Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1695 - Chương 1696: Chó Mở Hack Sao Không Đi Chết

Trang 848# 2

 

 

 

Chương 1696: Chó mở hack sao không đi chết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nhắc tới mở hack quả thật không phải thứ gì tốt, Vương Vũ vừa bị Sơn Băng Địa Liệt kéo xuống đất từ giữa không trung, hai tên Kim Quang Sạ Hiện và Ma Vật Khô Đằng liền xông tới, dao nhỏ đâm về phía Vương Vũ.

Ở trong trò chơi, thiết lập của hệ thống là quy tắc không thể vượt qua.

Dù Vương Vũ có một thân võ thuật vô địch thiên hạ, bị Sơn Băng Địa Liệt dùng Trào Phúng như vậy, cũng khó tránh khỏi bị bó tay bó chân.

Đối mặt với hai tên Kim Quang Sạ Hiện đang nhào tới, Vương Vũ thuận thế nằm ngửa ra, sử dụng chiêu Thiết Bản Kiều.

"Xoẹt!"

Trường đao và chủy thủ của Kim Quang Sạ Hiện cùng Ma Vật Khô Đằng lướt sát qua mặt Vương Vũ.

"Ồ?"

Sơn Băng Địa Liệt thấy Vương Vũ thế mà còn trốn thoát được, cảm thấy hoảng sợ, vội vàng giơ tấm khiên trong tay đánh một chiêu Thuẫn Kích về phía Vương Vũ.

Vương Vũ biết rõ điểm ghê tởm của Chiến sĩ khiên thuẫn, lúc này thân hình chuyển dời, mặt hướng đất lưng đưa về phía tấm khiên mà Sơn Băng Địa Liệt đập xuống. Theo hai tay chống đất, hai chân Vương Vũ đột nhiên đạp về phía sau, hai chân đều mang theo lôi quang đá lên cánh tay Sơn Băng Địa Liệt.

"Rầm rầm!"

Tiếng vang thật lớn, chân Vương Vũ đá vào tấm khiên của Sơn Băng Địa Liệt.

Phán định của kỹ năng khống chế luôn cao vô cùng, Thuẫn Kích là một trong những kỹ năng khống chế chủ yếu của Chiến sĩ khiên thuẫn, phán định cũng gần như đứng đầu trong tất cả kỹ năng của Chiến sĩ khiên thuẫn.

Lôi Đình Cước của Vương Vũ cũng là một kỹ năng khống chế, hơn nữa còn là kỹ năng Vương Vũ dùng thuận chân nhất, phán định đương nhiên cũng khá cao.

Còn về phần phán định kỹ năng của hai người này ai cao hơn, thì trong lòng Vương Vũ và Sơn Băng Địa Liệt đều không biết được. Nhưng mà sự thật chứng minh, hai kỹ năng khống chế va chạm với nhau, thuộc tính sức mạnh của ai cao thì phán định của người đó cao.

Mặc dù Chiến sĩ khiên thuẫn thêm nhiều điểm vào thể chất, nhưng một thân trọng giáp lại không thêm sức mạnh thì không thể mặc được. Cho nên đồng chí Chiến sĩ khiên thuẫn nào cũng có thuộc tính sức mạnh và sức mạnh khi trưởng thành sẽ không quá yếu.

Mặc dù Sơn Băng Địa Liệt không đi theo xu hướng mà hơi thiên về nhanh nhẹn, thì sức lực trên tay cũng vô cùng to lớn.

Đương nhiên, mạnh mẽ đấu với mạnh mẽ thì cũng phải xem là đang đấu với ai.

Thuộc tính của Vương Vũ chủ yếu vẫn tăng sức mạnh, trên người lại chồng chất đầy Thần Khí, điểm cộng sức mạnh càng là con số thiên văn. Sau khi học tập kỹ năng mà Liệu Nguyên cho, thuộc tính sức mạnh của Vương Vũ lại càng được cộng thêm. Lúc này thuộc tính sức mạnh của Vương Vũ đã không kém Yêu Nghiệt Hoành Hành quá xa.

Chính vì như vậy, trên phương diện phán định, Sơn Băng Địa Liệt mà so với Vương Vũ thì đương nhiên cách biệt một trời một vực.

"Rầm!"

Lại là một âm thanh nặng nề, hai tay Sơn Băng Địa Liệt bị một cước của Vương Vũ đá cho bật lại vào lồng ngực, ngay sau đó Sơn Băng Địa Liệt giống như cưỡi mây lướt gió, trực tiếp bị Vương Vũ đá bay ra ngoài.

"Đùng!"

Một cước này của Vương Vũ có dùng kỹ năng, nên Sơn Băng Địa Liệt bay thẳng 4-5m cho đến khi đập vào vách tường mới ngừng lại, giống như có ai đó ném hắn lên vách tường, trượt dài nằm xuống đất.

Không thể không nói, Sơn Băng Địa Liệt này quả nhiên có chút bản lĩnh, không chỉ phản ứng nhanh dứt khoát, còn vô cùng chịu đòn. Chỉ trong chốc lát đã bị Vương Vũ đánh bay ra ngoài nhiều lần, lại không hề rơi rụng giữa đường, có thể thấy được tấm khiên trong tay hắn cũng là một đồ Ám Kim.

Trong tích tắc Sơn Băng Địa Liệt bị đá bay, Huyết Sắc Thiên Lý đánh lén mang theo quang mang khiến người ta sợ hãi bắn tới. Một kích thất bại, Kim Quang Sạ Hiện và Ma Vật Khô Đằng cũng hủy bỏ kỹ năng, đao võ sĩ và chủy thủ trong tay cũng thay đổi phương hướng, đâm về phía lưng Vương Vũ.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Vương Vũ lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh thoát công kích của cả ba người.

"Fuck! Fuck! Fuck!"

Thấy ngay cả trình độ công kích như vậy mà Vương Vũ cũng có thể tránh thoát, mấy người Huyết Sắc Thiên Lý lập tức kinh hãi tột độ.

Con mẹ nó, hàng này vẫn là người sao? Chó mở hack sao không đi chết đi?

Thấy không, có một vài người chính là như vậy. Thời điểm bản thân mở hack thì không thèm để ý chút nào, nhưng nếu cảm thấy người khác mở hack thì mắng người lại hăng hái hơn ai hết, giống như trong thế giới của mình hắn chính là cột mốc chính nghĩa vậy.

Nhưng mà mục đích của đám người Huyết Sắc Thiên Lý chỉ là ngăn cản Vương Vũ, cũng không có ý nghĩ có thể thoải mái giết chết Vương Vũ. Cho nên tuy một lượt phối hợp này không tổn thương được Vương Vũ, nhưng lại tranh thủ thời gian giúp Thập Vạn Hỏa Cấp.

Tiệm của Mục Tử Tiên ở đầu ngõ, lúc ấy vì phòng ngừa Mục Tử Tiên bỏ chạy về tiệm... Thủy Tích Thạch Xuyên đã lôi Mục Tử Tiên vào chỗ sâu nhất ngõ nhỏ, cũng chính là chỗ mấy người Huyết Sắc Thiên Lý đang vây Vương Vũ.

Mục Tử Tiên là một Thánh kỵ sĩ, tốc độ di chuyển vốn yếu, cấp bậc lại thấp, năng lực cơ động đương nhiên kém hơn Thập Vạn Hỏa Cấp là một Pháp sư thiên về nhanh nhẹn.

Thời điểm Vương Vũ bị người ta đánh lăn lộn đầy đất, Thập Vạn Hỏa Cấp đã chạy chậm đuổi tới sau lưng Mục Tử Tiên. Lúc này Mục Tử Tiên đã sắp đi vào cửa tiệm tạp hóa.

"Họa Địa Vi Lao!"

Thập Vạn Hỏa Cấp thấy Mục Tử Tiên sắp thoát, bèn dùng pháp trượng vẽ lên mặt đất.

"Ầm ầm!"

Một cái hỏa lao xuất hiện trong hư không, trực tiếp vây Mục Tử Tiên vào trong.

"Thu!"

Tiếp theo, tay trái Thập Vạn Hỏa Cấp nắm chặt, hỏa lao nhanh chóng thu lại hóa thành một sợi dây thừng trói trên người Mục Tử Tiên. Sau khi Thập Vạn Hỏa Cấp lôi kéo, Mục Tử Tiên liền bị trói gô lại rơi vào tay Thập Vạn Hỏa Cấp.

Cũng không sợ mọi người buồn nôn, đừng thấy Mục Tử Tiên và Vương Vũ đã là vợ chồng già, nhưng đối với vợ chồng hoạn nạn có nhau, tình cảm sâu sắc người thường khó có thể tưởng tượng.

Dù sao vì Mục Tử Tiên, Vương Vũ cam nguyện buông tha thân phận đại thiếu gia của mình, tạm trú tha hương, Mục Tử Tiên đối với Vương Vũ mà nói là thịt đầu tim.

Cho dù Vương Vũ biết rõ trong trò chơi sẽ không chết người, nhưng cũng không muốn Mục Tử Tiên bị nửa điểm thương tổn.

Thấy Mục Tử Tiên bị người ta bắt được, Vương Vũ hoảng loạn, cuống quýt ngừng tay lớn tiếng nói: "Các ngươi không được làm hại cô ấy!"

"Ha ha ha!"

Phản ứng này của Vương Vũ chính là kết quả mà đám người Huyết Sắc Thiên Lý mong muốn, thấy Vương Vũ khẩn trương như thế, trong lòng đám người Huyết Sắc Thiên Lý coi như nhẹ nhàng thở ra. Sơn Băng Địa Liệt thậm chí còn cười một cách đáng khinh nói: "Thập Vạn, kỹ thuật trói người của ngươi rất chuyên nghiệp đấy..."

"Đâu có đâu có!" Thập Vạn Hỏa Cấp khiêm tốn nói: "Đàn ông thì khó nói, chứ con gái ta trói không biết bao nhiêu người rồi, đương nhiên chuyên nghiệp."

"Phi!"

Nghe thấy Thập Vạn Hỏa Cấp nói vậy... Mục Tử Tiên chán ghét quay đầu, nhổ một ngụm nước miếng về phía Thập Vạn Hỏa Cấp.

"Ha ha ha!"

Thập Vạn Hỏa Cấp vừa lau nước miếng trên mặt, vừa nhếch môi cười nói: "Ai da, rất có cá tính, ngươi càng như vậy thì ta càng hưng phấn đấy!"

"Thập Vạn! Đừng quá phận! Đây là trong trò chơi, ngươi sẽ ngồi tù đấy!" Huyết Sắc Thiên Lý thấy bộ dạng này của Thập Vạn Hỏa Cấp thì vội vàng vươn tay ngăn cản, sau đó cười tủm tỉm nhìn Vương Vũ: "Thiết Ngưu huynh đệ, không thể ngờ ngươi cũng là cao nhân."

"Hừ!"

Vương Vũ hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới Huyết Sắc Thiên Lý.

"Ha ha ha!" Huyết Sắc Thiên Lý cười cười xấu hổ nói: "Thiết Ngưu huynh đệ, ngươi có biết là, ta náo loạn với Toàn Chân Giáo như vậy, hoàn toàn là vì ngươi hay không."

Huyết Sắc Thiên Lý thật đúng là cái gì cũng dám nói, nếu không phải Huyết Sắc Thiên Lý là đàn ông, Vương Vũ suýt chút nữa sẽ tin chuyện ma quỷ của hắn!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment