id="232005" class="calibre7">Trang 929# 1
Chương 1856: Vương Vũ lấy vảy rồng
-
=== oOo ===
Chương 1856: Vương Vũ lấy vảy rồng
Chương 1856: Vương Vũ lấy vảy rồng
"Ầm ầm ầm!"
Theo đuôi của Murphy đảo qua, tất cả cây cối hoa cỏ chung quanh đều bị quét đến thất linh bát lạc.
"Giỏi lắm!"
Vương Vũ cười tủm tỉm nhảy về phía sau tránh thoát công kích của Murphy, cũng vừa cười vừa nói: "Ta cũng muốn giết ngươi đây!"
Trong khi nói chuyện, hai chân của Vương Vũ giẫm mạnh xuống đất, nhún người nhảy đến sau lưng Murphy, giẫm lên lưng Murphy rồi chạy lên phía đầu.
Loại sinh vật như cự long này đáng sợ ở chỗ có lực phá hoại hủy thiên diệt địa, một hơi thở cũng đủ để phá hủy cả một thành trì, thân hình to lớn hạ một cước xuống cũng đủ để so sánh với bất kỳ công kích cường đại nào. Càng đáng sợ hơn chính là toàn thân của loại sinh vật bao trùm một lớp vảy chắc chắn, có thể miễn dịch phần lớn công kích vật lý và công kích ma pháp, ngay cả loại hình chiến lược thủ thành như xe bắn tên Ma Tinh Pháo, đánh lên người cự long cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi.
Công cao, phòng thủ cao như vậy, quả thực chính là một toà tháp pháo di động, chớ nói đến việc người chơi bình thường giết chúng trước mặt, cho dù cự long vẫn không nhúc nhích, tùy ý để người chơi công kích, thì cũng không thể phá được phòng thủ.
Cho nên không có bản lĩnh thực sự, thì ai cũng không dám tùy tiện trêu chọc quái vật hệ long chân chính.
Tà Long Murphy thân là BOSS bị phong ấn, hiển nhiên mạnh hơn quái vật hệ long bình thường rất nhiều, dáng người lại càng thêm to lớn hơn.
Chẳng qua nguyên nhân chính là như thế, Tà Long Murphy ở trong mắt Vương Vũ cũng chỉ càng dễ đối phó hơn những quái vật khác rất nhiều.
Võ sư chính là một nghề nghiệp loại hình chiến đấu nhanh nhẹn, con đường phát triển chính là đánh vào nhược điểm của đối thủ.
Dĩ nhiên dáng người của Tà Long Murphy rất lớn, khuyết điểm trên người cũng lộ ra rõ ràng.
Đương nhiên, thân hình của Murphy như bức tường thành to lớn. Cho dù nhược điểm có rõ ràng đến đâu, thì Võ sư bình thường cũng theo không kịp được, chẳng qua gặp phải loại đại tông sư võ học như Vương Vũ đây, coi như là Murphy đen đủi.
Chỉ qua vài lần lên xuống, Vương Vũ đã nhảy tới cổ Murphy.
Murphy đáng thương có cường mạnh đến đâu, thì sau lưng vẫn là điểm mù không đụng tới được như cũ, cảm giác được Vương Vũ đã nhảy đến cổ mình, Murphy cực kỳ hoảng sợ, hai cánh liều lĩnh đập trên mặt đất, hai chân ra sức gãi về sau gáy ý đồ muốn đánh Vương Vũ rớt xuống.
Đối mặt với sự giãy dụa của Murphy, hai chân Vương Vũ móc trúng vào vảy rồng trên lưng Murphy, sử dụng công pháp Thiên Cân Trụy đứng vững thân hình, bất luận Murphy có lắc lư thân hình như thế nào, thì Vương Vũ vẫn không sứt mẻ chút nào hết.
Đứng vững thân hình xong, Vương Vũ liền ngắm trúng vào nghịch lân cỡ một bàn tay ở sau gáy Murphy, ngón tay phải như đao cắm mạnh xuống.
Nghịch lân, là bộ phận yếu hại và mềm mại nhất của Long tộc, một cái đâm này của Vương Vũ lại vào đúng khe hở chỉ đủ để thấy của nghịch lân.
Chỉ nghe thấy "phập!" một tiếng trầm thấp.
Cả bàn tay của Vương Vũ đều cắm vào trong khe hở giữa những mảnh nghịch lân của Murphy.
"Phập..."
Một đoàn máu rồng màu vàng phun ra, bắn tung tóe lên người Vương Vũ.
"Hống!!"
Murphy ăn đau, liền phát ra một tiếng rống to.
Nhưng mà Vương Vũ cũng không có ý định dừng lại chút nào, bàn tay xoay mạnh một cái, nắm được vảy rồi trở tay nhấc lên.
"Phựt!!!"
Theo một tiếng vang chói tai, một miếng vảy rồng cỡ bàn tay trực tiếp bị Vương Vũ kéo mạnh xuống.
"Hống!!!"
Dưới cơn đau nhức, Maphite phản xạ có điều kiện mà ngẩng cổ lên, phát ra một tiếng kêu thảm thiết đến tê tâm liệt phế.
Đối với Long tộc mà nói, chuyện đáng sợ nhất chính là bị người ta kéo vảy, huống chi lúc này Vương Vũ kéo lại chính là nghịch lân, lần này tuyệt đối chính là đau đến tận xương cốt.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương của Murphy thậm chí truyền tới tận thành Thiên Long xa xa.
Độc Cô Cửu Thương trên tường thành và đám người Toàn Chân Giáo nghe tiếng, tất cả đều khiếp sợ, không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn nhau.
"Thanh âm này hẳn là của Tà Long Murphy đi." Độc Cô Cửu Thương hỏi trong hoảng sợ.
"Ừ!" Vô Kỵ gật gật đầu, cũng kinh ngạc nói: "Nhưng mà nghe chừng tiếng kêu này có vẻ rất đau khổ."
"Ặc..."
Tất cả mọi người đều hít ngược một ngụm khí lạnh.
Khỏi cần Vô Kỵ nói, thì mọi người đều nghe được tiếng kêu của Murphy thê lương cỡ nào... Chỉ là không dám xác nhận tiếng kêu thảm thiết đó chính là của Murphy mà thôi.
Mẹ nó, có thể đánh BOSS cự long đến mức gào khóc thảm thiết như vậy, cái tên súc sinh Thiết Ngưu này rốt cuộc đã làm gì Murphy rồi...
Cùng lúc đó, đám người Uranus một đường đuổi đến cũng nghe được tiếng kêu thảm thương của Murphy, nghe được tiếng kêu thê lương này, đám người Uranus cũng kinh ngạc vô cùng.
Tiếng kêu của Tà Long Murphy bi thảm như thế, chẳng lẽ xung quanh còn BOSS nào khác nữa sao?
...
"Xem ra có vẻ hữu dụng rồi đây."
Thấy tiếng gào của Murphy như vậy, Vương Vũ cũng có chút bất ngờ.
Cự long thì Vương Vũ cũng giết nhiều rồi, cũng biết được yếu điểm của quái vật hệ Long ở trên nghịch lân, nhưng mẫn cảm giống như Murphy này thì Vương Vũ vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
Nếu một chiêu này đã được lợi như vậy, Vương Vũ đương nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình rồi.
Sau khi kéo vảy rồng ném vào ba lô xong, Vương Vũ lại cắm tay xuống một lần nữa…
Trên người Long tộc đều là báu vật, nghịch lân của Tà Long này lại càng là nguyên liệu rèn áo giáp trân quý, hiên nhiên Vương Vũ sẽ không ném loạn rồi.
"Đâm này!"
"Hống!!"
Lại một miếng vảy nữa bị kéo xuống, Murphy vừa kêu thảm thiết đau đớn, vừa dùng đầu đập ra sau lưng, đồng thời mở hai cánh ra rồi phi thẳng lên, quay cuồng ở trong không trung.
Lắc lư dữ dội như vậy, Vương Vũ cũng khó mà đứng vững được, vì thế Vương Vũ cắt vũ khí trong tay thành Long Thương rồi đâm mạnh một cái, cắm vào vị trí vảy rồng đã bị bóc xuống của Murphy.
"Phập!"
Long Thương dài gần ba mét lần này cắm vào gần một nửa, sau khi ổn định, tay trái của Vương Vũ cầm lấy cán thương, tay phải lại tiếp tục kéo vảy.
Sau khi Vương Vũ một lần nữa bóc được ba, bốn miếng vảy rồng, thì Murphy cuối cùng cũng không chịu nổi đau đớn được nữa, dứt khoát ngửa về sau, dùng lưng đập mạnh xuống đất.
Tà Long Murphy có thân hình vĩ đại như vậy từ trên trời rơi xuống, thanh thế lại có chút to lớn.
"Ầm!"
Một tiếng nổ to như núi sập đất lở, Murphy rơi thật mạnh xuống đất, đập ra một cái hố sâu thật to trên mặt đất.
Cả cao nguyên Long Huyết đều lay động theo.
Nhưng mà tuy động tĩnh lớn, lại chẳng có chút tác dụng gì, Vương Vũ rất linh hoạt, ngay trong nháy mắt Murphy đập xuống đất, Vương Vũ đã Thiểm Hiện đến một bên của Murphy, khiến một mình Murphy tiếp xúc thân mật vững vàng với mặt đất một lần.
Đúng lúc này, nhóm người Uranus cũng đuổi theo tiếng động mà tới, khi bọn họ nhìn thấy Vương Vũ phiêu phù phía trên Murphy, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Uranus thấy thế, trong lòng lộp bộp một tiếng, thuận tay ném một Thuật Thăm Dò qua.
Kết quả hệ thống nhắc nhở: Kỹ năng này không thể dùng cho người chơi.
"Hóa ra là người chơi sao?"
Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, lúc này, biểu tình trên mặt nhóm người Uranus biến từ kinh ngạc thành khiếp sợ.
Vốn nhìn thấy một màn như vậy, Uranus còn tuởng rằng người trước mặt kia chính là BOSS hình người, có ai từng nghĩ cái tên đánh Tà Long Murphy đến mức kêu thảm thiết liên tục, lại là một người chơi đâu chứ.
Nhóm người Uranus đột nhiên có chút hoài nghi ánh mắt của mình.
Một người chơi nho nhỏ đánh Tà Long Murphy thành ra như vậy, chuyện này, chuyện này sao có thể chứ?