Trang 902# 2
Chương 1804: Chiến thuật của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Flying Duck vừa ra lệnh một tiếng, người của Nước Sông Xuân Ấm đồng loạt nhảy xuống khỏi phi thuyền, chia thành ba đường, bay về phía ba vị trí mà Flying Duck đã đánh dấu vừa nãy.
Mà mấy người Toàn Chân Giáo, lúc này đã rơi xuống mặt đất, đang nấp trong bụi cỏ quan sát động tĩnh của kẻ địch.
Người chơi Nước Sông Xuân Ấm từ trên trời giáng xuống, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người Toàn Chân Giáo.
Không thể không nói, gần nghìn đôi cánh giang rộng lượn trên không trung cũng khá đồ sộ, từ bên dưới nhìn lên trên, giống như một mảnh mây đen nghìn nghịt, khí thế thật sự khiến cho người ta sợ hãi.
Thay đổi về số lượng dẫn đến thay đổi về chất lượng, khi số lượng đủ nhiều bất kể làm gì cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy choáng ngợp.
"Bà mẹ nó, bọn họ đây là..."
Nhìn người chơi Nước Sông Xuân Ấm chia thành ba đường trên trời, chia nhau bay về phía ba hướng, Xuân Tường hơi sững sờ, trong ánh mắt hiện lên một chút kinh hoàng, lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Vô Kỵ, không biết nên nói gì mới đúng.
Dựa vào trí thông minh của Xuân Tường, đương nhiên không khó nhận ra mục đích của người chơi Nước Sông Xuân Ấm là nơi nào.
May mà Vô Kỵ vừa nãy không nghe ý kiến của hắn ta, nếu không lần này Toàn Chân Giáo đã bị thần binh người ta từ trên trời giáng xuống rồi.
"Ha ha!"
Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Xuân Tường, Vô Kỵ cười nhạt nói: "Trước mặt ngươi cũng không phải NPC, chuyện ngươi có thể nghĩ đến, làm sao người khác không thể nghĩ đến được chứ."
"Bây giờ bọn họ đã phân chia quân số ra rồi, vậy kế tiếp chúng ta đi giết từng đội một?"
Vương Vũ lấy tay che nắng nhìn thoáng qua người chơi Nước Sông Xuân Ấm trên bầu trời, sau đó nghiêm túc thận trọng dò hỏi.
"Lão Ngưu, chúng ta có thể kín đáo một chút được không..."
Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, mấy người Toàn Chân Giáo đều đầu đầy mồ hôi.
Hay lắm, cách suy nghĩ của ông nội này cũng quá hoành tráng rồi, cứ như là trong mắt hắn đối thủ phải đủ một nghìn người thì mới xứng được đối xử cẩn thận, quân số ba bốn trăm người cho dù là đã chia ra chăng nữa, hoàn toàn có thể tiện tay giết sạch mà thôi.
Mẹ kiếp, ba bốn trăm người cũng là người đấy được chưa, có thể đừng thô lỗ như vậy không, làm tổn thương tự ái của người ta đấy.
"Yên tâm đợi đi!"
Vô Kỵ phất tay áo nói: "Bản đồ này không thể dùng cánh được, chúng ta đều là người bình thường, cứ xông lên như vậy cơ bản không khác lắm so với việc tự tìm đường chết."
"Đúng rồi đó! Lời này của Vô Kỵ mới coi như là tiếng người nhé, lão Ngưu ngươi là thứ gì chứ hả?"
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, mọi người đồng loạt giơ ngón giữa với Vương Vũ.
Người chơi Nước Sông Xuân Ấm có thể đi một chuyến này đều không phải là bột mì dễ nặn, đẳng cấp của từng binh sĩ cho dù không bằng được đám người Toàn Chân Giáo, cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều, so với người chơi tinh anh của công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc có lẽ còn hơn.
Bản lĩnh của Vương Vũ không gì sánh được, còn có một thân thần khí với đủ loại kỹ năng di chuyển, đối mặt với đối thủ như vậy, đương nhiên có thể làm ra việc một chiếc lá không dính vào người, nhưng những người khác đều chỉ là người bình thường, làm sao có thể so sánh với loại biến thái như Vương Vũ này được. Mười mấy người cứng rắn chính diện chống lại ba, bốn trăm người, chuyện đó có khác gì với việc bị thần binh trừng phạt đâu cơ chứ? Vô Kỵ đặc biệt né tránh những chiến trường chính diện hoàn toàn không phải không có ý nghĩa.
"Đợi? Chẳng nhẽ định ở đây đánh bừa sao?"
Vương Vũ cũng hơi bất ngờ.
Chiến trường công hội có thể thu nhỏ lại, trốn tránh ở chỗ này chắc chắn không phải cách làm hay, nếu không thừa dịp trước khi chiến trường khá rộng lớn này giết nhiều người một chút, thời gian càng về sau sẽ càng khó đánh hơn.
"Ha ha!" Vô Kỵ lại cười nói lần nữa: "Sẽ không đâu, bọn họ chắc chắn sẽ không đợi lâu thêm ở đây đâu, chẳng mấy chốc sẽ đến đây thôi!"
"Làm sao ngươi biết rõ được?" Thấy Vô Kỵ nói như thể đương nhiên, Ký Ngạo chất vấn.
Vô Kỵ hỏi ngược lại: "Nếu đổi lại là chúng ta có một nghìn người, ngươi sẽ ôm cây đợi thỏ sao?"
"Ngươi trâu bò!"
Ký Ngạo suy nghĩ một lát, khâm phục giơ ngón tay cái với Vô Kỵ.
Người mà, tâm tính cuối cùng sẽ thay đổi theo hoàn cảnh, khi sức mạnh của mình trở nên mạnh mẽ hơn, tất nhiên cũng sẽ chủ động đuổi theo đối thủ nhỏ yếu hơn để đánh.
Ngay sau đó, Vô Kỵ lại nói: "Mọi người tranh thủ bây giờ, đi xung quanh tìm xem có vật cưỡi nào hay không, nếu có thể sử dụng được thì cưỡi về đây, nếu không dùng được thì giết đi!"
"Ừ!"
Nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ, đám người cúi thấp đầu lén lút tản đi khắp nơi.
Chỉ có duy nhất Vương Vũ không hiểu hỏi: "Tìm vật cưỡi để làm gì?"
"Khi chạy trốn sẽ dùng đến đấy." Vô Kỵ cười tủm tỉm nói: "Đợi lát nữa khi bản đồ thu nhỏ lại chúng ta sẽ chạy đi."
Khi tiến hành chiến tranh du kích, khả năng cơ động là yếu tố quan trọng, đương nhiên không thể thiếu được vật cưỡi rồi.
"Được rồi!"
Vương Vũ đáp lại một tiếng, cũng rời khỏi nơi tập hợp.
Cùng lúc đó, tất cả người chơi của Nước Sông Xuân Ấm cũng đã hạ cánh rồi.
Sau khi đáp xuống đống đổ nát của thành phố, Flying Duck đứng trên nóc nhà tự mình quan sát, không nhìn thấy bóng dáng những người Toàn Chân Giáo, vì vậy gấp gáp kêu gọi ngay trong kênh công hội: "Điểm C không phát hiện ra mục tiêu, hai khu vực khác thì sao?"
Vịt Mike dẫn một đoàn đội lên đỉnh núi nhanh chóng nhắn tin trả lời.
"Điểm A không phát hiện ra mục tiêu!"
"Điểm B thì sao? Lão Đường?" Thấy điểm A cũng không nhìn thấy mục tiêu, Flying Duck lại hỏi trong kênh công hội.
Không lâu sau, đội trưởng của một đoàn đội khác là Donald cũng đáp lại: "Điểm B cũng không phát hiện thấy mục tiêu!" "???"
Nhìn thấy tin nhắn của hai người, Flying Duck không kiềm được ngây ra một lúc, buồn bực nói: "Không phát hiện ra sao? Các ngươi đã tìm khắp nơi chưa?"
Vịt Mike thấy thế có chút hết nói nổi nói: "Lão đại, chỗ của chúng ta là đỉnh núi, xung quanh chẳng có cái lông gì cả... Bọn họ không thể nấp ở đâu được."
"Chúng ta ở đây cũng thế." Donald cũng nói theo: "Bên này rừng cây cũng rậm rạp, mấy trăm người chúng ta liếc mắt là thấy, không phải là ngươi chưa lục soát ở chỗ đó đấy chứ."
"Á... Chuyện này ấy à..."
Vừa được Donald nhắc nhở như vậy, mặt già của Flying Duck hơi đỏ lên.
Nếu muốn nói đến giấu người, không có địa hình nào dễ dàng ẩn nấp hơn nhà dân, đống đổ nát trong thành phố bên này nhiều nhà cửa lớn nhỏ không đều như vậy, khó biết chừng đám người Toàn Chân Giáo này đang trốn ở đâu rồi.
"Không cần để ý đến những chi tiết này, đám người Toàn Chân Giáo kia rất xảo trá, rất có thể ngay từ khi chúng ta hạ xuống bọn họ đã phát hiện ra ý định của chúng ta cho nên đã chạy đến những nơi khác rồi, các ngươi lục soát khắp nơi một lần đã rồi hãy ra kết luận."
Ra mệnh lệnh cho hai người Vịt Mike xong, Flying Duck đóng cửa sổ trò chuyện ra lệnh cho người bên cạnh: "Mọi người tìm kiếm cho ta, lục soát nhà dân, có mục tiêu đáng nghi cũng không nên đánh rắn động cỏ, gửi tọa độ đến đây trước đã!"
"Dạ!"
Flying Duck ra lệnh một tiếng, những người chơi của Nước Sông Xuân Ấm bắt đầu tìm kiếm khắp nơi trong đống đổ nát của thành phố.
Trong khi đám người Flying Duck đang lục soát theo kiểu trải thảm, đám người Toàn Chân Giáo cũng cưỡi vật cưỡi từ bốn phương tám hướng quay về.
Vì để hình thức chiến trường càng có khả năng hấp dẫn người chơi hơn nữa, nhà thiết kế cũng coi như bỏ hết vốn liếng, nhất là vật cưỡi. Những vật cưỡi ngày thường hiếm khi thấy được trong game có thể dễ dàng nhìn thấy khắp nơi trong này, đền bù cho tiếc nuối ngày thường chỉ có thể cưỡi ngựa của người chơi.
Đám người Toàn Chân Giáo kia ra ngoài tản bộ một vòng, lúc quay về vật cưỡi dưới chân cũng đủ mọi chủng loại.
Nhất là thằng ranh Minh Đô này, không biết dắt được con rồng từ đâu quay về, bây giờ đang khoe khoang: "Tinh Không Chi Long, trâu bò không, vật cưỡi Thần cấp trong truyền thuyết, gia tăng 360% tốc độ đấy nhé."
Đám người kia, ngay cả chuyện cái rắm to một tý cũng có thể tranh luận ganh đua so sánh, thấy Minh Đô khó ngửi như vậy, những người khác đều ồn ào bĩu môi khinh thường.