Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1666 - Chương 1668: Huyết Sắc Thiên Lý

Trang 834# 1

 

 

 

Chương 1668: Huyết Sắc Thiên Lý
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Quên đi!"

Vương Vũ khoát tay một cái, nói: "Con sẽ cướp! Mấy chuyện như trộm vặt móc túi gì đó không thích hợp với con."

"Ách..."

Nghe được cuộc đối thoại giữa hai người Vương Vũ và lão Vương, những người khác nhất thời đều đen mặt lại.

Khá lắm, một tên trộm một tên cướp, hai người này quả thực không phải là người phàm...

"Con mẹ nó!" Đối với cách dùng từ của Vương Vũ, lão Vương nhịn không được bĩu môi nói: "Các ngươi cướp đoạt thật phiền phức, một chút kỹ thuật cũng không có. Ta đi đây, không có chuyện gì thì đừng tìm ta, có việc cũng đừng tìm ta!"

Sau khi khinh bỉ Vương Vũ một phen, lão Vương liền lên tiếng chào hỏi những người còn lại trong Toàn Chân Giáo, rồi tự mình bước vào trong truyền tống trận. Một làn ánh sáng trắng lóe lên, ông ngay lập tức biến mất ở trước mặt mọi người.

Tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, thiên hạ to lớn, tiêu dao khắp nơi, lão Vương không hổ là một người đàn ông đi mây về gió.

Thấy lão Vương rời đi, Ký Ngạo dường như nghĩ tới điều gì liền vội vã hét lên: "Ngưu Thúc, kỹ năng đó là kỹ năng của Võ sư hả? Nếu ngươi không học thì đưa cho ta học đi..."

"Ngươi học?" Vương Vũ liếc Ký Ngạo một cái, sau đó nói: "Ngươi cho rằng kỹ năng của ông ấy tùy tiện là có thể học sao?"

"Chuyện này..."

Ký Ngạo nghe vậy, lập tức ngậm miệng lại.

Còn không phải sao, có ai hiểu cha bằng con chứ? Các vị ở đây sợ rằng không một ai hiểu được lão Vương bằng Vương Vũ. Trong trò chơi, học một kỹ năng cũng không mất quá nhiều thì giờ, vì sao Vương Vũ lại quyết đoán không học? Nhất định là bởi vì thứ gì do lão Vương tạo ra đều không hề miễn phí.

Còn việc sẽ thu bao nhiêu tiền, Ký Ngạo lại không biết. Nhưng Ký Ngạo biết Vương Vũ không phải là một người hẹp hòi, ngay cả hắn cũng không dám học, nhất định là giá cả không thấp.

Vương Vũ còn là con trai ruột của lão Vương, những người khác chắc chắn không thể nào so sánh được với Vương Vũ đâu mà đúng không?

Dù sao “Diệu Thủ Không Không”, nghe cái tên của nó thôi đã thấy đây một kỹ năng tương đối trâu bò rồi. Nếu không... thì không thể nào trộm đồ trên người Vương Vũ mà không bị hắn phát hiện được.

Thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí, có dạy hay không là một chuyện, Ký Ngạo cũng không thể trơ mặt ra học không được.

Lão Vương chân trước vừa đi, truyền tống trận lại phát ra ánh sáng chói mắt. Lúc ánh sáng tản đi, bọn họ liền thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ bộ dạng vô cùng phong trần mệt mỏi mang theo một người trẻ tuổi đi ra từ trong truyền tống trận.

Vừa rồi lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ gửi tin nhắn cho Vô Kỵ, Vô Kỵ liền mở hai quyền hạn truyền tống cho Huyết Sắc Chiến Kỳ, không ngờ tên nhóc này nhanh như vậy đã tìm được bản vẽ...

"Ơ?"

Thấy bên trong trụ sở của Toàn Chân Giáo chỉ toàn những gương mặt quen thuộc, Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi kinh ngạc nói: "Ta là người đến đầu tiên sao?"

Mấy việc như chế tạo Thần Khí đối với bất cứ ai mà nói đều là một cơ hội vô cùng quý giá, cái gọi là tới trước được trước, Huyết Sắc Chiến Kỳ còn tưởng rằng lúc đến còn phải đứng xếp hàng chờ một lúc nữa chứ.

"Đương nhiên!" Vô Kỵ thản nhiên nói: "Không phải hội trưởng công hội nào cũng sẽ tin tưởng chúng ta giống như ngươi."

"Ha ha! Vô Kỵ lão đại nói chí phải!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy liền sửng sốt, trên mặt lộ ra một chút vui sướng.

Khả năng ăn nói của Vô Kỵ từ trước đến nay không thấp, lúc nói chuyện vẫn rất biết lôi kéo lòng người, tùy tiện nói một câu thôi đã giải thích được vấn đề, lại còn khiến cho Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy bản thân được người khác thừa nhận.

Nghề nghiệp của tên nhóc này cũng không thuộc dạng chiến đấu, vậy mà có thể làm lão đại của nhóm cao thủ Toàn Chân Giáo này, xem ra cũng không phải là không có nguyên nhân.

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa! Ai là thợ rèn cấp bậc Tông Sư ở đây?"

Trong lúc Vô Kỵ và Huyết Sắc Chiến Kỳ đang chuyện trò vui vẻ, người thanh niên sau lưng Huyết Sắc chiến Kỳ có vẻ đợi không nổi, vẻ mặt của hắn không chút kiên nhẫn nói.

"Đại thiếu gia! Đây không phải ở nhà đâu, ngài không nên nói như vậy!!"

Người trẻ tuổi kia vừa mở miệng, tâm trạng của Huyết Sắc Chiến Kỳ vốn không tệ, sau khi nghe xong sắc mặt của hắn bỗng chốc trở nên trắng bệch, vội vàng xoay người bịt miệng người trẻ tuổi kia lại.

Mọi người ở Toàn Chân Giáo thấy thế, không khỏi nhíu mày, ánh mắt lập tức bị người nọ thu hút.

Người trẻ tuổi kia chắc khoảng hai mươi tuổi, vóc người không cao không thấp, trời sinh vô cùng đẹp trai, nhưng gương mặt kiêu căng khó thuần, rất có phong phạm của anh bạn nhỏ Ký Ngạo hồi còn trẻ.

Nhìn thấy dáng vẻ của người trẻ tuổi kia, đám người Toàn Chân Giáo không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười quái dị.

Được đấy, cũng dám la lối ở trên địa bàn của Toàn Chân Giáo, còn dám ngắt lời lão cẩu Vô Kỵ, xem ra tên nhóc này không phải là người chơi cũ của Huyết Sắc Chiến Kỳ rồi. Hơn nữa lúc tới đây, Huyết Sắc Chiến Kỳ hẳn cũng chưa kịp giáo dục hắn cho thật tốt.

"Ngươi làm cái gì vậy..." Người trẻ tuổi kia tựa hồ không hề sợ Huyết Sắc Chiến Kỳ, hắn không chút do dự ném tay của Huyết Sắc Chiến Kỳ sang một bên, hét lớn một tiếng: "Chỗ này là thành Dư Huy, ta muốn nói thế nào thì nói thế ấy chứ."

"Chính bởi vì ở đây là thành Dư Huy nên ngươi mới không thể ăn nói như vậy." Huyết Sắc Chiến Kỳ đầu đầy mồ hôi nói.

"Ha ha! Người trẻ tuổi đúng là rất có sức sống."

Vô Kỵ đối với người ngoài luôn luôn vui giận không lộ ra ngoài. Người tuổi trẻ đột nhiên chen lời Vô Kỵ cũng không tức giận, mà hắn chỉ ngước cằm lên hỏi: "Vị này chính là?"

"Chuyện này..."

"Tên của ta là Huyết Sắc Thiên Lý, là hội trưởng của Liên Minh Huyết Sắc!"

Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa định mở miệng, người trẻ tuổi kia đã ngắt lời hắn, tự giới thiệu bản thân mình.

"Hội trưởng?"

Nghe Huyết Sắc Thiên Lý tự giới thiệu, người của Toàn Chân Giáo nhịn không được liếc nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Hội trưởng của Liên Minh Huyết Sắc không phải là Huyết Sắc Chiến Kỳ sao? Từ lúc nào lại chòi ra một người tên là Huyết Sắc Thiên Lý? Chưa từng nghe nói qua, lẽ nào Liên Minh Huyết Sắc cũng xảy ra nội chiến sao?

Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt Hoành Hành không khỏi cảm thấy đồng cảm với người anh em Huyết Sắc Chiến Kỳ, khuôn mặt hắn đầy vẻ đồng tình, bọn họ cùng là người lưu lạc thiên nhai...

"Phó hội trưởng, là phó hội trưởng!" Huyết Sắc Chiến Kỳ lúng túng giải thích.

"Cha ta nói, không lâu nữa ta sẽ trở thành hội trưởng!" Huyết Sắc Thiên Lý không nể mặt chút nào bổ sung thêm một câu.

"Cha ngươi lừa ngươi đó! Hai ngày nữa ngươi sẽ chạy lấy người thôi!" Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không chịu thua kém.

"Con mẹ nó gì loạn vậy... Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra."

Đám người Vô Kỵ suýt chút nữa bị hai tên nhóc này chọc cho cười thành tiếng. Vẫn là Vương Vũ tương đối hiền hậu, nhắn tin riêng cho Huyết Sắc Chiến Kỳ để hỏi.

"Con trai của sếp chúng ta. Tên nhóc này vừa mới thi đại học xong nên vào trong trò chơi chơi vài ngày." Huyết Săc Chiến Kỳ buồn bực giải thích.

Không còn cách nào, đừng nhìn dưới trướng của Huyết Sắc Chiến Kỳ có đến mấy chục ngàn tiểu đệ, nói trắng ra hắn cũng chỉ là một kẻ làm thuê, địa vị thậm chí còn không bằng Tay Trái Tử Thần, trước mặt nhà tài trợ càng không đáng giá nhắc tới. Hắn không trực tiếp để con trai mình ngồi lên vị trí hội trưởng đã coi như là cho Huyết Sắc Chiến Kỳ mặt mũi lắm rồi.

"Thi đại học? Người này bao nhiêu tuổi rồi??" Đối với lời giải thích của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Vương Vũ bày ra vẻ mặt khó hiểu, thằng nhóc này già như vậy không giống như là học sinh cấp 3, lẽ nào tên nhóc này họ Phạm tên Tiến?

"Hắn là thầy giáo!" Huyết Sắc Chiến Kỳ lau mồ hôi nói.

"Thì ra là thế!"

Vương Vũ như có điều gì suy tư, khẽ gật đầu.

Lúc này, chỉ nghe Huyết Sắc Thiên Lý lại đang nói hươu nói vượn với Vô Kỵ: "Trụ sở công hội của các ngươi không ổn một chút nào cả. Nhỏ hơn Liên Minh Huyết Sắc của chúng ta nhiều..."

"Không còn cách nào cả, Toàn Chân Giáo bọn ta chỉ có hơn mười miệng ăn, không so được với Liên Minh Huyết Sắc của mấy người." Vô Kỵ khiêm tốn nói.

"Cũng đúng!" Huyết Sắc Thiên Lý gật đầu nói: "Có điều công hội các ngươi cũng không đơn giản. Nghe nói hai vị thợ rèn cấp bậc Tông Sư đều ở trong công hội của các ngươi."

"Đâu có đâu có!" Vô Kỵ nói: "May mắn mà thôi, may mắn mà thôi."

"Đúng là rất may mắn!" Huyết Sắc Thiên Lý bày ra dáng vẻ của lão đại nói: "Không biết bọn họ có muốn tới Liên Minh Huyết Sắc của chúng ta để phát triển không?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment