Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1638 - Chương 1640: Ngo Ngoe Rục Rịch.

Trang 820# 1

 

 

 

Chương 1640: Ngo ngoe rục rịch.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Con mẹ nó, xảy ra chuyện lớn rồi, lão đại của Tung Hoành Thiên Hạ - Yêu Nghiệt Hoành Hành bị người ta vây đánh!”

“Yêu Nghiệt Hoành Hành? Không phải chứ, thế lực của Tung Hoành Thiên Hạ lớn như vậy, ai dám vây đánh hắn ta? Sợ là không muốn lăn lộn ở trong trò chơi này nữa hả?”

“Ha ha! Người khác chắc chắn không ai dám bắt hắn, người vây đánh Yêu Nghiệt Hoành Hành chính là thủ hạ của hắn… Bây giờ tên nhãi ranh đó đang ở thành Tội Ác, bị tầng tầng lớp lớp người chơi bao vây.”

“Thật hay giả vậy? Ha ha! Thú vị nha... Chó cắn chó một miệng đầy lông!”

Tuy rằng Tung Hoành Thiên Hạ chủ yếu kinh doanh buôn bán, ngày thường cũng tương đối khiêm tốn, nhưng nói thật thì công hội này cũng không thân thiện lắm với những người chơi của các công hội khác. Đặc biệt là ở mấy khu vực khai thác mỏ, dùng mấy từ như tàn bạo ngang ngược để hình dung đám người chơi của Tung Hoành Thiên Hạ cũng không quá đáng.

Không chỉ là người chơi tự do, ngay cả những người chơi trong các công hội lớn cũng có không ít người bị Tung Hoành Thiên Hạ làm cho tức giận. Người hung tàn như Vương Vũ còn từng được lĩnh giáo qua khí thế của đám người Tung Hoành Thiên Hạ nữa là.

Nhưng biết làm sao bây giờ?

Tung Hoành Thiên Hạ nhà lớn nghiệp cũng lớn, người chơi bình thường tuyệt đối đụng không nổi, ở trong thời kì phát triển, các công hội lớn càng không dám đắc tội một con quái vật khổng lồ như vậy, bọn họ chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.

Yêu Nghiệt Hoành Hành chính là hội trưởng của Tung Hoành Thiên Hạ, tiếng tăm tất nhiên cũng không tốt hơn là bao, huống hồ thanh danh của tên nhãi này chính là dựa vào vũ lực khi tranh giành địa bàn ở giai đoạn trước mà có.

Thế nên lúc này khi nghe thấy Tung Hoành Thiên Hạ có nội loạn, Yêu Nghiệt Hoành Hành giống như chó nhà có tang bị ngàn vạn đàn em bao vây, đám người ngoài cuộc không những không ai thương xót, mà còn hào hứng muốn xem Yêu Nghiệt Hoành Hành bị chê cười.

Thế này vẫn còn là nhẹ, mấy công hội lớn trừng mắt nhìn chằm chằm vào miếng thịt mỡ là Tung Hoành Thiên Hạ đâu chỉ ngày một ngày hai, lúc này Tung Hoành Thiên Hạ xuất hiện nội loạn, tất nhiên bọn họ đều xem ở trong mắt, đây tuyệt đối là cơ hội tốt ngàn năm có một, bây giờ mà không bỏ đá xuống giếng thì còn đợi đến lúc nào nữa.

Sau khi nhận được tin tức nội loạn của Tung Hoành Thiên Hạ, gần như ở cùng một thời điểm, các công hội lớn cùng với các vị thành chủ trong trò chơi đều gấp rút mở hội nghị công hội, trong đó thậm chí còn bao gồm cả Liên Minh Huyết Sắc.

Ích lợi chính là một thứ vĩnh hằng tối cao.

Huyết Sắc Chiến Kỳ có giao tình không tệ với Toàn Chân Giáo, nhưng một công hội lớn như thế vẫn cần ăn uống mà phải không? Suy cho cùng thì sự phát triển của những công hội lớn giai đoạn cuối đều là dựa vào việc đi thôn tính những công hội nhỏ hơn. Tung Hoành Thiên Hạ không chỉ đại biểu một công hội lớn, mà nó còn đại biểu cho toàn bộ khu vực khai thác mỏ trong trò chơi, thứ này mới chính là ích lợi tuyệt đối, Huyết Sắc Chiến Kỳ làm sao có thể nhắm mắt làm ngơ cho được.

Nói cách khác, nếu đặt đám người Toàn Chân Giáo vào vị trí của Liên Minh Huyết Sắc, lúc này chắc chắn bọn họ cũng sẽ làm như vậy thôi.

“Không thể tưởng tượng được Tung Hoành Thiên Hạ sẽ rối loạn nhanh như vậy! Xem ra Yêu Nghiệt Hoành Hành thật sự quản lý không được.”

Trong phòng làm việc của Liên Minh Huyết Sắc, chư vị lãnh đạo của Liên Minh Huyết Sắc thổn thức không thôi với sự việc xảy ra ngày hôm nay.

Chính xác! Tung Hoành Thiên Hạ từ trước đến nay vẫn là sóng yên biển lặng, vốn là không hỏi đến thế sự, cũng không tiếp xúc nhiều với người bên ngoài, không nghĩ đến đột nhiên lại xảy ra nội loạn, điểm này mới là thứ khiến cho mọi người trở tay không kịp.

“Chuyện này cũng có gì là ngoài ý muốn đâu.” Thấy mọi người suy tư, Huyết Sắc Phong Ngữ bĩu môi nói: “ Công hội kinh doanh lớn như thế, lại không có một tín ngưỡng chung, lực ngưng tụ cũng không có. Xảy ra nội loạn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Ta cảm thấy việc cấp bách nhất hiện giờ chính là thảo luận xem bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào.”

“Ha?”

Hiện giờ Huyết Sắc Phong Ngữ vẫn rất có tiếng nói ở trong Liên Minh Huyết Sắc. Mấy câu này cũng rất hợp ý của Huyết Sắc Chiến Kỳ, nghe Huyết Sắc Phong Ngữ nói xong, Huyết Sắc Chiến Kỳ vô cùng hứng thú hỏi: “Vậy Phong Ngữ, ngươi cảm thấy chúng ta nên làm thế nào?”

“Điều này còn phải hỏi nữa sao!”

Huyết Sắc Phong Ngữ chỉ vào khu vực khai thác mỏ trên bản đồ, sau đó nói: “Bây giờ Tung Hoành Thiên Hạ xảy ra nội loạn, các thế lực lớn của bọn họ cũng đang ngo ngoe rục rịch, chắc chắn không có thời gian quan tâm đến mấy khu vực khai thác mỏ. Chúng ta đương nhiên phải cướp lấy khu vực khai thác mỏ sớm nhất có thể.”

“Con mẹ nó, Phong Ngữ ngươi điên rồi sao?”

Những người khác trong Liên Minh Huyết Sắc nghe thấy mấy lời kia, tất cả đều nhíu nhíu mày, Huyết Sắc Tu La tên ngốc này càng là hoảng hốt đến xây xẩm mặt mày: “Cướp đoạt địa bàn của Tung Hoành Thiên Hạ, ngươi biết bọn họ có bao nhiêu người không?”

Tung Hoành Thiên Hạ có đến trăm vạn hộ binh, chuyện này đến đám tân thủ trong trò chơi còn biết, tuy rằng quy mô của Liên Minh Huyết Sắc cũng không nhỏ, nhưng nói đến cùng cũng chỉ gần mấy vạn người, mấy vạn người đòi đi tranh địa bàn với trăm vạn người, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

“Hừ!”

Huyết Sắc Phong Ngữ hừ một tiếng, nói: “Hộ binh trăm vạn người đã là chuyện xưa cũ rồi. Bây giờ Tung Hoành Thiên Hạ đến cả lão đại của mình còn dám vây công, căn cơ vốn đã rối loạn, thế lực trong công hội chắc chắn cũng đã ngo ngoe rục rịch chờ đợi, ai còn lo cố kị người ngoài nữa chứ. Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng thì mới gọi là Tung Hoành Thiên Hạ, mà Tung Hoành Thiên Hạ của hiện tại đã nội bộ lục đục, có khi muốn tung hoành ngang dọc ở thành Dư Huy cũng không nổi ý chứ.”

Còn không phải sao, Tung Hoành Thiên Hạ có trăm vạn người ấy là do ba trăm tòa thành liên hiệp lại với nhau, nhưng khi phân tán ra ba trăm tòa thành, kì thực mỗi tòa thành cũng chỉ có mấy ngàn người mà thôi.

Trong trò chơi này, mỗi một tòa thành thật ra là tương đương với một cỗ thế lực, Yêu Nghiệt Hoành Hành ngoại trừ có được tên tuổi ông chủ ra, quyền lợi căn bản là phân tán vào trong tay của các thế lực kia.

Tung Hoành Thiên Hạ lúc này đến cả ông chủ còn muốn làm thịt, các thế lực kia chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ, tất nhiên cũng sẽ không rỗi hơi đi lo chuyện của các tòa thành khác rồi. Tung Hoành Thiên Hạ như vậy ở trước mặt Liên Minh Huyết Sắc chắc chắn là không chịu nổi một đòn.

“Ngươi không sợ sau khi bọn họ xử lý nội loạn xong sẽ đến tìm chúng ta gây phiền phức sao?” Huyết Sắc Ám Dạ ngồi ở một bên cũng cẩn thận lên tiếng nhắc nhở, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Tung Hoành Thiên Hạ cho dù có bị bệnh đi chăng nữa, chờ bọn họ hồi phục lại như cũ, Liên Minh Huyết Sắc chắc chắn không thể nào chọc vào được.

“Tìm chúng ta gây phiền phức? Ha Ha!” Huyết Sắc Phong Ngữ có chút buồn cười: “Ngươi cho rằng chỉ có một mình Liên Minh Huyết Sắc chúng ta nhòm ngó địa bàn của bọn họ sao? Ngươi có tin bây giờ ở ba trăm tòa thành, mỗi một công hội đều giống với chúng ta lúc này – đều mưu đồ cướp lấy khu vực khai thác mỏ... Đừng nói Tung Hoành Thiên Hạ lần này không thể trở mình được nữa, cho dù trở mình được thì nguyên khí cũng sẽ tổn thương nghiêm trọng, bọn họ có lá gan khiêu chiến với tất cả công hội trong trò chơi sao?”

“Ách...”

Nghe Huyết Sắc Phong Ngữ nói xong, mọi người quả thật không còn gì để nói.

“Chuyện này...”

Lúc này, Huyết Sắc Chiến Kỳ nãy giờ im lặng lại đột nhiên suy tư nói: “Phong Ngữ, mấy thứ ngươi vừa nói thật ra ta cũng đã nghĩ tới, nhưng ngươi có biết Toàn Chân Giáo và Yêu Nghiệt Hoành Hành có quan hệ như thế nào không?”

“Đương nhiên là biết!”

Huyết Sắc Phong Ngữ nói: “Nhưng thế thì sao! Đây cũng là tình thế bức ép, miếng thịt mỡ lớn như Tung Hoành Thiên Hạ vứt ở đó, cho dù chúng ta không giành, cũng sẽ có người khác đến giành. Lợi cho công hội khác chi bằng lợi cho công hội chúng ta, ta nghĩ Vô Kỵ và Thiết Ngưu cũng sẽ hiểu rõ đạo lí này.”

“Ha ha! Cái này đều là do ngươi nói đó nha. Nếu Toàn Chân Giáo truy cứu, ta sẽ bán ngươi đi...”

Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy liền nở một nụ cười rất tươi.

“Lão đại... Ngươi... Ngươi không thể làm như vậy được!”

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ, Huyết Sắc Phong Ngữ không khỏi sửng sốt.

Được rồi, Huyết Sắc Chiến Kỳ đúng thật là không phải thứ gì tốt, tên nhóc này nhìn qua thì có vẻ ngu ngơ ngốc ngếch, nhưng trong lòng lại thấu triệt thật sự. Hắn kinh doanh công hội nhiều năm như vậy, tất nhiên sẽ biết xử lý loại chuyện này như thế nào. Sở dĩ Huyết Sắc Chiến Kỳ không nói, chính là vì hắn sợ sẽ đắc tội với Toàn Chân Giáo.

Không ngờ ngay lúc này hắn lại âm hiểm đẩy Huyết Sắc Phong Ngữ lên nơi đầu sóng ngọn gió. Trong lòng Huyết Sắc Phong Ngữ hiện tại thật sự rất muốn chửi một câu “Con mẹ nó!”.

“Ha ha!” Huyết Sắc Chiến Kỳ cười ha ha nói: “Đều là vì Liên Minh Huyết Sắc của chúng ta thôi mà, ngươi hy sinh một chút đi. Đến lúc đó nếu Toàn Chân Giáo không truy cứu, ngươi sẽ được cầm lợi ích từ khu vực khai thác mỏ nhiều nhất.”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment