Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1565 - Chương 1567: Bảo Tàng Long Huyệt

Trang 783# 2

 

 

 

Chương 1567: Bảo tàng long huyệt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thật không ngờ, cung đao thạch mã bộ kiếm, lại chính là võ thuật thực chiến tinh tế của Trung Hoa.

Cung là một trong số đó, xếp hạng thứ nhất!

Vương Vũ bốn tuổi tập võ, mười tuổi đã có thể kéo được cây cung trăm cân, bách phát bách trúng.

Chớ nói đến Ma Long Hắc Ám là mục tiêu lớn như vậy, cho dù là chim sẻ bay trên trời, đều có thể dùng một mũi tên bắn rụng xuống.

Chẳng qua tên đã bắn ra thì không thể thu hồi lại, ra tay phải giết người, hiện tại là xã hội pháp chế, người tập võ khi giao thủ cũng phải chú ý tới điểm thì dừng, trong ngày thường, so với vũ khí cũng đều là binh khí làm bằng gỗ, những thứ như cung tên tự nhiên không tốt để đem ra tỷ thí.

Cho nên so với cung tên, Vương Vũ lại thích dùng quyền cước hơn.

Không cần nói xa, chỉ cần nhìn Dương Na là biết, cô gái này là một Cung thủ hình thức tự do, độ chính xác khi bắn cung tuy rằng có một chút chênh lệch với người chơi bình thường, thế nhưng dưới hình thức Cung thủ tự do mà so với người chơi hình thức hệ thống thì độ chính xác chỉ kém hơn một chút mà thôi, chung quy cho dù là quán quân thế vận hội Olympic, thì cũng không thể bách phát bách trúng được.

"Ngây người ra đó làm cái gì! Đưa tên cho ta!"

Thấy Liêu Nguyên một mặt trợn mắt há hốc mồm, Vương Vũ nhịn không được ngoắc ngoắc hắn.

"À à à..."

Liêu Nguyên vội vàng gỡ giỏ cung trên lưng xuống, đặt vào trong tay Vương Vũ.

"Vù! Vù! Vù!"

Thanh âm xé gió vang lên, ba mũi tên xếp thành một hàng bay tới chỗ Ma Long Hắc Ám.

"Phập!"

- 21.145

Mũi tên thứ nhất cắm ở vị trí trung tâm yếu hại nhất.

"Phập!"

Mũi tên thứ hai bắn trúng phần đuôi của mũi tên thứ nhất.

Trong trò chơi vẫn còn rất nhân văn, để ngăn ngừa sự bất tiện của mũi tên cắm đầy vào quái vật dẫn đến không có chỗ để ra tay, nên mũi tên mới bắn trúng mũi tên cũ, thì mũi tên cũ sẽ tự động biến mất.

- 27.455

Mũi tên thứ hai cũng bắn vào vị trí đồng dạng.

"Phập!"

Số lượng máu vừa mới bay mất, lại là một thanh âm trầm thấp nữa vang lên, mũi tên thứ ba cũng bắn trúng vào Ma Long Hắc Ám.

- 45.125

Một đòn tấn công dữ dội bắn bay một số lượng máu.

Ba mũi tên hạ xuống, lấy đi gần một trăm ngàn máu của Ma Long Hắc Ám, mà chỗ yếu hại của Ma Long Hắc Ám lại chỉ cắm một mũi tên.

Nói cách khác, ba mũi tên này của Vương Vũ đều trúng một vị trí, không sai một ly!

Đây chính là hình thức tự do, không một chút nào dựa vào hệ thống phụ trợ... bắn chuẩn xác, góc độ tinh chuẩn, có thể nói đây chính là nghe thấy điều chưa từng được nghe thấy.

Một tiễn vừa mới bắt đầu kia, mọi người có lẽ còn có thể nói rằng hắn đang lừa gạt, nhưng lại một phát bắn ba mũi tên liên tiếp, thì tuyệt đối là người có bản lĩnh thực sự, không có bất kì vết nhơ nào.

Nhóm người Liêu Nguyên lúc này đã kinh ngạc đến ngây cả người, hoàn toàn mất đi năng lực ngôn ngữ, hiện tại bọn họ đã không biết phải biểu đạt tâm tình của mình lúc này như thế nào nữa.

Rốt cuộc là nên quỳ chơi trò chơi, hay là nên phục sát đất chơi trò chơi, đây chính là cả một vấn đề.

Ma Long Hắc Ám vẫn lăn qua lăn lại trên mặt đất, ý đồ tránh né thương tổn, thế nhưng tài bắn cung của Vương Vũ lại cao đã đạt đến cảnh giới thích làm gì thì làm, thuận buồn xuôi gió rồi, theo cách nói thông tục thì chính là chỉ đâu đánh đó.

Phải biết rằng, đối thủ của Vương Vũ đều là người tập võ có thân thủ nhanh nhẹn, tên Ma Long Hắc Ám này nặng nề như vậy, tất nhiên là trốn không thoát được mũi tên của Vương Vũ rồi.

Dưới sự tấn công liên tiếp một của Vương Vũ, cuối cùng thanh máu của Ma Long Hắc Ám cũng trống không, hóa thành một đường bạch quang.

Xem ra, sân thí luyện này cũng không thuộc về phó bản, mà chỉ là một bộ phận của đại bản đồ mà thôi.

"Rầm!"

Sau khi Ma Long Hắc Ám chết, nổ ra một cái hộp tinh xảo.

Vương Vũ đem cung tên trả lại cho Liêu Nguyên rồi nói: "Ngươi đi nhặt đi! Ta vào bên trong xem thử."

"Bên trong? Bên trong nào?" Liêu Nguyên buồn bực hỏi.

"Long huyệt!"

Vương Vũ khẽ cười, sao đó chui vào sào huyệt của Ma Long Hắc Ám.

Ma Long Hắc Ám là nhiệm vụ quái lần này, mấy thứ đồ nổ ra căn bản không cần nhìn, chắc chắn sẽ là vật phẩm nhiệm vụ của Liêu Nguyên, Vương Vũ là người tới trợ giúp tất nhiên không tiện đi nhặt thi thể rồi.

Có điều, Vương Vũ ở trong trò chơi cũng được coi như là thân kinh bách chiến, biết rằng đánh BOSS dã chiến không chỉ dựa vào việc nhặt thi thể, mà nơi BOSS xuất hiện khẳng định cũng có không ít thứ tốt.

Lúc trước, khi Vương Vũ và Lý Tuyết làm nhiệm vụ Luyện kim sư, ở bên trong rương báu gần đó mở ra được hai quyển sách kỹ năng không tồi.

Cấp bậc của Ma Long Hắc Ám có thể cao hơn nhiều so với nhiệm vụ NPC cấp 30, hơn nữa thứ súc sinh này nói thế nào cũng là Long tộc, mà đặc điểm lớn nhất của Long tộc là gì? Chính là thu thập bảo bối đó! Trong hang ổ của Ma Long Hắc Ám sẽ có không ít đồ tốt đi!

Nhìn thấy Long huyệt mà không đi đào một phen, thì không phù hợp với luyện tập cơ bản hàng ngày của nhân sĩ Toàn Chân Giáo là tận dụng thời cơ.

Đừng thấy Ma Long Hắc Ám chỉ là một BOSS nhỏ thử luyện, thế nhưng so với Long Hoàng Darius và một đám dễ nhũi Long tộc, thì cái tên này khẩu vị cao hơn không ít, vừa nhìn đã thấy là rồng có thể diện rồi.

Bên trong sào huyệt của Ma Long Hắc Ám không có kim tệ tầm thường hay rơi ra, cũng không có bảo thạch hào quang bốn phía, ngoài một đống thứ trang trí bằng pha lê ra, thì có thể nói là nhà chỉ có bốn bức tường.

Đương nhiên, chúng ta cũng có thể dùng từ "nghèo" để khái quát lại, bất quá so sánh với tác giả đáng thương, thì ít nhất Ma Long Hắc Ám còn có một cái tổ không tính là nhỏ, cũng không cần trả nợ thế chấp, hẻm núi Cự Long lại có phong thủy tốt, tầm nhìn trống trải, khuyết điểm duy nhất chính là sẽ có người chẳng biết tại sao đánh đến cửa... Ặc, không nghĩ đến lại nguy hiểm như vậy.

Tóm lại, nghèo kiết hủ lậu như Ma Long Hắc ám cũng khiến cho Vương Vũ cảm thấy đồng cảm, người ta đã lăn lộn thảm đến như vậy rồi, bản thân mình lại còn bị người ta làm thịt nữa chứ... không có nhân tính, thật không có nhân tính.

Vì muốn cho Ma Long Hắc Ám có thể nhắm mắt, vì muốn đem di sản của Ma Long Hắc Ám cống hiến cho trò chơi, nên Vương Vũ thành thạo đem hang ổ của Ma Long Hắc Ám lật ngược đáy lên trời.

Cuối cùng, Vương Vũ lật được một rương báu ở trong góc của sào huyệt.

Quả nhiên, đồ tốt của BOSS đều chôn trong rương báu.

Vương Vũ kích động lấy chìa khóa từ trong túi, sau đó cẩn thận từng li từng tí tra chìa vào.

"Lạch cạch!"

Rương báu mở ra, tỏa ra ánh áng vàng kim rực rỡ.

Vương Vũ cúi đầu nhìn một cái, bên trong đặt hai quyển sách kỹ năng nghiêm chỉnh, và một tờ giấy thoạt nhìn đã ố vàng.

"Oanh Kích": Kỹ năng bị động hiếm có, nhấn vào đây để có được kỹ năng "Oanh Kích", khi tấn công mục tiêu bằng vũ khí công kích vật lý đường xa, có xác suất nhất định có thể phát động hiệu quả đẩy lùi. Nhu cầu chức nghiệp: thông dụng.

"Chấn Đãng": Kỹ năng bị động hiếm có, sau khi sử dụng sẽ có được kỹ năng "Chấn Đãng", khi tấn công mục tiêu bằng vũ khí công kích vật lý đường xa, có xác suất nhất định có thể phát động hiệu quả làm choáng. Nhu cầu chức nghiệp: thông dụng.

"Ồ!"

Thấy phần giới thiệu của hai quyển sách kỹ năng, Vương Vũ thật sự tò mò, nhìn từ góc độ hiệu quả kỹ năng, thì hai quyển sách kỹ năng này nên là kỹ năng của Cung thủ mới đúng, nhưng nhu cầu chức nghiệp lại là thông dụng, đúng là có chút kỳ quái.

Mặt khác, tuy chức nghiệp khác cũng có thể sử dụng cung nỏ, nhưng đều chỉ là vũ khí phó thủ, trong tình huống bình thường rất ít dùng, tính xác xuất phát động của kỹ năng bị động giống như loại này xem như yếu, nhưng đối với Cung thủ mà nói, hai quyển kỹ năng này lại khá thô, dù sao Cung Thủ cực kỳ thiếu hụt kỹ năng khống chế, có hai quyển kỹ năng này, dựa vào tốc độ tấn công cao của Cung thủ, chơi diều sẽ càng thêm thuận lợi.

"Mang cho Tiểu Dương vậy!"

Đồ tốt không thể mang cho người ngoài được, kỹ năng hiếm có này đương nhiên phải giải quyết cho nhu cầu bên trong trước rồi.

Vương Vũ nói chuyện một mình, đem hai quyển sách kỹ năng nhét vào trong bao, sau đó lại cầm tờ giấy ố vàng nọ lên.

"Đây là?"

Nhìn thấy phần giới thiệu của bản vẽ, Vương Vũ bỗng nhiên sững sờ, lộ ra thần sắc kinh ngạc.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment