Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1834 - Chương 1835: Chiến Thuật Biển Lửa.

Trang 918# 1

 

 

 

Chương 1835: Chiến thuật biển lửa.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Giới hạn?”

Ban đầu Danh Kiếm Đạo Tuyết còn muốn cảm kích Vô Kỵ vì đã đính chính lại sức mạnh của bản thân, nhưng khi nghe lời nhận xét này của Vô Kỵ, hắn không khỏi tức giận mắng ra thành tiếng: “Ông nội tụi bây chứ.”

Má nó, bị coi là người yếu nhất thì có ai mà vui vẻ cho nổi?

Có điều lời nói của Vô Kỵ cũng không phải là không có lý.

Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, bây giờ mới là trận đầu tiên mà thôi, chắc chắn không thể nào tiết lộ hết hạn mức tối đa và tối thiểu trong đội ngũ của mình ra cho người ta biết sớm như vậy được.

Nói cách khác, để cho đối phương biết được thực lực của đội mình so le không đồng đều thì chỉ sợ mấy trận sau sẽ không dễ đánh một chút nào.

Thế nên việc che giấu thực lực và che giấu khuyết điểm đều vô cùng quan trọng.

Sau khi xác nhận người chơi sẽ bước lên sân khấu, Minh Đô liền nhấn vào nút xác định lựa chọn, cùng với đối thủ của mình đồng thời dịch chuyển vào bên trong đấu trường.

Người chơi đang đứng đối diện với Minh Đô lúc này lại là một cô gái, có tên là Cửu Nguyệt Cúc Hoa.

Trên người của Cửu Nguyệt Cúc Hoa đang mặc một chiếc áo choàng màu xám tro, hai tay cầm hai thanh chủy thủ màu xanh chàm, không khó để nhìn ra cô nàng này có nghề nghiệp là Thích khách.

Giống như những Thích khách khác, thân hình của Cửu Nguyệt Cúc Hoa vô cùng uyển chuyển nhỏ nhắn, áo giáp trên người phác họa một cách hoàn mỹ dáng người hình chữ S, lại còn kết hợp thêm khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, tất cả mọi thứ khiến cho Minh Đô vừa nhìn đã cảm thấy xuân tình phơi phới.

Trò chơi này rất hiếm có người chơi nữ, nữ tuyển thủ xinh đẹp giống như Cửu Nguyệt Cúc Hoa thì lại càng ít. Có thể nói Minh Đô gặp được Cửu Nguyệt Cúc Hoa cũng coi như là cơ duyên xảo hợp.

Minh Đô với khuôn mặt xấu xí và cô nương Cửu Nguyệt Cúc Hoa xinh đẹp như hoa thi đấu chung trên cùng một võ đài, thế nhưng lại tạo ra một tình huống vô cùng thú vị.

Lúc này, bình luận viên Phong Lôi liền lên tiếng giới thiệu: “Cửu Nguyệt Cúc Hoa là một thành viên mới của chiến đội Ariro. Nghề nghiệp của cô ấy là Thích khách, năm nay vừa mới tròn mười chín tuổi. Tuy rằng là một nữ tuyển thủ nhưng thực lực của cô ấy không thể xem thường được nha.”

Sau khi giới thiệu Cửu Nguyệt Cúc Hoa xong, ánh mắt của Phong Lôi liền chuyển qua gương mặt của Minh Đô.

“Ách...”

Sửng sốt trong chốc lát, Phong Lôi ngay lập tức bình tĩnh lại: “Tuyển thủ Minh Đô là một vị Pháp sư đến từ chiến đội Một Đám Ô Hợp. Đây cũng là lần đầu tiên Minh Đô bước chân vào đấu trường chuyên nghiệp, nghe nói hắn là một vị cao thủ tương đối đặc biệt.”

“Là khuôn mặt có điểm đặc biệt sao?” Phong Sương ngồi ở kế bên nhỏ giọng hỏi.

“Không rõ nữa, tư liệu đưa lên chỉ có như vậy thôi.” Phong Lôi nói.

“Ha ha!”

Sau khi bước lên võ đài, Minh Đô liền cười tủm tỉm, nhướn nhướn mày nói với Cửu Nguyệt Cúc Hoa: “Mỹ nữ, lưu số điện thoại của ta đi nè, đợi chút thi đấu kết thúc ta mời ngươi đi uống trà nhé.”

“??!!”

Sân thi đấu đã được thu tiếng toàn bộ, lời nói của Minh Đô tuy rằng không quá lớn, nhưng bất kể là khán giả hay là tất cả người chơi ở trong đấu trường đều có thể nghe được rõ ràng.

Nghe thấy lời nói của Minh Đô, mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Thả thính em gái ngay trên sân đấu, thật không hiểu thằng cha này đang nghĩ gì vậy trời?

Đám người Toàn Chân Giáo ở dưới võ đài cũng là vẻ mặt mơ hồ: “Thằng ngốc này lại bắt đầu làm chuyện mất thể diện nữa rồi. Cô gái phía đối diện là người nước ngoài, hắn ta làm như vậy thì có lợi lộc gì đâu chứ.”

Quả nhiên, đối với lời nói thừa thãi của Minh Đô, Cửu Nguyệt Cúc Hoa không có chút phản ứng nào, thân hình của cô nàng ngay lập tức vụt lên biến mất giữa không trung.

Thích khách, tuy rằng lúc đi đánh theo nhóm chỉ có thể làm loại công việc thu dọn hiện trường, nhưng một khi đã vào trận PK thì nó tuyệt đối là nghề nghiệp vương giả độc nhất vô nhị.

Đặc biệt là dưới tình huống không có trang bị chống Tiềm Hành, Thích khách trên cơ bản là không có thiên địch. Cho dù là nghề nghiệp Tanker da dày thịt béo đi chăng nữa, cũng chỉ có thể khắc chế sơ sơ một ít mà thôi, không thể nào mà áp chế hoàn toàn một Thích khách có kỹ thuật uyên thâm được.

Còn những nghề nghiệp da mỏng thịt mềm như Cung thủ hay Pháp sư, đứng trước mặt Thích khách xuất thần nhập quỷ, cơ bản không khác gì cừu non chờ bị làm thịt.

Suy cho cùng thì sức mạnh bộc phát của Thích khách có thể nói là vô cùng đáng sợ, một khi bị Thích khách đánh lén thành công, các nghề nghiệp máu giấy này chỉ có con đường chết mà thôi.

Minh Đô cũng biết Thích khách chính là khắc tinh của mình, nhìn thấy Cửu Nguyệt Cúc Hoa khởi động Tiềm Hành, hắn liền vội vàng lùi về sau mấy bước, dựa vào mép võ đài.

Hơn phân nửa kỹ năng của Thích khách đều là đột kích từ sau lưng, vả lại tấn công đằng sau lưng được cộng thêm rất nhiều sát thương, không chìa lưng ra cho Thích khách đánh có thể nói chính là tố chất cơ bản của một vị cao thủ!

Sau khi dựa lưng vào mép lôi đài, Minh Đô liền cắm pháp trượng xuống dưới mặt đất.

“Ầm!”

Một mảnh lửa đỏ ngay lập tức lan rộng ra, trong nháy mắt đã phủ đầy vị trí xung quanh Minh Đô.

Liệt Diệm Hỏa Hải, là kỹ năng AOE hi hữu của Pháp sư, có thể phóng ra lửa đỏ vào vùng chỉ định có phạm vi 500 mét.

Loại ma pháp này thuộc dạng gây sát thương liên tục, đối phương sẽ rơi vào trạng thái thiêu đốt mất máu theo từng giây, so với các ma pháp có thuộc tính bùng nổ khác thì lực sát thương của kỹ năng này không cao, nhưng thời gian đốt cháy lại lâu vô cùng – Đốt liên tục trong vòng ba phút, mà vừa hay kỹ năng Tiềm Hành của Thích khách sau khi sửa lại cũng là ba phút.

Sau khi phóng ra biển lửa, Minh Đô vô cùng yên tâm thoải mái đứng ở giữa muôn vàn ngọn lửa đỏ, hắn cảnh giác nhìn qua xung quanh một lượt.

Tiềm Hành của Thích khách chỉ có 180 giây, Cửu Nguyệt Cúc Hoa vốn định trong thời gian này xông lên dùng một combo hoàn chỉnh để kết liễu đối thủ. Nhưng khi nhìn thấy Minh Đô dùng ra thủ đoạn như vậy, Cửu Nguyệt Cúc Hoa chỉ có thể vội vàng dừng chân lại.

Tiềm Hành của Thích khách trong “Trọng Sinh” khi nào bị bắt buộc rời khỏi vị trí hoặc là chủ động tấn công thì mới bị mạnh mẽ hủy bỏ, dù cho có nhận sát thương thì cũng không thể nào hủy bỏ được nó.

Nhưng Thích khách cũng là một dạng nghề nghiệp máu giấy. Nếu là nghề nghiệp Tanker, chắc chắn sẽ không sợ hãi cái gọi là thiêu đốt không ngừng, bọn họ có đi ngang qua cũng không sao cả. Nhưng nghề nghiệp Thích khách thì lại không dám bước vào ma pháp của Pháp sư.

Tục ngữ nói rất hay, phiên bản nào hay thế hệ nào đều có Thần, chỉ có Pháp sư luôn là Thần từ đời này sang đời khác. Pháp sư chính là con trai cưng của hệ thống, sát thương của nghề nghiệp này luôn đứng đầu trong số tất cả các nghề nghiệp. Mấy nghề nghiệp máu giấy dù có tự tin vào bản thân mình bao nhiêu đi chăng nữa cũng không dám tùy tiện bước vào ma pháp của Pháp sư.

Huống hồ đây còn là giải thi đấu chuyên nghiệp quốc tế, có thể đến được đây chắc chắc đều là cao thủ đầu bảng, ngọn lửa từ một vị Pháp sư đầu bảng phóng ra thì càng không thể bước vào.

Trong lúc không biết phải làm sao, Cửu Nguyệt Cúc Hoa chỉ có thể đứng ngoài phạm vi của Liệt Diệm Hỏa Hải, nàng híp mắt nhìn chằm chằm Minh Đô đang đứng giữa biển lửa, không ngừng tính toán tìm cơ hội tấn công.

Lúc này, Phong Lôi và Phong Sương liền lên tiếng giải thích: “Chiến thuật biển lửa này rất hay. Pháp sư Minh Đô đến từ chiến đội Một Đám Ô Hợp xem ra không thể trông mặt mà bắt hình dong được, tướng mạo anh ta tuy xấu nhưng cách dùng chiến thuật lại tương đối thành thục. Kỹ năng Liệt Diệm Hỏa Hải này tuy rằng không gây ra nhiều sát thương, nhưng lại trực tiếp ngăn cản được Cửu Nguyệt Cúc Hoa đang ở trong trạng thái Tiềm Hành.”

“Quá vô sỉ rồi!”

Thấy Minh Đô vì để phòng ngừa Cửu Nguyệt Cúc Hoa tiếp cận bản thân, thế nhưng vô lại đến nỗi phóng ra biển lửa ngay dưới chân mình, người xem dưới khán đài không khỏi la lên một tiếng cảm thán.

Đặc biệt là người xem của Trung Quốc, sớm đã lĩnh giáo cách đánh câu kéo thời gian cực kỳ vô lại của Toàn Chân Giáo, bây giờ nhìn thấy Minh Đô dùng một chiêu này, bọn họ không khỏi nhớ tới chiến thuật chơi trốn tìm của Toàn Chân Giáo trong giải thi đấu chuyên nghiệp lần trước.

Đó là ba mươi phút dài đằng đẵng khiến cho người ta gà gật buồn ngủ... Chẳng lẽ trường hợp đó lại một lần nữa xuất hiện trong giải đấu chuyên nghiệp thế giới hay sao?

Nếu có khả năng, Minh Đô đương nhiên cũng muốn đánh ngang tay với Cửu Nguyệt Cúc Hoa.

Nhưng thời gian của kỹ năng gây sát thương liên tục có hạn, Minh Đô cũng chỉ có thể dùng Liệt Diệm Hỏa Hải để ngăn cản Cửu Nguyệt Cúc Hoa ba phút mà thôi.

Một trận thi đấu có độ dài tận 30 phút, cù nhây được ba phút thì có thể làm nên trò trống gì chứ?

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Minh Đô trước sau luôn cảnh giác nhìn xung quanh, lặng lẽ đếm thời gian.

Mà bên ngoài biển lửa, Cửu Nguyệt Cúc Hoa cũng đang ngấm ngầm nhẩm từng giây.

10

9

8

3

2

1!

Ngay lúc hai người đều đếm thầm đến số 1, biển lửa của Minh Đô trên đất cũng đã biến mất, không khí ngay trước mặt hắn bắt đầu trở nên vặn vẹo, thân hình của Cửu Nguyệt Cúc Hoa cũng dần hiện ra.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment