Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1678 - Chương 1680: Đã Có Sự Chuẩn Bị Từ Sớm.

Trang 840# 1

 

 

 

Chương 1680: Đã có sự chuẩn bị từ sớm.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Chú không cần giả ngu với tôi đâu!”

Nhìn thấy bộ dạng này của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Huyết Sắc Thiên Lý hùng hổ dọa người nói: “Vậy chú giải thích cho tôi hay, tại sao một công hội lớn có mấy chục ngàn người chơi như Liên Minh Huyết Sắc lại không dám trêu vào Toàn Chân Giáo – một công hội nhỏ chỉ có cỏn con mười mấy người? Tại sao thành chính của Liên Minh Huyết Sắc lại là tòa thành trực thuộc Toàn Chân Giáo, tại sao hai vị thợ rèn cấp bậc Tông Sư trong thành Dư Huy lại đều là người của Toàn Chân Giáo?”

“Chuyện này...”

Huyết Sắc Thiên Lý hỏi liền tù tì một mạch, Huyết Sắc Chiến Kỳ ngay lập bị dồn đến mức nghẹn họng không trả lời được một câu nào.

Thật sự thì, mấy chuyện mà Huyết Sắc Thiên Lý vừa mới nói, Huyết Sắc Chiến Kỳ buồn rầu hơn bất kỳ ai. Nhưng hắn còn có thể làm gì bây giờ, nếu như Toàn Chân Giáo dễ dàng đối phó hơn một chút, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không đến nỗi phải làm như vậy.

“Thế nào, nói không nên lời rồi hả!”

Huyết Sắc Thiên Lý tự cho là đúng tiếp tục nói: “Mấy tâm tư nhỏ của chú có thể lừa dối được người khác chứ không thể nào giấu nổi tôi đâu. Tại sao một công hội cỏn con như Toàn Chân Giáo có thể từng bước đi đến tận bây giờ, còn leo lên được vị trí thành chủ của thành Dư Huy, còn không phải do chú lúc nào cũng ra sức bảo vệ bọn họ? Có lẽ đám người đó đã cho chú không ít lợi ích chăng?”

Không thể không nói, trong đầu Huyết Sắc Thiên Lý không có chuyện gì là tốt đẹp cả, nhưng những chuyện thối nát xấu xa thì lại có không ít. Qua lời kể của hắn, chuyện này đúng là đầy đủ ngũ quan đặc sắc vô cùng. Nếu không phải quanh năm qua lại với Toàn Chân Giáo, thì một người thông minh như Huyết Sắc Phong Ngữ cũng xém chút nữa đã bị Huyết Sắc Thiên Lý dắt mũi đi mà không hay biết gì.

Riêng thằng nhóc không có đầu óc như Huyết Sắc Tu La, lại nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: “Không phải chứ lão đại, lời cậu ta nói có phải là sự thật không?”

“Tào lao!”

Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng là người có tính tình nóng nảy, Liên Minh Huyết Sắc là do một tay hắn cực khổ xây dựng lên, không có ai có tình cảm sâu nặng với nó hơn hắn, nếu không phải là vì sự phát triển của nó, hắn cũng đâu cần phải ngậm bồ hòn làm ngọt với Toàn Chân Giáo.

Tốt xấu gì thì thủ hạ dưới trướng cũng có mấy chục ngàn người, nếu cứ thỏa sức làm càn, cùng lắm là ngươi chết ta sống lưỡng bại câu thương, cũng không đến mức bị người ta nhạo báng như này.

Nhưng mình nhẫn nhục chịu đựng đến vậy, lại bị người ta bôi bác thành loại người ăn cây táo rào cây sung, cho dù hắn hết lần này đến lần khác cố áp chế lửa giận xuống, cũng chẳng ăn thua gì. Huyết Sắc Chiến Kỳ đứng bật dậy chỉ thẳng vào Huyết Sắc Thiên Lý phẫn nộ nói: “Ông đây làm việc quang minh lỗi lạc, chưa từng làm những việc dơ bẩn ấy. Cậu tin hay không thì tùy, cùng lắm tôi đưa chức hội trưởng này cho cậu làm là được chứ gì?”

“Chiến Kỳ, đừng tức giận mà!” Thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ lửa giận phừng phừng, Huyết Sắc Vạn Lý liền vội vàng lên tiếng vỗ về: “Nó chỉ là một đứa trẻ con, không hiểu chuyện nên ăn nói bậy bạ, tôi biết cậu sẽ không làm những chuyện như vậy. Chung quy thì mấy chuyện này cũng không có nghĩa lý gì với cậu hết.”

“Ông chủ đúng là một người sáng suốt!” Nghe Huyết Sắc Vạn Lý nói như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ cuối cùng cũng bình tĩnh hơn chút.

Nhưng ngay sau đó Huyết Sắc Vạn Lý lại tiếp tục nói: “Mọi người làm việc cho công hội đều là vì muốn kiếm tiền, trên mép có một miếng thịt mỡ to tướng như vậy, cậu không đi ăn, tôi nhìn lại thấy thèm.”

“Ông chủ không cần phải khó xử!”

Huyết Sắc Chiến Kỳ ngẫm nghĩ một lúc rồi mới nói: “Tôi nghĩ thông rồi, bên thành Tá Hạ đang không có ai quản lí, nếu ông chủ vẫn còn tín nhiệm tôi, tôi sẽ đến thành Tá Hạ để kinh doanh công hội bên đấy.”

Mọi người lăn lộn trong giang hồ đã lâu, làm gì có ai là một kẻ ngốc thật sự chứ? Ý tứ trong lời nói của Huyết Sắc Vạn Lý đã quá rõ ràng rồi, chính là cho Huyết Sắc Chiến Kỳ hai con đường.

Hoặc là tiêu diệt Toàn Chân Giáo, hoặc là giao công hội cho người có dã tâm tiếp tục kinh doanh.

Trêu vào Toàn Chân Giáo không khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ, chỉ cần đầu của Huyết Sắc Chiến Kỳ chưa hỏng, tất nhiên hắn sẽ không làm mấy việc nguy hiểm như vậy.

Đương nhiên, mọi người đã quen biết nhiều năm, có rất nhiều chuyện đều phải vuốt mặt nể mũi, Huyết Sắc Vạn Lý coi như đã giữ đủ thể diện cho Huyết Sắc Chiến Kỳ rồi, Huyết Sắc Chiến Kỳ chắc chắn không thể không nhận.

Thay vì bị ông chủ cưỡng chế rời khỏi, thà rằng dũng cảm tình nguyện ra đi, tối thiểu như vậy mọi người đều có thể dễ dàng thực hiện.

“Ha ha ha!”

Quả nhiên, thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ vô cùng biết điều giao hết mọi quyền hạn quản lý Liên Minh Huyết Sắc ở thành Dư Huy ra, Huyết Sắc Vạn Lý cười ha ha, nâng ly rượu trong tay lên: “Chiến Kỳ không hổ là phụ tá đắc lực của tôi, cậu có đi đâu thì tôi cũng vô cùng an tâm! Không cần lo lắng, cho dù cậu có đến thành Tá Hạ, hội trưởng của Liên Minh Huyết Sắc vẫn sẽ là cậu. Về phần lương bổng, tôi sẽ tăng 10% cho cậu, thế nào?”

“Vậy thì phải cảm ơn ông chủ rồi!”

Huyết Sắc Chiến Kỳ âm thầm bĩu môi, nâng chén rượu lên cụng nhẹ một cái với Huyết Sắc Vạn Lý.

Cái gì gọi là trước mặt thăng quan sau lưng cắt hết quyền lực? Chính là cái này đây!

Căn cơ của Liên Minh Huyết Sắc là ở thành Dư Huy, một khi Huyết Sắc Chiến Kỳ rời đi, cơ bản không khác gì có tiếng mà chẳng có miếng, mà bản thân cũng sẽ dần dần bị thu hồi quyền lực, rồi quyền lợi cũng chẳng còn, như vậy thì cần cái hư danh hội trưởng này để làm gì chứ?

Lão hồ ly Huyết Sắc Vạn Lý dù sao cũng là người đã lăn lộn lâu trong thương trường, còn Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ là một vị game thủ, luận về khôn ngoan sắc sảo, khỏi cần nói cũng biết hai người chênh lệch bao xa.

Sau khi uống cạn ly rượu, Huyết Sắc Vạn Lý lại nói: “Nếu Chiến Kỳ đã chủ động đòi đi thành Tá Hạ, vậy thì bắt đầu từ ngày mai, Thiên Lý sẽ tiếp quản công hội ở thành Dư Huy, mọi người ở đây có ý kiến gì không.”

“Không có... không có.”

Những người còn lại vội vàng lắc đầu.

Huyết Sắc Phong Ngữ và Huyết Sắc Ám Dạ đều là người thông minh, biết được ai có thể đắc tội ai không thể dây vào, dù rằng bọn họ cũng không thuận mắt với hành vi của Huyết Sắc Vạn Lý, nhưng việc đã đến nước này rồi, dù cho có ý kiến cũng không có tác dụng gì, làm không tốt còn có thể liên lụy đến bản thân... Làm người mà, bo bo giữ mình mới là chuyện quan trọng nhất.

Về phần Huyết Sắc Tu La, tên ngốc này về cơ bản vẫn không hiểu được đang có chuyện gì xảy ra, thấy mọi người lắc đầu, cho nên hắn cũng lắc đầu theo.

“Không hổ là những người cốt cán của Liên Minh Huyết Sắc!” Huyết Sắc Vạn Lý nheo mắt cười nói: “Sau này Thiên Lý quản lý công hội ở thành Dư Huy, phải nhờ cậy vào các vị giúp đỡ nhiều hơn.”

“Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên.”

Mấy người Huyết Sắc Phong Ngữ lại gật đầu lần nữa.

“Thiên Lý, con có kế hoạch gì? Mau thảo luận với mấy vị tiền bối đi.” Huyết Sắc Vạn Lý lại hướng ánh mắt về Huyết Sắc Thiên Lý.

“Đương nhiên là có!” Huyết Sắc Thiên Lý đắc ý nói: “Bước đầu tiên, con muốn cướp hai vị thợ rèn cấp bậc Tông Sư bên Toàn Chân Giáo qua đây. Chỉ cần bọn họ dám chống lại, con sẽ khiến cho người chơi của thành Dư Huy biết rõ, ai mới là công hội có tiếng nói nhất ở thành Dư Huy.”

“Ây da da da....”

Huyết Sắc Thiên Lý nói đến dõng dạc hùng hồn, còn đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ thì lại vô cùng bối rối...

Thùng rỗng kêu to, khẩu khí cũng thật lớn, lại còn lên kế hoạch muốn khai đao với Toàn Chân Giáo để diễu võ giương oai, đúng là trẻ nhỏ chưa biết trời cao đất dày.

Huyết Sắc Chiến Kỳ đã quyết định chạy đến thành Tá Hạ, thế nên hắn cũng làm ngơ luôn mấy việc ở thành Dư Huy. Nhưng đám người Huyết Sắc Phong Ngữ vẫn phải ở lại thành Dư Huy để lăn lộn kiếm cơm, chắc chắn không thể nào giương mắt để cho Huyết Sắc Thiên Lý đưa Liên Minh Huyết Sắc đi tìm đường chết được.

Có điều Huyết Sắc Phong Ngữ lại là loại người tương đối biết xử sự, tên nhóc này yên lặng lắng nghe Huyết Sắc Thiên Lý nói hết một mạch kế hoạch của bản thân, sau đó hắn liền ra vẻ ngạc nhiên nói: “Thiếu đông gia quả nhiên là hùng tài vĩ lược.”

“Còn phải nói sao! Tôi cũng không giống kẻ trung niên không có tiền đồ nào đó.” Nói rồi, Huyết Sắc Thiên Lý liếc nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Huyết Sắc Chiến Kỳ mặt mày nhăn nhúm, làm bộ như không nhìn thấy.

“Nhưng mà...”

Huyết Sắc Phong Ngữ dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Nói thực lòng, Toàn Chân Giáo quả thực không dễ đối phó, đám người này trước đây trong lâu vừa giành chức quán quân giải thi đấu chuyên nghiệp trong nước, sức mạnh của mỗi cá nhân đều rất cường hãn. Chúng ta thật sự muốn đi gây thù chuốc oán với bọn họ thì không khác gì châu chấu đá xe cả.”

“Tôi đã nghe qua rồi!” Huyết Sắc Thiên Lý nghe vậy liền xua tay, hắn vô cùng đắc ý nói: “Thế nên tôi đã chuẩn bị từ sớm.”

Nói rồi, Huyết Sắc Thiên Lý moi ra một chiếc hộp cỡ bằng lòng bàn tay.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment