Trang 924# 2
Chương 1847: Tuyên truyền không thừa lại chút gì
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Công bằng mà nói, đều là cao thủ đỉnh cấp, Lục Nguyệt Tuyết cũng không kém hơn những người khác bao nhiêu, nếu Vương Vũ có thể thoải mái đánh chết Lục Nguyệt Tuyết, như vậy thì dùng phương pháp giống nhau đánh chết những người khác cũng chẳng qua chỉ là thuận tay mà thôi.
Chỉ riêng kỹ thuật và thao tác mà nói, là cao thủ đỉnh cấp đều có lòng tự tin tuyệt đối vào bản thân mình, cho rằng mình đã là sự tồn tại cao nhất trong game rồi.
Lúc này đột nhiên phát hiện ra một sự tồn tại còn cao hơn cao nhất một bậc, tâm trạng của những cao thủ đỉnh cấp này cũng có thể tưởng tượng ra được.
"Ha ha, ta đã nói mà." Ngũ Hồ Tứ Hải thản nhiên lắc đầu nói: "Chiến đội Một Đám Ô Hợp sẽ không thua dễ dàng như vậy đâu, ta cũng có chút hiểu biết hắn, hai ba cao thủ trình độ như chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn đâu."
Thắng lợi của chiến đội Một Đám Ô Hợp khiến cho tất cả mọi người đều thấy đám người Toàn Chân Giáo không chỉ biết dùng âm mưu quỷ kế, mặc dù là loại chiến đội đỉnh cấp như BRT, cũng không kiềm được bắt đầu coi trọng đối thủ đã từng bị mình coi như đội cổ động này.
Trận đấu đầu tiên kết thúc, sau thời gian nghỉ ngơi giữa trận, ngay sau đó chính là chiến đội BRT đấu với Nhị Thiên Nhất Lưu.
BRT là chiến đội nổi tiếng lâu năm cùng với chiến đội Cửu Châu, thực lực đương nhiên không thể nghi ngờ.
Loại trình độ luyện được trong game online như Nhị Thiên Nhất Lưu đương nhiên có thao tác cá nhân không yếu, nhưng phối hợp chiến thuật trong đoàn đội không biết kém cao thủ chuyên nghiệp bao xa.
Đám người kia đầu óc đơn giản, tank xông vào hàng tấn công kêu rầm một tiếng, hàng sau tấn công xong tank lại xông vào, mang theo khí chất rập khuôn cứng nhắc nồng đậm của người nước Nhật.
Trên sàn thi đấu, phương pháp chiến đấu khô khan như vậy đương nhiên không phải đối thủ của chiến đội BRT linh hoạt đa dạng.
So với chiến đội Một Đám Ô Hợp không thú vị, kéo dài thời gian trận đấu một cách nhàm chán, tiết tấu của trận tranh tài thứ hai nhanh hơn rất nhiều cũng đặc sắc hơn rất nhiều.
Trận đầu tiên năm ván sử dụng hết thời gian mười phút, trận thứ hai năm ván sử dụng hết thời gian ba mươi phút, trận thứ ba vừa lên sàn đấu không quá năm phút, Nhị Thiên Nhất Lưu đã bị đánh bại hoàn toàn, chiến đội BRT dùng thành tích chiến đấu ba trận toàn thắng làm người kinh ngạc, chưa đến một tiếng đồng hồ đã thuận lợi lấy được tư cách lọt vào vòng kế tiếp.
Mấy người Toàn Chân Giáo nhìn thấy cũng đều trợn mắt há miệng.
"Bà mẹ nó, đám người Hàn này quả nhiên lợi hại, quả thật là dáng vẻ áp đảo." Bạn nhỏ Ký Ngạo chưa nhìn quen việc đời, lúc này cảm giác như vừa lạc vào cảnh giới khác cảm nhận được thực lực của cao thủ đỉnh cấp, không kiềm chế được liên tục nức nở.
"Nói nhảm!" Bao Tam lườm Ký Ngạo một cái trắng mắt nói: "Đây chính là cao thủ đỉnh cấp của thế giới đấy, thực lực chắc chắn phải mạnh mẽ hơn rồi."
"Thật ra đối thủ cũng là một yếu tố quan trọng." Vô Kỵ cười cười nói thêm: "Đương nhiên, thực lực của đám người kia quả thật mạnh hơn tưởng tượng của chúng ta rất nhiều."
"Dù sao cũng là cao thủ chuyên nghiệp mà... Cho dù chúng ta cũng coi đây là nghề nghiệp, có thể đạt đến trình độ cao nhất có lẽ cũng chỉ đến như thế thôi, hứng thú cũng vẫn không bằng bọn họ được." Xuân Tường nghiêm túc nói.
Thật ra điều này cũng không thể trách tác giả cố tình làm suy yếu thực lực của đám cao thủ Toàn Chân Giáo này.
Mà bởi vì đối thủ bây giờ quá mạnh mẽ.
Đám người Toàn Chân Giáo kia đứng trong đám người bình thường tuyệt đối là cao thủ, nhưng trước mặt cao thủ chuyên nghiệp lại chẳng có chút ưu thế nào cả, hôm nay trước mặt bọn họ đều là cao thủ hạng nhất trong đám cao thủ chuyên nghiệp, chênh lệch này giống như mấy người Toàn Chân Giáo nhìn những người được gọi là "tinh anh" trong Liên Minh Huyết Sắc kia vậy, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Dù sao tất cả mọi người Toàn Chân Giáo đều là tuyển thủ nghiệp dư, mọi người có nghề nghiệp công việc riêng của mình, game chẳng qua chỉ là nền tảng xã hội để bọn họ tiêu khiển thời gian kiếm ít tiền lẻ mà thôi.
Mà cao thủ chuyên nghiệp đều coi đây là nghề nghiệp kiếm sống, bọn họ có đoàn đội tiếp viện mạnh mẽ sau lưng, huấn luyện nặng nề cả một ngày đều dùng ở việc mài giũa kỹ thuật.
Nếu mấy người Toàn Chân Giáo tùy tiện chơi đùa một chút là có thể vượt qua cao thủ cấp chuyên nghiệp, vậy trình độ của giải đấu chuyên nghiệp này cũng quá kém mất rồi, mẹ nó sau này còn ai coi thể thao điện tử là một nghề được nữa chứ.
Câu nói kia nói thế nào nhỉ, đừng dùng sở thích của ngươi đi thách thức nghề nghiệp của người khác, phải biết rằng, có thể làm cao thủ chuyên nghiệp, thiên phú của họ chỉ có cao hơn chứ không hề thấp hơn Toàn Chân Giáo.
Cũng không phải nói Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành mạnh hơn cao thủ cấp chuyên nghiệp như thế nào, bản lĩnh của hai người này chủ yếu đều bắt nguồn từ võ công của họ.
Hai người đều tập võ từ nhỏ, mấy chục năm như một cũng chưa từng gián đoạn, cho nên tính huấn luyện chuyên nghiệp và sức chống đỡ của họ đều vượt qua chiến đội chuyên nghiệp.
Cho nên mấy người Vương Vũ mạnh hơn cao thủ chuyên nghiệp, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nếu cao thủ trò chơi chuyên nghiệp huấn luyện đặc biệt mấy năm cũng có được tài nghệ như của Vương Vũ, vậy giới võ công kia cũng xứng đáng xuống dốc rồi.
Trận thứ ba, là chiến đội Cửu Châu đánh với Quốc Chi Thương.
Kết quả cũng rất rõ ràng.
Chiến đội Cửu Châu và BRT là đối thủ cũ, trên sàn thi đấu chuyên nghiệp cũng là địch thủ.
Ngay cả cuộc thi dự tuyển này cũng phải khiến đối phương ngột ngạt một chút, BRT dùng bốn mươi phút để giải quyết đối thủ, chiến đội Cửu Châu đương nhiên không phục, ba trận tranh tài không những đều toàn thắng áp đảo mà tốc độ đánh còn nhanh hơn chiến đội BRT mấy phút.
Ba vòng đấu, tổng cộng tiến hành trong hơn năm tiếng đồng hồ, hơn ba tiếng đồng hồ trước là trận đấu Một Đám Ô Hợp tiêu hao tính nhẫn nại của mọi người, hai tiếng đồng hồ sau, đều là nhanh chóng kết thúc trong nháy mắt đẩy bầu không khí lên cao trào.
Ba vòng đấu kết thúc, trải nghiệm của những khán giả xem trận đấu cũng vô cùng kỳ quặc.
Cảm giác kia giống như tiểu thuyết làm nền mấy chục chương, nội dung cốt truyện còn chưa phát triển gì đã đột nhiên kết thúc rồi, khiến cho người ta cảm thấy chưa đủ thỏa mãn.
Người vào vòng trong của ba vòng đấu đã được tuyển chọn xong, tiếp theo cũng là mấy lời nhảm nhí cảm ơn của người chủ trì và trao giải thưởng.
Đợi đến khi mấy người Toàn Chân Giáo đi ra khỏi hội trường, đã là hơn bốn giờ chiều, hôm nay tài liệu trận đấu của ba đội ngũ vào vòng kế tiếp, cùng một lúc được truyền đến email của người dẫn đội của các chiến đội lớn.
Tuy trận đấu cũng coi như đã xong, có điều tất cả mọi người Toàn Chân Giáo vẫn phải đợi ở đây.
Bởi vì nơi tổ chức trận chung kết giải đấu chuyên nghiệp cấp độ S chính là sân vận động Kyoto, đấu loại trực tiếp ở chiến khu châu Mỹ ngày kia và đấu loại trực tiếp chiến khu châu Âu ba ngày sau đều sẽ được tổ chức ở đây.
Sau khi đấu loại trực tiếp kết thúc, chín chiến đội lọt vào vòng kế tiếp cũng phải tiến hành quyết chiến ở đây.
Cho nên trong khoảng thời gian đợi trận đấu kết thúc, đám người Vương Vũ tất nhiên phải ở lại trong này chờ đợi.
Đám người Toàn Chân Giáo ai nấy như nhau, đều là người thích ở nhà từ trong xương cốt, cho dù là chi phí do nhà nước cung cấp để đi nước ngoài du lịch, đối với đám nam nữ thích ở nhà này mà nói, cùng lắm cũng chỉ là chuyển sang nơi khác chơi game mà thôi.
Sau khi quay về khách sạn, đám người Vương Vũ nghỉ ngơi một lát ăn cơm xong chuyện đầu tiên chính là đội mũ trò chơi lên bước vào "Trọng Sinh".
Giờ phút này, trong "Trọng Sinh" đương nhiên cũng vô cùng náo nhiệt.
Để ăn mừng hai đội ngũ trong nước đều được vào vòng kế tiếp, công ty game cố ý treo băng rôn ở các thành chính.
Thành Dư Huy là quê hương của một trong hai chiến đội vào vòng kế tiếp, đương nhiên cũng là nơi được nhà thiết kế chú ý chăm sóc, khắp nơi trên tường thành đều là áp phích của chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Cũng chính vì nguyên nhân này, thành Dư Huy cũng náo nhiệt hơn trước đây rất nhiều.
Vừa bước vào game, đám người Vương Vũ đã bị sự cường điệu này dọa cho sợ hãi rồi.
Công ty Long Đằng này thật đúng là dân buôn bán, sau khi mua được hình ảnh của chiến đội Một Đám Ô Hợp làm đại diện, tuyên truyền hoàn toàn không thừa lại chút gì, tuyên truyền trắng trợn như vậy, rõ ràng cho thấy muốn tranh thủ tối đa hóa giá trị tuyên truyền của đám người Vương Vũ.