Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1621 - Chương 1623: Ngựa Tốt Phối Yên Tốt, Thợ Rèn Giỏi Phải Rèn Sắt Tốt.

Trang 811# 2

 

 

 

Chương 1623: Ngựa tốt phối yên tốt, thợ rèn giỏi phải rèn sắt tốt.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Vương Vũ không phải người tự khiêm, nhưng cũng không thích quá cao ngạo.

Lần trước chế tạo ra được Thần Khí liền gặp phải tình cảnh bị bao vây nhòm ngó, đến nay những ký ức đó vẫn còn sống động trước mắt Vương Vũ. Lần này cũng là chế tạo trang bị cấp bậc Sử Thi, Vương Vũ tất nhiên sẽ không đi đến lò rèn để chế tạo nữa.

Trụ sở công hội của Toàn Chân Giáo tuy rằng không lớn, nhưng lại giống như một con chim sẻ - dù nhỏ bé nhưng ngũ tạng vẫn đầy đủ, lấy đó làm cơ sở sản xuất chuyên nghiệp, xưởng rèn sớm đã thăng đến cấp cao nhất.

Hơn nữa còn có nhân sĩ chuyên nghiệp như Chopper 345 ở bên cạnh giúp đỡ, trong lòng Vương Vũ cũng đã có vài phần nắm chắc .

Hồi trước Vương Vũ hầu như là giẫm lên dấu chân người đi trước để chế tạo - chỉ cần tìm đủ nguyên liệu là có thể nước chảy thành sông.

Nhưng nếu dùng bản vẽ để làm bản gốc… quả thực xác suất chế tạo thành công trang bị thấp hơn lúc trước rất nhiều.

Trước kia Vương Vũ cũng đã từng dùng qua bản vẽ để chế tạo trang bị, nhưng những thứ đó đều là trang bị cấp bậc Ám Kim. Còn việc dùng bản vẽ của trang bị cấp bậc Sử Thi để làm bản gốc chế tạo thì lần này vẫn là lần đầu tiên.

Huống chi lần này còn là chế tạo vũ khí cho lão cha, cái gọi là không ai hiểu cha bằng con, nhân phẩm của đồng chí lão Vương vẫn là Vương Vũ hiểu rõ nhất, lần chế tạo trang bị này chỉ có thể thành công, không được phép thất bại!



Mấy người của Toàn Chân Giáo đều là người thích xem náo nhiệt, đương nhiên sẽ không thể bỏ qua việc Thần Khí mới chuẩn bị ra đời.

Nghe nói Vương Vũ sắp chế tạo vũ khí, nguyên đám người đều dứt khoát không đi đánh phụ bản nữa, bọn họ đều tỏ vẻ muốn nhìn thử xem thủ pháp rèn của Vương Vũ có phải thần kì giống như trong truyền thuyết hay không?

Sau khi rời khỏi quán rượu, đám người Toàn Chân Giáo và đồng chí lão Vương cùng theo sau Vương Vũ đi về phía truyền tống trận.

Là người nổi tiếng của thành Dư Huy, đám người Toàn Chân giáo đi tản bộ trên đường phố nhận được tỉ suất người đang đi quay đầu lại nhìn rất cao, lúc này lại có thêm một thú nhân cao lớn uy vũ, càng gây thêm sự chú ý.

Nhất là ID của đồng chí Lão Vương khoa trương không gì sánh được, kéo theo người chơi của thành Dư Huy đồng thời ghé mắt tới.

Con mẹ nó, dám đặt cái tên như vậy đã là quá khoa trương rồi, lại còn dám nghênh ngang đội bốn chữ này lắc lư trước mặt đám người Toàn Chân Giáo. Mà điều càng đáng sợ hơn là, người của Toàn Chân Giáo cho dù là Vương Vũ cũng đều tỏ ra dáng vẻ bất lực, tên thú nhân này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?

Đối với sự dò xét của mấy người qua đường, Vương Vũ vốn luôn bình tĩnh, lúc này cũng bắt đầu hoảng loạn, cả đoạn đường chỉ vào đồng chí lão Vương lớn tiếng giải thích: “Đây là cha ta, thật sự là cha ta đó.”

Cuối cùng vẫn là Minh Đô tương đối sạch sẽ lưu loát, đối mặt với mấy người vây xem rắc rối này, hắn căn bản không nói hai lời, trực tiếp vung pháp trượng, trên trời bắt đầu nổi sấm sét, dưới đất bùng lên ngọn lửa, trên đường ngay lập tức có một đống ánh sáng trắng hiện lên.

“Trời đất ơi!”

Mọi người thấy tình hình này, trong lòng đều cả kinh hoang mang, nháy mắt đã chim muông tan tác tản đi hết.

Lão Vương lại vô cùng thích thú sờ cằm nói: “Tính tình của thằng nhóc này không tệ, rất giống ta...”

“Đâu có đâu có!” Minh Đô thu pháp trượng lại, khuôn mặt đầy vẻ đắc ý.

Giải tán xong mấy con người vây xem, đường phố ngay lập tức rộng mở sáng sủa, rất nhanh cả bọn đã dịch chuyển đến điểm dừng chân bên trong công hội.

“Leng keng leng keng!”

Lúc đi gần đến phường rèn, một đống tiếng vang thanh thúy và tiếng làm nguội vô cùng có tiết tấu từ trong phường rèn truyền ra.

Đẩy cửa ra, phía bên trong Chopper 345 đang cởi trần xách búa đập vào vũ khí trên bàn.

Lúc trước phường rèn là do Mã Lỵ và Chopper 345 cùng nhau dùng, từ sau khi Mã Lỵ rời đi, phường rèn cũng chỉ còn lại một mình Chopper 345.

Tên nhóc này, từ sau khi vào phường rèn liền chưa một lần đi ra ngoài, vừa online liền bắt đầu lao vào làm việc, làm cho đến khi nào offline mới thôi.

Không khó để nhìn ra, tên nhóc này là thật sự yêu thích nghề rèn.

Nếu không phải, thì kiểu công việc nhạt nhẽo giống như thợ rèn, đổi lại là người khác, ngày ngày đều làm một công việc như vậy bọn họ chắc chắn sẽ phiền chán không chịu nổi. Nhưng Chopper 345 không những không hề cảm thấy phản cảm, trái ngược còn làm không biết mệt, thật sự khiến cho người khác khó có thể tin nổi.

Chẳng qua Vương Vũ lại vô cùng hiểu biết tên nhóc này.

Giống như luyện võ cũng là một việc vô cùng khô khan buồn tẻ, Vương Vũ hai mươi năm vẫn như một này, cho đến hôm nay vẫn cảm thấy vô cùng thích thú, có lẽ cái này được gọi là tinh thần chuyên nghiệp chăng?

Hồi trước, Chopper345 đều là ở bên ngoài tự mình thuê quầy hàng, bản vẽ ít nguyên liệu cũng ít, tài nguyên căn bản không đủ.

Hiện tại thì tốt rồi, có ngọn núi lớn như Toàn Chân Giáo làm chỗ dựa, các thứ cần có đều vô cùng đầy đủ, Chopper 345 liền giống như cá gặp nước.

Kĩ thuật rèn của tên nhóc này giống với công phu của Vương Vũ - đều rất chuyên nghiệp, không chỉ có thiên phú cao mà tay nghề cũng rất tốt, huống chi hắn còn cần cù như thế. Bây giờ hơn phân nửa trang bị ở trong cửa hàng Mục Tử Tiên chính là do Chopper 345 làm ra. Cũng có thể coi hắn là người cung ứng nhiều nhất cho các tiệm tạp hóa rồi.

“Ngưu huynh, đại ca Vô Kỵ, các vị đại lão, mọi người sao lại đến đây? Mọi người mau tìm chỗ nào ngồi trước đã, ta rèn xong nốt cây vũ khí này đã.”

Thấy mấy người Vương Vũ đi vào phường rèn, Chopper 345 liền ngẩng đầu chào hỏi, sau đó tiếp tục đập búa xuống vũ khí trên bàn sắt.

Đối với tinh thần chuyên nghiệp của Chopper 345, mọi người tương đối khâm phục, tất cả lũ lượt gật đầu, sau đó lặng lẽ đứng một bên chờ đợi.

Nhưng ngay tại lúc này, đồng chí lão Vương chấp tay sau lưng, nhàn nhã đi qua đó.

“Ồ!”

Nhìn thấy thủ pháp chế tạo của Chopper 345, đồng chí lão Vương cảm thấy nao nao, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, giống như vô cùng hứng thú thủ pháp chế tạo của Chopper 345. Dù rằng ông còn có nhiều điều nghi hoặc, nhưng vẫn yên lặng đứng một bên, chờ Chopper 345 chế tạo hoàn tất vũ khí trong tay.

“Toạc....”

Tôi luyện xong vũ khí, Chopper 345 giơ tay lên, thả vũ khí vào xô nước lạnh đã được chuẩn bị sẵn từ trước.

Nhân dịp này, đồng chí lão Vương cuối cùng cũng mở miệng hỏi: “Lưu Thiên Kỳ là người thế nào với ngươi?”

“!!!???”

Nghe đến ba chữ Lưu Thiên Kỳ, Chopper 345 giống như bị sét đánh ngang tai, toàn thân chấn động một trận, bất giác lùi về sau hai bước, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía lão Vương. Chờ lúc hắn nhìn thấy dáng vẻ của lão Vương, cùng với cái ID khoa trương trên đỉnh đầu kia, Chopper 345 không khỏi lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

“Ngươi... ngươi là?”

Chopper 345 nhìn về phía lãoVương, kinh ngạc hỏi.

“Ông ấy là cha ta!” Vương Vũ bất đắc dĩ lên tiếng giải thích: “Trên ID chẳng phải có ghi rồi đó sao.”

“Cái tên này thật là... Cá tính!” Chopper 345 thán phục giơ ngón cái lên.

“Lưu Thiên Kỳ là gì của ngươi?” Lão Vương đâu có để ý đến việc Chopper bình phẩm tên của mình, ông không kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa.

“Lưu Thiên Kỳ là ông nội của ta....” Chopper 345 thành thật nói: “Ngươi quen ông ấy sao?”

“Hơn cả quen biết ấy chứ!”

Lão Vương tiếp tục nói: “Tên của ta là Vương Thiên Long, ngươi hẳn nghe nói qua rồi chứ!”

“Nắm đấm chấn động Hà Sóc - Vương Thiên Long?” Nghe thấy tên của lão Vương, trong mắt Chopper đột nhiên lộ ra tia sáng, hắn kinh ngạc nói: “Ngươi là ông bạn già mà ông nội ta thường xuyên nhắc đến đúng không?”

“Aizzz, đó chỉ là hư danh mà thôi.” Lão Vương thổn thức gật đầu nói: “Hơn hai mươi năm không gặp, ông nội ngươi giờ thế nào rồi?”

“Ông ấy... Ông nội ta đã qua đời được mấy năm rồi.”

Đối với câu hỏi này của lão Vương, biểu cảm của Chopper có chút ảm đạm.

Năm tháng vĩnh viễn là sát thủ mãnh mẽ nhất, bất kể ngươi có mạnh mẽ thế nào, khi thời gian đến, cũng giữ không nổi chút thời gian nào.

“Năm tháng không bỏ qua một ai...”

Vương Thiên Long thở dài một hơi: “Ngươi vừa mới dùng là thủ pháp rèn gia truyền nhà ngươi đúng không?”

“Đúng vậy!”

Chopper 345 gật gật đầu: “Đáng tiếc đây là ở trong trò chơi, thủ pháp rèn dù có tác dụng, nhưng cũng không phải quá rõ ràng.”

“Đó là bởi vì ngươi dùng nguyên liệu rác rưởi để rèn rồi!” Lão Vương xua xua tay, sau đó xoay người nói với Vương Vũ: “A Ngưu, mang nguyên liệu và bản vẽ đến đưa cho tiểu huynh đệ này, thợ rèn giỏi phải rèn sắt tốt mới được!”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment