id="231755" class="calibre7">Trang 928# 1
Chương 1854: Bảo vệ thành Thiên Long
-
=== oOo ===
Chương 1854: Bảo vệ thành Thiên Long
Chương 1854: Bảo vệ thành Thiên Long
Quái vật công thành bình thường đều từ xa tới gần.
Tất nhiên, gần thành Thiên Long nhất là các con quái vật nhỏ cấp thấp.
Những con quái nhỏ này khá dễ đối phó, cho dù có được BOSS làm tăng sĩ khí, hiện tại đã sắp lao tới trước mặt người chơi cao cấp cấp 60, chẳng qua cũng chỉ là một đống đồ ăn mà thôi, người chơi giữ thành cũng thoải mái ngăn cản.
Nhưng khi cấp bậc của quái vật ngày càng cao, người chơi giữ thành cũng dần cảm nhận được áp lực.
Dù sao hai đấm khó địch bốn tay, hảo hán cũng không chịu nổi đông người.
Người chơi trên tường thành có hạn, cuối cùng vẫn phải hết sức cẩn thận...
Nay Vương Vũ đã dẫn Murphy đi, đối với người chơi giữ thành mà nói không chỉ khiến đám quái vật tấn công thành mất đi lực BUFF mạnh mẽ, mà ý nghĩa lớn nhất chính là tạo điều kiện cho người chơi khác ra khỏi thành.
Thấy Vương Vũ dẫn Murphy chạy về phía xa, lúc này Vô Kỵ ra lệnh cho đám tay chân của Độc Cô Cửu Thương: "Mở cửa thành! Để mọi người ra khỏi thành đón đánh."
"???"
Có câu nói không tiền đừng tới nơi đông đúc, lời nói không có sức nặng chớ khuyên bảo ai.
Trong mắt nhiều người, Vô Kỵ chẳng qua chỉ là người xa lạ, người chơi Thiên Hạ Mạt Thế đương nhiên sẽ không nghe theo mệnh lệnh của Vô Kỵ, thấy tên Mục sư dáng vẻ trâu bò hống hách cực kỳ đáng đánh đòn ra lệnh tác chiến cho mọi người, tất cả đều mang vẻ mặt không phục liếc mắt nhìn Độc Cô Cửu Thương một cái.
Độc Cô Cửu Thương vẫn là người hội trưởng, đương nhiên biết biểu cảm này của cấp dưới có ý tứ gì.
Là đối thủ cũ của Toàn Chân Giáo, Độc Cô Cửu Thương cũng biết bản lĩnh của Vô Kỵ, vì thế gật đầu chỉ vào Vô Kỵ nói: "Mọi người không cần do dự, tất cả mọi người phải nghe hắn!"
Có lời nói của Độc Cô Cửu Thương, lúc này mọi người mới không tình nguyện gật gật đầu và mở cửa thành, người chơi trong thành dưới mệnh lệnh của Độc Cô Cửu Thương đều ùa ra ngoài thành Thiên Long.
"Ha!"
Tuy Vô Kỵ không thích hình thức của công hội Thiên Hạ Mạt Thế này, nhưng cảm giác chỉ huy thiên quân vạn mã thật vô cùng sảng khoái.
Thấy người chơi thành Thiên Long đều đã ra khỏi thành, Vô Kỵ cười khà khà hỏi Độc Cô Cửu Thương: "Bọn họ sẽ không không nghe lệnh ta nữa chứ."
"Đương nhiên là không!" Độc Cô Cửu Thương đáp chắc chắn: "Ta đã ra lệnh xuống dưới, hiện tại ngươi chính là tổng chỉ huy."
"Thật sao?" Lúc này, Xuân Tường lại gần hỏi: "Vô Kỵ, ngươi bảo bọn họ quay đầu tấn công trung tâm thử xem."
"Móa nó! Xuân chó người đừng làm loạn!" Nghe thấy lời Xuân Tường nói, sắc mặt Độc Cô Cửu Thương liền trắng bệch.
"Ha ha!"
Xuân Tường cười xấu xa nói: "Đừng sợ, ta chỉ đùa một chút thôi."
"Đùa tiên sư ngươi ấy." Độc Cô Cửu Thương rịn ra một giọt mồ hôi lạnh, vội vàng lén ra lệnh trên kênh: "Nếu tên Mục sư kia chỉ đạo bừa bãi, các ngươi cứ hỏi ý kiến ta trước."
...
Chuyện quái vật vây thành đối với người chơi có lợi cũng có hại, cũng không hoàn toàn là việc xấu.
Tuy quái vật tấn công thành có khả năng phá hủy quê hương của người chơi, nhưng thường ngày quái vật đều cực kỳ tản mát, chỉ có thời điểm tấn công thành mới tụ tập lại, không chỉ vậy, người chơi đánh chết quái vật trong lúc tấn công thành còn được gia tăng rất nhiều kinh nghiệm và vinh dự thành chính, thậm chí tỷ lệ rơi đồ của quái vật cũng sẽ tăng lên.
Cho nên quái vật vây thành cũng có thể nói là hoạt động đặc biệt cho người chơi thăng cấp cày đồ lấy vinh dự.
Có thể đứng canh giữ trên tường thành, đương nhiên đều là người chơi tinh anh nhất của Thiên Hạ Mạt Thế, nhìn ngoài thành đầy ắp quái vật khắp núi đồi mà không tới lượt mình ra tay, người chơi trong thành từ lâu đã không chịu nổi ngồi yên rồi.
Nay Murphy vừa đi, cửa thành mở rộng, người chơi trong thành giống như đê vỡ xông ra ngoài.
Còn hơn cả đại hội thiếu niên, tất cả mọi người cùng đồng lòng chạy ra khỏi thành.
Lúc này sau mấy đợt tấn công trước đó, ở ngoài thành có vô số quái vật chết, khắp nơi đều là vật liệu và trang bị quái vật rớt ra.
Tuy rằng đều là mấy thứ trang bị và vật liệu cấp thấp, nhưng ruồi bọ có nhỏ cũng là thịt, những thứ trang bị bỏ đi này cũng có thể phân giải ra không ít tài liệu hiếm thấy, cho dù trực tiếp bán ra cửa hàng cũng mang về một món tiền.
Mọi người vừa ra khỏi thành đã nhìn thấy khắp nơi đều là trang bị vật liệu, bỗng chốc lao tới như ong vỡ tổ, cướp quái cướp quái, cướp trang bị cướp trang bị, bỗng nhiên tại thành một cảnh hỗn loạn ngoài thành.
Hơn một trăm ngàn người chơi chạy loạn ngoài thành, cảnh tưởng đó tuyệt đối gây shock, nhiều người như vậy vô tổ chức vô kỷ luật đằng sau nối tiếp đằng trước, giống như cối xay thịt cắn nuốt một mảng đông nghìn nghịt quái vật vây thành.
Đương nhiên, vô số người chơi cũng bị giết chết và bị thương trong lúc hỗn loạn ở đây, lại có một số tên lòng dạ hiểm ác nhân cơ hội giết người cướp trang bị.
Dù sao người trong thành Thiên Long không phải tất cả đều là người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế, Thiên Hạ Mạt Thế bình thường lại chẳng phải đám người lương thiện gì, có loại người chơi lòng dạ rắn rết quấy rối, nhân lúc cháy nhà đi hôi của tự nhiên cũng rất hợp lý.
"Oh fuck!"
Thấy cảnh tượng như vậy, Độc Cô Cửu Thương trợn tròn cả mắt.
Thằng nhóc này phản ứng như thế cũng là chuyện đương nhiên, hắn còn tưởng những người chơi này sau khi rời thành sẽ đồng lòng đối phó kẻ thù bên ngoài, ai ngờ lại làm loạn thành dáng vẻ như vậy.
Kỷ luật là yếu tố quan trọng nhất trên các chiến trường lớn, nhìn hiện tại mà xem, cục diện loạn lạc mọi người lớp sau nối lớp trước xông lên giết quái này có vẻ là người chơi thành Thiên Long chiếm ưu thế, nhưng bây giờ quái vật vây ngoài thành chỉ là đám quái nhỏ mà thôi, người chơi có khả năng giết chết chớp nhoáng, bất kể đánh như thế nào cũng không sợ bị lỗ.
Nhưng quái vật tấn công thành tăng cấp theo thời gian, khi cấp độ của đám quái vật phía sau quá cao, người chơi không thể giết chết chớp nhoáng được nữa thì kẻ chịu thiệt cũng không phải là quái vật.
Tất nhiên so với quái vật cấp bậc cao, người chơi dễ bị giết hơn, không những thế tỷ lệ rơi đồ của người chơi cũng cao hơn nhiều so với quái vật, tới lúc đó người chơi bên ngoài thành sẽ nhắm vào mấy món vũ khí của người chơi khác, sợ là thành Thiên Long phải tự sụp đổ.
"Mọi người xếp thành hàng! Tank ở phía trước, phụ trợ ở phía sau, vây quanh thành Thiên Long."
Ngay lúc Độc Cô Cửu Thương bó tay không biện pháp trước cục diện loạn lạc phía dưới, Vô Kỵ mở lời kêu gọi của chủ thành, đưa mệnh lệnh dội vào tai tất cả mọi người.
...
Nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ, người chơi Thiên Hạ Mạt Thế còn tạm ổn, Độc Cô Cửu Thương đã nói trước nên mọi người đương nhiên sẽ nghe theo lời Vô Kỵ.
Nhưng chơi trò chơi mà, phần lớn mọi người đều coi sự vui đùa phấn chấn của mình là mục đích chủ yếu, làm gì có ai thoải mái nghe người khác sai khiến.
Huống gì cục diện vô tổ chức vô kỷ luật trước mắt đối với người chơi Thiên Hạ Mạt Thế mà nói, dường như thoải mái hơn nhiều. Bọn người thường ngày không giành được quái, hiện tại có thể giết quái cũng có thể chém người, cơ hội ngàn năm có một như vậy ai lại bằng lòng bỏ qua, lúc này đương nhiên bỏ ngoài tai mệnh lệnh của Vô Kỵ, làm bộ không nghe thấy.
Trong thoáng chốc, ngoại trừ người chơi Thiên Hạ Mạt Thế sau khi nhận lệnh lùi về phía sau đến phía dưới ngoài tường thành, những người chơi khác vẫn tự mình cướp quái, chém nhau, kiểm trang bị, vui đùa chết đi được như trước.
"Con mẹ nó, đám lưu manh này vậy mà đúng thời khắc mấu chốt lại như xe bị tuột xích! Không dùng được bọn chúng."
Thấy người chơi khác thờ ơ trước mệnh lệnh của Vô Kỵ, Độc Cô Cửu Thương tức giận chửi bới ầm ỹ.
Nhưng cũng chỉ chửi ầm lên thôi, cũng không dám hành động thực tế như quá khứ.
Dù sao Độc Cô Cửu Thương cũng là thành chủ thành Thiên Long, nay quái vật vây thành, Độc Cô Cửu Thương còn trông cậy vào người khác bán mạng cho mình chứ, đương nhiên không dám dùng cách bạo lực uy hiếp.