Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1682 - Chương 1684: Ai Định Đoạt

Trang 842# 1

 

 

 

Chương 1684: Ai định đoạt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"??"

Thích khách kia vội vàng quay đầu lại, khuôn mặt to tròn của ông chủ quán rượu mang theo nụ cười xuất hiện trước mặt Thích khách. Nói nhỏ.

"Khách quan, quán làm ăn nhỏ..."

"Ta..."

Nghe được lời của ông chủ quán rượu nói, máu của Thích khách suýt chút nữa thì phun ra ngoài.

"Liên quan gì đến ta! Băng ghế kia cũng không phải do ta quăng vỡ." Thích khách quơ cách tay, ý đồ muốn giãy ra khỏi sự trói buộc của ông chủ quán rượu.

Tuy nhiên, ông chủ quán rượu tại thời điểm này, lại có năng lực khống chế cùng một đẳng cấp với vệ binh, há lại để cho một Thích khách nho nhỏ giãy ra được.

"Nếu ngài không né, thì băng ghế cũng không nát!" Ông chủ quán rượu tươi cười chất phác như cũ.

"Ngươi đây là xảo trá vơ vét tài sản, vì sao không tìm hắn chứ?" Thích khách phẫn nộ chỉ về phía Bắc Minh Hữu Ngư mà kêu.

"Bởi vì hắn là bạn của thành chủ đại nhân."

Câu trả lời của ông chủ quán rượu, khiến cho tất cả những người có mặt ở đây không nói nên lời.

"Ha ha, đây là vung tiền..."

Mà đám người Toàn Chân Giáo nhìn thấy bộ dáng lúng túng của Thích khách kia, thậm chí đều không nhịn được mà bật cười, mẹ nó, không ngờ thiết lập NPC của hệ thống lại thú vị như vậy.

Về phần Huyết Sắc Thiên Lý, lúc này sắc mặt đã xấu hổ đến đỏ bừng cả lên, thằng cháu trai này vốn định giết người lập uy trước mặt Toàn Chân Giáo, không ngờ mục đích của việc làm này, lại làm mất thể diện như thế, có thể tưởng tượng ra được tâm tình của Huyết Sắc Thiên Lý.

"Quỷ Vũ, trở về đi!" Huyết Sắc Thiên Lý nghiêm mặt phát ra chỉ thị với Thích khách.

Thích khách bất đắc dĩ móc ra một vàng nhét vào trong tay ông chủ quán rượu, rồi hậm hực đi về phía đội ngũ.

Thấy bộ dáng xấu hổ của Huyết Sắc Thiên Lý này, Vương Vũ cười cười nói: "Các vị Toàn Chân Giáo đây đều là bạn của ta, mọi người không phải người ngoài, đội trưởng Huyết Sắc có gì muốn nói thì cứ nói thẳng ra là được, chúng ta còn phải đi quét phụ bản nữa."

"Ha ha!" Huyết Sắc Thiên Lý ra vẻ bình tĩnh, cười ha ha một tiếng rồi nói: "Thiết Ngưu huynh đệ quả nhiên là người thẳng thắn, vậy ta đây cứ việc nói thẳng, từ xưa đến nay vật họp theo loài, người phân theo nhóm, ta cảm thấy với bản lĩnh một thân của Thiết Ngưu huynh đệ, hẳn phải có chỗ phát triển tốt hơn mới phải, loại công hội thấp kém như vậy, chỉ có thể kéo chân ngươi mà thôi."

"Đệt!"

Nghe được sự miêu tả của Huyết Sắc Thiên Lý đối với Toàn Chân Giáo, sắc mặt nhóm người Toàn Chân Giáo tối sầm đi, ào ào rút vũ khí ra.

Mẹ nó, lão đại của công hội lớn có to gan lớn mật đến đâu, nhưng mới ở trước mặt mắng Toàn Chân Giáo thấp kém, thì tên khốn nạn này cũng là người đầu tiên.

"Hừ!"

Thấy người Toàn Chân Giáo rút vũ khí ra, mấy kẻ bên cạnh Huyết Sắc Thiên Lý cũng đồng loạt bày xong tư thế.

"Thấp kém?"

Mắt thấy đôi bên sắp đánh nhau, Vương Vũ lại làm như không có việc gì mà nhìn lướt qua đám người Toàn Chân Giáo, không nhịn được cười nói: "Sự miêu tả này, ngược lại rất chuẩn xác."

"Ha ha... Thiết Ngưu huynh đệ cũng nghĩ như vậy sao?"

Nghe thấy Vương Vũ nói như vậy, Huyết Sắc Thiên Lý còn cho rằng Vương Vũ cũng không hòa hợp gì lắm với người Toàn Chân Giáo, liền vội vàng hùa theo nói: "Chim khôn chọn cành mà đậu, không biết Thiết Ngưu huynh đệ có bằng lòng tới Liên Minh Huyết Sắc chúng ta phát triển hay không."

"Chuyện này thì không được." Vương Vũ thản nhiên khoát tay.

"Sao vậy?" Huyết Sắc Thiên Lý nhíu mày hỏi: "Chẳng lẽ Thiết Ngưu huynh đệ không vừa mắt Liên Minh Huyết Sắc chúng ta sao?"

"Không không không..." Vương Vũ lắc đầu đáp: "Ta chỉ chướng mắt mỗi mình ngươi mà thôi."

Nói xong, Vương Vũ đảo mắt nhìn người Toàn Chân Giáo rồi lại nói: "Cái đám thấp hèn này ít nhất cũng không khiến người ta ghét bỏ."

Đừng nhìn Vương Vũ ngày thường là người sát khí, thủ đoạn độc ác, nhưng người quen biết Vương Vũ đều biết, tính cách của Vương Vũ rất hiền lành, chưa bao giờ vô duyên vô cớ coi ai là kẻ thù hay ghét bỏ một ai đó, nhưng đối với Huyết Sắc Thiên Lý trước mắt, lại thấy chán ghét cực kỳ.

Đào góc tường nhà người ta cũng không hiếm thấy trong trò chơi, nhưng mà đào người ở trước mặt người khác, thì cũng không đơn giản là thọc gậy bánh xe như vậy nữa, mà là coi thường trần trụi, cho rằng bản thân mình có thể muốn làm gì thì làm.

Đều nói Toàn Chân Giáo có tố chất đê tiện, tính cách gàn dở, thế nhưng hành động không tôn trọng người khác như thế, lại coi thường Toàn Chân Giáo thấp kém, thật không hiểu nổi Huyết Sắc Thiên Lý này lấy tự tin ở đâu ra, mà cho rằng bản thân có sức hấp dẫn hơn cái đám thấp kém này.

"Ngươi!!!"

Lời Vương Vũ vừa nói ra, Huyết Sắc Thiên Lý ngay lập tức bùng nổ, liền chỉ vào Vương Vũ, ngón tay kích động không ngừng run lên.

Từ cử chỉ và cách ăn nói ngày thường của Huyết Sắc Thiên Lý cũng không khó để nhìn ra, tiểu tử này cũng là người tự cảm thấy bản thân mình rất tốt đẹp, vốn tưởng rằng bản thân mình làm việc cho một công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc, bất kể là thế lực hay tài lực đều vượt xa một đoàn thể nhỏ mười mấy người có tố chất thấp hèn như Toàn Chân Giáo.

Nhưng ai biết, ở trong mắt Vương Vũ, bản thân lại không bằng cái đám thấp kém này, Huyết Sắc Thiên Lý làm sao mà chịu được chứ, liền kích động chỉ vào Vương Vũ nói: "Thiết Ngưu, ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, có tin ta khiến cho ngươi không thể bước ra khỏi cửa được không."

Nói xong, Huyết Sắc Thiên Lý phất tay, một người chơi khác ở phía sau liền kéo cửa quán rượu lại, chỉ thấy người ngoài cửa nhốn nháo, xem ra quán rượu đã bị Liên Minh Huyết Sắc bao vây rồi.

Đương nhiên, Vương Vũ vẫn rất có kinh nghiệm với loại chuyện bị người bao vây này, Liên Minh Huyết Sắc chỉ là trường hợp nhỏ mà thôi.

Chỉ thấy Vương Vũ rất tùy ý nhìn thoáng qua ngoài cửa rồi nói: "Hở? Ngươi có biết thành Dư Huy là do ai định đoạt hay không?"

"Chẳng lẽ là ngươi chắc?" Huyết Sắc Thiên Lý xem thường trào phúng.

Rất dễ nhận thấy, Huyết Sắc Thiên Lý đã không làm xong bài tập về nhà trước khi đến đây, chỉ biết Vương Vũ là một Thợ rèn cấp Tông Sư, đã từng nắm được chức quán quân giải đấu chuyên nghiệp cùng với đám người Toàn Chân Giáo, về những mặt khác thì lại chẳng biết gì cả.

Chuyện này cũng không thể trách Huyết Sắc Thiên Lý không biết được, tiểu tử này vừa mới đến, hơn nữa chẳng coi ai ra gì, trong ý thức của hắn, cho rằng chỉ cần biết những thứ này thôi là đủ rồi.

Người chơi của Liên Minh Huyết Sắc cũng không hiểu rõ loại lính nhảy dù như Huyết Sắc Thiên Lý này, cho dù có quen thuộc thì cũng không thích loại tính cách này của hắn, trốn còn không kịp, ai lại muốn nói chuyện Toàn Chân Giáo với hắn nữa chứ.

Công hội lớn mấy chục ngàn người lại bị mười mấy người chơi chà đạp trên mặt đất rất vẻ vang sao?

Nếu như lời nói ra dễ dàng như vậy, thì Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không đến nỗi bị sỉ nhục thành cái dạng nói không được nguyên do như vậy.

Dù sao thì Huyết Sắc Thiên Lý cũng là ông chủ, loại chuyện mất thể diện, ảnh hưởng đến tương lai này, đương nhiên càng bí mật thì càng tốt rồi.

"Đúng, chính là do hắn định đoạt!"

Lúc này, một người chơi nhận biết Toàn Chân Giáo ở phía sau Huyết Sắc Thiên Lý dè dặt nói ra, nói xong, còn không quên lễ phép gật gật đầu với Vương Vũ, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Xem như từ khi máy chủ trò chơi mở đến nay, là công hội đầu tiên bị Vương Vũ nhằm vào, người chơi Liên Minh Huyết Sắc, nhất là người chơi cũ đã có bóng ma đối với Vương Vũ, chỉ dùng ngôn từ chắc chắn khó có thể hình dung được.

Tới thời điểm này, Huyết Sắc Thiên Lý chỉ nói với mọi người muốn bàn chút chuyện với người ta, tuy giọng điệu bất thiện, nhưng công hội lớn bàn chuyện với người ta đều dùng cái giọng điệu này hết, người chơi Liên Minh Huyết Sắc cũng không có nghi ngờ gì, nhưng khi mọi người thấy mục tiêu bàn chuyện là nhóm người Toàn Chân Giáo, thì trong lòng tất cả đều cả kinh.

Hiện giờ nhìn thấy Huyết Sắc Thiên Lý lại không biết sống chết mà chọc vào người đáng sợ nhất toàn thành Dư Huy này, vài người chơi đi vào cùng Huyết Sắc Thiên Lý đây, ngay cả tư tưởng rời khỏi công hội ngay lập tức cũng có cả rồi.

Mọi người đều là cao thủ trong công hội lớn, rời khỏi Liên Minh Huyết Sắc thì còn có thể gia nhập vào công hội khác, nhưng nếu chọc vào Toàn Chân Giáo... chậc chậc, không thể tưởng tượng nổi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment