Trang 822# 2
Chương 1645: Tìm hiểu tiếng gió
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Yêu Nghiệt Hoành Hành xoay người là chuyện ngoài dự kiến đối với tất cả công hội đoạt đồ của Tung Hoành Thiên Hạ.
Dù sao tình huống lúc ấy của Yêu Nghiệt Hoành Hành là như thế nào, mọi người đều hiểu rõ. Trong tình huống bị mấy ngàn người bao vây như chó, thế mà còn có thể nghịch chuyển, thời điểm mới nghe tin tức này, tất cả mọi người đều cảm thấy chỉ là lời đồn.
Mẹ nó, như thế mà còn có thể trở mình, chẳng phải nói mặt trời mọc ở phía tây sao.
Nhưng ba người thành hổ, mấy ngàn người nói như vậy cho dù là lời đồn thật thì cũng là dạng không có lửa sao có khói.
Các vị lão đại các công hội sau khi xác nhận mấy lượt, rốt cuộc khiếp sợ nhận ra, con mẹ nó đây không phải lời đồn.
Yêu Nghiệt Hoành Hành không chỉ tìm được đường sống trước mặt bao người, mà ngay cả Quân Lâm Thiên Hạ và tiểu đệ của hắn cũng đột nhiên giống như bị bốc hơi khỏi nhân gian, biến mất không thấy tung tích. Mà vị trí cuối cùng bọn họ xuất hiện chính là vòng vây Yêu Nghiệt Hoành Hành ở thành Tội Ác.
Đủ loại dấu hiệu như vậy cho thấy, đám người Quân Lâm Thiên Hạ không chỉ bị Yêu Nghiệt Hoành Hành đánh bại, mà còn là bại thê thảm tới mức tất cả mọi người đều bị đánh đăng xuất không dám lộ diện.
Đờ mờ, nội loạn cho tới giờ vẫn luôn là vấn đề đau đầu của tất cả các công hội. Dù sao thì công hội càng lớn, quyền lợi của hội trưởng sẽ càng phân tán, như vậy công hội lại càng không dễ quản lý. Lúc trước có điển hình là Tam Sát Trang, tất nhiên sẽ khiến mọi người không thể không phòng.
Nhưng dù vậy, một khi công hội xảy ra việc như vậy, cục diện rối rắm không phải chỉ mất dăm ba bữa là giải quyết được. Hội trưởng nào thủ đoạn thấp thì mấy tháng cũng chưa chắc đã giải quyết được vấn đề, thậm chí có rất nhiều công hội còn bị nội loạn làm sụp đổ.
Mà từ khi tin tức nội loạn của Tung Hoành Thiên Hạ xuất hiện trên diễn đàn, cho tới lúc bài post Yêu Nghiệt Hoành Hành bình loạn thành công trèo lên đầu bảng diễn đàn, tổng cộng không tới hai giờ.
Tung Hoành Thiên Hạ là mấy ngàn người phản loạn, số lượng quân phản loạn còn nhiều hơn cả nhân số bình thường của một công hội. Thế mà Yêu Nghiệt Hoành Hành có thể trong thời gian ngắn như vậy, bình định mấy ngàn người phản loạn, cũng trục xuất bọn họ khỏi trò chơi, động tác quá nhanh, thủ đoạn quá cao, quả thực mới nghe lần đầu.
Kinh khủng hơn là, đám đàn em tâm phúc của Yêu Nghiệt Hoành Hành trong thời gian đó còn bận rộn đoạt khu vực khai thác mỏ với các công hội khác. Nói cách khác, Yêu Nghiệt Hoành Hành hoàn toàn không cần những người khác hỗ trợ, đã thu phục mấy ngàn người chơi của Quân Lâm Thiên Hạ, suy nghĩ tỉ mỉ có thể thấy sự khủng bố tới cực điểm! Đó là một tên đáng sợ tới cỡ nào!
Đương nhiên, Yêu Nghiệt Hoành Hành có bao nhiêu đáng sợ, đối với các công hội mà nói không phải trọng điểm. Trọng điểm là, cái cờ lớn Yêu Nghiệt Hoành Hành này không đổ, quái vật Tung Hoành Thiên Hạ lớn rất nhanh có thể tỉnh lại một lần nữa.
Sau khi Tung Hoành Thiên Hạ tỉnh lại, vậy khu vực khai thác mỏ mọi người cầm còn chưa nóng tay rốt cuộc thuộc về ai, thì không ai nói chắc được.
Yêu Nghiệt Hoành Hành có tính tình gì, Tung Hoành Thiên Hạ lại có tính cách như thế nào, tất cả mọi người chơi công hội không phải không biết. Đoạt đồ của bọn họ, sao có thể dễ dàng nuốt gọn như thế chứ.
Nhưng cứ vậy mà nhổ ra, chắc chắn mọi người cũng không vui vẻ gì.
Không nói đến việc, đi đoạt khu vực khai thác mỏ mất bao nhiêu sức lực, cho dù bỏ qua không tính toán vấn đề đó, thì các công hội lớn đều là người lăn lộn trong trò chơi, ai mà không cần thể diện chứ?
Nhất là mấy công hội lớn này, mọi người xem mặt mũi còn quan trọng hơn cả, nếu cứ như vậy cảm thấy kinh sợ và ngoan ngoãn giao khu vực khai thác mỏ ra, thì mấy công hội đó không chỉ đơn giản là đánh mất một khu vực khai thác mỏ như vậy.
Mẹ nó, sợ hãi như vậy còn chơi công hội gì nữa?
Người chơi trong trò chơi rất thực tế, không cần biết phúc lợi của ngươi như thế nào, nếu công hội của ngươi mang danh xấu nhát cáy, nhất định sẽ khiến người chơi rời đi nghiêm trọng.
Dù sao, đối với người chơi trò chơi mà nói, ngươi có thể nói hắn nghèo xấu chó độc thân, nhưng ngươi tuyệt đối không thể nói hắn sợ trong trò chơi.
Người chơi chính là sức lao động của công hội, đã không còn người chơi vậy công hội còn gọi là công hội sao?
Cứ như vậy, khu vực khai thác mỏ đoạt được từ chỗ Tung Hoành Thiên Hạ, thật đúng là biến thành một củ khoai lang nóng phỏng tay.
Ném, thì tiếc.
Không ném, con mẹ nó có độc đấy, ai không sợ chết thì cứ ăn.
Giờ khắc này, đám người muốn sụp đổ nhất chính là Liên Minh Huyết Sắc.
Mẹ nó, thật sự là sợ gì thì dính đó mà, không thể tưởng được, một đám người Toàn Chân Giáo quả thật có thể cứu Yêu Nghiệt Hoành Hành ra.
"Mẹ nó, đám khốn nạn đó còn có chuyện gì mà không làm được không?"
Sau khi xác nhận tính chân thật của tin tức mấy lần, Huyết Sắc Chiến Kỳ ngồi phịch xuống ghế, miệng cứ lẩm bẩm mãi một câu như vậy.
Công hội khác đoạt thì cứ đoạt, nói cho cùng thì khu vực khai thác mỏ cũng không phải của nhà Yêu Nghiệt Hoành Hành, nắm tay người nào lớn thì người đó được, là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng dựa vào quan hệ giữa Liên Minh Huyết Sắc và Toàn Chân Giáo, Huyết Sắc Chiến Kỳ còn đi cướp đoạt khu vực khai thác mỏ của Yêu Nghiệt Hoành Hành, chuyện này có chút không phúc hậu, đó không phải là đâm dao nhỏ sau lưng bạn bè sao. Trong nhất thời, Huyết Sắc Chiến Kỳ mặt đỏ tai hồng, không biết nên ăn nói thế nào với Vương Vũ.
"Ta cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái."
Tại thời điểm Huyết Sắc Chiến Kỳ không biết làm thế nào, Huyết Sắc Phong Ngữ nhìn bài post được chụp màn hình lại, sau đó đưa ra kết luận của mình.
"Hả? Kỳ quái thế nào? Yêu Nghiệt Hoành Hành rời đi, phản quân Tung Hoành Thiên Hạ cũng biến mất đều là chuyện có người tận mắt nhìn thấy, sao có thể kỳ quái." Huyết Sắc Chiến Kỳ có chút không hiểu nói.
"Không rõ lắm!"
Huyết Sắc Phong Ngữ sờ cằm lẩm bẩm nói: "Dù sao vẫn là cảm thấy có gì đó không đúng. Nếu Yêu Nghiệt Hoành Hành được Toàn Chân Giáo cứu ra, vậy thì tên nhóc này sẽ ở cùng một chỗ với Vô Kỵ lão đại. Loại hành vi gióng trống khua chiêng la hét như vậy không phải tác phong của Vô Kỵ. Ta cảm thấy lão đại ngài vẫn nên tìm người xác nhận lại một chút."
"Ta đã xác nhận mấy chục lần rồi, giờ tìm ai nữa?" Huyết Sắc Chiến Kỳ bất mãn hỏi.
"Đương nhiên là Toàn Chân Giáo rồi!" Huyết Sắc Phong Ngữ nói: "Bọn họ là người trong cuộc, đương nhiên có quyền phát biểu nhất."
"Toàn Chân Giáo?" Huyết Sắc Chiến Kỳ cạn lời: "Ngươi nói nếu Vô Kỵ và Thiết Ngưu biết chúng ta cũng đoạt khu vực khai thác mỏ, có thể sẽ trở mặt hay không?"
"Nếu là Vô Kỵ... có thể sẽ không, còn Thiết Ngưu...." Huyết Sắc Phong Ngữ sờ cằm suy tư nói: "Nhiều nhất là chặn đường giết ngươi vài lần..."
"Đéo đỡ được!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ sụp đổ: "Ta không hỏi đâu."
"Ồ, cứ nói đùa..."
Huyết Sắc Phong Ngữ thấy thế cười nói: "Cũng đã tới nước này rồi, nếu Yêu Nghiệt Hoành Hành thật sự đã bình định phản loạn, vậy chúng ta cứ báo lại theo lý do thoái thác lúc trước đã nghĩ là được."
"Ách... Được rồi."
Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa nói vừa mở khung Bạn Tốt, gửi một tin nhắn tới cho Vô Kỵ: "Vô Kỵ lão đại, nghe nói ngươi cứu Yêu Nghiệt lão đại ra rồi?"
"Ồ!"
Vô Kỵ là người thông minh cỡ nào, vừa thấy nội dung tin nhắn của Huyết Sắc Chiến Kỳ, lập tức hiểu Huyết Sắc Chiến Kỳ tới tìm hiểu thực hư, vì thế cười cười không nhanh không chậm trả lời: "Đúng vậy, sao thế? Ngươi cũng đoạt khu vực khai thác mỏ của Tung Hoành Thiên Hạ?"
"Ta..."
Nhìn thấy tin nhắn của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ hoảng sợ đổ một thân mồ hôi lạnh, vội vàng nói: "Vô Kỵ lão đại nói gì vậy, ta là loại người đâm dao nhỏ sau lưng bạn bè sao? Chẳng qua là gặp phải mấy hạng người tiểu nhân có ý nhân lúc cháy nhà đi hôi của, ta nể mặt các vị lão đại, nên bảo đám đàn em đi giành lại địa bàn giúp Yêu Nghiệt lão đại thôi."