Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1810 - Chương 1811: Mục Tiêu Là Đánh Bại Hoàn Toàn

Trang 906# 1

 

 

 

Chương 1811: Mục tiêu là đánh bại hoàn toàn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đó chính là hơn ba trăm người chơi đó, nếu như đoàn người Donald giống như nhóm người Vịt Mike, đều bị giết ở vùng núi bên kia, thì Flying Duck hoàn toàn có thể giải thích là vì Toàn Chân Giáo ở vùng phụ cận sườn núi tìm được vũ khí có tính sát thương quy mô lớn, hoặc là bẫy rập.

Nhưng nhóm người Donald lại bị giết trên đường vội tới phế tích thành phố, chuyện này có chút kinh khủng nha, ít nhất có thể chứng minh được một điều, rằng vũ khí đáng sợ trong tay Toàn Chân Giáo có thể di động, hơn nữa còn là loại tương đối thuận lợi.

Nếu như thật sự là như vậy, nếu Toàn Chân Giáo đã có thể nhẹ nhàng giết chết đoàn người Donald và Vịt Mike trong một giây, thì giết người của mình ở bên này trong một giây chắc chắn cũng không thành vấn đề.

Vừa bắt đầu, Flying Duck vẫn còn giữ vài phần may mắn với Toàn Chân Giáo, cho rằng đối thủ suy cho cùng cũng chỉ là một tiểu đoàn đội mười mấy người, sở dĩ dám tiến vào chiến trường đối địch gần ngàn người của mình, hẳn là do ôm cách nghĩ vua cũng thua thằng liều, chỉ cần giết người là đủ rồi.

Nhưng hiện tại Flying Duck xem như đã nhìn ra cả rồi, đám người này hoàn toàn không có tư tưởng đó, xem ra bọn họ là muốn nuốt sạch tất cả gần nghìn người chơi bên mình.

Mười mấy người mà muốn nuốt một ngàn người, chỉ nói riêng đến sự can đảm này, cũng đã khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi.

Mấy tên này đều là kẻ điên hết sao?

Càng đáng sợ hơn chính là, đội ngũ nhỏ mười mấy người này, nghiễm nhiên đã nuốt sạch hai phần ba binh lực của Nước Sông Xuân Ấm, hơn nữa đối phương ngay cả một người cũng không tổn thất, chuyện này...

Giờ này khắc này, cả người Flying Duck đều căng thẳng, cũng không dám coi Toàn Chân Giáo là một đội ngũ nhỏ nữa.

Không hổ là đội ngũ quán quân giải đấu chuyên nghiệp, tạm thời không bàn đến chất lượng thật sự của chức quán quân đó, nhưng cao thủ chuyên nghiệp so với người chơi bình thường, quả thật là có thực lực nghiền áp.

"Lão đại, hiện tại phải làm sao đây?"

Thấy Toàn Chân Giáo lần lượt diệt đoàn hai đoàn đội Vịt Mike và Donald, một người làm lão đại như Flying Duck đã căng thẳng lắm rồi, tinh thần chiến đấu của người chơi dưới tay này lại càng giảm tới cực điểm, lúc này đối mặt với đội ngũ nhỏ mười mấy người, thế nhưng lại cảm thấy rất hoảng sợ.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu đối thủ trên vạn người, mọi người có chết thì cũng là chết không mất thể diện, nhưng đối thủ chỉ có mười mấy người lại đoàn diệt gần nghìn người của mình, cảm giác và áp lực này hoàn toàn khác nhau.

"Mọi người đừng hoảng!"

Flying Duck thân là người đứng đầu một hội, hiển nhiên biết được đạo lý nếu người lãnh đạo không bình tĩnh thì sẽ ảnh hưởng xấu tới đoàn thể, hiện tại sĩ khí mọi người đã giảm xuống, nếu bản thân không bình tĩnh một chút thì đội ngũ của mình nhất định sẽ sụp đổ dễ dàng.

Vì thế Flying Duck trầm ngâm một lát rồi nói: "Đối phương rốt cuộc cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, chiến đấu trực diện chắc chắn không phải là đối thủ của chúng ta."

"Nhưng mà lão Don bọn họ..."

Thấy Flying Duck lại muốn mang chênh lệch nhân số ra nói, các thuộc hạ đều bĩu môi.

Nếu như nhân số có tác dụng, thì hơn sáu trăm người bên mình sẽ bị người ta tiêu diệt lặng yên không một tiếng động hay sao?

"Các ngươi thì biết cái gì!'

Flying Duck nghe vậy liền đánh gãy sự hoài nghi của thuộc hạ một cách thô bạo, sau đó chắc chắn nói: "Các ngươi không phát hiện ra lão Don bọn họ bị tiêu diệt rất kỳ quái hay sao?"

"Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nào?" Mọi người đều khó hiểu hỏi.

Flying Duck đáp: "Bọn họ đều không chết ở trên mặt trận."

"Cái này..."

Nghe được lời này của Flying Duck, mọi người liền im lặng một trận.

Còn không phải sao, khi ba trăm người Vịt Mike chết, lúc đó đang lục soát xung quanh mặt trận, mà hơn ba trăm người Donald lại chết trên đường từ rừng rậm tới bên này.

"Cho nên!" Flying Duck phân tích nói: "Bọn họ nhất định đã bày mồi nhử làm một cái bẫy gì đó, mới một phát tiêu diệt được lão Don bọn họ, chỉ cần chúng ta thủ vững ở phế tích thành phố này mà không chủ động xuất kích, thì bẫy rập của bọn họ sẽ không có tác dụng, đợi chiến trường thu nhỏ lại đây, khiến bọn họ đánh đối diện với chúng ta, thì chúng ta cũng không hẳn sẽ thua."

Xem ra Flying Duck ngoài miệng nói không sợ, nhưng trong lòng vẫn có chút kiêng kị Toàn Chân Giáo, ba trăm người đánh đối diện với mười mấy người, mà Flying Duck cũng chỉ dám nói không hẳn sẽ thua.

"Có đạo lý..."

Sợ hãi bắt nguồn từ việc không biết gì, sở dĩ mọi người cảm thấy sợ hãi Toàn Chân Giáo, hoàn toàn là vì không biết đội ngũ nhỏ mười mấy người này rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì mà liên tục nuốt chửng hơn sáu trăm người.

Lúc này nghe Flying Duck phân tích như vậy, tâm tình vốn dĩ khủng hoảng của những người khác lập tức cũng an tĩnh lại.

Địa hình ở phế tích thành phố hỗn tạp, là một trận địa dễ thủ khó công, có được công sự che chắn như vậy, lấy ít đánh nhiều cũng không thành vấn đề, huống chi đối thủ lại chỉ có mười mấy người.

"Vịt Bốn!"

Thấy sĩ khí vốn đang hạ thấp của mọi người bắt đầu tăng vọt, Flying Duck vội vàng rèn sắt khi còn nóng, liền chỉ huy nói: "Ngươi mang mội đội người đến bảo vệ cửa nam, Vịt Sáu! Ngươi mang người thủ ở cửa bắc..."

Sau khi bố trí xong công tác bảo vệ, Flying Duck lại nói tiếp: "Nhớ kỹ, cửa nhất định phải cắm mắt, đừng để Thích khách trà trộn vào, biết chưa?"

"Biết rồi!"

Nhận được sự chỉ huy của Flying Duck, một nhóm người ào ào tản ra khắp nơi.

Ngay lúc Flying Duck chỉ huy đóng giữ trận địa, thì Toàn Chân Giáo ở bên này cũng cũng đã thu dọn xong chiến trường.

"Không ngờ lại dễ dàng ăn hai phần ba người của phe đối diện đến vậy."

Đối với việc hai lần tiêu diệt toàn bộ người chơi Nước Sông Xuân Ấm, mọi người Toàn Chân Giáo cũng cực kỳ bất ngờ, bọn họ đương nhiên biết bản thân mình có thể thắng, chỉ là không nghĩ tới sẽ đơn giản như vậy.

"Đó mới chỉ là món khai vị mà thôi." Vô Kỵ thản nhiên nói: "Ba trăm người cuối cùng mới là xương khó gặm."

"Vô Kỵ lại nói giỡn rồi." Minh Đô vỗ vỗ ngực nói: "Đợi chúng ta chạy xe trượt tuyết tới chỗ phế tích thành phố, sau đó tiếp tục để ba người lão Ngưu dẫn người tới, một ma pháp của lão tử đã có thể diệt đoàn bọn họ."

Sau hai lần chiến đấu, tiểu tử Minh Đô này có hơn năm trăm điểm, nên nghiễm nhiên rất phô trương.

"Vô dụng thôi!"

Vô Kỵ cười đáp: "Hiện tại bọn họ đã biết sự lợi hại của chúng ta, thế nào cũng sẽ như rùa đen rút đầu, khẳng định chiêu xe trượt tuyết này đã vô dụng rồi, nếu như đoán không sai, thì đám người đó hẳn đang trốn ở phế tích thành phố, đợi chiến trường thu nhỏ lại rồi đánh chính diện cùng chúng ta đó."

"Đánh chính diện cũng không sợ!" Minh Đô tiếp tục thể hiện nói: "Một ma pháp của lão tử thì bọn chúng sẽ đoàn..."

"Cút!"

Lời Minh Đô còn chưa nói xong, thì đã bị Bao Tam cho một cái tát ngã xuống, những người khác cũng đều giận dữ nhìn Minh Đô, nhìn thấy ánh mắt muốn ăn thịt người của đoàn người, Minh Đô sợ tới mức co rụt cổ lại.

Đậu má, cướp điểm cũng thôi đi, mẹ nó lại còn không biết điều như vậy, đây không phải là muốn chết hay sao.

"Đối phương còn có 311 người." Vô Kỵ chỉ vào nhân số trên đầu rồi nói: "Nhưng lại có trận hình làm yểm trợ, nếu đánh chính diện với bọn họ, tuy chúng ta chưa hẳn sẽ thua, nhưng nhất định cũng không thắng được quá dễ dàng gì, loại đấu pháp ngớ ngẩn kiểu này không phù hợp với phong cách của ta, cũng không giống với kết cục đã suy đoán lúc trước của ta."

Lăn lộn một chỗ với Vô Kỵ lâu như vậy, nên người Toàn Chân Giáo đều biết phong cách chiến thuật của Vô Kỵ tuy linh hoạt đa dạng, nhưng tiểu tử này lại có một thói quen, trước khi chiến đấu nhất định sẽ xác định một mục tiêu cho mình.

Ví dụ như lần này chết bao nhiêu người mới có thể thắng trận chiến lần này... Hơn nữa Vô Kỵ còn có chút ám ảnh cưỡng chế đối với kết quả suy tính này.

Có một lần chết ít hơn một người so với kết quả suy tính, tên khốn nạn Vô Kỵ này thậm chí còn vô cùng ác ý đến mức chỉ huy người của bên mình cố ý đi tiễn thêm một người nữa, thủ đoạn cực kỳ đê hèn.

"Kết quả suy tính của ngươi là gì?"

Mọi người hỏi thật cẩn thận, sợ mình bị Vô Kỵ đưa đi chịu chết.

"Toàn thắng!" Vô Kỵ lạnh nhạt đáp.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment