Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1564 - Chương 1566: Tài Cung Thuật Của Vương Vũ

Trang 783# 1

 

 

 

Chương 1566: Tài cung thuật của Vương Vũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đối với nghi vấn của mọi người, thật rõ ràng là hệ thống chỉ có một câu trả lời duy nhất!

Trong hiện thực, có thể Lý Tỷ đã từng ăn qua con tê tê (tê tê là động vật được bảo tồn, hy vọng mọi người đừng ăn), thấy Ma Long Hắc Ám lăn thành một quả cầu, thuận tay chính là một đoàn Bạo Liệt Hỏa Diễm đập tới.

"Ầm!"

Ngọn lửa mãnh liệt bao vây lấy Ma Long Hắc Ám.

Ma Long Hắc Ám lông tóc vô thương, thanh máu của Lý Tỷ loát một cái rơi mất một đoạn.

Mọi người: "..."

Được rồi, con quái vật này quyết tâm muốn chơi xấu đây mà, coi thường công kích vật lý đường xa cũng thôi đi, thế nhưng còn bắn ngược cả công kích ma pháp nữa, thật sự là vừa thối vừa cứng, cũng không biết não của thành viên thiết kế có bị điên hay không, thiết kế ra cái thứ đồ vật này.

May mà Lý Tỷ là Pháp sư hệ băng, cũng không am hiểu ma pháp hệ hỏa, bằng không thì một chiêu này thế nào cũng đem mình nổ chết không chừng.

-2333

Lúc mọi người đều đang buồn bực, thì trên đầu Ma Long Hắc Ám lại bay lên một chỉ số, chỉ số đau trứng này dường như đang bắt đầu cười nhạo mọi người.

Các cô gái, từ trước tới nay cảm tính lớn hơn lý tính, bị Ma Long Hắc Ám châm biếm như vậy, Thủy Quả Kỵ Sĩ phẫn nộ liền giơ tấm chắn lên muốn đập vỡ nó.

Kết quả là ánh sáng từ gai nhọn trên người Ma Long Hắc Ám chợt lóe lên.

-5322

Thủy Quả Kỵ Sĩ bị bắn ngược sát thương gấp đôi, hơn nữa lại còn bị đánh thành hiệu ứng chảy máu.

"Mẹ nó! Làm sao đánh được cái thứ này đây? Khó giải quá đi mất!"

Thấy một màn như vậy, đầu mọi người đều to cả ra.

Được rồi, mềm cứng không ăn, đây mẹ nó căn bản chính là cái thứ khốn nạn nha, đánh cái gì mà đánh, đánh không chết được nó thì người chơi đều bị phản chết hết cả rồi.

Càng ghê tởm hơn chính là, Ma Long Hắc Ám này còn tự động hồi máu, một lần hơn một nghìn, phớt lờ còn không phải là cẩu thả đến đầy máu à?

Đối mặt với nhóm người Liêu Nguyên đang không biết nói gì, Vương Vũ liền nhớ tới danh ngôn của tam đại giáo chủ Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ tiên sinh: sứ mệnh của BOSS trong trò chơi chính là bị người chơi đạp đổ, không có khả năng tồn tại loại BOSS không giải được, chỉ cần cẩn thận quan sát, thì có thể tìm được sơ hở.

"Cẩn thận quan sát!"

Vương Vũ sờ sờ cằm, quan sát tỉ mỉ con Ma Long Hắc Ám này.

Đúng như dự đoán, đúng lúc này, Vương Vũ nhìn thấy vị trí trung tâm nhất giữa hai bên mình Ma Long Hắc Ám, có một chỗ lõm xuống cực kỳ không dễ phát hiện.

Dù sao bản thân của Ma Long Hắc Ám vốn không phải hình cầu, cho dù dùng cơ thể cuộn thành một quả cầu, vẫn sẽ có kẽ hở mà hộ giáp không bảo vệ được, rất dễ nhận thấy, vị trí lõm xuống này chính là sơ hở.

"Liêu Nguyên! Đánh vào nơi đó của nó!"

Nghĩ đến đây, Vương Vũ chỉ vào bên hông Ma Long Hắc Ám rồi nói.

"Chỗ nào? Gì?"

Thị lực của Liêu Nguyên tốt hơn nhiều so với Vương Vũ, theo hướng tay Vương Vũ chỉ mà nhìn qua, vừa nhìn đã thấy khe hở ở bên hông Ma Long Hắc Ám rồi, vì thế kéo mở cung tên, bắn một mũi tên qua đó.

Phập!!

Liêu Nguyên là hình thức hệ thống, có hệ thống phụ trợ, tỷ lệ bắn trúng mục tiêu vẫn còn rất cao, một tiễn bắn tới không nghiêng không lệch, trúng giữa hồng tâm.

-2

Một mạt sát thương bay lên, tất cả mọi người kích động nắm chặt nắm tay.

Mẹ nó, quả nhiên có sơ hở.

Sau khi biết được yếu điểm của Ma Long Hắc Ám, Liêu Nguyên lấy hai cơ quan cung nỏ ra cắm trên mặt đất, ngắm trúng Ma Long Hắc Ám rồi chính là một trận bắn điên cuồng.

Sát thương liên tiếp bay lên, thanh máu của Ma Long Hắc Ám lại bắt đầu giảm xuống.

Chỉ có điều, nhóm người Vương Vũ đã có quá coi nhẹ phía trên của Ma Long Hắc Ám, con súc sinh này cũng không phải là thứ bị người bắt nạt lại không dám đánh trả, sau khi bị Liêu Nguyên bắn một hồi, thân hình Ma Long Hắc Ám nhoáng lên một cái, bắt đầu lăn qua lăn lại đầy đất.

Lần này, Liêu Nguyên hoàn toàn luống cuống tay chân.

Không phải mọi người chưa từng bắn qua bia di động, nhưng nó cũng phụ thuộc vào kích thước của mục tiêu nữa.

Hình thể của quái vật trong "Trọng Sinh" không tính là nhỏ, cho dù chạy đi chạy lại, nhờ hệ thống phụ trợ thì khoảng cách mười mấy mét cũng có khả năng bắn trúng dễ dàng, về phần có thể bắn trúng điểm yếu hại hay không thì phải phó thác cho trời rồi.

Mà khe hở trên người Ma Long Hắc Ám kích cỡ cũng chỉ khoảng một nắm tay, hiện tại còn lăn qua lăn lại đầy đấy, đây không phải là lừa gạt sao? Cho dù có hệ thống phụ trợ cũng không thể nào ngắm trúng được, đúng không?

+2333

Ngay lúc Liêu Nguyên đang ngây người, thì một chỉ số tăng máu lại bay lên trên đầu Ma Long Hắc Ám, phát ra tiếng cười nhạo vô tình với Liêu Nguyên.

Vương Vũ thấy thế nhịn không được thúc giục nói: "Thần thần làm gì đó, mau bắn đi!"

"Bắn em rể ngươi ấy!"

Liêu Nguyên cũng nóng nảy, buồn bực kêu lên: "Ngươi bắn một cái cho ta xem nào!"

"Ta bắn, ta bắn!"

Đang khi nói chuyện, bước chân của Vương Vũ lộn xộn đi tới bên người Liêu Nguyên, đồng thời tiện tay với qua, đoạt lấy cung tên trong tay Liêu Nguyên cầm trong tay.

"!!!!"

Vũ khí trong tay bị người cướp đi khiến cho Liêu Nguyên không khỏi sửng sốt, vừa muốn nói gì đó lại chỉ thấy Vương Vũ nhẹ nhàng bâng quơ giương cung cài tên, tiếp theo dây cung vừa thả ra.

"Vút!"

Một thanh âm xé gió truyền đến.

"Phập!!"

Mũi tên tinh chuẩn không có sai sót bắn trên người Ma Long Hắc Ám.

-23 333

Tuy rằng Vương Vũ không có kỹ thuật cung tiễn như Liêu Nguyên, nhưng thiên phú của Võ học gia có thể cho hắn tinh chuẩn bất kỳ loại vũ khí gì, thuộc tính được thêm vào cao hơn không ít so với Liêu Nguyên, dưới một tiễn này, sát thương thế nhưng lại cao hơn so với Liêu Nguyên.

"Liêu Nguyên, thần xạ nha! Sẽ không mạnh như vậy chứ!”

Một tên bắn trúng, các cô gái còn tưởng là Liêu Nguyên bắn liền nhịn không được hét lên một tiếng khen ngợi, nhưng khi các nàng quay đầu lại nhìn thấy Vương Vũ cầm cung trong tay, nhất thời đều sững sờ ngay tại chỗ.

Lúc này, tròng mắt của Liêu Nguyên đều đã bay cả ra ngoài rồi, chỉ vào Vương Vũ kinh hãi nói: "Ngươi... ngươi là Cung thủ à?"

"Rất hiển nhiên, ta là Võ sư nha!" Vương Vũ thản nhiên cười cười.

"Chuyện này... chuyện này không có khả năng!" vẻ mặt Liêu Nguyên ngơ ngác, thật sự không thể tin vào hai mắt mình được nữa.

Cung thủ, là một nghề nghiệp cực kỳ đặc thù trong "Trọng Sinh", dù sao cung tên là kỹ thuật sống, không hề giống với múa dao chơi thương.

Nghề nghiệp cận chiến, chỉ cần có kỹ năng, cách gần như vậy cầm vũ khí chém lên thì còn ai chém không tới người, nhưng loại Cung thủ này khi thoát khỏi hệ thống phụ trợ, thì người bình thường phỏng chừng đều không biết kéo cung như thế nào, nhân sĩ không chuyên nghiệp muốn bắn trúng người ở ngoài mười mét đều đã cực kỳ khó, càng đừng nói đến việc cách mười mấy mét bắn trúng một mục tiêu cỡ chừng một nắm tay.

Cho dù có hệ thống phụ trợ, muốn bắn trúng mục tiêu cũng phải dựa vào tinh chuẩn ngắm trúng.

Mục tiêu yếu hại của Ma Long Hắc Ám nhỏ như vậy, lại đang trong lúc di động với tốc độ cao, cho dù là Cung thủ lão luyện như Liêu Nguyên cũng khó có thể tập trung mục tiêu được.

Vương Vũ là một Võ sư, ngay cả hệ thống phụ trợ của Cung thủ cũng không có, nhưng dưới loại tình huống này lại có thể bắn trúng mục tiêu di động cao độ cỡ một nắm tay, một màn khủng khiếp như thế quả thực làm người ta khó có thể tin được.

Càng đáng sợ hơn chính là, Vương Vũ vẫn một bộ dáng nhẹ nhàng bâng quơ, vẻ mặt tự tin thản nhiên như thế, giống như đang làm một việc nhỏ bé không đáng kể đến vậy...

Chuyện này...

Lúc này, Liêu Nguyên đột nhiên nghĩ tới, trước đó Vương Vũ từng nói tài bắn cung của mình rất bình thường, so với hắn còn kém xa nhiều lắm, Liêu Nguyên còn cho rằng Vương Vũ đang nói khoác, vẻ mặt liền xem thường.

Nhưng thấy một màn như vậy, lại ngẫm lại thái độ của bản thân mình lúc đó, Liêu Nguyên thật muốn tàn nhẫn vả mạnh vào mồm mình một cái.

Cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân?

Bản thân Liêu Nguyên và Tuyệt Sắc Yêu Cơ giống nhau cả thôi, đều là ếch ngồi đáy giếng, căn bản không biết thế giới này đến cùng có bao nhiêu đáng sợ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment