Trang 885# 2
Chương 1770: Phí qua đường
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Chiến trường Thần Ma nằm ở ranh giới giữa trận doanh Quang Minh và trận doanh Hắc Ám, là một mảnh đất hoang vu mênh mông bát ngát.
Rất lâu trước đây, mấy người Toàn Chân Giáo đã từng đến chiến trường Thần Ma, ở đây mấy người Toàn Chân Giáo đã gặp được Burning Legion.
Có điều khắp nơi trên chiến trường Thần Ma đều là những oán linh của người chết trong trận đại chiến Thần Ma, những oán linh này đều là quái vật trên cấp sáu mươi, lúc đó cấp bậc người chơi cũng còn khá thấp, tuy tỷ lệ rơi của những quái vật trên chiến trường Thần Ma không tệ, nhưng mà rất ít khi nhìn thấy người chơi.
Bây giờ cấp bậc trang bị của người chơi đều đã hình thành, chiến trường Thần Ma có tỷ lệ rơi khá cao ngược lại biến thành nơi chủ yếu cho đám người chơi luyện cấp nhất.
Thành chính từ trận doanh Quang Minh bước vào chiến trường Thần Ma tên là thành Tội Ác, tương tự như vậy, thành chính từ trận doanh Hắc Ám bước vào chiến trường Thần Ma tên là căn cứ Ác Ma.
Căn cứ vào nội dung cốt truyện ghi chép lại, năm đó ở đây, trận quyết chiến giữa trận doanh Quang Minh và trận doanh Hắc Ám đã kết thúc bằng thất bại của trận doanh Hắc Ám, đoàn quân Ma Tộc rút lui đến đây thành lập căn cứ Ác Ma.
Căn cứ Ác Ma vốn dĩ là một tòa núi cao, Ma Tộc cứ thế xây dựng ra một tòa thành chính bên trong đỉnh núi, là một thành chính khổng lồ trong hang động.
Mảnh đất xa xôi khỉ ho cò gáy như căn cứ Ác Ma này cũng giống như thành Tội Ác, đều là thành chính không có pháp luật và kỷ cương gì cả, khắp căn cứ Ác Ma này đều là những người chơi nick đỏ hung ác tàn nhẫn, vệ binh trong thành đối với chuyện này nhìn mà coi như không thấy, dù sao miễn là bọn họ không gây ra phản loạn, chắc hẳn vệ binh cũng sẽ không để ý đến bọn họ.
Đám người Toàn Chân Giáo kia cũng là một đám người chơi chẳng có quy tắc và pháp luật gì cả, vừa bước vào căn cứ Ác Ma đã giống như về đến nhà.
"Thật sự là một nơi tốt đẹp!"
Nhìn nick đỏ tràn ngập khắp thành, trong lòng mọi người vô cùng ngứa ngáy, nhất là Minh Đô, đã bắt đầu xoa tay xắn áo muốn giết người.
Tỷ lệ rơi của người chơi nick đỏ vẫn khá cao, mấy cái nick đỏ lắc lư trước mặt Minh Đô, cơ bản chẳng khác nào mấy miếng thịt mỡ đang đi lại.
"Đừng làm liều!" Vô Kỵ vội vàng chặn lại nói: "Chúng ta đến đây để làm nhiệm vụ, ngươi đừng có gây sự."
"Biết rồi biết rồi!" Minh Đô cười hì hì nói: "Ta lại là loại người không biết suy nghĩ đến tình hình chung như vậy sao, miễn là bọn họ không trêu chọc đến chúng ta, ta sẽ không chủ động ra tay đâu."
"Ta tin ngươi cái beep ấy!" Vô Kỵ bĩu môi nói: "Đây là nguyên nhân ngươi mở hiệu quả của trang bị ấy hả? Mau đóng hiệu quả vào, thu vũ khí lại."
"Hì hì!" Minh Đô cũng chẳng còn cách nào cười hì hì, thu pháp trượng vào trong túi.
Tại một nơi không có chủ tốt xấu lẫn lộn này lại mở hiệu quả của trang bị đi bộ trên đường, không thể nghi ngờ là đang nói cho người khác biết: "Ta rất gợi đòn đấy!"
Nhưng mà đám người Toàn Chân Giáo này chẳng ai có tính cách khiêm tốn cả, mọi người lăn lộn ở thành Dư Huy lâu như vậy, chưa từng cố ý đóng hiệu quả trang bị bao giờ, nhất là một tên gà mờ về game như Vương Vũ, hoàn toàn chẳng để ý gì đến chuyện này, hắn một thân thần khí, bất kể là bộ quyền trong tay hay là trường cung trên lưng, mặc dù không cố ý mở rộng hiệu quả, nhưng chỉ có mỗi hiệu ứng ánh sáng mặc định của hệ thống thôi, cũng coi như rực rỡ lóa mắt.
Chỉ rút bừa một người trong đám người kia thôi cũng đã rất đáng chú ý rồi, huống chi là mười mấy người ở cùng một chỗ?
Đây chính là căn cứ Ác Ma, về cơ bản tất cả những người có nhân phẩm thấp kém của trận doanh Hắc Ám đều ở nơi này, khi người của Toàn Chân Giáo vừa mới bước vào thành đã bị người ta theo dõi rồi...
"Lão đại, có dê béo đến cửa!"
Ngay khi Vô Kỵ còn đang trách mắng Minh Đô, trên thang gác bức tường chếch bên trên mấy người Toàn Chân Giáo, một Thích khách đang Tiềm Hành yên lặng gửi đi một tin nhắn.
"Hả? Béo đến mức nào?" Thích khách kia nhanh chóng nhận được tin nhắn trả lời.
"Rất béo luôn!" Thích khách khẳng định nói: "Một Võ sư trên người có hai món cực phẩm bảo vệ, còn có một Pháp sư, pháp trượng trong tay cũng là cực phẩm."
Là chuyên gia cướp bóc, ánh mắt của Thích khách này cũng vô cùng sắc bén.
"Nghe ngươi nói như vậy hình như không chỉ có một người đúng không?"
"Là một đội ngũ! Chín nam hai nữ!" Thích khách đáp lại lần nữa: "Bây giờ đang đi về phía cửa phía đông, có vẻ như là muốn đến chiến trường Thần Ma, bảo mấy anh em chuẩn bị sẵn sàng đi."
Căn cứ Ác Ma dù sao cũng là một thành chính trong hang động, quy mô nhỏ hơn những thành chính bình thường một chút, không bao lâu sau, đám người Vương Vũ đã đi đến cửa ra vào của căn cứ Ác Ma.
Bởi vì là thành chính được xây dựng trong lòng núi, căn cứ Ác Ma có hai cửa thành, cửa tây tiếp nối với trận doanh Hắc Ám, cửa đông tiếp nối với chiến trường Thần Ma.
Khi đám người Vương Vũ đi tới lối ra của căn cứ Ác Ma, đã thấy có mấy chục người đứng chặn ở cửa.
Nhìn thấy tình huống này, Vô Kỵ không kiềm được hơi nhíu mày lại.
Tất cả mọi người đều là người chơi lão làng, nhìn thấy tình huống này cơ bản đều đã hiểu được chuyện gì xảy ra rồi.
Hôm nay chiến trường Thần Ma là nơi có điều kiện tốt nhất để luyện cấp cày trang bị, căn cứ Ác Ma là một trong những lối vào từ trận doanh Hắc Ám thông sang chiến trường Thần Ma, những chuyện như thu phí qua đường này cũng không tính là quá ngạc nhiên, đám người này chặn cửa ra vào rõ ràng chính là muốn thực hiện kiểu giao dịch như vậy rồi.
"Này! Mấy người các ngươi!"
Thấy đám người Vương Vũ từ xa đi tới, một Chiến sĩ thân mặc chiến giáp màu đỏ rực trong số những người đó dùng kiếm chỉ vào mọi người lớn tiếng gào thét: "Muốn ra khỏi thành sao?"
"Liên quan gì đến các ngươi?"
Mấy người Toàn Chân Giáo này chẳng có ai tốt tính cả, chơi game lâu như vậy cho đến bây giờ chưa từng thấy ai dám nói chuyện kiêu ngạo như vậy với mình, nghe thấy lời nói của Chiến sĩ kia, Minh Đô lập tức liếc mắt, sau đó nâng tay lên định ngưng tụ ma pháp.
"Đừng gây chuyện!"
Vô Kỵ hung dữ trừng mắt liếc Minh Đô một cái, Minh Đô lập tức cam chịu thu pháp thuật lại.
Lúc này, Vô Kỵ đã cười híp mắt đi đến bên cạnh Chiến sĩ áo giáp đỏ nói: "Không sai, chúng ta đi tới chiến trường Thần Ma!"
"Dễ nói dễ nói!" Thấy có người đưa tiền đến cửa, Chiến sĩ giáp đỏ kia cũng không để ý đến thái độ của Minh Đô, mà chẳng qua chỉ kích động nói: "Phí qua đường năm mươi vàng! Các ngươi mười một người giảm giá chỉ cần lấy ra năm trăm vàng là được."
Năm trăm vàng, đối với Toàn Chân Giáo mà nói tuy rằng cũng không tính là nhiều, nhưng mà tuyệt đối không phải một con số nhỏ, chuyển đổi thành nhân dân tệ cũng phải khoảng một nghìn đồng đấy, lái xe chạy qua một trạm thu phí thì tốn bao nhiêu tiền chứ, thằng ranh này đòi thu năm trăm vàng rõ ràng là thấy đám người Vương Vũ không phải người ở đây nên cố tình lấy nhiều tiền hơn.
Nhưng mà mọi người đến để làm nhiệm vụ cùng với Vương Vũ, căn cứ vào nguyên nhân thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, Vô Kỵ cũng không muốn gây chuyện rắc rối ở nơi tập hợp những tên cặn bã này, cho nên nghe nói đến phí qua đường phải mất năm trăm vàng, Vô Kỵ cũng không nói gì, mà vô cùng sảng khoái móc ra một túi tiền lớn đưa ra.
"??!!"
Chiến sĩ giáp đỏ kia nhìn thấy Vô Kỵ bỏ tiền dứt khoát như vậy, rõ ràng cũng hơi bất ngờ, đồng thời trong lòng cũng hơi hối hận, nếu biết thằng khốn trước mặt này có tiền như vậy, bản thân mình đã đòi hắn ta một nghìn vàng rồi.
"Chúng ta có thể đi được chưa?"
Thấy Chiến sĩ giáp đỏ sắc mặt mơ hồ nhận túi tiền, Vô Kỵ cười híp mắt hỏi.
"A...!"
Chiến sĩ giáp đỏ nghe vậy giật mình một cái từ từ tỉnh lại, vội vàng nhường đường: "Xin các vị cứ tự nhiên!"
"Cảm ơn!"
Vô Kỵ chắp tay với Chiến sĩ giáp đỏ, sau đó phất phất tay với mấy người Toàn Chân Giáo, đám người tự mình chạy ra ngoài thành.
"Từ từ đã!"
Nhưng mà còn chưa đi được mấy bước, đột nhiên sau lưng vang lên một tiếng thô lỗ mạnh mẽ.
"Đóng cửa thành lại! Không được để bọn họ đi qua!"