Trang 904# 2
Chương 1808: Lời nói vô căn cứ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tọa kỵ thần cấp vốn là thứ đồ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, xe trượt tuyết này lại còn là tọa kỵ cho nhiều người ngồi nữa, tự nhiên là hiếm có trong hiếm có rồi, dù cho không thể mang được đồ vật bên trong chiến trường ra ngoài, thì vẫn có thể cưỡi xe trượt tuyết này dạo một vòng trong chiến trường, cũng coi như là biểu tượng cho sự giàu có, không phải sao.
"Khà khà!"
Mà nhìn thấy người chơi Nước Sông Xuân Ấm vây lại như vậy, Vô Kỵ trong bụi rậm hơi giương khóe miệng lên, dùng tay ra hiệu cho Xuân Tường và đám người Minh Đô ở phía sau, đồng thời gửi tin tức cho Danh Kiếm Dạo Tuyết: "Dẫn đợt thứ hai qua đây đi."
Hơn một trăm người, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, tất cả mọi người vây quanh xe trượt tuyết, vừa vặn chiếm thành một vòng tròn
Theo động tác tay của Vô Kỵ, pháp trượng của Xuân Tường vung lên, sử dụng Kết Giới Hắc Ám.
"Ầm!"
Ngay lúc người chơi Nước Sông Xuân Ấm đang vây quanh xe trượt tuyết, thì một vòng tròn màu đen từ dưới mặt đất dâng lên, nhốt tất cả người chơi Nước Sông Xuân Ấm vào bên trong.
Đến khi người chơi Nước Sông Xuân Ấm phản ứng lại được, thì tất cả mọi người đều đã bị cố định tại chỗ.
"Không ổn, có mai phục!"
Người chơi Nước Sông Xuân Ấm đã bị tấn công thấy thế, trong lòng liền cả kinh, ý thức được bản thân mình đã trúng bẫy, còn không đợi mọi người chống cự, thì bỗng nhiên mọi người cảm thấy dưới chân nóng lên, trên mặt đất bốc lên một một trận biển lửa, sấm sét cũng từ trời giáng xuống ầm ầm.
Minh Đô là một tên cực đoan, sát thương ma pháp và thuộc tính tăng lên của tiểu tử này đã muốn chồng lên tới cảnh giới Đạt Tới Đỉnh Cao, lại còn thêm sự bổ trợ của quyền trượng Chu Tước ma pháp hệ hỏa kia nữa, sát thương kia chỉ có thể dùng khủng khiếp để hình dung.
Một trận sóng ma pháp ném xuống, người chơi Nước Sông Xuân Ấm liền hóa thành bạch quang ngay tại chỗ rồi bị truyền tống ra khỏi chiến trường, ngọn lửa tán đi xong, đoàn đội vốn có hơn một trăm người chỉ còn sót lại mười mấy người chơi Tanker mạnh mẽ, một kỹ năng mang đi hơn trăm người, có thể thấy được sát thương của Minh Đô cao đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Về phần những người sống sót kia đã trúng ma pháp của Minh Đô, tuy không từ trần ngay tại chỗ, nhưng thanh máu trên đầu nghiễm nhiêm đã biến đỏ, thêm một trận xạ kích của Dương Na và Linh Lung Mộng, một lần nữa mang mấy người đi, người chơi Nước Sông Xuân Ấm đã không còn đến mười người.
Dưới tình huống một chọi một, Toàn Chân Giáo chưa từng ngán một ai, vài người Vương Vũ, Bao Tam cùng nhau xông lên, đã đánh gục hết những người sống sót.
Đoàn đội hơn một trăm người chơi từ lúc xuất hiện tới lúc bị diệt cả đoàn, chỉ dùng thời gian vẻn vẹn không đến hai mươi giây.
"Cái đám cháu trai kia, tới đuổi ta nè!"
Đám người Vương Vũ tiêu diệt xong người chơi Nước Sông Xuân Ấm đợt thứ nhất, sau đó kéo xe trượt tuyết vào trong bụi cỏ gần đấy, lúc này Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng mang hơn trăm người phía sau từ một hướng khác chạy tới, vừa chạy, Danh Kiếm Đạo Tuyết còn không quên mở miệng quấy rối.
"Mẹ nó, có dũng khí thì đừng có chạy nữa!"
Cách đánh trả của người chơi Nước Sông Xuân Ấm cũng thật ngây thơ, không chạy chẳng lẽ chờ ngươi tới giết chắc?
Rất nhanh, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã chạy tới chỗ bụi cỏ cất giấu xe trượt tuyết, cười ha ha một tiếng, rồi phát động kỹ năng Tiềm Hành, biến mắt trước mắt mọi người.
"Cái đệt! Không biết xấu hổ!" Thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết biến mất, người chơi Nước Sông Xuân Ấm thuần thục lấy thủ vệ điều tra ra, cắm ở vị trí Danh Kiếm Đạo Tuyết đã biến mất, ngay sau đó, xe trượt tuyết liền xuất hiện trước mắt mọi người.
"Ể? Đây là?"
Nhìn thấy xe trượt tuyết trong bụi cỏ, người chơi Nước Sông Xuân Ấm bối rối nhìn nhau, ngươi chơi vừa rồi làm thế nào lại biến thành cái thứ này vậy?
Trong lòng buồn bực, đoàn người liền ném Thuật Thăm Dò qua đó.
Thuộc tính của xe trượt tuyết xuất hiện trước mắt người chơi Nước Sông Xuân Ấm một lần nữa.
Vô Kỵ nói rất đúng, thủ thuật không mới, nhưng cứ dùng được là được.
Không hổ là người chơi trong cùng một công hội, phản ứng sau khi nhìn thấy thuộc tính của xe trượt tuyết quả thực giống như như đúc với đợt người vừa rồi, một đám người "ầm" một tiếng đã đổ lên phía trước.
"Khà khà!"
Vô Kỵ lần thứ hai mỉm cười, dùng tay ra hiệu cho mọi người ở phía sau, sau đó lại gửi tin tức cho Bắc Minh Hữu Ngư: "Đợt tiếp theo."
Kết Giới Hắc Ám! Lên!
Thiên Lôi Địa Hỏa! Xuống!
Tiễn Vũ hỗ trợ, bổ sung cận chiến.
Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích!
Phá Quân Thăng Long Trảm!
Hao Du Cân!
Lại là một màn phối hợp hoàn mỹ nữa, đợt người chơi thứ hai của Nước Sông Xuân Ấm cũng bị tiêu diệt cả đoàn.
Thu dọn chiến trường xong, Bắc Minh Hữu Ngư liền mang theo đội người chơi Nước Sông Xuân Ấm thứ ba chạy vào trong vòng vây.
Đoàn người làm lại trò cũ, khống chế rồi đánh, mang một đội nữa ra đi.
Không đến ba phút, đoàn đội 337 người của Vịt Mike, bị diệt cả đoàn!
"Ta thật mạnh quá đi!! Ta đã là thiên hạ vô địch!"
Lần mai phục này Minh Đô là tấn công chính, coi như là người đứng đầu pháo đài, một mình Minh Đô nắm gần 300 điểm, lúc này dĩ nhiên là phải khoe khoang rồi.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần cứ tiếp tục như vậy, thì MVP của trận này không thuộc về ai khác ngoài Minh Đô.
Có thể đoạt được MVP ở trong tay đám lão cẩu Toàn Chân Giáo rất khó, huống chi trong Toàn Chân Giáo còn có kiểu biến thái như Vương Vũ đây, phải biết rằng từ sau khi có Vương Vũ, đám người Toàn Chân Giáo bất luận là chiến đấu kiểu dạng gì đều sẽ bị Vương Vũ áp lên đầu... Có thể đoạt được MVP từ trong tay Vương Vũ, thì có thể thấy được chất lượng MVP lần này của Minh Đô rất cao, chắc chắn đủ cho Minh Đô kiêu hãnh cả một đời.
"Được rồi, đừng nói linh tinh nữa!”
Ngay lúc Minh Đô đang đắc ý, thì Vô Kỵ lại tạt một chậu nước lạnh vào: "Nơi này đã vô dụng rồi, chúng ta mau đi thôi!"
"Đi?" Minh Đô nghe vậy liền kinh ngạc nói: "Không phục kích tiếp sao? Không phải ngươi thấy ta nắm được MVP, nên ngươi cố ý thay đổi chiến thuật đấy chứ."
Sự nghi ngờ của Minh Đô cũng không phải không có đạo lý, với nhân phẩm của Vô Kỵ, có làm ra loại sự tình này thì cũng chẳng hiếm lạ chút nào.
"Còn mai phục cái rắm ấy!" Vô Kỵ khinh bỉ đáp: "Ngươi coi đối phương đều là kẻ ngốc hết sao? Chết nhiều người như vậy mà vẫn chưa phản ứng, chúng ta có thể mai phục ở đây đã là cực hạn rồi đó."
Quả thật, người chơi Nước Sông Xuân Ấm tổng cộng có hơn chín trăm người, nhóm Vịt Mike 337 người chính là một phần ba, đột nhiên quân số giảm mất một phần ba, đối phương cho dù có ngốc, thì vẫn sẽ nhìn ra phía trước có bẫy tập.
Thực ra đợt người chơi Nước Sông Xuân Ấm đầu tiên bị giết, những người khác cũng đã nhận ra cả rồi, nhưng hai đội nhân mã đang bị Bắc Minh Hữu Ngư và Danh Kiếm Đạo Tuyết kéo tới chơi thả diều là người trong cuộc, thì hiển nhiên không có thời gian để ý tới nhân số phe mình ở trên đầu.
Nhưng đội ngũ hai người Flying Duck và Donald đều là những người đứng xem, đương nhiên sẽ nhìn thấy rất rành mạch.
Thấy nhân số của bên mình đột nhiên rớt mất hơn ba trăm người, Flying Duck và Donald liền ngây ngẩn cả người ngây tại trận.
Hai người Flying Duck không hẹn mà cùng gửi tin tức cho Vịt Mike: "Mike, Vịt thúc, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Kết quả là hệ thống rất bình tĩnh trả lời: "Người chơi bạn liên lạc không ở trong khu phục vụ..."
"Trời ạ..."
Nhìn thấy câu trả lời của hệ thống, sau đầu hai người Flying Duck đổ một trận mồ hôi lạnh.
337 người chơi, chưa cần nói đến, đây mẹ nó cho dù là hơn ba trăm cái bánh mỳ, thì trong thời gian ngắn như vậy cũng không thể nào ăn xong được.
Càng đáng sợ hơn, chính là quân số bên mình giảm mất hơn ba trăm người, mà số lượng người chơi ở bên đối diện lại không ít đi một mống nào...
Mười một với hơn ba trăm, bên vô thương, bên diệt cả đoàn??
Cái này mẹ nó ngẫm lại vẫn cảm thấy khó tin, chẳng lẽ là gặp được sự kiện thần quái hay bug hệ thống? Nếu như không phải chuyện phát sinh trên người mình, thì người lý trí như Flying Duck, chắc chắn sẽ không tin vào loại lời nói vô căn cứ này.