Trang 927# 2
Chương 1853: Cuộc tấn công của quái vật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ầm ầm ầm ầm..."
Đạn pháo ma pháp và những mũi tên găm vào sau lưng Tà Long Murphy, phát ra tiếng vang thật lớn.
Từ đòn tấn công vừa rồi của Vương Vũ không khó để nhận ra, toàn thân Tà Long Murphy được bao trùm bởi lân giáp, gần như hoàn toàn miễn dịch với tấn công vật lý và ma pháp, muốn tạo ra sát thương cho Tà Long Murphy, tất phải đánh vào vị trí không có lân giáp bao phủ mới được.
Vũ khí phòng thủ tuy có lực tấn công mạnh mẽ, nhưng khả năng điều khiển kém cực xa kỹ năng của bản thân người chơi, hiện tại Tà Long Murphy lại quay lưng về phía người chơi Thiên Hạ Mạt Thế, một lượt sát thương này tung ra đương nhiên là gần như bốc hơi hết.
Nhưng đối với Tà Long Murphy mà nói, dù là tổn thương đương nhiên không cao, nhưng hành vi này thuộc loại khiêu khích rất ác liệt sự tôn nghiêm và cao ngạo của Long tộc.
"Grào!"
Dưới sự tức giân Murphy quay đầu lại ngửa mặt lên trời rống một tiếng to, âm thanh bỗng chốc lan rộng bốn phía vang vọng khắp nơi, bao trùm lấy toàn bộ thành Thiên Long.
"??!!"
Quái vật xung quanh thành Thiên Long nghe thấy tiếng rống to đều chấn động cả người, giống như được gọi tên, từ bốn phương tám hướng lao về phía thành Thiên Long.
"Con rồng khổng lồ không biết xấu hổ kia!"
Đúng lúc này, một đoàn người Uranus cũng nghe thấy tiếng gào của Murphy. Uranus lần theo âm thanh dẫn theo một đám người hướng tới vị trí của Murphy.
Tiếng rống của Murphy vừa tản đi, người chơi Thiên Hạ Mạt Thế đứng trên tường thành đã thấy từ đằng xa, quái vật tuôn ra bốn phía.
Là đối tượng luyện cấp chủ yếu của người chơi, quái vật ở thành Thiên Long có thể lên tới hàng triệu con, cảnh tượng nhiều quái vật như vậy đồng loạt ùa về giống như sóng thần, phóng tầm mắt nhìn chỉ thấy một mảnh đông nghìn nghịt liên miên bất tận không thấy điểm cuối, khiến người ta nhìn mà thấy ghê người.
"Không xong, phía Đông có quái vật tấn công thành!"
"Phía Tây cũng có quái vật tấn công thành!"
"Phía Bắc cũng có!"
Người chơi trên tường thành nhìn thấy một màn kinh khủng như vậy đều gửi tin nhắn lên kênh trò chuyện.
Vô Kỵ thấy cảnh tượng như vậy càng chỉ vào mũi Độc Cô Cửu Thương mắng: "Con mẹ ngươi, Độc Cô từ tư tưởng! Xem chuyện tốt ngươi làm này."
Chuyện Murphy tấn công thành nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, bởi vì Long tộc trong trò chơi luôn luôn tùy hứng tấn công thành chẳng qua chỉ vì trút bỏ cảm xúc, chỉ cần khiến hắn đổi chỗ thù hằn là được.
Vốn dĩ, với phương pháp ban đầu của Vô Kỵ, để Vương Vũ dụ Murphy rời khỏi thành Thiên Long cơ bản đã xong, nhưng thật không ngờ con gà cay Độc Cô Cửu Thương này lại là đồ phá hoại, đúng thời khắc mấu chốt đâm một đao sau lưng Murphy, làm tốt lắm, trực tiếp dẫn đến việc quái vật tấn công thành.
Quái vật tấn công lại là chuyện lớn, bởi vì quái vật bình thường không chỉ có số lượng lớn, mà mục đích cũng chỉ có một, một khi chúng được lệnh tấn công tòa
thành thì tới chết cũng không ngừng.
Sau khi thành Thiên Long xây dựng lại trước mắt chỉ có không tới một trăm ngàn người chơi, trong đó hơn một nửa là người chơi Thiên Hạ Mạt Thế. Hơn nữa không gian trên tường thành có hạn, chỉ có thể đứng mấy ngàn người mà thôi, nay hơn triệu quái vật điên cuồng tấn công thành chắc chắn là không đỡ nổi.
Đương nhiên, thật ra người chơi cũng có thể chủ động ra ngoài thành ứng chiến, nhưng con rồng hung tợn như Murphy còn đang đứng ở ngoài, phun một nhát Long Tức có thể giết cả đám trong chốc lát, có cho nhiều người xông lên cũng chỉ biếu không nó, hoàn toàn là đi hiến mạng.
Trọng Sinh mở server lâu như vậy, chuyện lớn như quái vật tấn công thành rõ ràng mới xảy ra lần đầu.
"Sao lại thế này???"
Đây cũng là lần đầu tiên Vương Vũ nhìn thấy tình huống này, thấy nhiều quái vật giống như phát điên hướng về phía tường thành, vẻ mặt hắn cũng mờ mịt.
Vô Kỵ đáp: "Quái vật tấn công thành rồi! Lão Ngưu tự mình cẩn thận nhé, dốc hết sức lực dẫn Murphy ra xa."
Mặc dù chưa từng trải qua việc quái vật tấn công thành, nhưng đám người Toàn Chân Giáo đã từng bảo vệ công hội. Biết có BOSS ở đó, những con quái vật nhỏ này đều được buff đến mạnh mẽ lạ thường, nhiều quái vật nhỏ như vậy vốn không dễ ngăn cản, hơn nữa còn được Murphy buff cho, chỉ sợ người chơi giữ thành càng khó chống lại.
"Được rồi!"
Vương Vũ nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ, liền quay người vòng lại.
"Cái thứ bò sát yếu hèn!"
Murphy có trí tuệ nhân tạo cao, cơ chế thù hận đương nhiên cũng khác với quái vật nhỏ tầm thường, hắn không những có thể chuyển dời thù hận bất cứ lúc nào mà còn có thể đồng thời mang nhiều thù hận.
Sau khi triệu tập đám quái vật nhỏ lại thấy Vương Vũ quay về, Murphy tức giận chửi một câu cũng phun luôn một ngụm Long Tức vào Vương Vũ.
Sóng nhiệt thiêu đốt bao trùm lấy Vương Vũ từ trên ập xuống.
Vương Vũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Long Viêm của Murphy một cái, không nhanh không chậm lăn mình một cái về phía trước, lăn tới bên cạnh bàn chân lớn của Murphy.
"Vù!"
Chỉ nghe thấy một tiếng gió, Long Viêm sượt qua trên đầu Vương Vũ.
Đây chính là khuyết điểm của thân hình cao lớn.
Dáng người càng lo tớn càng nhiều sơ hở.
Nếu thân hình của Murphy nhỏ lại một chút, một ngụm Long Viêm lao tới trước mặt đương nhiên không bỏ sót một ngọn cỏ này, nhưng cơ thể hắn lại vô cùng cao lớn, khạc một hơi từ trên xuống dưới phải bao trùm cả một khoảng không giữa đầu và chân.
Tư duy trong chiến đấu của Vương Vũ mới mạnh mẽ làm sao, hắn liếc mắt đã nhìn ra sơ hở, tận dụng mọi thứ lăn mình tới dưới thân Murphy, Long Viêm của Murphy cơ bản đã mất hết tác dụng với Vương Vũ.
Thân thể khổng lồ này của Murphy, thi triển kỹ năng hủy trời diệt đất, động tác cứng ngắc và rất mất thời gian, không đợi Murphy thi triển kỹ năng xong, bao tay trong tay Vương Vũ đã nhanh chóng chuyển thành trường côn, giẫm mạnh lên chân phải của Murphy nhảy dựng lên, trường côn đâm thẳng vào vùng kín không có lân giáp bao phủ của Murphy.
Hầu hết người bình thường có khả năng chưa từng gặp qua rồng, nhưng Ngưu thúc bắt buộc phải nhắc nhở một câu, sau này ở thôn quê gặp mặt hàng này nhất định phải nhớ kỹ, chỗ kín của rồng cũng là chỗ hiểm như con người, bởi vậy mà chỗ kín của con rồng khổng lồ này cũng không có lân giáp, chỉ có bộ ấm chén.
Một côn này của Vương Vũ vừa độc vừa chuẩn.
-224.546
Một tổn thương cực lớn bay lên.
"Grào!"
Murphy bị đánh bỗng chốc phát ra tiếng rống thảm thiết, Murphy đau nhức tới nỗi con mắt cũng trắng dã.
"Loài ruồi bọ chết tiệt!"
Murphy gầm lên một tiếng nhấc chân muốn giẫm Vương Vũ, Vương Vũ không nhanh không chậm nhẹ nhàng nhảy lên bàn chân của hắn.
Murphy cao lớn như vậy, muốn sải bước đá chân cũng cực kỳ khó khắn, Vương Vũ lại nhảy thẳng lên chân khiến Murphy gấp tới độ gầm rú liên tục không có cách nào.
Trước tiên Vương Vũ cho cái mũi của Murphy một đạp, rồi cho con mắt của Murphy một đấm, rồi lại đâm thằng nhỏ của hắn một cái, trực tiếp kéo hết giá trị thù hận của Murphy lên người mình.
Hiện tại Murphy không đánh tới Vương Vũ, có thể tưởng tượng được oán hận của hắn đối với Vương Vũ.
Thấy dáng vẻ này của Murphy, Vương Vũ biết lửa cháy đủ rồi, liền thi triển khinh công bay về phía xa.
Murphy thấy Vương Vũ muốn chạy tất nhiên không chịu bỏ qua, tung ra hai cánh bay sát phía sau.
Lúc này Uranus cũng theo âm thanh chạy tới tường thành.
"Fuck!"
Thấy Murphy lại bay mất, Uranus tức giận mắng một tiếng, chỉ vào Murphy hét:
"Tiếp tục đuổi theo!"