Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1668 - Chương 1670: Trang Bị Chưa Được Đặt Tên.

Trang 835# 1

 

 

 

Chương 1670: Trang bị chưa được đặt tên.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Em trai?”

Nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói như vậy, con ngươi của Huyết Sắc Thiên Lý xém chút nữa là bay ra ngoài.

Huyết Sắc Thiên Lý đến cả ai mới thực sự là lão đại của thành Dư Huy còn không rõ, thế nên hắn chắc chắn cũng sẽ không hay biết nhiều về các thế lực trong trò chơi ở giai đoạn hiện tại. Chẳng qua đối với ông lớn như Yêu Nghiệt Hoành Hành có thế lực bao trùm toàn bộ trò chơi, Huyết Sắc Thiên Lý cũng từng nghe qua đôi chút.

Nhưng một kẻ cường hãn như vậy cũng chỉ là một đứa em trai ở trước mặt Toàn Chân Giáo... Con mẹ nó, chuyện này cũng quá khó tin rồi.

Nếu không phải Huyết Sắc Thiên Lý biết Huyết Sắc Chiến Kỳ sẽ không lừa mình thì đánh chết hắn cũng không dám tin lời nói vô căn cứ này.

“Thật đó!”

Huyết Sắc Chiến Kỳ đứng ở bên cạnh bổ sung thêm một câu: “Cho nên Toàn Chân Giáo đồng ý giúp chúng ta chế tạo trang bị một lần, cũng chính là vì muốn giúp Tung Hoành Thiên Hạ lấy khu vực khai thác mỏ về...”

“Bọn họ giúp đỡ Tung Hoành Thiên Hạ?”

Huyết Sắc Thiên Lý dù tuổi đời còn trẻ, nhưng hắn tuyệt đối không phải là một tên ngốc, nghe lời nói này của Huyết Sắc Chiến Kỳ, hắn ngay lập tức bình tĩnh lại, ánh mắt khi nhìn đám người Toàn Chân Giáo cũng trở nên tôn trọng hơn.

Tuy rằng Tung Hoành Thiên Hạ vừa nhận phải một đợt đả kích trước nay chưa từng có, nhưng bây giờ bọn họ cũng đã tụ họp lại rồi. Dựa vào địa vị của Tung Hoành Thiên Hạ trong trò chơi, kẻ có thể giúp bọn họ thu dọn tàn cục lau sạch mớ hỗn độn, làm sao là một đám đầu đường xó chợ được, có thể làm đến bước này đã đủ để thể hiện rõ năng lực của bọn họ rồi.

Chẳng qua nghĩ lại thì cũng đúng thôi, mọi người đều biết, tất cả sever trong “Trọng Sinh” cộng lại cũng chỉ có hai thợ rèn cấp bậc Tông Sư. Hai vị này còn đều là người của Toàn Chân Giáo, có thể nói Toàn Chân Giáo hiện tại xem như lũng đoạn thị trường Thần Khí trong trò chơi.

Một công hội như vậy có thể nói là đảm đương được trách nhiệm cung ứng súng ống đạn dược trong trò chơi.

Thứ gì là quan trọng nhất trong trò chơi chứ? Trang bị!

Công hội nào không biết nhìn xa trông rộng lại dám đắc tội với một nhà buôn vũ khí chứ? Thế nên đám nhóc này có được sự uy tín và danh vọng như thế cũng không có gì là lạ.

Đương nhiên, cách nghĩ của Huyết Sắc Thiên Lý không hề sai, nhưng rõ ràng hắn không hiểu được ý tứ mà Huyết Sắc Chiến Kỳ muốn bày tỏ... Thôi vậy, dù sao Huyết Sắc Thiên Lý cũng đã thu liễm lại rồi, mục đích của Huyết Sắc Chiến Kỳ xem như đạt tới.

Nghĩ đến đấy, ngôn hành cử chỉ của Huyết Sắc Thiên Lý quả nhiên khiêm tốn lại không ít, hắn dùng khuôn mặt tươi cười đi đến trước mặt Yêu Nghiệt Hoành Hành, bày ra thuộc tính của bản vẽ, sau đó hỏi Yêu Nghiệt Hoành Hành: “Yêu Nghiệt lão đại, nguyên liệu bao nhiêu tiền vậy?”

“À”

Yêu Nghiệt Hoành Hành nhìn thoáng qua danh sách nguyên liệu của bản vẽ, nói: “Năm trăm ngàn vàng!”

“Năm trăm ngàn?”

Huyết Sắc Thiên Lý trợn mắt nói: “Sao ngươi không đi cướp luôn đi?”

Yêu Nghiệt Hoành Hành đúng thật ông lớn trong trò chơi, đừng nói là Huyết Sắc Thiên Lý, cho dù là lão cha già của hắn - Huyết Sắc Vạn Lý nhìn thấy Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng phải lễ độ ba phần, thế nên đối với Huyết Sắc Thiên Lý, Yêu Nghiệt Hoành Hành chắc chắn sẽ không nhường nhịn, hắn trực tiếp trả lời: “Ngươi trẻ tuổi biết nói chuyện không vậy? Lão tử đây là làm ăn chân chính, muốn mua thì mua, không mua thì cút, đào không ra tiền mà giả vờ khoe khoang cái gì?”

“Ta!”

Đối với Yêu Nghiệt Hoành Hành, Huyết Sắc Thiên Lý thực sự không dám đắc tội, tuy rằng bị Yêu Nghiệt Hoành Hành khinh bỉ một hồi, nhưng hắn cũng chẳng dám tức giận ra mặt, mà cắn răng cắn lợi, nhịn xuống hạ khẩu khí nói: “Được rồi, năm trăm ngàn thì năm trăm ngàn.”

Nói rồi, Huyết Sắc Thiên Lý liền móc tiền ra đưa cho Yêu Nghiệt Hoành Hành.

Yêu Nghiệt Hoành Hành nhìn cũng không thèm nhìn, tiện tay vứt cho Vô Kỵ.

“Ha ha!”

Vô Kỵ tủm tỉm cười, lộ ra biểu cảm châm biếm, rõ ràng là đang châm biếm Huyết Sắc Thiên Lý: “Nhóc con, dù ngươi có ngông cuồng đến đâu thì vẫn phải ngoan ngoãn uống nước rửa chân của ông đây à.”

Đối với hành vi của Yêu Nghiệt Hoành Hành, dù rằng trong lòng Huyết Sắc Thiên Lý căm phẫn cực kỳ nhưng cũng không biết phải làm sao.

Suy cho cùng tên tuổi của Yêu Nghiệt Hoành Hành vẫn vô cùng bá đạo, mà Huyết Sắc Thiên Lý lại không cưỡng lại nổi sự mê hoặc của Thần Khí, nếu thật sự đắc tội với Yêu Nghiệt Hoành Hành, phỏng chừng nguồn cung ứng nguyên liệu của Liên Minh Huyết Sắc đều bị cắt hết sạch, chứ đừng nói đến bản thân hắn.

Thêm nữa, Huyết Sắc Thiên Lý tự cho rằng mình là kẻ có tiền, tất nhiên cũng sẽ không vì năm trăm ngàn vàng nhỏ nhoi mà rụt rè.

Huyết Sắc Thiên Lý bị Vô Kỵ sửa trị, Huyết Sắc Chiến Kỳ đứng ở một bên quan sát tình hình, dù rằng nội tâm đã có tính toán, nhưng hắn vẫn chịu không nổi nhắn tin riêng cho Vô Kỵ: “Vô Kỵ lão đại, quá đáng rồi đó... Nói sai một câu thôi mà đòi tận năm trăm ngàn, thật sự là quá nhiều rồi đó.”

“Ha ha!” Vô Kỳ nhàn nhạt đáp: “Như vậy đã là nể mặt Liên Minh Huyết Sắc các ngươi rồi, đổi lại là mấy công hội khác, giá tiền sẽ không đơn giản chỉ là năm trăm ngàn.”

Gửi tin nhắn xong, Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Sắc Chiến Kỳ cười cười. Nụ cười của Vô Kỵ lúc này khiến cho Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy sau lưng nổi hết cả da gà da vịt lên, trong lòng không khỏi cảm khái vô hạn.

Quả nhiên, Toàn Chân Giáo vẫn là Toàn Chân Giáo, không thể bởi vì bọn họ rất lâu rồi không để lộ nanh vuốt với mình mà quên mất rằng – đám người này vẫn là một đám mãnh thú hung ác tột cùng. Cũng may là người kết giao với Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy này chính là mình, nếu như đổi lại là kiểu người trẻ tuổi phá hoại khắp nơi như Huyết Sắc Thiên Lý, xem ra kết cục của Liên Minh Huyết Sắc sẽ không khác với Kiếm Chỉ Thương Khung là bao.

Bản vẽ có rồi, nguyên liệu cũng có luôn, tiếp đến chính là chế tạo trang bị.

Đối với người trẻ tuổi hay ra vẻ ta đây như Huyết Sắc Thiên Lý, Vương Vũ không đến nỗi ghét bỏ, nhưng cũng không tính là thích, vả lại thợ rèn cũng không phải là nghề chính của Vương Vũ, cho nên bản vẽ của Huyết Sắc Thiên Lý được giao cho Chopper 345.

Nghề nghiệp của Huyết Sắc Thiên Lý là Cung thủ, bản vẽ trong tay hắn là một bản vẽ cung tên. Chiếc cung này có tên là Lạc Nhật Tinh Thần, nghe thôi đã thấy kiêu ngạo vô cùng.

Vũ khí là trang bị quan trọng nhất của của người chơi, giá tiền của bản vẽ vũ khí tất nhiên sẽ quý giá hơn những trang bị khác một chút, có thể thấy được tên nhóc Huyết Sắc Thiên Lý vẫn còn có tí đầu óc.

Chopper 345 là một thợ rèn chuyên nghiệp, về tay nghề thì khỏi phải nói rồi, chỉ cần nói về nghề rèn, đừng thấy Vương Vũ cũng là thợ rèn cấp bậc Tông Sư, chẳng những thế cấp bậc còn cao hơn Chopper 345 một chút, nhưng chính Vương Vũ cũng phải thừa nhận, thật ra nếu xét về kỹ thuật cơ bản, Chopper 345 mới là người nắm vững kĩ thuật thật sự.

Khác nghề như cách núi mà, Vương Vũ suy cho cùng cũng không phải một nhân sĩ chuyên nghiệp, chắc chắn sẽ có chút chênh lệch với Chopper 345. Không chỉ như thế, cho dù để cho Vương Vũ đi thiết kế bản vẽ kiến trúc hay là nghiên cứu lò phản ứng hạt nhân, Vương Vũ cũng không thể chuyên nghiệp được như Xuân Tường và Bao Tam.

Chopper 345 cầm lấy bản vẽ đặt lên trên bàn, dựa theo thứ tự lần lượt bỏ nguyên liệu vào bên trong lò luyện. Sau khi nguyên liệu bị nung chảy, đổ vào khuôn xong, hắn lại tiếp tục luyện rèn, từng bộ phận của Lạc Nhật Tinh Thần cũng lần lượt được chế tạo ra.

Tiếp theo là thuần thục mắc dây cung vào, lắp ráp. Hình thái của từng chiếc cung tên dù rằng không giống nhau, nhưng mọi thứ đều không quá khác với những chiếc cơ bản là bao. Số cung tên được lắp ráp trong tay Chopper đã lên đến hàng triệu, lúc này mọi việc giống như mây bay nước chảy vậy, khiến cho tất cả mọi người nhìn đến hoa mắt.

“Đang!”

Thanh âm báo hiệu đã chế tạo thành công vang lên, một cây trường cung ngay lập tức xuất hiện trong tay Chopper 345.

Chopper 345 tiện tay show thuộc tính của trang bị ra....

Lạc Nhật Tinh Thần (Trường Cung) (Sử Thi) (Chưa mệnh danh)

Vật công...

Ma công...



“Hí…”

Vẫn chưa nhìn thấy được thuộc tính của trường cung, chỉ thấy tên của nó, Huyết Sắc Thiên Lý đã nhịn không được há hốc mồm.

Nhưng Chopper 345 chỉ đứng ở một bên cả mặt bình thản, trên mặt nở một nụ cười cao thâm khó lường.

Đám người Vương Vũ thấy thế cũng ngạc nhiên không thôi, không ngờ Chopper 345 đã chế tạo ra được trang bị cấp bậc Sử Thi thứ hai, đã thế còn chế tạo ra được một trang bị có thể đặt tên.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment