Trang 897# 1
Chương 1793: Penta Kill
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Viết tới đây, chắc chắn sẽ có người nói, có phải Vương Vũ bắt lấy tên, ném vào Băng Trùy và đánh văng nó không?
Làm ơn đi, ông đây há lại có thể để các người đoán được suy nghĩ của mình, cho dù có đoán được ta cũng phải cưỡng ép sửa đổi chứ sao.
Mọi người đều biết, trong trò chơi phản ứng của ngươi có nhanh cỡ nào, kỹ thuật có cao tới đâu cũng vẫn bị hạn chế về thuộc tính, sở dĩ trước đó Vương Vũ có thể bắt được mũi tên cản lại Băng Trùy là dựa trên các thuộc tính cơ sở và trang bị.
Hiện tại Vương Vũ chỉ ở cấp năm, trang bị cũng là bao tay bằng vải cấp thấp nhất, không hề có chút gia tăng nhanh nhạy nào, với thuộc tính của Vương Vũ bây giờ, chỉ có thể bắt được mũi tên, muốn hoàn thành các động tác độ khó cao như trước đây, đương nhiên là lực bất tòng tâm.
Tốc độ bay của tên nhanh hơn nhiều so với Băng Trùy, Băng Trùy mới bay được một nửa khoảng cách, mũi tên đã vọt tới trước mặt Vương Vũ.
Nói thì chậm nhưng diễn ra rất nhanh, Vương Vũ đưa tay trái lên trước mặt, mũi tên đã biết điều rơi vào trong tay hắn, cùng lúc đó, Lôi Đình Cước của Vương Vũ được tung ra, mạnh mẽ giẫm lên đầu Phá Thiên Nhất Tiện.
"Ầm!"
Lôi Đình Cước mạnh mẽ trực tiếp đập tan Toàn Phong Trảm của Phá Thiên Nhất Tiện, mà Băng Trùy của Cúc Hoa Ngư cũng quét một đường vòng cung bay qua đầu Vương Vũ.
Sau khi bị hệ thống điều chỉnh lại, Lôi Đình Cước của Vương Vũ bị giảm nhiều sức mạnh, vốn dĩ một cước này từ trên đạp xuống ít nhất cũng có thể đạp gần chết Phá Thiên Nhất Tiện, nhưng bây giờ chỉ đá Phá Thiên Nhất Tiện bay vụt đi.
Đương nhiên, đối với Vương Vũ mà nói, thời gian bay vụt đi này cũng đã đủ rồi.
Vương Vũ xoay người đáp xuống, tay trái xoay một cái.
"Phập!"
Mũi tên trong tay Vương Vũ không sai không lệch cắm thẳng vào hốc mắt Phá Thiên Nhất Tiện.
Ngay lập tức tay trái của hắn lại chuyển động.
"Xèo xèo!"
Mũi tên cắm vào hốc mắt, phát ra âm thanh quái dị rợn người.
Theo mô phỏng ba chiều, người chơi thực sự được đắm chìm vào thế giới kỳ lạ này, tuy rằng Phá Thiên Nhất Tiện không cảm nhận được cảm giác đau đớn, nhưng lại cảm thấy rõ ràng có người cầm một vật cắm vào đầu mình khuấy động. Âm thanh đó, cảm giác đó, mọi người có thể tưởng tượng được.
"AAA!"
Dù Phá Thiên Nhất Tiện là một kẻ da dày, nghe thấy âm thanh này cũng phải phát ra tiếng kêu thảm thiết từ tận đáy lòng.
Đám người Cúc Hoa Ngư bên cạnh thấy thế, cũng đều sởn hết tóc gáy.
Cái này con mẹ nó nhìn qua cũng quá đáng sợ rồi, đừng nói là người bình thường, hiện tại Vương Vũ cũng hơi hối hận khi xuống tay tàn bạo như vậy với Phá Thiên Nhất Tiện... Nhưng không có cách nào khác, trạng thái lúc này của Vương Vũ, không ra tay tàn nhẫn thì lấy một chọi năm có hơi vất vả, bắt buộc phải đàn áp đối phương về mặt khí thế mới được.
Phá Thiên Nhất Tiện bị Vương Vũ làm cho sợ hãi thực sự, não bộ hoàn toàn rối loạn, hai tay cầm đại kiếm vung lung tung đằng sau lưng Vương Vũ không chút nghĩ ngợi.
Vương Vũ đương nhiên sẽ không thèm nhìn loại tấn công không có trình tự quy tắc gì như vậy, chỉ thấy hắn tại chỗ lăn một cái xuyên qua bên dưới đũng quần của Phá Thiên Nhất Tiện, lăn tới phía sau người ta, hai tay đồng thời chống xuống mặt đất nhanh chóng bật dậy.
Lúc này, Nguyên Lượng Hiệp vẫn đang Tiềm Hành ở một bên chớp được cơ hội, không đợi Vương Vũ đứng vững đã hai tay lăm lăm chủy thủ hiện hình phía sau Vương Vũ, một đòn Bối Thứ hung hăng đâm vào giữa lưng Vương Vũ.
Vương Vũ chỉ mỉm cười, không tránh không né, cũng chẳng quay đầu lại mà chỉ đưa tay phải về phía sau, ra tay sau mà tới trước chộp lấy cổ tay Nguyên Lượng Hiệp, sau đó lập tức tung đòn Mãnh Hổ Kích.
Mãnh Hổ Kích là kỹ năng cầm bắt, lực kéo rất lớn, Nguyên Lượng Hiệp dùng Bối Thứ tấn côngVương Vũ, vừa hay cũng dồn lực về phía đằng trước.
Trong lúc túm lấy, Nguyên Lượng Hiệp đã bị Vương Vũ trực tiếp đá bay. Lúc ấy tay trái của Vương Vũ thành thạo di chuyển sang một bên, mượn lực đánh lực, Nguyên Lượng Hiệp giống như quả bóng da bị Vương Vũ quăng vào bụi cỏ phía bên trái.
Thương Tâm Tiễn ở trong bụi cỏ đang giương cung nhắm tên vào Vương Vũ, kết quả vừa ngẩng đầu đã thấy Nguyên Lượng Hiệp bay tới.
Không kịp né tránh, Thương Tâm Tiễn bị Nguyên Lượng Hiệp đập thẳng vào, hai người ai ai ui ui lăn thành một đống.
Lúc này Phá Thiên Nhất Tiện cơ bản đã vô dụng. Không còn sự quấy rầy của Thương Tâm Tiễn và Nguyên Lượng Hiệp ở phía sau tấn công, áp lực của Vương Vũ đột nhiên giảm xuống, hắn lập tức tung chiêu Băng Quyền lao tới Cúc Hoa Ngư ở phía đối diện.
Cúc Hoa Ngư đang đứng đó nhìn Vương Vũ, pháp thuật mới niệm chú được một nửa thì Vương Vũ đã nhào tới trước mặt.
"Hỏa Viêm..."
Lao tới trước mặt Cúc Hoa Ngư, Vương Vũ khoát tay, một bộ móng vuốt to bằng cây quạt liền in trên mặt Cúc Hoa Ngư, một nửa ma pháp của Cúc Hoa Ngư cứ như thế mà bị Vương Vũ chặn lại trong miệng.
Đồng thời cánh tay còn lại dùng Băng Quyền của Vương Vũ cũng đập lên ngực Cúc Hoa Ngư. Cúc Hoa Ngư trúng một đòn này ngửa mặt lên, hai tayVương Vũ lúc này thuận tiện túm chặt hai tai Cúc Hoa Ngư kéo xuống, lên gối đập mạnh vào đỉnh đầu.
"Răng rắc!"
Một tiếng vang giòn tan, đầu gối Vương Vũ đè mạnh lên cổ họng Cúc Hoa Ngư, Cúc Hoa Ngư chưa kịp hừ một tiếng đã qua đời ngay tại trận.
Mục sư Độc Nãi Trà đứng một bên thậm chí còn chưa kịp dùng thuật Trị Liệu.
Giải quyết xong Cúc Hoa Ngư, Mãnh Hổ Kích của Vương Vũ đã hồi phục, tay hắn lại duỗi ra, túm lấy Độc Nãi Trà.
Độc Nãi Trà tấn công thấp lượng máu ít, ưu điểm duy nhất là trị thương, nhưng ở trước mặt Vương Vũ cũng chẳng tung ra được thuật Trị Liệu.
Trong tình huống này Độc Nãi Trà không mạnh hơn bao nhiêu so với binh lính, Vương Vũ chỉ cần dùng bản lĩnh ba đấm hai đạp cũng đã đưa Độc Nãi Trà về điểm sống lại.
Vương Vũ liên tục giết chết hai người, cấp bậc nháy mắt tăng lên cấp 6. Sau khi lên cấp 6, đại chiêu cuối cùng Võ Thần Cường Thích của Vương Vũ cũng đã được mở khóa sáng lên.
Đừng nghĩ là chỉ kém một cấp, học được đại chiêu Vương Vũ nghiễm nhiên hoàn toàn vượt trội hơn những người khác một bậc.
Lúc này, Phá Thiên Nhất Tiện rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, nhìn Vương Vũ với ánh mắt có thể nói là phức tạp.
Vương Vũ xuống tay độc ác như thế, Phá Thiên Nhất Tiện có thể nói là hận hắn thấu xương, nhưng nhớ tới một màn vừa rồi, Phá Thiên Nhất Tiện phần nhiều vẫn rất sợ hãi Vương Vũ.
Chính vì như thế, Phá Thiên Nhất Tiện chỉ nhìn Vương Vũ mà lòng bàn tay cũng rịn ra mồ hôi, cơ bản không còn dám xông lên phía trước thẳng thắn đối đầu với Vương Vũ.
"Ngươi làm gì thế!"
Ngay lúc Phá Thiên Nhất Tiện không biết nên làm thế nào cho phải, Thương Tâm Tiễn ở phía sau đột nhiên hét lên: "Ngươi tranh thủ thời gian tấn công hắn, ta ở phía sau hỗ trợ, nếu không sẽ chẳng ai trong số chúng ta sống sót."
"..."
Nghe Thương Tâm Tiễn nói vậy, Phá Thiên Nhất Tiện giật thót trong lòng, kiên trì cúi đầu tung ra Va Chạm đối với Vương Vũ.
"Tới tốt lắm!"
Hai mắt Vương Vũ nhíu lại, tung người nhảy lên, một chân đón lấy và đá vào Va Chạm của Phá Thiên Nhất Tiện.
Một chân Vương Vũ đung đưa trong gió, biến hóa ra một ảo ảnh khổng lồ, một chân còn lại đạp vào chính giữa đầu Phá Thiên Nhất Tiện.
Võ Thần Cường Thích!!!
Võ Thần Cường Thích có thể nói là kỹ năng tối cao của Võ Thần, sát thương mạnh phán định cao tới nỗi chưa kỹ năng nào có thể sánh bằng, Va Chạm có phán định cao tới đâu, ở trước mặt Vũ Thần Cường Thích cũng chỉ là đàn em!
"Rầm!"
Một tiếng vang thật lớn, Va Chạm của Phá Thiên Nhất Tiện bị một chân Vương Vũ đá bay về phía sau, lao tới đâm thẳng vào hai người Thương Tâm Tiễn và Nguyên Lượng Hiệp trong bụi cỏ, đánh bay cả hai người.