Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1572 - Chương 1574: Ma Vương Sát Nhân Thiết Ngưu Huynh

Trang 787# 1

 

 

 

Chương 1574: Ma Vương sát nhân Thiết Ngưu huynh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Kinh hãi!"

Thực sự là chữ cực kỳ hiếm thấy trong trò chơi...

Dù sao mọi người đều biết, đây chỉ là trò chơi mà thôi, cho dù có chết thì cũng có thể sống lại, cho nên bị người giết thì cũng sẽ chẳng có ai cười nhạo ngươi đâu, còn nếu như kinh hãi thì tuyệt đối sẽ bị người ta nhạo báng đủ kiểu.

Độc Cô Cửu Thương với tư cách là một trong những người chơi làm thành chủ hiếm hoi trong trò chơi, cho dù là cao thủ bậc một, chiến đội dưới tay lại càng mạnh mẽ hơn, có thể nói là uy chấn một phương, vì cái gì lại bị đám người Toàn Chân Giáo giễu cợt các kiểu? Chính là bởi vì năm đó Độc Cô Cửu Thương kinh sợ, cho nên mới lưu lại trò cười trong tay đám người Toàn Chân Giáo, cho đến tận bây giờ vẫn còn bị đám người Vô Kỵ cười nhạo là Độc Cô Tòng Tâm...

Độc Cô Cửu Thương còn như vậy, huống hồ là người chơi bình thường, bởi vậy có thể thấy được kinh hãi đối với người chơi trò chơi mà nói hoàn toàn là một cấm kỵ.

Nhưng Hoa Khai Vô Nguyệt thân là một cao thủ chuyên nghiệp mà lúc này lại kinh hãi, hơn nữa lại còn tâm phục khẩu phục mà kinh sợ.

Năm cao thủ chuyên nghiệp, tuy không phải là đại thần đỉnh cấp trong nghề, nhưng cũng được xem như là tuyển thủ thi đấu của cường quốc Hàn Quốc, thực lực của năm người cũng rất đáng chú ý.

Nhưng đối đầu với Võ sư trước mặt, nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt đã cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác vô lực.

Từ lúc Vương Vũ xuất hiện, trong vài giây đã giết chết năm người, tổng cộng lại không đến nửa phút...

Nửa phút, vài giây giết chết năm người, hơn nữa mỗi một người đều là cao thủ đỉnh cấp, đây là loại khái niệm gì đây? Có thể thấy rõ đây không thể tính là một trận chiến, mà là nghiền nát thực lực!

Có sức mạnh nghiền nát cao thủ chuyên nghiệp, có thể thấy được bản lĩnh của Vương Vũ đã vượt xa, áp đảo phía trên cao thủ đỉnh cấp... loại người tàn nhẫn này không còn là người mà người chơi có thể ngăn cản được nữa.

Đối đầu với loại sinh vật đáng sợ này, đừng nói là Hoa Khai Vô Nguyệt, đổi người khác thì ai mà không kinh sợ cơ chứ? Toàn bộ người chơi trong thành Dư Huy lúc trước đã từng bị bóng ma bao phủ, tâm tính của Hoa Khai Vô Nguyệt lúc này cũng gần với giai đoạn đầu của người chơi thành Dư Huy mà thôi.

Dù sao chỉ cần bị Vương Vũ giết vài lần, hoặc là thấy Vương Vũ giết người khác mấy lần, mới có thể chậm rãi quen với việc sức mạnh của Vương Vũ áp đảo lên tất cả người chơi.

"Ha ha!"

Nhìn thấy đối diện đã đánh mất chiến ý, Hoa Khai Vô Nguyệt đang run lẩy bẩy, Vương Vũ nhịn không được cười nói: "Thật sự xin lỗi nha, để các người ở nơi này chờ chết, mấy người các ngươi đã chờ đến sốt cả ruột rồi đi."

Tuy Hoa Khai Vô Nguyệt nghe không hiểu lời Vương Vũ nói, nhưng lại có thể nghe được ngữ khí cười nhạo của Vương Vũ.

Thân là cao thủ chuyên nghiệp, lòng tự trọng vẫn phải có, cho dù kỹ năng không bằng người cũng không thể cam chịu bị người châm biếm như vậy được.

Hoa Khai Vô Nguyệt thấy biểu tình trào phúng này của Vương Vũ, đầu óc trực tiếp nóng lên, không nói hai lời giơ tấm chắn lên liền đánh tới.

"Vẫn còn ngoan cường được à!"

Thấy Hoa Khai Vô Nguyệt còn dám đánh trả, Vương Vũ tất nhiên cũng không lấy làm lạ, chỉ thấy Vương Vũ hơi hơi nghiêng người sang một bên, né tránh va chạm của Hoa Khai Vô Nguyệt.

Hoa Khai Vô Nguyệt rõ ràng cũng không phải là tay mơ, một kích đánh hụt ngay lập tức hủy bỏ kỹ năng, xoay người vung tấm chắn lên dùng thuẫn tấn công, quay về bên cạnh người Vương Vũ rồi đập tới.

"Ôi chà!"

Hoa Khai Vô Nguyệt có thể phản ứng nhanh như vậy mà dùng kỹ năng liên kích, thực sự khiến cho Vương Vũ có chút bất ngờ.

Cao thủ thì Vương Vũ cũng đã từng thấy qua vài người rồi, trong số những cao thủ Chiến sĩ khiên thuẫn có khả năng phản ứng giống như Hoa Khai Vô Nguyệt mà Vương Vũ đã từng gặp qua thì có thể đếm bằng một tay.

Cũng khó trách Hoa Khai Vô Nguyệt lúc trước ngang ngược như vậy, có thể thấy tiểu tử này cũng không phải không có sức mạnh để ngang ngược.

Đương nhiên rồi, trong mắt cao thủ như Vương Vũ đây cũng chỉ vẻn vẹn như vậy mà thôi.

Đối mặt với tấm khiên đập tới, Vương Vũ đột nhiên gia tốc, mang theo một đạo tàn ảnh từ một bên sườn của Hoa Khai Vô Nguyệt chuyển tới phía sau Hoa Khai Vô Nguyệt, Hoa Khai Vô Nguyệt đập tấm chắn vào không khí một cái....

Một kích đánh vào khoảng không, thân hình Hoa Khai Vô Nguyệt hơi nhoáng lên một cái, chân thuận thế duỗi ra sau muốn đá vào Vương Vũ ở phía sau.

Kết quả chân của Hoa Khai Vô Nguyệt đá được một nửa, thì đã bị Vương Vũ đá một cước vào chân, dưới chân Hoa Khai Vô Nguyệt mềm nhũn, mất đi thăng bằng.

Cùng lúc đó, tay của Vương Vũ duỗi ra, nắm lấy tóc của Hoa Khai Vô Nguyệt, mạnh mẽ kéo về phía sau... hai đầu gối hợp lại, đem đầu của Hoa Khai Vô Nguyệt đặt lên trên đầu gối của mình.

Tiếp đó tay trái của Vương Vũ nâng gáy Hoa Khai Vô Nguyệt, đưa nắm đấm bằng tay phải cỡ chừng bao cát ra, một quyền nối tiếp một quyền, đánh thật mạnh lên đầu Hoa Khai Vô Nguyệt.

-14 332

-15 221

-13 224

Sát thương liên tiếp bay lên trên đầu Hoa Khai Vô Nguyệt.

Không thể không nói, thân là cao thủ Chiến sĩ khiên thuẫn, lượng máu của Hoa Khai Vô Nguyệt tuyệt đối cao nhất trong những người chơi mà Vương Vũ từng thấy, hơn nữa sự phòng ngự của khôi giáp trên người, mẹ nó giống như mai rùa cực kỳ cao...

Vương Vũ hiện tại chỉ là tấn công dạng bình thường, sát thương và phán định đều không tính là cao, nhưng lại cực kỳ nhịp nhàng.

Tuy Hoa Khai Vô Nguyệt đã cố hết sức giãy dụa, nhưng mỗi một lần khi muốn dùng lực lên, tay trái của Vương Vũ kéo đầu chỉ cần hơi hơi buông lỏng một chút, thì sức lực toàn thân Hoa Khai Vô Nguyệt sẽ bị tan đi mất, hơn nữa còn bị công kích từ hai quyền của Vương Vũ nhịp nhàng đánh gãy...

Hoa Khai Vô Nguyệt đáng thương vừa bắt đầu còn giãy dụa được một chút, giãy dụa hai lần không có kết quả liền dứt khoát từ bỏ việc chống cự, tùy ý để Vương Vũ một quyền lại một quyền đánh lên mặt mình.

Hoa Khai Vô Nguyệt của bây giờ đã nhìn thấu sinh tử rồi, chỉ cầu Vương Vũ có thể cho mình được thống khoái.

Cứ như vậy, Vương Vũ đánh mười mấy quyền liên tiếp, thanh máu của Hoa Khai Vô Nguyệt mới hoàn toàn trống rỗng, hóa thành một đoàn ánh sáng trắng, dần dần tan biến trong tay Vương Vũ.

"Mụ nội nó!"

Vương Vũ vẫy hai tay, buồn bực nói: "Nghề nghiệp Tank này thực đúng là chịu đòn!"

Mẹ nó, lời này nếu như để cho người khác nghe được, phỏng chừng đều bị tức chết...

Hoa Khai Vô Nguyệt là Tank đỉnh cấp có lượng máu hai trăm nghìn, hơn nữa còn có một thân trang bị cực phẩm, loại người này đặt vào trong đám đông đều có thể chịu được mấy đợt công kích, Vương Vũ chỉ là hạng A mà thôi, hơn mười quyền đã đập chết Hoa Khai Vô Nguyệt rồi, tấn công như vậy mà lại còn ngại đối phương giỏi chịu đòn... thật đúng vài giây giết được nhiều người, không cho người khác làm người xem.

Bên trong pháo đài Cự Long, tổ sáu người Liêu Nguyên và nhóm sáu người Hoa Khai Vô Nguyệt lúc này toàn bộ đã bị đưa ra khỏi hẻm núi Cự Long, người một nhà ấy mà, chính là phải ngăn nắp chỉnh tề mới phải.

Nhìn thấy Hoa Khai Vô Nguyệt cuối cùng cũng xuất hiện, bên trong pháo đài Cự Long vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

"Ha ha, các người chết như thế nào vậy?"

Tính cách này của Liêu Nguyên chính là thích gây phiền toái cho người khác, thấy toàn bộ nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt đều chết đi ra, liền cười hì hì bước qua, rõ ràng cố ý hỏi Kim Nhật Hoa Khai.

"Hừ!" Kim Nhật Hoa Khai khó chịu đáp: "Còn không phải do tên Võ sư đó à!"

"Ha ha!" Nghe Kim Nhật Hoa Khai nói như vậy, tâm tình vốn dĩ đang buồn bực của Liêu Nguyên nhất thời tốt lên không ít.

Kim Nhật Hoa Khai cũng buồn bực hỏi: "Các người chết như thế nào? Sao có thể chết nhanh như vậy được?"

"Chuyện này..."

Liêu Nguyên nghe vậy liền ngẩn ra, nét cười trên mặt dần dần đình trệ, vẻ mặt đau khổ nói: "Mẹ nhà hắn, chúng ta cũng bị tên Võ sư đó giết chết á."

"Ặc..."

Nghe Liêu Nguyên nói như vậy, người chơi hai bên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đồng loạt cúi đầu, im lặng không nói gì...

Được rồi, tiến vào hẻm núi tổng cộng có mười ba người, mười hai người chết trong Vương Vũ, mẹ nó đây quả thực chính là một con gia súc, phát điên rồi ngay cả người một nhà cũng không buông tha.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment