Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1773 - Chương 1774: Hòa Bình Của Thần Và Ma Dựa Vào Vương Vũ

Trang 887# 2

 

 

 

Chương 1774: Hòa bình của Thần và Ma dựa vào Vương Vũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Các ngươi bất kể nó là kiểu dáng game gì, hệ thống bảo ngươi làm thế nào thì ngươi cứ để làm cho xong là được."

Rốt cuộc vẫn là tên gà mờ về game như Vương Vũ đơn giản thô lỗ, lấy hai cái đầu từ trong hành trang ra, bay người lên phía trước, đặt đầu vào trong rãnh trên trụ đá.

"Ầm ầm!"

Ngay trong nháy mắt khi Vương Vũ đặt hai cái đầu vào trong rãnh, tất cả đàn tế bắt đầu rung chuyển.

"Vì chính nghĩa!~"

"Vì tự do!~"

Trên bầu trời chiến trường Thần Ma cũng vang lên hai tiếng kêu nghiêm trang đinh tai nhức óc.

Hai cây trụ đá đen trắng chậm rãi chìm xuống theo sự rung chuyển của đàn tế, khi toàn bộ trụ đá đều chìm hẳn vào trong đàn tế, hai luồng ánh sáng một đen một trắng phóng vụt lên trời, tách rời mây đen vẫn luôn tràn ngập trên bầu trời chiến trường Thần Ma, cũng lan rộng ra khắp nơi.

Ánh mặt trời xuyên qua tầng mây chiếu xuống chiến trường Thần Ma, tất cả oan hồn trên chiến trường Thần Ma đều tan thành mây khói dưới ánh mặt trời.

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã hoàn thành xong nhiệm vụ "Trách nhiệm của Võ Thần" danh vọng của trận doanh Trung Lập tăng thêm 5000, hiện nay được trăm nghìn người kính trọng, độ vẻ vang của trận doanh Trung Lập tăng thêm 5000, kinh nghiệm tăng thêm...]

Đạt được danh hiệu "Truyền nhân của Võ Thần"

Truyền nhân của Võ Thần (danh hiệu)

Tất cả kỹ năng của Võ sư giảm bớt 50% thời gian hồi chiêu

Tất cả kỹ năng có thể sát thương của Võ sư tăng thêm 50%

Tinh thông vũ khí của các nghề nghiệp khác tăng 50%

Yêu cầu nghề nghiệp: Võ học gia

Bắt buộc: Thiết Ngưu

Hai luồng ánh sáng vàng kim sáng lên trên người Vương Vũ, con số kinh nghiệm rất lớn khiến Vương Vũ lên đến cấp 70.

Cùng lúc đó, trên bầu trời game vang lên thông báo của hệ thống.

Thông báo: Dấu ấn bị phủ bụi hàng nghìn năm đã bị phá vỡ, Thần Ma ngủ say đã được đánh thức, chiến trường cổ xưa lắng động mấy nghìn năm lại vang lên tiếng kêu gọi tập trung, là số mệnh hay là trùng hợp, chiến trường của Thần Ma lại được đứa con của số phận mở ra một lần nữa.

"Ào rào rào..."

Theo tiếng thông báo của hệ thống, tượng đá xung quanh đàn tế cũng rung lắc theo, lớp bụi màu xám tro bên ngoài vì bị rung lắc mà rơi rụng từng chút một, thiên sứ và ác ma đang ngủ say được Vương Vũ đánh thức vì chiến trường Thần Ma mở ra.

Thấy cảnh tượng như vậy, mấy người Toàn Chân Giáo theo bản năng tựa lưng vào nhau, sắc mặt Xuân Tường khẩn trương nói: "Ta có một dự cảm rất tệ."

Xuân Tường vừa dứt lời, những bức tượng xung quanh đàn tế vừa được đánh thức, ánh mắt đồng loạt dừng ở đàn tế.

Khi bọn họ nhìn thấy hai cái đầu bên cạnh đám người Toàn Chân Giáo, ánh mắt của họ nháy mắt trở nên tràn ngập sát ý.

"Đại nhân Lôi Tư!"

"Các hạ Jameer!"

Những quái vật kia liếc nhìn đầu trên trụ đá, ngay sau đó lại nhìn sang phía Vương Vũ, tức giận kêu lên: "Võ Thần! Lại là kẻ người phàm đáng ghê tởm nhà ngươi! Không thể tha thứ được!"

Vừa nói xong, ác ma và thiên sứ dưới đàn tế không hẹn mà cùng giang rộng hai cánh vươn người nhảy lên, đồng loạt bay lên trên đàn tế.

"Lão Ngưu, mau chạy đi!"

Vô Kỵ nhìn thấy thế, một Thánh Quang Thuẫn bọc lên đầu Vương Vũ, Vương Vũ đáp lại một tiếng nhảy ra khỏi vòng vây, vọt về phía căn cứ Ác Ma.

"Rầm rập rầm rập!"

Oan có đầu nợ có chủ, thù hận của những bức tượng vừa mới sống lại đều tập trung vào Vương Vũ, thấy Vương Vũ nhảy ra khỏi vòng vây, tất cả thiên sứ và ác ma đều đập cánh chuyển hướng đuổi theo lần nữa.

Tuy không biết năm đó Võ Thần rốt cuộc đã làm chuyện gì với hai tộc Thần và Ma, nhưng Vương Vũ dám khẳng định, mình đồng thời bị cả hai tộc Thần và Ma đuổi theo.

Hết cách rồi, Lôi Tư và Jameer đều do chính hắn giết mà, danh hiệu Truyền nhân của Võ Thần cũng treo trên đầu hắn, mẹ nó cái này có muốn rửa cũng không rửa sạch được.

"Trời ạ! Chúng ta có phải xông lên hỗ trợ không đây?"

Mấy người Toàn Chân Giáo trên đàn tế lúc này đã trợn tròn mắt... Nói thật lòng, trong mắt bọn họ Vương Vũ thật ra là một người bạn vô cùng tốt tính mà lại còn cực kỳ có nghĩa khí, không biết tại sao, người này giống như cục phân vậy, đi đến chỗ nào cũng gọi ruồi bọ đến, trước đây cũng chỉ bị người chơi truy đuổi thôi, bây giờ hay rồi trực tiếp bị NPC đuổi theo luôn.

Càng khiến cho người ta không thể tưởng tượng được hơn nữa chính là thiên sứ và ác ma là kẻ thù nhiều đời nay, lúc này lại vì Vương Vũ mà kết hợp với nhau... Mẹ nó cái này có nghĩa là sao hả? Hòa bình giữa Thần và Ma đều dựa cả vào Vương Vũ hay sao?

"Giúp cái mông ấy!" Nhìn Vương Vũ và quái vật bay đầy trời đằng sau hắn, Vô Kỵ giật mình: "Đi lên xem một cái còn được, giúp đỡ thì thôi đi."

Nói đùa chắc, mấy bức tượng vừa mới sống lại này, ném một Thuật Thăm Dò sang chỉ thấy toàn dấu hỏi chấm, ít nhất cũng phải từ cấp 80 trở lên, hơn nữa còn bị phong ấn ở vị trí trung tâm nhất của đàn tế ở chiến trường Thần Ma, thực lực chắc chắn không thấp, ngay cả tính mạng Vương Vũ cũng bị đe dọa chạy mất, những người khác còn có thể giúp được cái gì chứ?

"Thế nào hả, còn xa lắm không? Chúng ta sắp đuổi kịp đến nơi rồi."

Ngay khi Vương Vũ vừa mở được chiến trường Thần Ma ra, Nam Tước Địa Ngục cũng đã dẫn theo mấy trăm người đuổi đến nơi, nhìn thấy thông báo của hệ thống, Nam Tước Địa Ngục lộ ra gương mặt lo lắng.

Không khó nhận ra, tình hình vừa nãy là do đám người Vương Vũ gây ra, Nam Tước Địa Ngục rất sợ đám người Vương Vũ làm xong nhiệm vụ rồi lập tức xoay người chạy mất.

Một nơi khác của chiến trường Thần Ma cũng chính là thành Tội Ác, nơi đó trên danh nghĩa là địa bàn của trận doanh Trung Lập, nhưng lại có quân Quang Minh đóng quân, những người chơi lăn lộn ở đó đa số là người chơi trận doanh Quang Minh, Nam Tước Địa Ngục cũng là rắn địa phương, đương nhiên hiểu rõ đạo lý rồng mạnh không ép được rắn địa phương.

"Lập tức đến ngay đây!" Hồng Ma luống cuống tay chân kiểm tra tọa độ một chút nói: "Bọn họ căn bản không hề di chuyển..."

"Hả, cái gì kia?"

Hồng Ma còn chưa nói hết câu, giọng nói của Nam Tước Địa Ngục đã đột ngột vang lên ngắt lời Hồng Ma.

"?"

Hồng Ma nghe thấy vậy ngẩng đầu lên, trên bầu trời nơi phương xa có một đám đen nghìn nghịt đang lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy được bay về phía mình.

"Là ác ma còn có thiên sứ! Bọn họ cùng bay về phía này."

Lúc này, nhóm Cung thủ trong đội ngũ đã nhìn thấy rõ là thứ gì đang bay trên bầu trời, không kiềm được rối loạn hết lên.

"Ác ma và thiên sứ cùng bay một chỗ? Đây không phải chuyện vớ vẩn sao?"

Nam Tước Địa Ngục nghe thấy lời nói của nhóm Cung thủ không kiềm được bĩu môi.

Ác ma và thiên sứ trong thế giới game cũng không hiếm có, nhưng ác ma và thiên sứ ở cùng một chỗ bay đến bay đi thì lại khiến người khó mà tin tưởng được.

"Thật đấy... Hình như bọn họ đang đuổi theo ai đó!"

Sau khi Vương Vũ mở Thanh Cung xong, tốc độ cực kỳ nhanh, tốc độ bay của ác ma và thiên sứ cũng không chậm, chỉ trong thời gian nói mấy câu, Vương Vũ đã dẫn theo truy binh vọt vào trong tầm mắt người chơi Địa Ngục Hồng Liên, nhóm Cung thủ tinh mắt hơn một chút cũng đã nhìn thấy Vương Vũ đang chạy đầu tiên.

"Đuổi theo ai đó?"

Nam Tước Địa Ngục vội vàng dùng tay che nắng nhìn về phía trước, rất nhanh một bóng người vọt vào tầm mắt của Nam Tước Địa Ngục.

Người này dáng người cao lớn, trong tay có bộ quyền sáng lấp lánh, trên lưng còn đeo trường cung... Nhìn qua rất quen mắt, đây chẳng phải thằng ranh đã cướp vũ khí của mình sau đó còn làm thịt mình đó sao?

"Bà mẹ nó!"

Có câu nói kẻ thù gặp nhau không tránh được đỏ mắt, thấy người đối diện đang xông đến chính là Vương Vũ, Nam Tước Địa Ngục lập tức ra lệnh cho những người chơi sau lưng mình: "Mọi người ngăn cản thằng ranh kia lại, mẹ nó đừng để cho hắn chạy mất!"

"Ào rào rào!"

Những người chơi của Địa Ngục Hồng Liên cũng đều là hạng người từng trải qua hàng trăm trận chiến, sau khi nhận được mệnh lệnh của Nam Tước Địa Ngục, Chiến sĩ khiên thuẫn ở đằng trước, tấn công ở phía sau, nhanh chóng xếp thành trận hình chữ nhất.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment