Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1846 - Chương 1846: Cao Thủ Đáng Sợ Nhất.

Trang 924# 1

 

 

 

Chương 1846: Cao thủ đáng sợ nhất.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Là cao thủ đứng đầu bảng, Nhị Nguyệt Sương rất tự tin về thực lực của bản thân.

Nếu không phải chơi âm mưu dương mưu gì đó, Nhị Nguyệt Sương vô cùng tin tưởng nếu phải đối chiến trực diện với các cao thủ chuyên nghiệp đầu bảng khác, hắn cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong.

Nhưng sau khi giao thủ gần một hiệp, Nhị Nguyệt Sương không khỏi sinh ra một loại cảm giác sợ hãi đối với vị Võ sư trước mặt này.

Trải qua mấy lượt thi đấu, thật ra không chỉ có một mình Nhị Nguyệt Sương, tất cả mọi người trong đấu trường đã có một chút ít hiểu lầm với thành viên của chiến đội Một Đám Ô Hợp, bọn họ cho rằng đám tuyển thủ nghiệp dư này chỉ biết chơi âm mưu, thực lực và thao tác cũng chẳng có bao nhiêu.

Nhưng mà có vẻ như bọn họ lại quên mất một chuyện.

Người chơi sever Trung Quốc chiếm 30% số người chơi trong “Trọng Sinh”, các chiến đội quốc tế cũng là cao thủ nhiều như mây, chiến đội Một Đám Ô Hợp có thể dùng thân phận người chơi nghiệp dư để tiến thẳng đến giải thi đấu chuyên nghiệp quốc tế, như vậy thì đâu chỉ biết dùng âm mưu quỷ kế là được?

Dù sao thứ quan trọng nhất trong thi đấu chính là thao tác cá nhân, không có thực lực đúng tầm, cho dù có chơi âm mưu dương mưu thì sớm muộn gì cũng bị đào thải thôi.

Vô cùng hiển nhiên, hai tên Võ sư trên sân này chính là thực lực mà chiến đội Một Đám Ô Hợp đang cố gắng áp chế ở dưới đáy hòm.



“Ai nha? Cũng không tệ lắm nhỉ!”

Lúc này Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, hắn đã từng giao thủ qua với rất nhiều cao thủ là Chiến sĩ khiên thuẫn, nhưng kẻ có trình độ như Nhị Nguyệt Sương, đây vẫn là lần đầu tiên Yêu Nghiệt Hoành Hành gặp được.

Vừa nói, Yêu Nghiệt Hoành Hành vừa giẫm hai chân xuống, hắn thi triển kỹ năng Băng Quyền, ngay lập tức vọt về phía Nhị Nguyệt Sương.

“Uông!”

Cao thủ đối chiến với cao thủ, ý chí chiến đấu của Nhị Nguyệt Sương cũng bị kích phát ra ngoài, đôi tay cầm lấy tấm chắn đập thật mạnh xuống dưới đất, thi triển kỹ năng Thuẫn Tường, đồng thời một tay khác lại sử dụng kỹ năng Khiêu Khích với Yêu Nghiệt Hoành Hành.

Khiêu Khích là kỹ năng có lựa chọn mục tiêu, sát thương cao là một điều hiển nhiên, bị Nhị Nguyệt Sương kéo lại như vậy, Băng Quyền của Yêu Nghiệt Hoành Hành bị cưỡng chế hủy bỏ, cả người bị hút trới trước mặt tấm chắn của Nhị Nguyệt Sương.

Sau khi kéo được Yêu Nghiệt Hoành Hành, tấm chắn của Nhị Nguyệt Sương lại nghiêng sang một bên, toàn bộ tấm chắn từ trên xuống dưới đập thật mạnh xuống dưới mặt đất.

Cùng lúc đó, trên đầu của Nhị Nguyệt Sương hiện lên một hàng chữ - Thức tỉnh · Sơn Nhạc Chi Lực, Nghiền Áp!

Yêu Nghiệt Hoành Hành bị kéo đến phía trước tấm chắn, hắn có thể cảm nhận được một lực vô cùng lớn không thể kháng cự đang đè ép bản thân.

Võ sư chính là một nghề nghiệp máu giấy, thanh máu cũng không nhiều hơn Thích khách là bao, Yêu Nghiệt Hoành Hành lại còn là Võ sư dồn hết điểm vào sức mạnh, nếu lần này bị người nọ Nghiền Áp được, phỏng chừng mạng nhỏ cũng không còn.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hai tay của Yêu Nghiệt Hoành Hành đột nhiên mở ra, một trái một phải chộp lấy tấm chắn của Nhị Nguyệt Sương, đồng thời dùng lực kéo mạnh ra đằng sau.

Cả người Nhị Nguyệt Sương bị Yêu Nghiệt Hoành Hành từ trên mặt đất kéo lên, sau đó hai người giống như chong chóng xoay mấy vòng ở giữa không trung.

“Oanh!”

Chỉ nghe được một tiếng vang lớn, cả người cả khiên của Nhị Nguyệt Sương bị Yêu Nghiệt Hoành Hành quăng ngã ở trên mặt đất.

Thức tỉnh · Tử Vong Phong Hỏa Luân!



Đầu tiên là ăn một chiêu thức tỉnh của Minh Đô, sau đó lại bị đám người Bao Tam vây công, thanh máu của Nhị Nguyệt Sương vốn đã không còn bao nhiêu, bây giờ lại bị một chiêu Tử Vong Phong Hỏa Luân của Yêu Nghiệt Hoành Hành đánh xuống dưới mặt đất, thanh máu trên đầu hắn nháy mắt tụt xuống còn 20%.

Sau khi rơi xuống dưới đất, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng không ngừng nghỉ một phút một giây nào, hắn nghiêng người đạp một cước lên không trung, thi triển kỹ năng Phù Không Lăng Vân. Nhị Nguyệt Sương lại bị ăn một cước bay lên giữa trời.

Cùng lúc đó, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng thả người nhảy lên, hắn nhảy lên phía trên Nhị Nguyệt Sương, dồn lực giẫm một cái thật mạnh xuống phía dưới.

Liệt Thạch Phá Thiên Cước!!

“Phanh!”

Nhị Nguyệt Sương ăn một cước từ trên không rớt xuống dưới đất, mặt đất bị cơn uy chấn này tạo ra mấy khe nứt.

Bất kể là Phù Không Lăng Vân hay là Liệt Thạch Phá Thiên Cước, chúng đều là những kỹ năng gây sát thương cao hiếm hoi của Võ sư.

Cho dù Nhị Nguyệt Sương có trâu bò cỡ nào, ăn một liên chiêu của cao thủ dồn hết điểm vào sức mạnh như Yêu Nghiệt Hoành Hành thì cũng biến thành một luồng ánh sáng trắng biến mất ngay tại chỗ.

Thời điểm Nhị Nguyệt Sương bị một cước dẫm chết, hệ thống cũng lên tiếng nhắc nhở: Thi đấu kết thúc, phần thắng thuộc về chiến đội Một Đám Ô Hợp.

Hiện trường, nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh.

Mấy giây sau, khán phòng không ngừng vang lên tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô.

Không chỉ là khán giả Trung Quốc, thậm chí đến cả khán giả Hàn Quốc cũng đều phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán từ tận đáy lòng.

Đôi mắt của khán giả đương nhiên là sáng như tuyết, ai cao ai thấp, tất nhiên vừa nhìn đã hiểu ngay.

Nếu chiến đội Một Đám Ô Hợp ở vòng cuối cùng này vẫn chơi âm mưu, cho dù bọn họ có thắng được đi nữa thì cũng sẽ bị mọi người khinh thường. Nhưng sau một hồi thi đấu có cả thao tác có cả chiến thuật, bằng một cách thần kỳ nào đó, chiến đội Một Đám Ô Hợp đã lấy lại được một chút ít thể diện.

Đặc biệt là màn 2v2 của Võ sư với Chiến sĩ, anh em nhà Vương Vũ dùng thực lực thật sự để nghiền áp, khiến cho tất cả người xem ở hiện trường đều cực kỳ tâm phục khẩu phục.

Nghề nghiệp Võ sư, theo sự đánh giá của trò chơi thì đây chính là loại nghề nghiệp cống thoát nước, so với nghề nghiệp mạnh mẽ như Chiến sĩ, Võ sư có thể nói là quá yếu.

Nhưng sau khi hai anh em nhà Vương Vũ ra tay, bọn họ đã triển lộ ra mị lực không gì sánh kịp của loại nghề nghiệp này - khiến tất cả mọi người nhịn không được mà cảm thán, thì ra nghề nghiệp Võ sư không chỉ có mỗi tạo hình đẹp trai mà còn có thể mạnh mẽ đến vậy.

Đúng thế, đây mới là bộ dáng nên có của người thắng.

Có cao thủ tọa trấn, chiến đội Một Đám Ô Hợp có thể thắng chiến đội Ariro cũng không phải chỉ hoàn toàn dựa vào may mắn.

“Tên Võ sư giao thủ với ta thật sự quá lợi hại!”

Sau khi xuống dưới lôi đài, Nhị Nguyệt Sương cũng nhịn không được thán phục nói: “Trăm triệu không nghĩ tới, hắn thế nhưng còn có thể thi triển kỹ năng Địa Ngục Phong Hỏa Luân trong lúc ta đang dùng kỹ năng thức tỉnh để tiến hành phản kích. Bất kể là phản ứng hay thao tác, ta thật sự chưa được nhìn thấy bao giờ.”

“Như vậy đã là gì đâu.”

Lục Nguyệt Tuyết đứng ở một bên cực kỳ khẳng định nói: “Tên Võ sư giao thủ với ta lợi hại hơn hắn nhiều.”

“Không thể nào.” Vẻ mặt của Nhị Nguyệt Sương chứa đầy sự kinh ngạc: “Không phải ngươi đang tìm lý do bào chữa cho sự thất bại của mình đó chứ.”

“Lục Nguyệt Tuyết nói không sai.” Lúc này Tam Nguyệt Phong đột nhiên xen mồm vào: “Lúc ấy ngươi không nhìn thấy, đối thủ của ngươi đối phó với một kẻ thấp máu như ngươi mà còn phải dùng kỹ năng thức tỉnh. Nhưng tên Võ sư giao thủ với Lục Nguyệt Tuyết, thậm chí đến cả chiêu lớn hắn cũng không thèm dùng.”

“Chuyện này…”

Nghe Tam Nguyệt Phong nói như vậy, khuôn mặt của Nhị Nguyệt Sương lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.

Hợp tác với Lục Nguyệt Tuyết lâu như vậy rồi, Nhị Nguyệt Sương tất nhiên là vô cùng rõ ràng bản lĩnh của Lục Nguyệt Tuyết. Tuy rằng Yêu Nghiệt Hoành Hành đánh bại được bản thân, nhưng tên nhóc này cũng phải dùng tới các loại chiêu lớn các loại kỹ năng thức tỉnh, có thể thấy được bản thân cho dù yếu hơn hắn nhưng cũng không yếu hơn quá nhiều.

Nhưng Vương Vũ có thể không dùng một chiêu lớn nào mà đã đánh bại được Lục Nguyệt Tuyết, hiển nhiên là hắn mạnh hơn Lục Nguyệt Tuyết không biết bao nhiêu lần.

Phải biết rằng, so về PK thì Chiến sĩ song thủ mạnh hơn hẳn Chiến sĩ khiên thuẫn, hơn nữa thanh máu của Lục Nguyệt Tuyết lúc ấy cũng cao hơn hắn rất nhiều. Kẻ còn mạnh hơn cả cao thủ chuyên nghiệp đầu bảng hẳn một cấp bậc, hắn rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?



Ánh mắt của cao thủ đều vô cùng độc đáo, không chỉ thành viên của chiến đội Ariro, ngay cả những thành viên của các chiến đội khác cũng vô cùng kinh ngạc với thực lực của Vương Vũ.

Chiến đội Cửu Châu tất nhiên là khỏi phải nói rồi, thực lực của Vương Vũ vẫn luôn là bóng ma trong lòng bọn họ, thậm chí còn nghĩ tới kế hoạch làm thế nào để Vương Vũ bị cấm thi đấu.

Đến cả thành viên của chiến đội BTR sau khi nhìn thấy thực lực mà Vương Vũ biểu lộ ra ngoài, bọn họ cũng không khỏi kinh sợ vạn phần.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment