Trang 839# 2
Chương 1679: Gây khó dễ.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nhân phẩm của Huyết Sắc Chiến Kỳ như thế nào tạm thời không nói đến, lễ nghĩa của hắn vẫn luôn chu toàn.
Tuy rằng trong giọng nói của tên nhóc kia tràn đầy sự khinh thường, nhưng ở trước mặt ông chủ, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không có mặt mũi nào để phát tác, thế nên hắn chỉ có thể khách khí gật đầu: "Tôi đúng là Huyết Sắc Chiến Kỳ, không biết cậu là?"
Còn chưa đợi người nọ trả lời, Huyết Sắc Thiên Lý ngồi ở bên cạnh đã lên tiếng: "Đây là Kim Quang Sạ Hiện, anh em tốt của cháu!"
"Chào cậu!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy liền đứng dậy, cách chiếc bàn đưa tay qua muốn bắt tay với Kim Quang Sạ Hiện.
"Ha ha! "
Ai ngờ Kim Quang Sạ Hiện cười lạnh một tiếng, bưng chén rượu trước mặt mình lên, ánh mắt liếc sang nơi khác, không thèm để ý tới vẻ mặt của Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Cậu làm vậy là có ý gì?!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ có thể làm hội trưởng của một công hội lớn, đương nhiên không phải là một thằng nhóc tóc để chỏm, nhìn thấy bộ dạng này của Kim Quang Sạ Hiện, Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ cười cười xấu hổ, rồi lại thu tay về, nhưng người ngồi bên cạnh Huyết Sắc Chiến Kỳ là Huyết Sắc Tu La lại trực tiếp phát hỏa.
Tính tình của Huyết Sắc Tu La luôn luôn ngay thẳng.
Với tư cách là thuộc hạ nhiều năm của Huyết Sắc Chiến Kỳ, quan hệ giữa hai người quả thực vô cùng thân thiết, lúc này thấy lão đại của mình bị người ta đối xử như vậy, cơ bản chẳng khác nào bản thân mình cũng bị đối xử như vậy, Huyết Sắc Tu La tất nhiên là có chút không kìm chế được.
"Tu La, mau ngồi xuống đi!"
Huyết Sắc Tu La không hiểu chuyện, Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên sẽ không không hiểu chuyện giống như hắn, bọn họ đang ở trong nhà của ông chủ, nếu thật sự lên tiếng cãi cọ, vậy chẳng phải là không cho ông chủ mặt mũi sao.
Huyết Sắc Chiến Kỳ tiện tay kéo Huyết Sắc Tu La về chỗ ngồi, sau đó nói với Huyết Sắc Vạn Lý: "Thật sự xin lỗi, tính tình Tu La vẫn luôn nóng nảy như vậy......"
"Tôi biết!" Huyết Sắc Vạn Lý cười cười nói: "Người trẻ tuổi mà, có sức sống là chuyện rất bình thường, có sức sống thì mới có lòng cầu tiến, còn những người đã không có chí tiến thủ, rất nhanh sẽ trở nên già nua."
"..."
Nghe thấy lời này của Huyết Sắc Vạn Lý, Huyết Sắc Chiến Kỳ không khỏi nhíu mày.
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng là người từng trải, đương nhiên biết lời này của Huyết Sắc Vạn Lý là có ẩn ý.
Huyết Sắc Chiến Kỳ suy tư trong chốc lát, sau đó nói: "Ý của ông chủ tôi có chút không hiểu lắm..."
"Ha ha, chú đừng quá lo lắng! " Huyết Sắc Vạn Lý cười tủm tỉm khoát tay một cái nói: "Tôi nghe nói Liên Minh Huyết Sắc gần đây gặp chút phiền toái?"
"Không hề có…" Vẻ mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ tràn đầy sự mờ mịt: "Công hội phát triển rất tốt, không ai dám trêu chọc chúng ta."
"Vậy sao? " Huyết Sắc Vạn Lý tiếp tục nói: "Nhưng tôi nghe nói công hội có tiếng nói nhất ở thành Dư Huy lại không phải là Liên Minh Huyết Sắc chúng ta."
"Chuyện này..."
Huyết Sắc Chiến Kỳ không khỏi giật mình: "Nhưng Liên Minh Huyết Sắc chúng ta vẫn là công hội lớn nhất."
"Công hội lớn nhất? Aizzz..."
Huyết Sắc Vạn Lý thở dài nói: "Chiến Kỳ này, xem ra cậu cũng già rồi... Ngay cả tiếng nói cũng không có, sao có thể nói là công hội lớn nhất chứ, làm việc nhất định phải có lòng cầu tiến..."
"Tôi..."
Huyết Sắc Vạn Lý nói một tràng như vậy, nói đến mức Huyết Sắc Chiến Kỳ á khẩu không trả lời được.
"Ông chủ, ngài chớ có nghe mấy lời sằng bậy của người khác!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nói: "Liên Minh Huyết Sắc chúng ta ở thành Dư Huy tuy không phải có tiếng nói nhất, nhưng Liên Minh Huyết Sắc phát triển tuyệt đối là thuận lợi nhất. Hơn nữa dưới ngọn cờ của Liên Minh Huyết Sắc, chúng ta còn có một toà thành chính, trong trò chơi có nhiều công hội lớn như vậy, nhưng những công hội có thành chính cũng không hề nhiều."
"Tôi biết, tôi biết! " Huyết Sắc Vạn Lý vẫn cười mỉm nói: "Thế nhưng tôi lại nghe nói, thành chính của chúng ta lại là một tòa thành phụ thuộc vào thành Dư Huy?"
"Chuyện này..." Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy có chút hổ thẹn: "Có đôi khi vì phát triển công hội, chúng ta không thể không thỏa hiệp."
"Chú nói nghe nhẹ nhàng nhỉ!"
Lúc này, Huyết Sắc Thiên Lý vốn không nói gì, lúc này đột nhiên lại gây khó dễ: "Thỏa hiệp? Mấy chục ngàn người của Liên Minh Huyết Sắc chúng ta lại phải thoả hiệp với một công hội nhỏ không đến hai mươi người? Chú không cảm thấy buồn cười lắm hả?"
"Bọn họ không phải là một công hội nhỏ bình thường đâu!" Huyết Sắc Chiến Kỳ trịnh trọng nói: "Công hội Toàn Chân Giáo này tuyệt đối không thể dùng những lời lẽ bình thường để mô tả."
"Ồ?" Huyết Sắc Vạn Lý nghi hoặc nhíu lông mày, không thể dùng những lời lẽ bình thường để mô tả, nhưng mấy chục ngàn người chúng ta cũng không đến mức sợ hãi mười mấy người đó chứ.
"..."
Huyết Sắc Vạn Lý hỏi như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ càng không thể phản bác.
Bởi vì chính bản thân Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không biết nên làm thế nào để giải thích chuyện này.
Dù sao nhân số của Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc chênh lệch rành rành ra đó, cho dù mười mấy người của Toàn Chân Giáo mỗi người đều là siêu nhân, cũng không có lý do gì khiến mấy chục ngàn người phải bó tay như vậy.
Đây là tình huống không giải thích thì thôi, một khi giải thích sẽ càng thêm mất mặt.
Tuy không đấu lại Toàn Chân Giáo là sự thật, nhưng Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không thể ăn ngay nói thật như vậy.
Bằng không thì, nói thẳng mấy chục ngàn người chúng ta đúng thật là không giải quyết được mười mấy người, đây không phải là không biết xấu hổ ư? Thái độ đầu tiên đã là một vấn đề lớn rồi.
Con mẹ nó, nói cách khác bản chất của việc này chính là nhận mệnh... Lời này nói ra đến bản thân Huyết Sắc Chiến Kỳ còn khó có thể tin được thì làm sao có thể thuyết phục người khác chứ.
"Vậy ông chủ nói xem chúng ta nên làm như thế nào?" Sau khi do dự một lúc, Huyết Sắc Chiến Kỳ cuối cùng vẫn quyết định xem chủ ý của ông chủ.
"Nghe nói Toàn Chân Giáo có hai thợ rèn cấp bậc Tông Sư?" Huyết Sắc Vạn Lý híp mắt nói: “Có tiếng nói gì đó đều là hư vô, cậu chỉ cần đem hai tên thợ rèn này đến Liên Minh Huyết Sắc của chúng ta là được rồi."
"Ông chủ... Chuyện này..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hay lắm, người khác có thể không biết thợ rèn của Toàn Chân Giáo là ai, chẳng lẽ Huyết Sắc Chiến Kỳ lại không biết sao? Tuy rằng Huyết Sắc Chiến Kỳ không quen thuộc Chopper 345 lắm, nhưng Vương Vũ là đệ nhất cao thủ hàng thật giá thật của Toàn Chân Giáo, đưa Vương Vũ về với Liên Minh Huyết Sắc?
Không nói đến tỉ lệ thành công của chuyện này thấp đến mức nào, nhưng con mẹ nó lời này rõ ràng chính là sai mình khai chiến với Toàn Chân Giáo.
Huyết Sắc Chiến Kỳ phí biết bao nhiêu sức lực mới duy trì được quan hệ giữa hai công hội được như bây giờ, bây giờ lại đứng đằng sau thọc Toàn Chân Giáo một đao, Huyết Sắc Chiến Kỳ hắn về sau còn lăn lộn thế nào được nữa? Nhìn sự vô sỉ nham hiểm của lão cẩu Vô Kỵ kia, chỉ sợ Liên Minh Huyết Sắc từ nay về sau sẽ không yên ổn được ngày nào rồi.
Kiếm Chỉ Thương Khung bị trục xuất khỏi thành Dư Huy Thành mới được bao lâu chứ, Huyết Sắc Chiến Kỳ đến nay vẫn còn bóng ma trong tâm lý nữa là.
"Thế nào, cho cậu cơ hội cậu không cần hả…?" Sắc mặt của Huyết Sắc Vạn Lý có chút thay đổi, thu hồi dáng vẻ tươi cười hồi nãy.
"Không phải..." Huyết Sắc Chiến Kỳ thấy ngữ khí của Huyết Sắc Vạn Lý không tốt, hắn liền vội vàng nói: "Chuyện này, tôi cảm thấy ngài vẫn nên suy nghĩ lại, dù sao trong trò chơi này công hội là do tôi phụ trách, tôi cảm thấy vẫn là tôi có nhiều kinh nghiệm hơn."
"Ồ…"
Nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói vậy, Huyết Sắc Vạn Lý cũng bắt đầu trầm ngâm.
Hoàn toàn chính xác, Huyết Sắc Vạn Lý chỉ là ông trùm giấu mặt đứng ở đằng sau, tài trợ công hội trong trò chơi chẳng qua chỉ là muốn vui đùa một chút, còn về phần kinh doanh công hội, ông quả thực là một người ngoài ngành.
Nếu như cố chấp nhúng tay vào chuyện của Liên Minh Huyết Sắc, thì không phải là người ngoài ngành chỉ huy người trong ngành sao. Huyết Sắc Vạn Lý làm ăn lớn như vậy, tất nhiên biết hậu quả của việc này sẽ to lớn như thế nào.
Nhưng trong lúc Huyết Sắc Vạn Lý đang do dự, đột nhiên Huyết Sắc Thiên Lý lại ồn ào kêu lên: "Thấy chưa, con đã nói tên Huyết Sắc Chiến Kỳ này ăn cây táo, rào cây sung rồi, bố còn không tin con."
"????"
Lời của Huyết Sắc Thiên Lý vừa mới thốt ra, không chỉ Huyết Sắc Chiến Kỳ mà ngay cả đám người Huyết Sắc Phong Ngữ bên cạnh cũng đần mặt ra, Huyết Sắc Chiến Kỳ càng kinh ngạc quay sang, nhìn chằm chằm vào Huyết Sắc Thiên Lý hỏi: "Đại thiếu gia, cớ gì lại nói ra lời ấy? "