Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1617 - Chương 1619: Thần Quang Minh Đi Nhặt Ve Chai.

Trang 809# 2

 

 

 

Chương 1619: Thần Quang Minh đi nhặt ve chai.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Được rồi, đừng nói nhảm nữa!”

Vẫn chỉ có Vô Kị tương đối thực tế, hắn không chút chần chừ phá vỡ khuôn mặt giả ngây giả ngô của Vương Vũ: “Ta thấy mọi người ở trên diễn đàn sever Hàn Quốc nói ngươi đã phá hủy Tháp Thần của thành Thiên Tinh? Hại sever Hàn Quốc phải tạm ngưng để bảo trì cập nhật phiên bản mới.”

“Ha ha.”

Vương Vũ cười nói: “Ta không phải là người phá hủy cái tháp kia. Chẳng qua chỉ giết một con BOSS mà thôi, sau đó tháp tự đổ.”

“Hả?”

Mọi người không khỏi cảm thấy kỳ quái hỏi: “Ngươi thế nhưng gặp phải BOSS cảnh tượng? Đó là loại BOSS gì thế?”

Thứ được gọi là BOSS cảnh tượng chính là loại BOSS vừa mới chết, toàn bộ cảnh tượng của trò chơi cũng lập tức chôn theo BOSS.

Mọi người đều là người chơi game online lâu năm, tất nhiên đã gặp qua rất nhiều loại BOSS, thế nên bọn họ vô cùng hiểu rõ giả thiết của loại BOSS cảnh tượng này.

Bình thường thì loại BOSS như cảnh tượng sẽ được lập trình viên thiết kế dựa theo tiêu chí của kiến trúc cảnh tượng. BOSS còn thì kiến trúc còn, BOSS chết thì kiến trúc cũng sẽ biến mất theo, vì vậy nên nó mới được gọi là BOSS cảnh tượng.

Mà kiến trúc cảnh tượng lại là thứ quan trọng nhất trong trò chơi.

Nếu cảnh tượng trong trò chơi bị phá hủy thì sau một khoảng thời gian nó sẽ được làm mới lại nhằm bảo đảm tính hoàn chỉnh của trò chơi, cho nên có thể thấy việc cảnh tượng bị phá hủy một cách tùy tiện là chuyện không có khả năng.

Một khi một cảnh tượng nào đó đột nhiên biến mất, thật hiển nhiên, trò chơi sẽ phải bảo trì để cập nhật.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, BOSS cảnh tượng đều là những nhân vật tàn nhẫn trấn thủ một phương. Trước khi trò chơi bước vào giai đoạn ổn định, trang bị của người chơi nếu không phải là cấp bậc cao nhất thì quả thực không thể nào đánh chết được chúng.

Ngẫm lại thì cũng đúng thôi.

Tiêu chí kiến trúc mà lập trình viên tốn bao nhiêu công sức mới làm ra được, vậy mà trò chơi vừa mới mở sever có mấy ngày đã bị người chơi phá hủy toang hoang, chuyện này quả thực rất khó có thể tưởng tượng được...

Mà người của Toàn Chân Giáo nghe nói Vương Vũ giết chết một con BOSS cảnh tượng, bọn họ không những không chút nghi ngờ mà còn tò mò hỏi loại BOSS này là BOSS gì, có thể thấy được sự biến thái của Vương Vũ đã ăn sâu vào trong lòng của đám người Toàn Chân Giáo, tất cả mọi người đều tin tưởng Vương Vũ có năng lực làm được này.

“Hình như nó tên là Thần Quang Minh Luke gì đó, rất khó chơi!”

Vương Vũ vô cùng tùy ý nói.

Tuy rằng ngoài miệng Vương Vũ nói Luke không dễ đánh một chút nào, nhưng nghe giọng điệu kia của hắn lại giống như bóp chết một con con kiến, thật sự bé nhỏ không đáng kể.

“Thần Quang Minh? Là thật hay giả vậy?”

Nghe thấy Vương Vũ nói như vậy, cằm của tất cả mọi người trực tiếp rơi xuống bàn.

Luke là ai mọi người không biết, nhưng ba chữ “Thần Quang Minh” lại như sấm rền bên tai - đó chính là tín ngưỡng của hầu hết NPC trong “Trọng Sinh”, ngay cả Mục sư như Vô Kỵ cũng được coi là một tín đồ của Thần Quang Minh.

Sự cạnh tranh giữa các vị thần cũng rất lớn, là một vị thần mà có tín đồ trải dài đại lục, khiến tín đồ của các vị thần khác biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ vậy thôi cũng đủ hiểu Luke mạnh đến mức nào.

Một vị thần cường đại đến mức nghịch thiên như vậy, thế nhưng bị một người chơi giết chết... Mặc dù người đó chính là Vương Vũ, trên mặt mọi người vẫn lộ ra một chút xíu ngờ vực.

Chuyện này... Con mẹ nó chuyện này thật sự không đáng tin một chút nào, người chơi còn chưa đến cấp 70 đã có thể giết chết Thần Quang Minh, đổi lại là ai cũng không dám tin tưởng.

“Ha ha!”

Dường như Vương Vũ đã sớm sự đoán được sự nghi ngờ của mọi người, thấy vẻ mặt không tin được của bọn họ, Vương Vũ tùy tay ném quyển sách kỹ năng mà Luke rơi ra lên trên bàn.

“Thứ này là do Luke rơi ra.”

“!!”

Nhìn thấy quyển sách kỹ năng đặt ở trên bàn, mọi người giật mình một cái, vội vàng sử dụng Thuật Thăm Dò, bọn họ muốn nhìn xem rốt cuộc Thần Quang Minh có thể cho thứ tốt gì.

Nhưng sau khi quan sát thật kỹ quyển sách kỹ năng, đoàn người không khỏi bĩu môi nói: “Thần Quang Minh mà lại đưa thứ đồ chơi này hả?”

Thật ra, hai quyển sách kỹ năng mà Vương Vũ ném ra tuy rằng không tồi, nhưng cũng chỉ là không tồi mà thôi, nhìn chung thì thật sự không quá xuất sắc.

Nếu là những con BOSS bình thường rơi ra mấy thứ này, chắc chắn mọi người sẽ không nói gì, dù sao hai kỹ năng che giấu vị trí và di chuyển vị trí đều là những kỹ năng tương đối thực dụng.

Nhưng Luke thân là Thần Quang Minh lại rơi ra hai quyển sách này, vậy thì thực sự có chút không phù hợp với thân phận “Thần” của hắn.

Mấy loại đồ vật này, BOSS bình thường cũng có tỷ lệ rơi ra được chứ?

Dù sao Luke chỉ là BOSS cấp 80, nếu thật sự chỉ rơi ra một quyển sách kỹ năng tốt như "Tận Thế Thẩm Phán", Vương Vũ cũng không dám tin tưởng.

“Mấy kỹ năng này rất kém cỏi hả?”

Vương Vũ có chút kỳ quái hỏi, là một người mới chơi trò chơi, có một vài chuyện Vương Vũ thực sự không ngại học hỏi kẻ dưới.

“Không kém cỏi!”

Vô Kỵ tiện tay cầm lấy kỹ năng che giấu vị trí mà bản thân có thể sử dụng được, sau đó hắn nhàn nhạt nói: “Nhưng phải xem là ai rơi ra, Thần Quang Minh mà lại rơi ra mấy kỹ năng như vậy thì quả thực không tốt một chút nào, có phải ngươi vẫn còn đang giấu thứ tốt gì đúng không?”

“Ha ha! Không hổ là Vô Kỵ, cái mũi của ngươi cũng thính thật đấy.”

Vương Vũ cười cười, lại móc ra một cây trường mâu ở trong túi ném lên trên bàn.

“Đông!”

Trường mâu rơi xuống mặt bàn, phát ra âm thanh nặng trĩu, ánh mắt của đám người Toàn Chân Giáo ngay lập tức bị hấp dẫn.

Chỉ thấy chiếc trường mâu ở trên bàn dài khoảng hai mét, chuôi mâu có màu xám đen, không có một chút ánh sáng nào, đầu mâu thì lại là một cái giá hình chữ thập, nhìn qua cũng xám xịt âm u.

Trong trò chơi, cách tốt nhất để biết trang bị tốt hay xấu chính là nhìn vào màu sắc của chúng.

Trang bị cực phẩm đều có vầng sáng, cấp bậc càng cao thì sẽ càng sặc sỡ loá mắt. Thần khí thì khỏi phải nói rồi, người chơi cũng không cần chuyên môn dò xét, chỉ cần quan sát kỹ là có thể nhìn ra được trang bị này không phải vật phàm.

Mà chiếc trường mâu của Vương Vũ lại vô cùng bình thường, không có vầng sáng, cũng không có đặc điểm đặc biệt gì, rất giống thiết mâu mà những cửa hàng bình thường hay bán, chỉ có một điểm khác là chiếc trường mâu này có hình dáng độc đáo hơn, nếu không phải thứ này là do Vương Vũ lấy ra, chỉ sợ ném ở trên đường cũng không có ai thèm liếc nhìn một cái.

Đương nhiên, mọi người đều là người trưởng thành, tất nhiên ngượng ngùng mở miệng châm chọc Vương Vũ. Dù sao ông nội này xuống tay vô cùng tàn nhẫn, đắc tội hắn quả thực không có chỗ tốt gì, cho nên lúc nhìn thấy trường mâu mà Vương Vũ ném ra, bọn họ cũng chỉ âm thầm đen mặt, không một ai dám nói lời sỉ nhục Vương Vũ.

Ký Ngạo lại không có chút kiêng kị nào, hắn chỉ vào trường mâu cười nói: “Thần Quang Minh là kẻ chuyên nhặt ve chai hả, hắn thế nhưng không biết xấu hổ ném thứ rách nát này ra bên ngoài?”

“Ách…”

Đám người Toàn Chân Giáo nghe vậy, đồng thời nhìn về phía Ký Ngạo, trong ánh mắt lộ ra vẻ đồng tình, đúng là người trẻ tuổi, thật không biết sống chết... Chắc chỉ có chết vài lần mới hiểu được đạo lý cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

“Ha ha!”

Nghe Ký Ngạo nói như vậy, Vương Vũ cũng không tức giận, chỉ hơi hơi mỉm cười, bắt đầu triển lãm thuộc tính.

Khi những thuộc tính cơ bản của trường mâu đập vào mắt, mọi người một lần nữa sửng sốt, không khỏi nhìn trường mâu trên bàn vài lần, tất cả đều nghẹn ngào nói: “Thứ này... Thứ đồ chơi rách nát này thế nhưng lại là Thần khí?”

“Không đúng!” Vô Kỵ ngồi ở bên cạnh cố tình lên tiếng nhắc nhở: “Là Thần khí chuyên dụng của Mục sư!”

“Ha ha! Các ngươi cảm thấy rất ngoài ý muốn đúng không?”

Thấy đám người Toàn Chân Giáo kinh ngạc như vậy, Vương Vũ đắc ý nói: “Thật ra ta cũng rất bất ngờ, cũng không biết nên giám định thứ này như thế nào, ta nhìn không ra số liệu cụ thể của nó...”

“Giám định cũng rất đơn giản thôi.” Vô Kỵ vô cùng tích cực lấy ra một quyển trục màu xanh: “Xem đây là thứ gì.”

“Quyển trục giám định?”

Nhìn thấy quyển trục trong tay Vô Kỵ, mọi người không khỏi sửng sốt.

Quyển trục trong "Trọng Sinh" là một loại đạo cụ không phải hàng rẻ tiền, quyển trục giám định lại càng quý giá hơn. Tên nhóc Vô Kỵ này cũng thật quá gian trá, vừa thấy chiếc trường mâu là trang bị của Mục sư, hắn liền ngay lập tức lấy ra đạo cụ trân quý như vậy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment