Trang 849# 1
Chương 1697: Lo liệu hậu sự đi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Bớt nói nhảm!"
Vương Vũ căm tức nhìn Huyết Sắc Thiên Lý, mạnh mẽ cắt ngang lời hắn nói: "Niệm tình Huyết Sắc Chiến Kỳ là bạn bè, ta luôn luôn giơ cao đánh khẽ với Liên Minh Huyết Sắc các ngươi. Hiện tại ngươi mau chóng thả vợ ta ra! Nếu không đừng trách ta không khách khí."
Vương Vũ rất chân thành uy hiếp, nhưng vào tai Huyết Sắc Thiên Lý lại giống như có người đang kể chuyện cười với hắn.
Dù người chơi Liên Minh Huyết Sắc làm thế nào cũng không nghe lời, nhưng vẫn là công hội lớn trên chục ngàn người, nghe giọng điệu của Vương Vũ giống như mấy chục ngàn người này là không khí vậy.
Cảm giác kia thật giống như có một con khỉ nói cho ngươi biết, nó có thể một đánh trăm ngàn con... Có thể bốc phét hay không tạm thời không nói tới, dù sao người bình thường nghe thấy vậy, cảm giác đầu tiên chính là người này không bình thường.
"Ai da..."
Huyết Sắc Thiên Lý cũng không nói không tin mà là rất không thèm để ý xua tay nói: "Thiết Ngưu huynh đệ sao phải khổ vậy chứ, kỳ thật ta không muốn xung đột với ngươi một chút nào, nhưng ta hết cách rồi. Chỉ cần ngươi đáp ứng ba điều kiện của ta, ta lập tức thả vợ ngươi ra."
"Điều kiện? Ngươi cho rằng ngươi có tư cách đặt điều kiện sao?"
Vương Vũ lạnh mặt hỏi.
"Ồ?" Huyết Sắc Thiên Lý quay đầu lại nhìn Mục Tử Tiên một cái nói: "Ngươi nghĩ rằng ta không có sao?"
Nói xong Huyết Sắc Thiên Lý vẫn không quên chỉ vào Thập Vạn Hỏa Cấp đe dọa: "Huynh đệ này của ta cũng không phải người tốt."
"Hắc hắc!"
Thập Vạn Hỏa Cấp nghe vậy, lè lưỡi liềm môi, nhìn chằm chằm Mục Tử Tiên nói: "Ta rất thích như vậy...."
"..."
Mọi người đều biết, Vương Vũ là một tên cuồng vợ, lúc này đau lòng vợ yêu, sợ tên khốn nạn Thập Vạn Hỏa Cấp làm ra chuyện gì khác người, chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Điều kiện gì?"
"Kỳ thật đối với ngươi mà nói cũng không phải là chuyện gì!"
Huyết Sắc Thiên Lý nói: "Thứ nhất, rời khỏi Toàn Chân Giáo qua Liên Minh Huyết Sắc. Thứ hai, dẫn đám người Toàn Chân Giáo kia ra. Thứ ba..."
Nói tới đây, Huyết Sắc Thiên Lý đánh giá Vương Vũ một lượt nói: "Ta biết vì sao ngươi mạnh mẽ như thế, hy vọng ngươi có thể giao đồ vật ra đây, tài nguyên mọi người dùng chung. Ba điều kiện này đổi lấy vợ ngươi cũng không quá đáng chứ."
"Hừ!"
Huyết Sắc Thiên Lý nói xong ba điều kiện, Vương Vũ không khỏi hừ lạnh một tiếng nói: "Thứ cho ta nói thẳng, ta cũng có hai chuyện muốn nói với ngươi."
"Nói nói." Huyết Sắc Thiên Lý cười nói.
"Thứ nhất!" Vương Vũ chỉ Mục Tử Tiên nói: "Vợ ta không phải hàng hóa, ngươi đừng hòng dùng cái gọi là điều kiện để trao đổi cô ấy. Thứ hai, ta rất nghiêm túc nhấn mạnh nhắc lại một lần nữa, người không có tư cách bàn điều kiện, hơn nữa ba điều kiện mà ngươi nói, ta không làm được cái nào cả."
Vương Vũ từ nhỏ đã được nhận giáo dục tố chất tốt, phương diện đức hạnh tuyệt đối nổi tiếng.
Rời khỏi Toàn Chân Giáo gia nhập Liên Minh Huyết Sắc, là phản bội công hội, là bất trung.
Dẫn người Toàn Chân Giáo đi chịu chết chính là phản bội bạn bè, là bất nghĩa.
Chia sẻ võ thuật gia truyền cho đám biến chất này là phản bội gia tộc, là bất hiếu.
Coi vợ mình là lợi thế mua bán là phản bội người thân, là bất nhân.
Huyết Sắc Thiên Lý là cái thá gì mà dám bảo Vương Vũ làm những chuyện bất nhân bất nghĩa bất trung bất hiếu như vậy.
Vốn Vương Vũ còn cảm thấy Huyết Sắc Thiên Lý dù gì cũng là người của Liên Minh Huyết Sắc, nể mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ và một đám bạn bè ở Liên Minh Huyết Sắc, tối đa hắn cũng chỉ gõ gõ mấy phát, không tới mức đuổi tận giết tuyệt.
Nhưng bây giờ, hành vi của Huyết Sắc Thiên Lý đối với Vương Vũ mà nói có thể là không thể tha thứ, cho dù Huyết Sắc Thiên Lý ngay lập tức nói xin lỗi thì cũng đã không còn kịp.
"Ngươi!"
Huyết Sắc Thiên Lý nghe vậy, phẫn nộ chỉ vào Vương Vũ nói: "Ngươi đừng cho mặt mà không biết xấu hổ! Ngươi không thèm để ý tới sống chế của vợ ngươi sao?"
"Chuyện này..."
Nghe thấy lời Huyết Sắc Thiên Lý nói... Vương Vũ sửng sốt, trầm ngâm một lát thì nói: "Ngươi dám giết cô ấy thử xem?"
"Đương nhiên ta sẽ không giết cô ta!" Lúc này Thập Vạn Hỏa Cấp cười tủm tỉm nói: "Nhưng ta sẽ tra tấn cô ta... Thế nào... Nghĩ thôi cũng thấy rất kích thích rồi."
"..."
Thập Vạn Hỏa Cấp vừa dứt lời, Vương Vũ lập tức nheo mắt lại, mà Thập Vạn Hỏa Cấp thì bỗng dưng cảm thấy sau lưng chợt lạnh.
"Này này, các ngươi có thể nghe ý kiến của ta một chút không?"
Tại thời điểm mấy người giằng co, Mục Tử Tiên đang bị trói chặt đột nhiên lên tiếng.
"Ồ?" Huyết Sắc Thiên Lý ngoài ý muốn hỏi: "Ngươi có ý kiến gì?"
"Ha ha ha, ngươi không biết rồi." Mục Tử Tiên cười cười, sau đó nhìn Vương Vũ nói: "Anh ấy nghe lời ta nhất, ta có thể khuyên anh ấy giúp các ngươi."
"Thật sao?" Huyết Sắc Thiên Lý nói: "Vậy ngươi khuyên nhanh lên đi."
"Chuyện này thì."
Mục Tử Tiên nhìn dây thừng trên người mình nói: "Các ngươi trói ta thành như vậy, dường như không có thành ý lắm thì phải."
"Ha ha ha, việc nhỏ!" Huyết Sắc Thiên Lý hất cằm về phía Thập Vạn Hỏa Cấp: "Thả cô ta ra."
Đồng thời còn nhắn tin riêng: "Nhìn cho kỹ, đừng để cô ta chạy mất!"
Mục Tử Tiên chỉ là một Kỵ sĩ cấp 20, nhưng Thập Vạn Hỏa Cấp đương nhiên sẽ không khinh địch để người chạy mất như vậy.
Nhận được mệnh lệnh của Huyết Sắc Thiên Lý, Thập Vạn Hỏa Cấp gật gật đầu, buông lỏng tay, dây thừng trong tay hóa thành một đoàn lửa, biến mất trong không khí.
"Ha ha ha!"
Mục Tử Tiên thản nhiên cười cười, tiếp theo xoay xoay cổ tay, rồi rút một cây quyền trượng ra khỏi túi.
"???"
Đám người Huyết Sắc Thiên Lý thấy vậy thì không khỏi hoang mang. Không phải nói khuyên nhủ sao? Chẳng lẽ dùng gậy gộc để khuyên? Không thể ngờ được tên Thiết Ngưu này còn rất có gia giáo đấy.
Nhưng mà trong lúc mấy người đang trí tưởng tượng bay xa, Mục Tử Tiên mỉm cười, hai tay nắm chuôi quyền trượng vung mạnh lên trên.
"Bụp!"
Quyền trượng đập vào đầu Mục Tử Tiên, nên cô hóa thành ánh sáng trắng ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, Vương Vũ nhận được tin nhắn của Mục Tử Tiên: "Giết sạch bọn biến chất này!"
"Đệt!"
Thấy Mục Tử Tiên tự sát, con ngươi đám người Huyết Sắc Thiên Lý đều rớt hết ra ngoài.
Vương Vũ nói không sai, đám người Huyết Sắc Thiên Lý không dám giết Mục Tử Tiên bởi vì Mục Tử Tiên là con tin, cũng là điều kiện để khống chế Vương Vũ. Giết Mục Tử Tiên chẳng khác nào tự động bỏ qua lợi thế này, cho nên Huyết Sắc Thiên Lý mới bảo Thập Vạn Hỏa Cấp sau khi bắt được Mục Tử Tiên thì không được trực tiếp giết chết, mà trói lại.
Nhưng ai ngờ con quỷ nhỏ này lại âm hiểm giả dối như thế, dám nói dối là đầu hàng, rồi tự cho mình một đao...
Con mẹ nó, Huyết Sắc Thiên Lý hối hận tới xanh cả ruột.
Về phần Vương Vũ, nhìn thấy Mục Tử Tiên tự sát, sắc mặt lập tức đen sì, âm trầm như muốn nhỏ mực.
Tuy Mục Tử Tiên là tự sát, nhưng thực tế là do bị Huyết Sắc Thiên Lý bức chết. Ở trước mặt Vương Vũ bức chết vợ Vương Vũ, đây là hành vi gì? Đây không phải chỉ là đâm vào tim Vương Vũ, mà còn là đánh vào mặt Vương Vũ, dẫm đạp lên tôn nghiêm của Vương Vũ.
Người xưa từng nói, thù giết cha, mối hận đoạt vợ là không đội trời chung, mặc dù chỉ ở trong trò chơi, Vương Vũ cũng biết chết một lần không gây tổn thất gì quá lớn đối với Mục Tử Tiên, nhưng chuyện không lớn, tính chất lại rất tồi tệ!
Mới vừa rồi Mục Tử Tiên nằm trong tay đám người Huyết Sắc Thiên Lý, Vương Vũ không dám dễ dàng ra tay, hiện giờ Mục Tử Tiên đã chết, Vương Vũ đã không còn gì... băn khoăn nữa.
Nhìn mấy người Huyết Sắc Thiên Lý chung quanh, Vương Vũ thản nhiên phun ra năm chữ: "Lo liệu hậu sự đi!"