Trang 834# 2
Chương 1669: Hắn chỉ là một đứa em.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Con mẹ nó...”
Thấy Huyết Sắc Thiên Lý dám ra vẻ ta đây ở trước mặt Vô Kỵ, trong đầu Huyết Sắc Chiến Kỳ nhất thời trống rỗng. Để phòng ngừa Huyết Sắc Thiên Lý lại kéo bản thân mình vào mấy chuyện không đâu, Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nhích lại gần chuyển chủ đề sang một hướng khác: “Lão đại Vô Kỵ à, chúng ta có thể bắt đầu chế tạo trang bị rồi chứ?”
“Có thể nha...” Vô Kỵ cười nhạt nói: “Mang nguyên liệu đến đây chưa?”
“Nguyên liệu? Không phải ngươi nói chỉ cần mang theo bản vẽ thôi sao?” Trên mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ tràn đầy vẻ mơ hồ.
“Ta nói là cần bản vẽ, chứ không nói chỉ cần bản vẽ!” Vô Kỵ liếc nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ một cái, tiếp tục nói: “Thiếu gia Thiên Lý tiền nhiều lực mạnh, đứng ở trước mặt ta mà còn dám cướp người của Toàn Chân Giáo. Nếu như đến cả chút nguyên liệu nhỏ nhoi này mà cũng không có... Thì làm sao đủ tư cách nuôi sống hai thợ rèn cấp bậc Tông Sư đây.”
Vô Kỵ không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, tuổi đời của Huyết Sắc Thiên Lý hẵng còn trẻ mà đã có sản nghiệp to lớn như Liên Minh Huyết Sắc cung ứng cho hắn ăn chơi, tất nhiên Huyết Sắc Thiên Lý sẽ có sự tự tin ngông cuồng hơn hẳn người thường. Ngay từ đầu cũng đã nói rồi, Vô Kỵ chỉ xem hắn như một đứa trẻ miệng còn hôi sữa, cũng không quá để tâm đến tên nhóc này mấy.
Chẳng qua câu nói cuối cùng thì lại có chút quá phận rồi.
Huyết Sắc Thiên Lý cũng biết, trong toàn bộ trò chơi này chỉ có hai thợ rèn cấp bậc Tông Sư.
Tục ngữ nói rất đúng – “Đầu cơ trục lợi”, hai vị thợ rèn này có thể xem như là cái cây hái ra tiền của Toàn Chân Giáo.
Chưa nhắc tới địa vị bây giờ của Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy như thế nào, cho dù họ có là một công hội nhỏ bình thường đi chăng nữa, ngươi là người chơi của một công hội lớn, đứng trước mặt hội trưởng nhà người ta nói muốn nhổ đi cái cây hái ra tiền trong công hội người ta, chuyện này thật sự không hợp với quy tắc.
Có thể làm ra chuyện này chỉ có hai loại người, một là không có đầu óc, hai là biết rõ mà vẫn muốn ức hiếp người ta.
Rất hiển nhiên, Huyết Sắc Thiên Lý chỉ là một kẻ thích ra vẻ ta đây, không phải là một tên não tàn. Không sai, hắn làm vậy chính là đang cố tình bắt nạt Toàn Chân Giáo thế đơn lực mỏng, muốn giành lấy tài vật của người ta.
Mấy tên nhóc Toàn Chân Giáo này chính là một đám cường đạo, trước nay đều là bọn họ đi bắt nạt người ta, chứ chưa ai dám bắt nạt lại bọn họ, làm thủ lĩnh của đám cường đạo này, Vô Kỵ cũng chẳng phải là mặt hàng dễ bị người khác đàn áp.
Cũng may là quan hệ giữa Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc không tệ, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ là sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, Huyết Sắc Thiên Lý có thể sống sót mà bước ra khỏi đây được hay không còn khó nói, Vô Kỵ hạch sách đòi nguyên liệu của hắn ta cũng là khách sáo lắm rồi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ: “...”
Quả nhiên, không nên mang theo thằng nhóc này đến đây, bị người ta chiếu tướng rồi, nhìn xem bây giờ phải xuống dưới đài như thế nào đây.
Đương nhiên, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải đèn cạn dầu, hắn kết giao cùng với Toàn Chân Giáo lâu như vậy, chắc chắn cũng hiểu được tính khí của Vô Kỵ, bây giờ nếu bản thân dám xen mồm khuyên bảo, Vô Kỵ cũng sẽ không cho hắn thể diện, Huyết Sắc Chiến Kỳ chắc chắn sẽ không tự chuốc nhục nhã vào người rồi.
Hơn nữa, tên Huyết Sắc Thiên Lý này tuy là con trai của sếp, nhưng hắn cũng không thân thiết mấy với Huyết Sắc Chiến Kỳ, cho dù là người cùng một công hội thì giao tình cũng chưa chắc đã bằng Toàn Chân Giáo, vả lại từ một phương diện khác mà nói, Huyết Sắc Thiên Lý cũng là đối thủ của Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Từ sau khi tên nhóc này đến công hội, rõ ràng là không để người hội trưởng này vào trong mắt, bây giờ có Vô Kỵ thay thế mình dập tắt uy phong của hắn ta, đối với Huyết Sắc Chiến Kỳ mà nói cũng không tính là chuyện xấu.
“Ngươi làm sao có thể nói chuyện như vậy hả...”
Huyết Sắc Thiên Lý cũng không phải một tên ngốc, đương nhiên nghe ra được lời nào tốt lời nào xấu. Thế nên khi nghe thấy ngữ khí mập mờ của Vô Kỵ, Huyết Sắc Thiên Lý không khỏi giận dữ.
“Ồ? Xem ra thiếu gia Thiên Lý không đào ra được nguyên liệu rồi.” Vô Kỵ tủm tỉm cười, hắn quay đầu chỉ vào Huyết Sắc Thiên Lý, sau đó nói với mọi người ở Toàn Chân Giáo: “Nhìn thấy chưa, nghèo rách mùng tơi còn dám học đòi người khác đi khoe khoang...”
Nói đến đây, Vô Kỵ lắc đầu than thở, bày ra bộ dáng tiếc nuối vô hạn.
“Ha ha!”
Nhìn thấy bộ dạng này của Vô Kỵ, cả đám Toàn Chân Giáo cười lăn cười bò đến mức không kiểm soát được, đến cả Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng có chút không nhịn được.
Mẹ nó, tên Vô Kỵ này, con mẹ nó đúng là một người mồm miệng độc địa.
Huyết Sắc Thiên Lý dù sao vẫn chỉ là một đứa trẻ, sao có thể là đối thủ đấu võ mồm với tên chó già Vô Kỵ này, chẳng qua là muốn thể hiện sự giàu có mà thôi, kết quả trong vài phút đã bị Vô Kỵ đưa xuống cống.
“Ai... Ai nói hả!”
Huyết Sắc Thiên Lý nhìn thấy mấy người khác nói mình nghèo, hắn lập tức nóng nảy, mặt đỏ tía tai tranh luận: “Liên Minh Huyết Sắc chúng ta có rất rất nhiều tiền, không phải chỉ là chút nguyên liệu thôi sao! Chiến Kỳ, đưa cho hắn!”
Bộ dạng của Huyết Sắc Thiên Lý như đang sai bảo đàn em, hắn ngoắc ngoắc tay với Huyết Sắc Chiến Kỳ.
“Con mẹ nó!”
Huyết Sắc Chiến Kỳ đang đứng xem náo nhiệt nghe vậy liền buồn bực bĩu bĩu môi. Đậu má, thằng nhóc này thích khoe khoang sự giàu có thì thôi đi, thế nhưng còn bắt mình trả tiền.
Tuy là nói Liên Minh Huyết Sắc nhà lớn nghiệp lớn không thiếu chút nguyên liệu ấy, nhưng những thứ này đều là mồ hôi nước mắt của anh em trong công hội, sao có thể chịu đựng được tên bại gia này phung phí, nhất là nhà hàng xóm còn là đám người xấu Toàn Chân Giáo, nếu không tạo cho hắn một vài tình huống khó xử, có lẽ không bao lâu nữa thì chút gia nghiệp ấy của Liên Minh Huyết Sắc cũng sẽ bị hắn ta phá tan tành.
Nghĩ đến đây, Huyết Sắc Chiến Kỳ đầy mặt khó xử nói: “Nguyên liệu không thuộc quyền kiểm soát của ta, ngươi tự mình đi đòi ở chỗ quản kho đi! Tìm Huyết Sắc Tu La ấy.”
“Ngươi! Hừ, tự tìm thì tự tìm!” Huyết Sắc Thiên Lý thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ không nghe lời mình, hắn liền hừ lạnh một tiếng, mở thanh Bạn Tốt ra nhắn tin cho Huyết Sắc Tu La
Trang bị cấp bậc Sử Thi tuy rằng không đòi hỏi nhiều nguyên liệu như trang bị cấp bậc Truyền Thuyết, nhưng nguyên liệu hao phí cũng không ít.
Thị trường nguyên liệu trong “Trọng Sinh” bị Tung Hoành Thiên Hạ lũng đoạn đã lâu, nguyên liệu dự trữ ở những công hội khác cũng không phải là nhiều. Nguyên liệu, Liên Minh Huyết Sắc chắc chắn là có, chẳng qua Huyết Sắc Tu La lại rất trịnh trọng nói với Huyết Sắc Thiên Lý rằng - Số nguyên liệu này là để cho những đoàn đội chuyên nghiệp dùng, không có sự phê chuẩn của sếp thì không được lạm dụng.
Ở trong Liên Minh Huyết Sắc, Huyết Sắc Chiến Kỳ bình thường sẽ nhường nhịn Huyết Sắc Thiên Lý ba phần. Trang bị cấp bậc Sử Thi được chế tạo ra lần này chắc chắn là để cho Huyết Sắc Thiên Lý dùng. Thật hiển nhiên, cho dù hắn ta có là con trai của sếp, cũng không thể tham ô nguyên liệu như vậy được.
“Các người đều đang chống đối ta đúng không?”
Thấy Huyết Sắc Tu La không chịu giao nguyên liệu ra, Huyết Sắc Thiên Lý cũng nóng ruột, chỉ vào Huyết Sắc Chiến Kỳ nói: “Ngươi cho rằng ta không có cách sao? Ta tự mình dùng tiền mua chẳng lẽ còn không mua được sao? Ngươi cứ đợi đó!”
Nói xong, Huyết Sắc Thiên Lý liền định đi ra ngoài mua nguyên liệu.
“Ấy ấy ấy! Ngươi định đi đâu mua hả?”
Lúc này, Yêu Nghiệt Hoành Hành mới mở miệng giữ Huyết Sắc Thiên Lý lại.
“Thế nào? Rời khỏi chỗ này của các ngươi, ta còn không mua được nguyên liệu sao?” Huyết Sắc Thiên Lý không vui nói.
Yêu Nghiệt Hoành Hành cười híp mắt: “Rời khỏi đây ngươi có mua được nguyên liệu hay không thì ta không dám xác định. Nhưng nếu không có sự đồng ý của ta, thì ngươi chắc chắn không mua được rồi.”
“Buồn cười! Ngươi nghĩ mình là ai chứ?” Huyết Sắc Thiên Lý khinh bỉ ra mặt.
“OMG!”
Huyết Sắc Chiến Kỳ bái phục luôn tính khí của thằng nhóc này, người trẻ tuổi nói chuyện khách khí một chút không phải tốt hơn sao? Làm gì mà cứ thấy ai là lại gây thù chuốc oán với người đó, Vô Kỵ bên đó cơn giận chưa tan, tên nhóc này lại đắc tội thêm Yêu Nghiệt Hoành Hành.
“Hắn là Yêu Nghiệt Hoành Hành!” Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nói nhỏ: “Tất cả nguyên liệu ở trong “Trọng Sinh” đều do hắn ta quản lý.”
“Cái gì?”
Nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói như vậy, sắc mặt của Huyết Sắc Thiên Lý ngay lập tức trở nên trắng bệch, hắn kinh ngạc liếc nhìn Yêu Nghiệt Hoành Hành, lại thấy Yêu Nghiệt Hoành Hành và Vương Vũ giống nhau như đúc, không khỏi tò mò hỏi: “Tên Yêu Nghiệt Hoành Hành này cũng là người của công hội bọn họ?”
“Không!”
Huyết Sắc Chiến Kỳ trầm ngâm một lúc, nghiêm túc nói: “Về mặt lý thuyết mà nói, Yêu Nghiệt Hoành Hành ở đây vẫn chỉ là một đứa em thôi.”
Nói đến đây, Huyết Sắc Chiến Kỳ thở dài một cái, ý vị thâm trường vỗ vai của Huyết Sắc Thiên Lý: “Chàng trai trẻ, ngươi vẫn nghĩ là ngươi ở thành Dư Huy muốn nói cái gì thì nói cái đó sao?”