất.

Với thông cáo Đế Quốc Cửu Châu đã hạ được thành Di Vong truyền đến toàn bộ máy chủ, người chơi trong trò chơi khắp nơi sôi trào, diễn đàn ồn ào nhất thời yên tĩnh lại, kế tiếp là một trận ca tụng công đức, giống như thể vừa bắt đầu đã mắng chửi Đế Quốc Cửu Châu đến mất mặt là những người khác vậy.

Giờ này khắc này, người hung hăng nhất chính là Ngũ Hổ Tứ Hải.

Ngũ Hồ Tứ Hải có muốn hạ thành Di Vong không, đương nhiên là muốn rồi! Nhưng khổ nỗi là không có lý do, cho nên vẫn chưa thể hành động được.

Lúc này đột nhiên có lý do rồi, Ngũ Hồ Tứ Hải lại thấy chột dạ.

Trong trò chơi này ai lại đi may váy cưới cho người khác, Ngũ Hồ Tứ Hải còn tưởng rằng lần công thành này là thành Di Vong cố ý tháo chạy, người chơi thành Di Vong đã sớm chuẩn bị chu toàn, hơn nữa còn có khả năng có người ở sau lưng ngáng chân nữa.

Nhưng mà công phá thành trì, hạ thành Di Vong lại thuận lợi đến như vậy, khiến cho Ngũ Hồ Tứ Hải không thể nào hiểu nổi, rốt cuộc là thánh nhân phương nào, vô duyên vô cớ cho mình cơ hội này.

Tất nhiên, vị thánh nhân trong miệng Ngũ Hồ Tứ Hải, lúc này đang thong thả ung dung đi ra khỏi thành Di Vong.

Nhìn trên tường thành thành Di Vong treo lên quốc kỳ Trung Quốc, Vương Vũ vô cùng xúc động hỏi Mộng Hi: "Ngươi đã sớm biết kết quả này rồi phải không?"

"Ngươi nghĩ vậy à?" Mộng Hi nhíu mày hỏi.

"Ta?" Vương Vũ lúng túng cười: "Ta còn nghĩ rằng tùy tiện tìm một vài người đến thành Di Vong quấy rối, sau đó chúng ta nhân dịp này chạy loạn trên đường, không nghĩ cách làm của ngươi lại tàn nhẫn như vậy, lại gián tiếp diệt một tòa thành."

"Ha ha!" Mộng Hi hơi mỉm cười: "Nếu ta nói chỉ cần là thứ ta muốn, cho dù không từ thủ đoạn thì cũng phải có được, có phải ngươi sẽ cảm thấy ta rất đáng sợ hay không?"

"Đáng sợ?" Vương Vũ lắc đầu, cười nói: "Không hề, ta cảm thấy những thứ đáng sợ nhất, trên cơ bản đều bị ta đánh chết rồi."

Mộng Hi: "..."

Được rồi, vẫn là ngươi tàn nhẫn.

Tuy nhiệm vụ lần này không khó, nhưng lại cực kỳ phiền toái, dù sao cũng tốn rất nhiều thời gian.

Lúc hai người Vương Vũ và Mộng Hi quay lại thành Dư Huy, thì đã là buổi chiều rồi.

Thành Dư Huy, vẫn như cũ là một nửa hoàng hôn.

Nắng chiều xuống, hai người Vương Vũ và Mộng Hi cô nam quả nữ chui vào trong một ngõ nhỏ.

Hành động như vậy nếu như bị người u ám nhìn thấy, trong lòng nhất định sẽ có suy nghĩ tối tăm, mọi người nhìn đến nơi này hẳn sẽ biết được mình có phải là người đen tối hay không, chính trực giống như ta, thì nhắn lại số 1.

Trong ngõ nhỏ, lão già Ẩn Giả đã chờ rất lâu rồi.

Nhận được Hắc Diệu Chi Thạch, lão già Ẩn Giả theo tay vung lên, Mộng Hi thăng liên tiếp mấy cấp.

Cô gái này cấp bậc thấp, làm nhiệm vu này để nâng kinh nghiệm cũng là hợp tình hợp lý, sau đó lão già Ẩn Giả cho Mộng Hi môt bộ trang bị, vài quyển sách kỹ năng.

Vương Vũ ở một bên cứ gọi là ghen tị.

Mẹ nó, từ lúc Vương Vũ vào thành cho tới nay, độc chiếm ân sủng của lão già Ẩn Giả, vì lão vào sinh ra tử nhiều lần như vậy, phần thưởng tới tay chỉ hận không thể đá trở về...

Mộng Hi chẳng qua chỉ là thay hắn làm một nhiệm vụ mà thôi, trang bị và sách kỹ năng đều cho thành bộ, đây thực sự là người so với người, làm người ta tức chết mà.

"Nhiệm vụ của ngươi là gì, mà trang bị có thể cho một bộ như vậy? "Vương Vũ tò mò hỏi.

"Nhiệm vụ chuyển chức cấp 20 đó, khi đó ngươi không có sao?" Mộng Hi kinh ngạc hỏi lại.

"Ta..."

Nói đến vụ nhiệm vụ chuyển chức cấp 20, Vương Vũ liền buồn bực.

Meo, lúc trước Vương Vũ đi khắp đông tây nam bắc đại lục Dũng Giả, đi đánh toàn bộ BOSS cường lực, tất cả NPC trâu bò đều đắc tội hết 1 lượt, cuối cùng ngoài việc thành công chuyển chức ra, thì ngay cả rắm cũng không chiếm được, một cái khăn che mặt đó cũng là dùng trang bị đổi với Dương Na.

Nhìn lại Mộng Hi... Vương Vũ đột nhiên có ý tưởng muốn đánh lão già Ẩn Giả này.

"Khà khà!" Ai mà biết được lão nhân Ẩn Giả dường như đã nhìn thấu ý nghĩ này của Vương Vũ, liền híp mắt cười: "Nhóc thối, có phải muốn đánh ta không."

"Ừ!" Vương Vũ gật đầu.

Nếu như chỉ đơn giản là một bên trọng, một bên khinh, thì Vương Vũ còn nhịn được, nhưng sự tương phản này, cho dù tâm tính Vương Vũ có tốt đến đâu cũng khó tránh khỏi có chút không thoải mái.

"Ha ha ha!" Lão già Ẩn Giả cười ha ha: "Đây đều là thử thách mà Võ Thần đại nhân giao cho ngươi, bởi vì trên thế giới này, chỉ có ngươi mới có thể kế thừa được nguyện vọng của hắn, Võ Thần đại nhân thường nói sứ mệnh trọng đại từ trời sẽ rơi xuống một người, trước phải để gân cốt người đó được hoạt động..."

"Thật sao?"

Nghe Ẩn Giả nói như vậy, trong lòng Vương Vũ tốt lên được một chút.

"Đương nhiên rồi!" Ẩn Giả nghiêm mặt nói: "Ta là NPC tự hạn chế, chưa bao giờ lừa gạt người, ngươi cảm thấy ngươi có thể đảm nhiệm vị trí hậu duệ của Võ Thần đại nhân không?"

"Đương nhiên có!" Vương Vũ vỗ ngực: "Nếu như ta không thể, thì trên đời này sợ rằng không người nào có thể."

Vương Vũ vừa dứt lời, đột nhiên một gợi ý từ hệ thống khiến cho Vương Vũ đứng ngây ra tại chỗ.

Hệ thống gợi ý: [Bạn đã nhận nhiệm vụ cấp SS "Con đường Võ Thần."]

Giới thiệu nhiệm vụ: Khi Võ Thần giáng lâm xuống vùng đất này, Nhân Loại bị các loại thần linh thống trị, Võ Thần nói: "Cuộc sống tự do, trên thế giới này không cần thần linh, trong mười năm Võ Thần giết rồng, giết thần, giết ma,

làm cho tất cả những Cường giả trên thế giới này đều phải đồng ý với câu nói này.

Thời đại đen tối buông xuống, trên đời phân tranh nổi lên bốn phía, Võ Thần rời đi khiến cho Nhân Loại một lần nữa mất đi tín ngưỡng, chỉ có người cường đại như Võ Thần đại nhân, mới có thể khích lệ Nhân Loại nhặt lại tôn nghiêm ngày xưa.

Nội dung nhiệm vụ: thu thập Nghịch Lân Của Rồng 0/1, Liệt Diễm Chi Tâm 1/1, Thần Chi Vinh Quang 0/1, Hắc Diệu Chi Thạch 0/1.

"Đệt!"

Nhìn thấy gợi ý nhiệm vụ, Vương Vũ nhất thời ý thức được mình bị Ẩn Giả gài bẫy.

Mẹ nó, cái lão già này biết Vương Vũ có ý kiến đối với lão, nên đã học được cách lén lút phát nhiệm vụ.

Nhiệm vụ cấp S, ở trong hệ thống nhiệm vụ của "Trọng Sinh" đã được xem là đỉnh cấp rồi, về phần cấp SS, chính là nhiệm vụ thần cấp trong truyền thuyết.

Đây gọi là chuỗi nhiệm vụ mà người chơi không thể hoàn thành được.

Bình thường sẽ do hai hay nhiều nhiều vụ cấp S tạo thành.

Nhiệm vụ cấp S mọi người đều biết cả rồi, từ lúc mở trò chơi cho tới nay, số nhiệm vụ cấp S được biết đã hoàn thành chỉ đếm trên đầu ngón tay, lúc này chuỗi nhiệm vụ bao gồm các nhiệm vụ cấp S này, có thể tưởng tượng được độ khó của nó.

Lựa chọn chức nghiệp anh hùng dễ lắm sao? Chỉ hơn có hai thuộc tính so với các chức nghiệp khác, nhưng cái nhiệm vụ chuyển chức đồ bỏ này, thật sự không thể do con người thực hiện được.

Trời mới biết trong bối cảnh "Trọng Sinh" này, vị Võ Thần đại nhân kia rốt cuộc đã làm cái gì, mất tích thì mất tích đi, còn lưu lại chức nghiệp làm cái gì vậy, làm cho người đến sau phải khó xử như vậy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment