Trang 782# 2
Chương 1565: Không biết xấu hổ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Gầm!"
Sau khi bị hai mỹ nữ người máy ngăn trở, Ma Long Hắc Ám rống lớn một tiếng, chân trước nhấc lên, ngay sau đó đập mạnh xuống đất.
"Ầm ầm!"
Mặt đất chấn động, đột nhiên vỡ ra, từng cột đá bén nhọn từ trong lòng đất chui lên.
Hai mỹ nữ người máy còn chưa kịp thể hiện sức mạnh, thì đã bị cột đá trên mặt đất đâm thủng, hai cô gái này rõ ràng không phải là sủng vật có thuộc tính phòng ngự, vừa rồi đã mạnh mẽ đỡ một kích Dã Man Xung Chàng của Ma Long Hắc Ám, lúc này lại bị chà đạp mãnh liệt trên mặt đất, liền biến thành một đường ánh sáng trắng ngay tại chỗ, trở về không gian sủng vật của Liêu Nguyên, kết cục vô cùng thê thảm.
Chắc chắn trong vạn năm này Ma Long Hắc Ám làm cẩu độc thân cũng chịu không nổi sự khoa trương của Liêu Nguyên được nữa.
Má nó, trước mắt mọi người ôm hai người đẹp... phải đánh chết cái tên rác rưởi nhà ngươi!
Có nhìn thấy không, đây chính là sự trơ tráo của hệ thống, xem ngươi làm thế nào ngăn cản được công kích trên mặt đất đây, còn có thể bay được hay sao?
Tất nhiên Liêu Nguyên không thể bay, bất quá so với hai nữ người máy xinh đẹp chết thảm kia, thì thân thủ của Liêu Nguyên coi như linh hoạt, quay về sau dùng một Né Tránh nối tiếp là một Lăn Mình, nhẹ nhàng chạy ra khỏi phạm vi thấy hắn.
Nhưng ngay sau đó, Ma Long Hắc Ám lần thứ hai cúi người cúi đầu, xuất ra một Dã Man Xung Chàng đối với Liêu Nguyên.
"Mẹ nó! Kỹ năng này không cần hồi sao?"
Trong lòng Liêu Nguyên sợ hãi, nhưng vừa mới dùng Lăn Mình, Né Tránh cũng đang trong thời gian làm lạnh, vẫn như cũ muốn trốn cũng không kịp nữa rồi.
Ngay vào lúc Liêu Nguyên sắp bị Ma Long Hắc Ám nghiền chết, thì đột nhiên có một đường ánh sáng quấn lấy Liêu Nguyên, ngay sau đó, Liêu Nguyên bị Vương Vũ kéo tới trước mặt.
Lúc này, Thủy Quả Kỵ Sĩ bị đụng bay cũng đã chạy trở về, giơ tấm khiên lên sử dụng kỹ năng Tường Khiên chống đỡ sự va chạm của Ma Long Hắc Ám.
Thiên Hương cô nương vung dù hoa trong tay lên, từng đạo thuật hồi phục rơi trên đầu Thủy Quả Kỵ Sĩ, bảo đảm lượng máu cho Thủy Quả Kỵ Sĩ.
Vương Vũ chỉ vào Ma Long Hắc Ám rồi nói với Liêu Nguyên: "Bắn nó!"
"Nói đùa à! Có thể chết người đó!"
Tay Liêu Nguyên run lên, thiếu chút nữa thì bắn lên mặt Vương Vũ.
Má nó, giao thủ mấy hiệp rồi, mọi người đều biết Ma Long Hắc Ám này có thể bắn ngược sát thương, Vương Vũ bảo mình đi công kích Ma Long Hắc Ám thì chẳng phải là tuyên bố rõ ràng để cho mình đi chịu chết à?
"Không có thời gian nhàn rỗi đâu!"
Vương Vũ lần thứ hai chỉ vào Ma Long Hắc Ám, ngoan cố nói: "Nếu ngươi không bắn nó, thì ta sẽ đánh chết ngươi! Ngươi muốn chết thế nào đây?"
Nói xong, Vương Vũ giơ nắm đấm lên.
"Đệt!"
Liêu Nguyên khóc không ra nước mắt, chưa từng thấy qua bất cứ chuyện gì như thế này.
Bất kể là bị quái vật bắn ngược cho chết hay là bị đồng đội đánh chết tươi, thì hai kiểu chết này đều rất ngớ ngẩn, thế nhưng bị quái vật đánh chết thì chết, mà bị Vương Vũ đánh chết không chừng còn phải đắc tội với Vương Vũ nữa.
Đắc tội với Vương Vũ? Nói đùa à?
Từ sau khi quen biết sinh vật Vương Vũ này, Liêu Nguyên đã quyết tâm phải làm bạn với Vương Vũ.
Rơi vào đường cùng, Liêu Nguyên đành phải giương cung cài tên, không tình nguyện bắn một mũi tên ra ngoài.
Sau khi bắn xong, Liêu Nguyên nhanh nhẹn lấy ra một chai tễ thuốc, chuẩn bị đổ vào miệng.
"Phập!"
-12445
Mũi tên bắn vào đầu Ma Long Hắc Ám, bay lên một kích sát thương nghiêm trọng.
Liêu Nguyên thấy thế, sợ tới mức hồn đều bay ra ngoài, vội vàng muốn đổ tễ thuốc vào miệng, nhưng điều làm cho hắn kinh ngạc chính là, thanh máu trên đầu mình vậy mà không mất đi một chút nào.
"Ta đã hiểu rồi!"
Thấy Liêu Nguyên vô sự, Vương Vũ thản nhiên cười.
Vừa rồi người khai quái chính là Liêu Nguyên, Liêu Nguyên bắn một tiễn qua đó còn sử dụng kỹ năng bên trên, Liêu Nguyên đều vô sự như vậy thì có thể thấy được việc bắn ngược sát thương của Ma Long Hắc Ám chỉ có thể phản lại công kích cận chiến.
Thấy một màn như vậy, những người khác cũng đều phản ứng lại.
Đội ngũ của Lưu Nguyên chức nghiệp cận chiến ngoài Vương Vũ ra, thì chỉ có hai người Thủy Quả Kỵ Sĩ và Tuyệt Sắc Yêu Cơ.
Thủy Quả Kỵ Sĩ là Tank, dưới tình hình chung không thể tấn công được, Tuyệt Sắc Yêu Cơ đã treo ở bên ngoài, những người khác tự nhiên cũng sẽ không giữ lại công kích của mình.
Pháp trượng của Lý Tỷ vung lên, văng một chuỗi nhũ băng về phía Ma Long Hắc Ám.
"Ầm ầm ầm ầm ầm!"
Vóc dáng của Ma Long Hắc Ám to lớn, toàn bộ nhũ băng đều trúng mục tiêu, động tác của Ma Long Hắc Ám trở nên cực kỳ chậm chạp, áp lực lên Thủy Quả Kỵ Sĩ chợt giảm.
Liêu Nguyên lấy hai cơ quan ra cắm xuống mặt đất, hai cung nỏ được đặt ở hai bên người Liêu Nguyên.
"Thình thịch thình thịch!"
Cung nỏ giống như súng máy vậy, được thiết kế cho Ma Long Hắc Ám.
Liêu Nguyên cũng kéo mở cung tên, một mũi tên tiếp nối một mũi tên bắn vào đầu Ma Long Hắc Ám.
Vương Vũ tất nhiên cũng chẳng nhàn rỗi, tuy không thể cận chiến, nhưng Vương Vũ thân là Võ sư, ngoài võ thuật quyền cước ra thì cũng không thiếu kỹ năng công kích đường xa.
Cái gì mà Niệm Khí Ba, Niệm Vân Chưởng, Song Long Phá các loại kỹ năng đường xa đều quăng tới hết.
Đánh loại BOSS như Ma Long Hắc Ám này là đơn giản nhất, chỉ cần phía trước ổn định, trị liệu theo sát nút, không não đứng một chỗ công kích là được, mục tiêu lớn như vậy cũng không cần lo lắng về vấn đề bắn không trúng bia.
Huống hồ nghề nghiệp Khí công sư có thời gian hồi chiêu ngắn, Vương Vũ cũng có rất nhiều trang bị làm giảm thời gian hồi chiêu, tần suất phóng ra kỹ năng so với tốc độ trù tính của Liêu Nguyên đều không kém bao nhiêu.
Vương Vũ một thân trang bị đỉnh cấp, sát thương tất nhiên cũng kinh khủng đến tột cùng, mỗi một kỹ năng gần như đều có thể mang đến sát thương mấy vạn cho Ma Long Hắc Ám.
Ma Long Hắc Ám sát thương mười triệu không tính là nhỏ, nhưng cũng không thể chịu nổi loại công kích không não kiểu này.
Dưới một trận điên cuồng loạn tạc của Vương Vũ và nhóm người Liêu Nguyên, thanh máu trên đầu Ma Long Hắc Ám dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được đã giảm xuống nhanh chóng, chưa qua bao lâu, thanh máu của Ma Long Hắc Ám đã giảm xuống 30%.
Máy chủ trò chơi mở lâu như vậy rồi, mọi người đều biết điểm giới hạn bạo phát của BOSS chính là 30% hồng huyết, các vị đang ngồi đây đều là cao thủ đứng đầu, lý nào lại không biết.
"Thủy Quả, mau lui về sau!"
Mắt thấy Ma Long Hắc Ám máu đỏ, Vương Vũ trực tiếp chỉ thị cho Thủy Quả Kỵ Sĩ lui về phía sau.
Thủy Quả Kỵ Sĩ cực kỳ chuyên nghiệp mở Tường Thuẫn ra, giơ tấm khiên lên lùi về sau vài bước, không nhiều không ít, vừa vặn đúng một mét rưỡi, đây chính là phạm vi kỹ năng tiêu chuẩn của BOSS máu đỏ bạo phát.
Nhưng mà đúng lúc này, lại xảy ra sự tình khiến cho mọi người phải bất ngờ.
Sau khi thanh máu giảm xuống 30%, xác thực sự bạo phát của Ma Long Hắc Ám, nhưng lại không hề điên cuồng như mọi người tưởng tượng, mà là lăn một cái tại chỗ, biến thành hình dạng một quả cầu, được vỏ ngoài ở trên lưng bao lại.
"Tạch!!"
Ngay sau đó, một thanh âm lưỡi kiếm ra khỏi vỏ vang lên, từng mũi gai nhọn sắc bén đâm vào vỏ ngoài của Ma Long Hắc Ám rồi chìa ra ngoài, hướng thẳng lên trời, cực kỳ kinh khủng.
"Ai nha! Ma Long Hắc Ám này lẽ nào là con tê tê tu luyện thành tinh sao?"
Liêu Nguyên kinh ngạc than thở một tiếng, kéo mở dây cung, bắn một mũi tên qua đó.
"Đang!"
Một tiếng vang nhỏ, mũi tên của Liêu Nguyên bị gãy rơi xuống đất.
-1
Số máu bị mất đáng thương bay lên, thật giống như đang cười nhạo Liêu Nguyên không biết tự lượng sức mình vậy.
-2333
Không đợi Liêu Nguyên nổi giận, thì lại thêm một chỉ số nữa nhảy lên, thanh máu của Ma Long Hắc Ám bắt đầu chậm rãi hồi phục.
"Đệt!"
Thấy một màn như vậy, vẻ mặt mọi người đều dại cả ra.
Được rồi, đã từng thấy không biết xấu hổ, nhưng lại chưa bao giờ thấy qua không biết xấu hổ đến như vậy.
Cận chiến phản sát thương, sát thương đường xa -1, hồi máu một giây hơn một nghìn... BOSS này căn bản khó giải được chưa, nhà thiết kế trò chơi khốn nạn còn có thể vô sỉ hơn một chút được nữa hay không?