Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1770 - Chương 1771: Phí Qua Đường (2)

Trang 886# 1

 

 

 

Chương 1771: Phí qua đường (2)
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Rào rào!"

Vừa dứt lời, đám người Chiến sĩ mặc giáp đỏ vừa mới chặn cửa không nói hai lời lại sắp xếp trận hình một lần nữa, chặn cửa lại.

"???"

Mấy người Toàn Chân Giáo nghe vậy cũng sững sờ, lập tức dừng bước, xoay người nhìn về phía tiếng nói.

Lúc này, đã thấy một người hói đầu xách theo một cây búa cực lớn, mặc áo giáp màu đỏ sậm dẫn theo một nhóm người vội vàng chạy đến từ đằng sau.

"Hì hì! Các ngươi vẫn chưa thể đi được!"

Sau khi đi đến bên cạnh mấy người Toàn Chân Giáo người hói đầu kia lên tiếng cười hì hì, dẫn mọi người chặn trước mặt Vương Vũ.

Tính tình Vương Vũ ôn hòa không sai, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ mặc cho người ta mắng chửi mà không đánh lại, ngược lại, Vương Vũ là một người tập võ biết lý lẽ, cho đến bây giờ chưa từng thiếu can đảm đi đánh trả người khác, một khi gặp phải người không biết lý lẽ, Vương Vũ chắc chắn sẽ là người ra tay trước...

Thấy người đầu hói kia không nhường cho mình đi qua, Vương Vũ nhướn mày, sắc mặt trong nháy mắt đen lại.

Tất cả mọi người hiểu rõ tính cách Vương Vũ, người Toàn Chân Giáo đều hiểu rằng, Vương Vũ đang không vui rồi, đang muốn giết người đấy.

Dù sao dựa vào tính cách của Vương Vũ, hành động chặn đường thu lệ phí của đám người Chiến sĩ giáp đỏ vừa nãy cũng là không thể chấp nhận được, đơn giản là để ý đến tâm trạng của Vô Kỵ, Vương Vũ mới lựa chọn thỏa hiệp.

Lúc này thì hay rồi, đám người của mình giao tiền xong rồi mà còn không cho đi, đây không phải là tự tìm đường chết sao?

Vô Kỵ đương nhiên cũng biết tính cách của Vương Vũ, còn chưa đợi Vương Vũ trở mặt, Vô Kỵ đã vội vàng vượt lên trước hỏi: "Ngươi là ai vậy hả?"

"Dám đến căn cứ Ác Ma, lại không biết ta là ai sao?" Người đầu hói chỉ vào áo giáp màu đỏ sậm trên người mình và huy hiệu hình ngọn lửa trên ngực nói: "Ta là hội trưởng của công hội Địa Ngục Hồng Liên, Nam Tước Địa Ngục!"

"Ờ... Không quen!"

Vô Kỵ lắc đầu, hỏi đám người Toàn Chân Giáo bên cạnh: "Các ngươi đã từng nghe nói đến chưa?"

"Chưa từng..."

Mấy người Toàn Chân Giáo cũng rốt rít nói: "Hắn ta tính là thứ rác rưởi gì chứ, cũng xứng được chúng ta quen biết hay sao?"

Rất rõ ràng, đám người Toàn Chân Giáo này cũng cực kỳ khó chịu với hành động của Nam Tước Địa Ngục, chẳng có ai trong đám người kia là kẻ dễ bắt nạt cả, chơi game lâu như vậy, cho dù có là lão đại Ngũ Hồ Tứ Hải của chiến đội Cửu Châu nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo đều phải khách sáo lễ độ, Nam Tước Địa Ngục này thì tính là cái gì chứ, cũng dám ở đây hô to gọi nhỏ.

"Lá gan các ngươi đúng là không nhỏ! Lại dám nói chuyện với ta như vậy!"

Nghe thấy lời nói của mấy người Toàn Chân Giáo, phổi của Nam Tước Địa Ngục suýt nữa nổ tung.

Nhắc đến Nam Tước Địa Ngục có thể dựng cờ lập công hội ở nơi cặn bã thành đàn như căn cứ Ác Ma này, cũng coi như là một nhân vật, cũng là kẻ hung dữ có số má ở trận doanh Hắc Ám, Nam Tước Địa Ngục vốn dĩ cho rằng đám người trước mắt này một khi nghe thấy tên mình, chắc chắn sẽ kinh ngạc một lúc, sau đó ngoan ngoãn giao trang bị ra bảo vệ bình an cho bản thân, kết quả đám khốn khiếp trước mặt này không những nói không quen biết mình, còn châm chọc hắn ta mấy câu.

Nam Tước Địa Ngục nhất thời cảm thấy cái mặt già của mình bị người ta ném xuống mặt đất tàn nhẫn chà đi chà lại.

Nếu không phải đám người trước mặt này không giống như yếu ớt đến mức độ bị người chơi của Địa Ngục Hồng Liên đuổi chạy trên đường, thì lúc này Nam Tước Địa Ngục đã ra tay chém người rồi.

"Hết cách rồi, tính cách chúng ta chính là như vậy đấy!" Vô Kỵ thản nhiên đáp lại Nam Tước Địa Ngục một câu, lại nói tiếp: "Chúng ta cũng đã trả tiền phí qua đường xong rồi, ngươi thế này là có ý gì?"

Vô Kỵ là tay lõi đời trong giới game onlien, nào có chuyện gì chưa từng nhìn thấy, bây giờ lại có thêm một tên chạy đến chặn đường, chẳng lẽ phí qua đường của căn cứ Ác Ma còn thu theo từng đợt nữa chắc?

"Ha ha!" Nam Tước Địa Ngục cười lạnh nói: "Số tiền ngươi vừa giao đó, là dành cho người bình thường, các ngươi không phải người bình thường."

"Vì sao?"

Vô Kỵ không hiểu hỏi.

"Nhìn thấy trang bị trên người các ngươi, vũ khí trong tay các ngươi, giá trị con người phải khác rồi, đương nhiên tiêu chuẩn để thu phí cũng sẽ khác."

"Ồ?"

Vô Kỵ nhíu mày nói: "Vậy ngươi muốn bao nhiêu?"

"Cái này ấy à..." Nam Tước Địa Ngục vuốt cằm nói: "Các ngươi muốn đi qua chỗ này, ít nhất mỗi người phải một nghìn vàng."

"..."

Nam Tước Địa Ngục vừa dứt lời, mấy người Toàn Chân Giáo không nói hai lời, đều rối rít rút vũ khí ra.

Một người một nghìn vàng, đó chính là một người mười nghìn đồng tiền.

Đi qua cổng thành thôi mà đòi thu đến mười nghìn đồng, chỗ này là Tuyết Hương chắc?

Rất rõ ràng, Nam Tước Địa Ngục không phải muốn thu phí, thằng khốn này đang kiếm chuyện đánh nhau.

"Sao hả? Định đánh nhau à?"

Nam Tước Địa Ngục thấy mấy người Toàn Chân Giáo có biểu cảm như vậy, cười như không cười liếc về đằng sau đám người Toàn Chân Giáo một cái nói: "Các ngươi có thể thử một chút xem."

Nam Tước Địa Ngục còn chưa nói dứt lời, người chơi của công hội Địa Ngục Hồng Liên đã bao vây từ bốn phương tám hướng, trong giây phút đã bao vây chặt chẽ đám người Toàn Chân Giáo.

Mẹ nó bao vây kiểu này ba tầng trong ba tầng ngoài, có khoảng mấy trăm người, một đám hung hăng dữ tợn, trang bị trên người đều tỏa ra hào quang rực rỡ, vừa nhìn đã biết là cao thủ tinh anh.

"Ha ha, có chuyện gì từ từ nói là được mà."

Thấy cảnh tượng như vậy, Vô Kỵ cười ha ha, phá vỡ tình thế căng thẳng, sau đó rút ra một túi tiền lớn nói: "Không phải là mười nghìn vàng sao, cần gì phải động đến đao kiếm chứ, miễn là chúng ta có thể ra khỏi thành, số tiền này chắc chắn sẽ dâng lên đầy đủ."

Tục ngữ đã nói rồi, rồng mạnh không ép được rắn địa phương...

Căn cứ Ác Ma này không giống như những thành chính khác, người của Toàn Chân Giáo đều biết bay, nếu là thành chính khác cho dù có chặn cửa thật chặt, cũng không ngăn nổi người của Toàn Chân Giáo, nhưng căn cứ Ác Ma lại là một thành chính trong hang động khổng lồ, người của Toàn Chân Giáo có biết bay cũng chẳng có tác dụng gì, còn có thể phá vỡ vách núi bay ra ngoài được chắc?

Mọi người đến đây để làm nhiệm vụ, vất vả lắm mới làm đến bước cuối cùng này, Vô Kỵ đương nhiên không muốn gây thêm chuyện rắc rối, mười nghìn vàng đối với người của Toàn Chân Giáo cũng không tính là con số lớn, nếu có thể mua được sự bình yên thì ngược lại cũng xứng đáng.

"Ôi chao?"

Hơn mười nghìn vàng đối với người chơi bình thường mà nói cũng không phải con số nhỏ, thấy Vô Kỵ thuận tay đã lấy ra được nhiều tiền như vậy, Nam Tước Địa Ngục không kiềm được cũng hơi bất ngờ.

Nam Tước Địa Ngục vốn dĩ đến đây để gây chuyện, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mấy người Toàn Chân Giáo.

"Không thể tưởng tượng được còn là một đám có tiền!" Nam Tước Địa Ngục lại cười lạnh lần thứ hai nói: "Vậy số vàng này chắc chắn không đủ rồi..."

"Vậy sao?" Vô Kỵ hơi híp mắt lại, nhét túi tiền vào hành trang nói: "Vậy lần này ngươi cảm thấy bao nhiêu mới đủ?"

Nói đến đây, Vô Kỵ quay đầu hỏi mấy người Toàn Chân Giáo: "Một trăm nghìn có đủ không?"

"Không đủ!" Nhìn thấy sắc mặt của Vô Kỵ, mấy người Toàn Chân Giáo mồm năm miệng mười nói: "Ít nhất phải hai trăm nghìn."

"Năm trăm nghìn!" Lúc này Vương Vũ cũng lên tiếng: "Người khác chưa tính, nhưng ta không thích người này!"

"Nghe lời ngươi đi!" Vô Kỵ vỗ tay một tiếng, quay đầu cười híp mắt hỏi Nam Tước Địa Ngục: "Nghe rõ chưa?"

"Chuyện này..."

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Nam Tước Địa Ngục có chút mê mang, Nam Tước Địa Ngục thu phí qua đường ở đây cũng được một thời gian rồi, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy có người chủ động tăng giá như vậy, hơn nữa còn tăng nhiều đến thế.

Lúc này, Vô Kỵ lại nói: "Nghe rõ rồi thì mau mau lấy ra đi! Nếu không ta cũng sẽ ép ngươi phải lấy ra đấy!"

"??"

Nam Tước Địa Ngục lại mê mang lần nữa nói: "Ý của các ngươi là năm trăm nghìn kia là ta đưa cho các ngươi ấy hả?"

"Ngươi cho rằng thế nào? Chẳng lẽ là chúng ta đưa cho ngươi chắc?" Vô Kỵ nhíu mày hỏi ngược lại.

"Con mẹ nó! Ngươi trêu ta đấy à? Ta thấy các ngươi không muốn sống nữa rồi!"

Nam Tước Địa Ngục nghe vậy sững sờ, lập tức giận tím mặt, vung búa lớn lên bổ về phía Vô Kỵ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment