Trang 812# 1
Chương 1624: Nghệ nhân rèn sắt chuyên nghiệp.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Hả?!!!”
Đám người Toàn Chân Giáo nghe lão Vương nói xong, tất cả đều không khỏi sửng sốt.
Mọi người đều biết, bản vẽ trong tay lão Vương chính là bản vẽ cấp bậc Sử Thi, có giá trị liên thành, có khi nó còn hi hữu hơn cả trang bị cấp bậc Sử Thi ấy chứ.
Suy cho cùng tấm bản vẽ này không chỉ đơn giản được dùng để chế tạo ra trang bị cấp Sử Thi.
Bây giờ thợ rèn cao cấp trên thị trường không thiếu, nhưng tại sao cứ ở nguyên điểm không thể nào nâng cao tay nghề lên được, còn không phải là do bọn họ không thể chế tạo ra trang bị cấp bậc Sử Thi sao? Cho nên, nếu có người chơi nào dùng tấm bản vẽ này chế tạo ra được trang bị cấp bậc Sử Thi, như vậy chẳng khác gì đồng nghĩa với việc đột phá được bình cảnh, thăng chức thành thợ rèn cấp tông sư – cấp bậc có thể chế tạo ra trang bị Sử Thi!
Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của tấm bản vẽ này.
Đương nhiên, thợ rèn chế tạo trang bị cũng không hẳn sẽ thành công 100%, mà tỷ lệ thợ rèn cao cấp chế tạo ra trang bị cấp bậc Sử Thi lại càng thấp.
Từ lúc “Trọng Sinh” mở sever cho tới bây giờ, người chơi có thể chế tạo ra trang bị cấp Sử Thi chỉ có một, đó chính là Vương Vũ. Hiện giờ đẳng cấp luyện rèn của Vương Vũ đã đạt đến cấp bậc tông sư, cũng chính vì vậy, bản vẽ này đưa cho hắn chế tạo thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút. Vậy mà lão Vương lại muốn đưa một thứ trân quý như vậy cho một tên thợ rèn nhỏ bé chế tạo... Chuyện này không khỏi cũng quá trêu ngươi rồi.
Nói thật thì, đám nhóc Toàn Chân Giáo này cũng không hiểu biết nhiều về những người chơi làm việc hậu cần. Chopper 345 là do Vương Vũ kéo về công hội, bình thường cũng rất ít khi tiếp xúc với người khác, quan hệ chỉ dừng lại ở cái gật đầu xã giao, hắn hoàn toàn là kiểu người gặp mặt liền chào hỏi một cái, cũng không giao du nhiều.
Tuy rằng tên nhóc này ngày thường vô cùng chăm chỉ, nhưng để cho hắn lấy mấy thứ đồ trân quý như kia để rèn luyện, đến đám người thường xuyên cả gan làm loạn như Toàn Chân Giáo cũng rất khó có thể tiếp thu được.
Meo, nếu như chế tạo thành công thì không nói làm gì, Vương lão gia gia cao hứng, mọi người cũng vui lây, ông ấy tốt thì ta cũng tốt...
Nhưng nếu leng ca leng keng một cái, kinh nghiệm nghề rèn tăng thêm mười... Con mẹ nó như vậy chẳng phải là rất xấu hổ sao.
Tiền tài là vật ngoài thân, tiền để mua được nguyên liệu cũng là chuyện nhỏ, mấu chốt là bản vẽ này muốn mua cũng không có ai bán ấy chứ, cùng trời cuối đất cũng chỉ có duy nhất một tấm, có tiền cũng không thể mua được.
Tác phong của Vương lão gia gia từ ngôn hành cho đến cử chỉ mọi người vẫn là có thể hiểu rõ một hai, tuổi tác lớn như vậy rồi mà tính cách vẫn vô cùng phóng túng, riêng về phần không nói lý lẽ có khi chỉ hơn chứ không hề kém cạnh Minh Đô. Nếu để ông ấy giận chó đánh mèo lên đám người Toàn Chân Giáo, chỉ sợ đến cả Vương Vũ cũng không dọn dẹp chiến cục nổi.
Tình huống kiểu này dù thực lực của Vương Vũ có cường đại bao nhiêu thì cũng không có chỗ dùng, hắn làm sao có thể đánh trả cha mình chứ.
“À...”
Mà Vương Vũ lại không nghĩ được nhiều như vậy, nghe thấy lời nói của Lão Vương liền gật gật đầu, không hề do dự móc ra bản vẽ và nguyên liệu chuyển cho Chopper 345.
“Hửm?”
Nhìn thấy bản vẽ mà Vương Vũ chuyển qua, Chopper 345 ngay lập tức sững sờ tại chỗ, hắn siết chặt bản vẽ trong tay kích động nói: “Bản vẽ cấp bậc Sử Thi... Thế nhưng là bản vẽ cấp Sử Thi......”
Mọi người đều là người chơi hệ chiến đấu, tất nhiên sẽ có một chút xem thường người chơi hậu cần, cho rằng bọn họ làm việc không chính đáng.
Chẳng ai biết Chopper 345 có bao nhiêu yêu thích cái nghề rèn này, cũng càng không một ai hiểu tấm bản vẽ này có ý nghĩa to lớn như thế nào đối với hắn.
“Sao hả, ngươi không nể mặt lão phu à?”
Nhìn thấy bộ dạng của Chopper 345, lão Vương cười tủm tỉm hỏi.
“Không phải...”
Chopper 345 thụ sủng nhược kinh đáp: “Bản vẽ trân quý như vậy, ta sợ...”
Nói đến đây, Chopper 345 vô cùng thận trọng tiếp lời: “Ngài có muốn suy nghĩ kĩ lại một chút không?”
“Ta đã suy nghĩ cả rồi!” Lão Vương xua xua tay nói: “Cùng lắm thì thất bại thôi, bản vẽ này không còn thì ta sẽ kêu con trai đi kiếm bản vẽ khác, nó không phải nói trong tay nó còn có một tấm tốt hơn sao.”
“Con mẹ nó!” Vương Vũ sụp đổ, hận không thể tự cho mình một bạt tai, rảnh rỗi đi khoe khoang cho lắm vào, giờ thì hay rồi, bị lão đầu này ghim chặt. “Tài phú không nên để lộ trắng trợn”, lời dạy của người xưa đúng là không sai một chút nào mà.
Đám người Vô Kỵ vốn dĩ cũng định khuyên ngăn một chút, nhưng lão Vương đã nói đến như vậy, mọi người đành phải thức thời khép chặt miệng lại.
Không còn cách nào khác, người có con trai thường hay tùy hứng như thế đấy... Nhất là có hai đứa con trai giỏi như Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành, một đứa thì đưa nguyên liệu, một đứa thì đưa bản vẽ, lão gia gia chỉ cần chờ cầm được trang bị trên tay, có thể nói là quá hoàn mỹ rồi!
“Chuyện này...”
Chopper 345 rốt cuộc vẫn là một đứa nhóc, sức chịu đựng về mặt tâm lý cũng chỉ ở mức bình thường mà thôi. Bản vẽ của lão Vương không chỉ khiến hắn kinh hỉ, đồng thời nó còn mang đến không ít áp lực. Trong phút chốc đôi tay của Chopper 345 trở nên run rẩy không ngừng, hắn có chút kích động không nói thành lời.
Vương Vũ thấy vậy liền đi tới vỗ nhẹ vào vai Chopper 345: “Đừng quá khẩn trương, cứ làm như bình thường là được! Với kĩ thuật của ngươi, thứ này tính là cái thá gì chứ, ngàn vạn lần đừng vì khẩn trương mà thất bại.”
“Ta... Ta biết rồi.”
Chopper 345 dùng sức gật đầu, cầm lấy bản vẽ và nguyên liệu đi đến chỗ bàn điều khiển.
“Ha...”
Hắn hít sâu, rồi há miệng thở ra một ngụm khí, cố gắng làm cho tâm lý của bản thân bình tĩnh lại. Chopper 345 để bản vẽ chế tạo lên trên bàn rèn. Ngay lập tức, bản vẽ lưỡi dao Dạ Ma và phương thức chế tạo đã hiện ra trước mặt Chopper 345.
“Phần phật!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, Chopper 345 mở lò luyện ra, dựa theo thứ tự chỉ dẫn trên bản vẽ, lần lượt bỏ từng nguyên liệu huyền thiếc, bí ngân, tinh kim vào bên trong.
Có hệ thống phụ trợ, trình tự rèn vũ khí của một người thợ rèn trong trò chơi đơn giản hơn ngoài hiện thực rất nhiều. Ở bên ngoài, hắn phải canh giờ canh phút canh giây, chỉ sợ rằng nhiệt độ không đủ, còn trong trò chơi, mọi thứ đều có số liệu biểu thị rõ ràng, so ra thì vừa xem đã hiểu rồi.
Từng nguyên liệu bị ném vào bên trong lò, trước mặt Chopper 345 ngay lập tức xuất hiện một bảng thông tin.
Những nguyên liệu kim loại chậm rãi bị nhiệt độ cao làm cho nóng chảy, tất cả chúng đều trộn lẫn vào với nhau, tan chảy thành một dòng thép lỏng đỏ như lửa.
Lúc này, Chopper 345 vô cùng thành thục bỏ bản vẽ vào trong rãnh mô hình. Ngay lập tức phía bên dưới lò luyện xuất hiện khuôn đúc chế tạo lưỡi dao Dạ Ma.
Ngay sau đó, Chopper 345 kéo van xả bên trên lò luyện, thép lỏng từ bên trên chảy xuống dưới khuôn, chẳng mấy chốc đã thành một cây đại đao đen nhánh.
Sau khi làm xong tất cả, Chopper 345 liền để thanh đao màu đen kia lên trên bàn sắt, sau đó hắn giơ búa, đập mạnh xuống tạo ra từng tiếng vang có tiết tấu.
“Ding ding, dang dang, ding ding...”
Từng tiếng đập búa vui tai dễ nghe truyền đến, thanh đao lớn trên bàn sắt bắt đầu từ từ biến dạng.
Dù rằng mọi người không phải thợ rèn, nhưng chơi trò chơi lâu như vậy rồi, vẫn có một chút hiểu biết nhất định nào đó với những người làm nghề thợ rèn này.
Đối với người chơi làm thợ rèn mà nói, những trình tự trước phần đúc khuôn đều có hệ thống phụ trợ nên cũng không có gì là khó khăn lắm. Phần sau là lắp ráp trang bị, nói một cách tương đối thì vẫn dễ dàng hơn đúc khuôn một chút, chỉ có quá trình luyện rèn mới là điểm khó nhằn nhất của việc chế tạo trang bị.
Đồng thời nó cũng là điểm mấu chốt để đánh giá thao tác cơ bản của thợ rèn - là một bước không thể thiếu để kiểm định tay nghề của người chơi.
Kỹ năng luyện rèn được khống chế hợp lý, trang bị chế tạo ra không chỉ có thuộc tính cao, tỉ lệ ra được thuộc tính cao nhất cũng vô cùng lớn.
Nếu kỹ thuật rèn không đến nơi đến chốn, chế tạo ra trang bị mang thuộc tính rác cũng là may mắn lắm rồi. Bởi vì đại đa số trang bị đều là do kỹ thuật luyện rèn không qua nổi cửa ải nên mới chế tạo thất bại, dẫn đến hậu quả mất cả chì lẫn chài.